Chương 89: Chạy trốn!
Nhưng khi Hạ Hoàng Liệt vừa dứt lời thì đột nhiên binh sĩ cấp tốc chạy vô báo lại: "Ba vị đại tướng quân! Đại Diệp vương triều nhân mã đã g·iết tới tận nơi, chỉ còn cách không tới mười cây số là tới doanh trại của chúng ta."
"Cái gì? !"
Ba người đều là ngạc nhiên không ngớt, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ vỏn vẹn một triệu quân liền muốn đối đầu trực diện với quân ta?
"Tự tìm c·ái c·hết!"
Sau khi kịp phản ứng lại thì trên khuôn mặt của ba người hiện lên vẻ phẫn nộ, Đại Diệp quốc quá khinh thường người khác, quân số thua gấp năm lần lại dám ngang nhiên công chiến trực diện với năm triệu quân sĩ của bọn hắn.
"Lập tức chiêu cáo toàn q·uân đ·ội hình chính giữa lập tức tản ra thành hai bên cánh trái phải bọc đánh, đem địch quân toàn bộ chém g·iết có đến cũng không có về, một tên cũng không để lại!"
Hạ Hoàng Liệt ba người lập tức truyền lệnh cho tướng sĩ dưới trướng bày trận nghênh đón Huyết U bọn họ.
Ầm ầm!
Sau khi mệnh lệnh truyền xuống, hơn năm triệu binh sĩ rất nhanh liền bắt đầu hành động, chia tách hai bên cánh mỗi bên hai triệu năm trăm nghìn quân ẩn núp hai bên trái phải, chỉ đợi Huyết U bọn họ tới thì sẽ giáp lá cà đổ ập tới đánh bất ngờ.
Còn ba vị tướng quân liền phi thân nhảy lên trên đồi cao phía trước, đứng ngước nhìn xuống quan sát chiến trường.
Lúc này Huyết U đoàn người cũng vừa vặn tới doanh trại tam quốc, sau đó hai bên trái phải của bọn hắn xông tới biển người mỗi bên hai triệu năm trăm nghìn quân sĩ đổ ập tới.
Tuy nhiên đội quân của Huyết U lại không chút sợ hãi nghênh đón hai nhánh quân của tam quốc giáp lá cà trái phải công tới.
Lúc này trên chiến trường, Huyết U giống như một tôn ma thần khát máu, xung phong lao về phía năm triệu quân, trong năm triệu quân này có phàm nhân, có võ giả luyện thể kỳ, có võ giả trúc cơ kỳ,.đủ loại tạp nham trộn lẫn mà đến, tức khắc Huyết U một mình gánh chịu hơn năm triệu công kích của năm triệu người trong mỗi giây, đây là Quân trận, có thể tụ tập lực lượng của toàn quân gia trì tạo ra một nguồn công kích khổng lồ, sánh ngang với kim đan kỳ lực đạo công kích.
Huyết U như một tôn khát máu ma vật, không phòng thủ mà chỉ tiến tới lao vào g·iết chóc, vô số công kích đánh lên người hắn tạo ra một đạo v·ết t·hương lớn, nhưng chỉ trong tức khắc lại hồi phục nguyên dạng, nhưng khi công kích của Huyết U đánh vào q·uân đ·ội thì mỗi lượt công kích l·àm c·hết hơn một nghìn binh sĩ.
Dưới sự điên cuồng sát lục của Huyết U, chỉ trong nữa canh giờ trên chiến trường đã lưu lại một tòa núi thây huyết hải.
Tuy tổn thất hơn mười mấy nghìn người nhưng sắc mặt của Hạ Hoàng Liệt bọn người vẫn thong dong như cũ.
Chỉ là kim đan kỳ cường giả, tuy võ kỹ của Huyết U quỷ dị có thể hồi phục v·ết t·hương nhanh chóng nhưng lại có thể làm thế nào?
Hắn có thể g·iết một trăm ngàn binh sĩ hay một triệu binh sĩ?
Giết nhiều thì cũng sẽ đến lúc kiệt lực, võ kỹ dù thần kỳ cỡ nào cũng cần pháp lực mới có thể thi triển.
