Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 141: Đại Chu Muốn Diệt Đại Diệp.




Chương 141: Đại Chu Muốn Diệt Đại Diệp.

Chương 141: Đại Chu Quyết Ý Diệt Đại Diệp.

Hỏa Đức tướng quân tự tin như vậy tự nhiên bắt nguồn từ nội tình của Đại Chu hoàng triều đã tồn tại hơn mười vạn năm.

Nguyên Anh cảnh võ giả không ít, cũng phải hai ba trăm vị.

Ngoài sáng thì hai mươi vị võ tướng là hai mươi tôn thần thông cảnh chân nhân.

Mà Đại Chu hoàng tộc ẩn dấu bao nhiêu vị bên trong bóng tối cũng không biết.

Thậm chí còn có Chuẩn Thiên Nhân cảnh lão tổ đang ngủ say ở bên trong cấm địa, trấn áp mấy vạn năm giữ cho Đại Chu khí vận không suy.

Như đã biết thì Luyện Tinh tam cảnh là trúc cơ kỳ, kim đan kỳ, nguyên anh kỳ.

Luyện khí tam cảnh chính là Thần Thông kỳ, Thiên Nhân kỳ, Quy nhất kỳ.

Thần thông cảnh được thế nhân gọi là Chân Nhân.

Thiên Nhân cảnh được gọi là Chân Quân.

Quy Nhất cẩnh được gọi là Chân Tôn.

Chưa kể đến Đại Chu có hai mươi đạo đại quân.

Các đại Hoàng triều công phạt nhau không chỉ dựa vào số lượng cường giả, mà còn dựa vào đại quân, bởi vì lãnh thổ của một hoàng triều gần bằng diện tích của trái đất, vô cùng rộng lớn và khổng lồ, nếu chỉ dựa vào cường giả thì không biết khi nào mới tiêu diệt được hoàn toàn một cái hoàng triều.

Tinh nhuệ đại quân kết hợp với quân trận có thể đem sĩ chi sát khí, chiến ý, khí huyết chi lực các loại, hội tụ ra vô thượng quân thế, giống như cỗ máy xe tăng trong c·hiến t·ranh, cán nát bét bất kỳ thứ gì cản đường.

Mà cường giả có thể ví như bom nguyên tử, số lượng ít ỏi, không thể tiêu diệt được một cái hoàng triều cương vực trong thời gian ngắn, mà phải dựa vào binh sĩ đại quân áp cảnh.

"Hỏa Đức tướng quân."

"Chớ có xem thường Đại Diệp vương triều, mặc dù Đại Diệp vương triều bây giờ bất quá chỉ là. . ."



Ngay lúc thừa tướng Kiệt Anh nhíu mày chuẩn bị mở ‌miệng phản bác thì một thanh âm vang lên cắt đứt.

"Tốt."

Ngũ khí của Chu Hoàng bình thản, trực ‌ tiếp đánh gãy ý định tiếp tục nói của thừa tướng Kiệt Anh.

"Không nói đến Đại Vũ hoàng triều."

"Đại Triệu hoàng thành nhất chiến, ‌ Đại Diệp chém g·iết ta triều ba tôn nguyên anh kỳ võ giả."

"Việc này."

"Đại Diệp cần cho Đại Chu hoàng triều một cái công đạo."

Ngữ khí Chu Hoàng vẫn bình thản như cũ, nhưng Kiệt Anh thừa tướng đã cảm nhận được một cỗ sát ý như có như không ẩn hiện trong giọng nói của Chu Hoàng,

Nhất thời giật mình trong lòng.

Âm thầm lẩm bẩm nói: "Bệ hạ đây là thực sự dự định trước đối phó với Đại Diệp vương triều hay sao?

"Thôi."

Nhìn thấy một vệt hàn ý trong mắt của Chu Hoàng, Kiệt Anh thừa tướng biết rõ tâm ý bệ hạ đã quyết, nhất thời chậm rãi lắc đầu: "Có lẽ Đại Diệp vương triều kỳ thật cũng không có thần bí như vậy."

Là chính hắn có chút quá sầu lo.

Bất quá không biết vì cái gì từ lúc sáng sớm mới ngủ dậy thì trong lòng của hắn liền quanh quẩn cảm giác bất an.

Nhất là.

Nhất là khi nói đến vấn đề của Đại Diệp vương triều.

Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn ra mặt khuyên can bệ hạ đừng tập chung đánh Đại Diệp vương triều trước.

"Hi vọng."



"Cảm giác ta ‌ bị sai."

Chu Hoàng giờ phút này cũng là đem ánh mắt nhìn vào Tào Khanh, chủ tướng của Xích Long quân, ngữ khí hờ hững: "Trong vòng ba ngày, trẫm muốn nhìn thấy Đại Diệp vương triều hủy diệt."

"Mạt tướng lĩnh mệnh."

Tào Khanh nghe vậy trong lòng phấn khởi, lúc này sắc mặt nghiêm nghị cung kính lĩnh mệnh.

Tào Khanh vui vẻ bởi vì từ lâu rồi chưa có c·hiến t·ranh vì không có thằng ngu nào dám khởi động c·hiến t·ranh với Đại Chu hoàng triều, khiến một người thị sát như hắn khá là nhàm chán,

_____________________

Câu chuyện Chu Hoàng lệnh Xích Long quân thống soái Tào Khanh tiến về công ‌ phạt Đại Chu, trong vòng ba ngày diệt Đại Diệp vương triều chỉ trong vòng nữa canh giờ liền truyền khắp toàn ‌ bộ Đại Chu.

