Chương 90: Hạ Hoàng Liệt bị truy sát.
Lúc này Hạ Hoàng Liệt đang cực tốc phi hành hướng về phương hướng biên giới lãnh thổ của Hạ Quốc, Hạ Môn Quan, mà ở sau lưng hắn thì xuất hiện thân ảnh của Huyết U đang đuổi theo không bỏ.
Những nơi bọn họ đi qua đều xuất hiện nhân sĩ của Hạ quốc, bọn họ đều trợn mắt hốc mồm vì đại tướng quân của bọn họ đang hốt hoảng chạy trốn trở về Hạ Môn quan.
Danh tính Hạ Hoàng Liệt đại tướng quân ở Hạ quốc rất nổi tiếng, không ai không biết, cho nên mọi người chỉ liếc sơ qua đã nhận ra hắn,
Hai người một đuổi một chạy cực tốc phi hành trên bầu trời, cho dù tẩu thú phi cầm thấy bọn họ đều phải tránh né mũi nhọn.
Tốc độ của Huyết U quá nhanh, chỉ trong thoáng chốc liền sắp đuổi kịp tới sau lưng Hạ Hoàng Liệt.
"Sát Phạt Hoàng quyền!"
Hạ Hoàng Liệt bị buộc bất đắc dĩ chỉ có thể đột nhiên quay đầu lại vung ra một quyền mang theo sóng kình mãnh liệt bạo kích đánh về phía Huyết U phân thân.
Quyền kình bá đạo mang theo một cỗ sát phạt quả quyết đấm tới.
Keng!
Nhưng mà cho dù một quyền này có uy lực không tầm thường nhưng cũng bị Huyết U phân thân tuỳ tiện vung một trảo đánh tan.
"C·hết!"
Trong mắt Huyết U tràn đầy vẻ bạo ngược, móng tay linh hoạt cực tốc vung tới Hạ Hoàng Liệt.
Phốc phốc!
Không chút ngoài ý muốn nào, phần ngực của Hạ Hoàng Liệt bị Huyết U phân thân trảo trúng, bộ ngực trực tiếp lõm lún xuống dưới, một đoạn huyết nhục bị móng vuốt sắc nhọn trảo xuống, để lộ trái tim cùng cơ quan nội tạng ẩn hiện phía sau xương ngực, máu tươi bên trong lỗ thủng trào ra lan tán khắp không trung, tạo nên một cơn mưa máu nhỏ rơi xuống mặt đất. Người đi đường vội vàng né tránh, còn không kịp né tránh liền bị các giọt máu đâm xuyên qua cơ thể, c·hết bất đắc kỳ tử.
Đúng vậy, đến cảnh giới Kim Đan thì cho dù một giọt máu của võ giả đủ sức đâm xuyên qua thân thể phàm nhân yếu đuối.
Hạ Hoàng Liệt lập tức bị trọng thương nặng, sắc mặt vô cùng tái nhợt và hoảng sợ, không quay đầu tiếp tục chạy trốn.
Đại Diệp Vương Triều lúc nào có một tên đại tướng quân mạnh mẽ như thế?! thủ đoạn vô cùng kỳ dị không giống như nhân loại, cho dù ma đạo thủ đoạn cũng xa xa không quỷ dị bằng đối phương.
Với lại Hạ Hoàng Liệt cũng không thể tin khi cho dù nhìn qua khí cơ của bản thân ngang với khí cơ của Huyết U, nghĩa là hai người đều đồng cấp, nhưng hắn lại không thể tiếp nhận một chiêu của đối phương, chỉ v·a c·hạm trong chớp mắt liền bị trọng thương vô cùng nặng.
Nếu không phải thần kinh của hắn kịp né tránh thì một trảo đó xác định đã trảo được trái tim của hắn.
Huyết U thấy Hạ Hoàng Hoàng Liệt tiếp tục chạy trốn, khóe miệng lóe lên một tia trêu tức, cũng tăng tốc đuổi theo.
Nguy cơ sinh tử!
Sắc mặt Hạ Hoàng Liệt hiện ra vẻ quyết tuyệt.
"Đốt huyết **!"
"Bạo Huyết cho ta!"
Giờ khắc này Hạ Hoàng Liệt liền liều mạng thiêu đốt sinh cơ của bản thân, nguy cơ sinh tử hắn không thèm để ý tới di chứng.
Khí thế của hắn bắt đầu tiêu thăng, toàn thân huyết quang phun trào, hiển nhiên là vận dụng cấp thuật.
Cơ hồ là trong chớp mắt thực lực của Hạ Hoàng Liệt liền tăng lên mấy lần!
Hắn sử xuất tất cả vốn liếng xoay người vung một quyền đánh về phía Huyết U phân thân, Huyết U thấy vậy cũng giơ trảo đón đỡ.
Nhưng ý đồ của Hạ Hoàng Liệt không phải muốn đả thương Huyết U, mà muón mượn cỗ quyền kình này trùng kích để thân thể phản vọt về phía trước nhanh hơn.
Bởi vì hắn rõ ràng cho dù thực lực mình bạo tăng vẫn không phải là đối thủ của Huyết U phân thân.
Ngay lập tức sau khi Hạ Hoàng Liệt mượn cỗ phản chấn này bay ngược về phía trước một đoạn dài, trong lòng Hạ Hoàng Liệt mừng thầm. nghĩ rằng cơ hội chạy trốn đã tăng lên rất nhiều.