Chỉ cần đối phương lộ ravẻ mặt mệt mỏi, bọn hắn sẽ gia nhập chiến trường, đưa tên võ tướng này lên đường.
Nhưng mà sau nữa giờ tiếp theo Huyết U lại chẳng lộ ra vẻ mặt mệt mỏi nào cả, thậm chí quỷ dị là vẻ mặt của Huyết U trái lại càng g·iết càng hăng say, càng g·iết càng mạnh, không có chút phản ứng kiệt sức nào, hai mắt Huyết U huyết hồng, phảng phất là một đầu dã thú hay ma quỷ tùy ý gặt hái sinh mệnh của sinh linh mà không chút nhát tay.
Quái vật!
Tên này chính là một tên quái vật chân chính, hắn chắc chắn không phải là người!!
"Không có khả năng!"
Hạ Hoàng Liệt ba người không thể tin được gầm lên, hơn năm triệu người cùng lúc xông tới, ngay cả quân trận cũng vận dụng thế mà lại bị Huyết U cưỡng chế đánh tan.
Không riêng gì bọn hắn, hơn năm triệu quân sĩ bị g·iết hết hai triệu quân, chỉ còn lại khong tới ba triệu quân sĩ còn sống, lúc này trên mặt ai nấy đều lộ vẻ sợ mất mật, sĩ khí sa sút.
Hạ Hoàng Liẹt ba người đứng trên đỉnh núi trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt âm trầm.
"Người này chưa trừ diệt, chúng ta mơ tưởng diệt Đại Diệp vương triều!"
Ba người nhất trí ra kết luận.
Chỉ mới đợt đầu trùng kích mà năm triệu đại quân chí ít tổn thất hai phần năm.
Mà một triệu binh sĩ bên phe Đại Diệp vương triệu một người cũng không c·hết, vẻn vẹn tổn thương mấy người! Cơ bản đại quân của bọn họ lao đến đều bị Huyết U cản lại và đồ sát nghiêng về một bên.
Quả thực quá dọa người!
Nếu để cho Huyết U g·iết thêm một hai tiếng nữa chẳng lẽ năm triệu quân liền không có ai còn sống?
"Không thể nào khác, ba người chúng ta phải ra tay." Hạ Hoàng Liệt nghiêm túc nói.
"Đồng ý!"
"Đồng ý!"
Cả ba người đều đồng ý, sắc mặt ngưng trọng phóng về phía Huyết U.
Hôm nay một là ba người bọn họ còn sống, hai là ba người bọn họ c·hết, không có lựa chọn thứ hai.
Ba vị tướng quân lén lút tiềm hành ra sau lưng binh sĩ Đại Diệp, ý đồ đánh lén từ phía sau.
"Người nào?" Ba tên tướng quân tu vi trúc cơ đỉnh phong lập tức đã phát hiện tung tích của ba vị tướng quân, sắc mặt cũng là lập tức biến đổi, chợt liền năm lên trong tay trường kích đánh tới Ba vị tướng quân tam quốc.
"Châu chấu đá xe!"
Trong mắt Hạ Hoàng Liệt hiện lên vẻ khinh thường, hai bàn tay cách không đánh ra chưởng mang về phía ba tên tướng quân này.
Răng rắc!
Ngay lập tức đầu của ba tên trúc cơ kỳ võ giả đều bị đập nát, ngay cả mũ giáp cũng b·ị đ·ánh xẹp như giấy chứng tỏ lực đạo của Hạ Hoàng Liệt rất lớn.
"Dám cản đường Kim Đan kỳ võ giả, quả thật là đồ ngu không biết sống c·hết."
Hạ Hoàng liệt ánh mắt hết sức khinh miệt, liền phảng phất giống như tiện tay g·iết c·hết ba đầu giun dế, không chút để vào mắt.
Khi Hạ Hoàng Liệt vừa nói hết câu thì xa xa bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay, ngay sau đó một người trung niên sắc mặt anh tuấn khí khái tà dị từng bước đi tới chỗ bọn hắn.
Bộ pháp của người đàn ông trung niên này vô cùng có tiết tấu,có vận luật, chứ không phải tùy ý bước đi.