Truyền tin nhanh như vậy bởi vì hơn mười vạn năm qua rất ít có thế lực nào dám động đến Đại Chu hoàng triều, hoặc xứng đáng để Đại Chu hoàng triều thảo phạt, chỉ có thời điểm mười vạn năm trước khi Đại Chu hành tỉnh này có tám mươi quốc gia nhưng không có một cái hoàng triều thế lực nào, chiến loạn liên miên, ai cũng mong thôn phệ người còn lại để tích lũy đủ khí vận tấn thăng hoàng triều, sau đó Đại Chu vương triều lão tổ đời đầu đột phá Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, trở thành tên thần thông cảnh chân nhân đầu tiên ở vùng đất này, hoành không xuất thế, trong đó ba mươi quốc gia cứng đầu bị Đại Chu tiêu diệt hoàn toàn, còn lại năm mươi vương triều đều hoàn toàn thần phục Đại Chu, mới tránh thoát kiếp đất nước diệt vong.

Kể từ đó ít có thế lực nào dám đối đầu với Đại Chu ở khu vực Đại Chu hành tỉnh này.

Hạ Châu có ba mươi sáu hành tỉnh, mà Đại Chu hành tỉnh xếp thứ ba mươi sáu, chỉ có một tôn hoàng triều thế lực là Đại Chu hoàng triều.

Có thể nói Đại Chu hoàng triều chính là thổ hoàng đế ở đây, mà thập quốc lại là ở phía khu vực gần biên giới với hành tỉnh khác, Đại Vũ hành tỉnh, ở biên giới hai hành tỉnh là một dãy sơn mạch rất dài vắt ngang tất cả biên giới của ba mươi sáu hành tỉnh, sơn mạch này gọi là Thiên Yêu sơn mạch, là cấm khu của nhân loại, ẩn chứa vô số sinh vật và chủng tộc khác với nhân loại sinh sống.

Như vậy thì thập quốc là một vùng khá hẻo lánh ít ai quan tâm, ở đây lại gần với Thiên Yêu sơn mạch cho nên cũng ít người từ bên ngoài đi tới, có thể gọi là nơi chim không thèm ị, thiếu thốn tài nguyên rất nhiều đối với võ giả.

Lúc này đây ở một nơi khác . . .

Đại Chu hoàng triều, thái ‌ tử phủ.

Mà thái tử phi Triệu Hoàng Ly giờ phút này cũng là rốt cục biết được tin tức Đại Triệu vương triều hủy diệt.

"Phụ vương. . ."



Sắc mặt xinh đẹp tuyệt trần của Triệu Hoàng Ly lúc này trắng bệch, không còn một tia huyết sắc, thân thể mềm mại run rẩy.

Đôi mắt xinh đẹp của nàng hiện vẻ không dám tin.

Nàng không biết.

Vì cái gì thái tử đã hạ lệnh đê ba tôn Nguyên Anh kỳ võ giả tiến đến tọa trấn Đại Triệu vương triều mà Đại Diệp vương triều vẫn dám to gan tiêu diệt Đại Triệu Vương triều.

Phải biết thì thập quốc là nơi khỉ ho cò gáy, ba tôn nguyên anh kỳ đủ để tàn sát thập quốc rồi, vậy mà vẫn lạc ở nơi quê mùa như vậy

"Haizzz!"

Thái Tử Chu Nhất Tiếu nhìn thấy Triệu Hoàng Ly ánh mắt đờ đẫn, khuôn mặt trắng bệch đến đau lòng người, trong lòng thở dài một hơi, nhẹ nhàng ôm Triệu Hoàng Ly vào trong ngực, vẻ mặt đau lòng an ủi: "Ngươi cũng khôn nên quá thương tâm, phụ hoàng sau khi biết tin tức đã vô cùng giận dữ, đã để tào Khanh tướng quân dẫn theo Xích Long quân tiến đến thập quốc để tiêu diệt Đại Diệp vương triều.

"Đến lúc đó."

"Bổn thái tử cùng nàng đi tới Đại Diệp hoàng cung để ngươi tự tay g·iết Diệp Vương Diệp Hải, báo thù cho nhạc phụ."

Thái Tử Chu Nhất Tiếu nghĩ chỉ cần Xích Long quân và Tào Khanh tướng quân xuất thủ thì Đại Diệp vương triều tự nhiên giống như không chịu nổi một kích, trong khoảnh khắc liền sẽ bị hủy diệt.

Đến lúc đó đưa mỹ nhân đến báo thù cũng không có vấn đề gì.

"Tạ điện hạ."

Triệu Hoàng Ly hốc mắt đỏ bừng, ‌ thút thít hồi đáp.

Lúc này đôi mắt xinh đẹp giống như thiên tiên của Triệu Hoàng Ly lộ ra vẻ mặt căm hận vô cùng.

______

Một bên khác, Đại Vũ hoàng triều.

Trong hoàng cung.

Tin tức Đại Chu cử một tôn tuyệt thế võ tướng phạt một cái vương triều nho nhỏ ngắn ngủi trong vòng nữa giờ liền truyền đến Đại Vũ hoàng triều.

Hiển nhiên Đại Vũ Hoàng Triều cũng cài cắm mật thám vào trong Đại Chu hoàng cung cho nên mới nhận được tin tức nhanh như vậy.

Đại Vũ hoàng chủ khi biết tin tức này liền nhìn về phía thừa tướng Giang Phúc, khẽ cười nói: "Việc này, ngươi thấy thế nào?"

Thừa tướng Giang Phúc nghe vậy trên mặt cũng lóe lên vẻ trí giả, cung kính hồi bẩm: "Bệ hạ, chuyện này ngược lại là một chuyện tốt đối với Đại Vũ chúng ta."