Nhưng ngay tại thời điểm này thì Huyết U phân thân đột nhiên dừng bước chân, hắn chậm rãi giơ tay lên chỉ nhắm về phía hậu tâm của Hạ Hoàng Liệt.
Một chỉ điểm ra ngoài.
"Vèo..vèo!"
Một đạo huyết quang từ ngón tay của Huyết U phân thân cực tốc bắn ra, trong chớp mắt đánh trúng thân thể của Hạ Hoàng Liệt.
Chỉ thấy thân thể của Hạ Hoàng Liệt lảo đảo một cái suýt nữa là rơi từ không trung xuống mặt đất, nhưng cuối cùng ham muốn được sống trỗi dậy, hắn vẫn rất miễn cưỡng nâng cao thân thể trốn vào Hạ Môn quan.
"Nhanh đóng cửa!"
Hạ Môn Quan binh sĩ thấy tình thế không ổn đã sớm đứng ở đỉnh thành chờ đợi, ngay khi thân ảnh Hạ Hoàng Liệt thành công chạy vào liền lập tức đóng lại đại môn Hạ Môn Quan.
Sau khi đóng lại, pháo binh thủ thành cùng cung thủ liên tục nã về phía Huyết U, những viên pháo cùng tiễn này đã được đặc chế, cho dù Trúc Cơ kỳ võ giả b·ị b·ắn trúng thì cũng phải b·ị t·hương tổn. Nhưng đối với Huyết U thì những thứ này chỉ là gãi ngứa.
Huyết U phân thân cũng không tự ý hành động, bởi vì Hạ Môn quan vô cùng kiên cố cộng với Hoàng cấp thượng phẩm trận pháp bảo hộ, nếu dùng sức mà đánh xuyên cũng cần thời gian vài ngày.
Cho nên ánh mắt Huyết U phân thân hung quang nhìn về phía bách tính bình dân hạ quốc đang sợ hãi núp vào trong nhà, khóe miệng nhếch lên vẻ tàn khốc.
Diệp Đế nói trên đường hành quân gặp bất kỳ sinh linh nào phải g·iết c·hết vô luận là phàm nhân hay võ giả, cho nên khi thấy bản thân không thể sớm muộn công phá Hạ Môn quan thì Huyết u phân thân đành lui lại một bước làm cái khác.
Diệp Hải thủ hạ chỉ cần sát sinh thì Diệp Hải cũng được hưởng sát sinh điểm tương đương, cho nên hắn đã dặn dò Huyết U tập chung diệt sát sinh linh ba quốc, cho dù là bách tính bình dân cũng không tha.
Diệp Hải muốn lấy sinh mệnh của ba quốc để tạo đòn bẫy nhanh chóng tăng cao thực lực.
Cho dù là trai gái già trẻ lớn bé, hay phàm nhân với võ giả, Diệp Hải đều đối xử bình đẳng như nhau, đều coi bọn họ là quân lương để nuôi dưỡng bản thân cường đại.
Thiện Ác với hắn chẳng qua là hoa trong gương trăng trong nước, kẻ yếu thì không có quyền được sống, kẻ mạnh thì tồn tại, đây là nhân sinh quan của Diệp Hải.
-------------------------------------------
Lúc này đây bên trong Hạ Môn Quan.
Phó tướng quân bọn họ liền đỡ lấy thân thể của Hạ Hoàng Liệt.
Dưới ánh trăng có thể khiến phó tướng bọn họ thấy rõ vẻ mặt tái nhợt trắng bệch của Hạ Hoàng Liệt, cùng một đạo v·ết t·hương vô cùng khủng bố ở phần ngực.
Chúng tướng tức khắc sợ hãi, "Đại tướng quân, ngươi thế nào, có cần gọi y phu tới kiểm tra vể thương?"
"Ta không sao!"
Hạ Hoàng Liền vẻ mặt chán nản khoát tay áo.
Mà theo động tác khoát tay của hắn thì máu tươi trong ngực và khóe miệng lại chảy ra không ngừng nhuộm đỏ cả giáp trụ.
Nhìn thấy tình huống của Hạ Hoàng Liệt, chúng tướng lập tức hoảng hốt vô cùng, trong lòng gấp gáp.
Vết thương nặng thế này làm sao có thể không có chuyện gì?
Hạ Hoàng Liệt nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của chúng thuộc hạ thì trên khóe miệng nở một nụ cười khổ, "Đại Diệp vương triều khí số chưa tận! Hoàng đế mới dĩ nhiên có cường giả như vậy phò tá."
"Ta chỉ sợ sống không được quá một giờ."
Sắc mặt Hạ Hoàng Liệt tái nhợt như tờ giấy, không có một tia huyết sắc, chán nản nói.
"Cái gì?"
Chúng tướng có mặt ở đây lúc này cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thương thế của đại tướng quân đã nghiêm trọng đến trình độ này?
Vị này chính là vô địch chiến thần hạ quốc, dẫn dắt hạ quốc thắng qua vô số chiến trận, đồng thời cũng là một tôn Kim Đan kỳ cường giả tuyệt thế,ở phạm vi bách quốc thì Hạ Hoàng Liệt đã thuộc tầng lớp cường giả đỉnh cao.
Tại sao lúc này lại bị người thần bí kia t·ruy s·át và sống không nổi quá một giờ đây? chẳng lẽ đối phương là Nguyên Anh kỳ cường giả??!