Cả người phảng phất như hòa vào một thể với thiên địa.
Đồng tử của Hạ Hoàng Liệt bọn họ chợt co rút lại.
Bởi vì người trung niên nam tử đang đi tới chính là Huyết U, chỉ thấy ánh mắt Huyết U thâm trầm cùng sát ý nhìn về phía bọn hắn,
Một cỗ huyết sát chi khí nồng nặc vây quanh thân thể của Huyết U, đây là loại dị tượng chỉ khi sát sinh quá nhiều sinh linh mới nhiễm phải.
"Ngươi chính là Huyết U đại tướng quân?"
"Lấy thực lực của các hạ tại sao phải cam tâm làm chó của cẩu hoàng đế, ngươi rõ ràng có thể thay thế hắn ngồi vào hoàng vị, tại sao phải khuất mình dưới người và ra tiền tuyến chịu c·hết?"
Hạ Quốc đại tướng quân Hạ Hoàng Liệt bắt đầu vận dụng miệng lưỡi ý đồ muốn thuyết phục Huyết U, "Không bằng chuyển qua Hạ quốc hoàng tộc, bản tọa nói Hạ đế phong ngươi làm vương gia khác họ, hưởng thụ vinh hoa phú quý quyền lực tất cả đều nắm trong tay, chẳng phải tốt hơn là sống mái với chúng ta ở đây?"
Nhưng mà đối với lời đề nghị của Hạ Hoàng Liệt thì sắc mặt Huyết U chỉ lộ vẻ thờ ơ, sau đó con mắt lộ ra vẻ khát máu, sát ý tăng vọt, lạnh lùng nói: "Ta Huyết U đời này chỉ vì Đại Diệp Hoàng đế mà chiến, nếu ai là địch nhân của bệ hạ, c·hết!"
Vừa dứt lời, Huyết U lộ ra từng bộ móng tay sắc nhọn như dao cạo trồi ra từ các ngón tay, tại thời điểm này Huyết U đã vận dụng ra bảy thành thực lực.
"Đây là?"
Hạ Hoàng Liệt đám người sắc mặt tái xanh, một cỗ khí lạnh ẩn hàm khí tức t·ử v·ong liền bao phủ bọn hắn, khiến tâm thần bọn hắn chập chờn sợ hãi.
"Người này không thể địch lại!"
"Chạy! !"
Ngay lúc này trong đầu Hạ Hoàng Liệt bọn họ đều cùng chung suy nghĩ, bọn hắn vận khởi pháp lực quay đầu bay vọt về ba hướng khác nhau.
Bọn hắn cho dù đang sợ hãi nhưng vô cùng khôn khéo, biết nếu chạy chung một hướng thì xác xuất t·ử v·ong là 100% nhưng nếu chia làm ba hướng thì xác xuất t·ử v·ong chỉ còn một phần ba.
Huyết U thấy vậy liền cười lạnh, ngay lập tức hắn bổ về phía bản thân, sinh sinh chém bản thân ra thành bốn khúc, dưới ánh mắt kh·iếp sợ của quân địch cùng quân bạn, chỉ thấy bốn khối thân thể lại như kỳ tích sinh ra da thịt, cuối cùng biến thành bốn người "Huyết U" có da có thịt đàng hoàng.
Sau đó ba người Huyết U còn lại phân ra ba hướng đuổi theo, còn người ở lại thì ánh mắt khát máu nhìn về phía ba triệu quân còn lại, xông đến.
"Hắn là quái vật, con người làm sao có thể tự chém bản thân ra từng khúc rồi có thể sống lại?"
"Chạy mau! Ba vị tướng quân chạy trốn rồi, ở lại đây chỉ có con đường c·hết."
"......."
Ngay lập tức sĩ khí cùng quân tâm của bên phía tam quốc liên quân sụp đổ như mảnh pha lê, ai nấy đều sợ mất mật cùng kinh khủng mất đi ý chí chạy trốn ra bốn phía xung quanh.
Một khi sĩ khí và quân tâm vỡ nát thì kết cục của bọn họ chỉ có con đường c·hết.