Chương 140: Đại Chu Biết Tin.
Một ngày sau . . .
Đại Chu hoàng cung.
Chu Tước Điện.
Chu Hoàng chắp hai tay ra sau đứng về phía cửa sổ, ánh mắt như vực sâu, xa xa nhìn về phía cương vực của Đại Diệp vương triều.
Sau lưng hắn có rất nhiều văn võ cung kính đứng.
Đặt biệt là một người trong đó, chính là người đã bị khí tức của Diệp Hải uy h·iếp đến sợ mất mật phải rời đi, sau đó không ngừng phi hành về phía cương vực của Đại Chu hoàng triều, bẩm báo Chu Hoàng về điều mà bản thân hắn nhìn thấy ở Đại Diệp vương triều.
Hắn cũng là sư thúc của Thái Tử Chu Nhất Tiếu, hắn tên là Sùng Thạch, là Vũ Nhân tông phó tông chủ.
"Thú vị."
"Nho nhỏ một cái Đại Diệp Vương Triều lại có ba tôn nguyên anh kỳ, một trong đó là một nữ võ giả tu vi Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, đặt biệt là Diệp Vương cũng có tu vi mơ hồ vượt qua Nguyên Anh kỳ đỉnh phong. . ."
Giọng nói của Chu Hoàng mang theo một vẻ kinh ngạc: "Đại Diệp nho nhỏ một cái vương triều lại có nội tình không đơn giản như vậy."
Nội tình này đã không phải là hoàng cấp thế lực có thể có.
Một số huyền cấp thế lực hoàng triều mới tấn cấp nếu so sánh với Đại Diệp vương triều quả thật không bằng.
"Các ngươi cho rằng. . . "
Thu hồi ánh mắt, Chu Hoàng chậm rãi lấy lại tinh thần.
Sau đó ánh mắt của Chu Hoàng như vực sâu nhìn về phía văn thần võ tướng trong đại điện, ngữ khí bình thản nói: "Đại Diệp vương triều dám tiêu diệt nước phụ thuộc của Đại Chu hoàng triều chúng ta - Đại Triệu vương triều, thì trẫm nên xử trí như thế nào?"
Đại Triệu vương triều mặc dù không là gì trong lòng Chu Hoàng, thế lực vương triều phụ thuộc hắn đã có năm mươi quốc gia, trừ đại triệu đã bị tiêu diệt ra thì còn bốn mươi chín quốc gia.
Nhưng rõ ràng Đại Diệp vương quốc rõ ràng là biết rõ Đại Triệu vương triều chính là nước phụ thuộc của Đại Chu hoàng triều mà vẫn tiêu diệt Đại Triệu vương triều, thậm chí ba tôn nguyên anh cảnh của Thái Tử Chu Nhất Tiếu phái tới cũng bị Đại Diệp vương triều diệt sát, quả thật không để Đại Chu hoàng triều ở trong mắt.
Vô luận là phụ thuộc vương triều bị hủy diệt, hay là sự việc ba tôn nguyên anh kỳ bị g·iết c·hết.
Đều đủ lý do để Đại Chu hoàng triều hủy diệt Đại Diệp vương triều.
"Bệ hạ."
Ngay sau khi Chu Hoàng vừa hỏi xong thì một thanh âm từ đằng sau vang lên.
Một tôn võ tướng có khí tức khủng bố vô cùng lúc này đi ra, trong ánh mắt hung ác hiển lộ cỗ chiến ý mạnh mẽ, cung kính nói: "Mạt tướng xin chiến, đi diệt Đại Diệp vương triều."
Người này chính là Hỏa Đức tướng quân, từ vài ngàn năm trước đã bước vào Thần Thông cảnh.
"Mạt tướng xin chiến."
Sau khi Hỏa Đức tướng quân vừa dứt lời thì trong đại điện lại có mấy cái tôn võ tướng đi ra.
Từng đạo khí tức Thần Thông cảnh vô thiên cái địa liên tiếp bộc phát bên trong Chu Tước điện chấn áp thiên địa.
"Thừa tướng, ngươi thấy thế nào?"
Nhìn thấy chư tướng ai nấy đều xin chiến, Chu Hoàng cũng không đáp lời, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên đằng sau, bình thản hỏi.
"Bẩm bệ hạ. . . "
Thừa Tướng Kiệt Anh nghe vậy, liền vội vàng tiến lên hai bước, cung kính nói: "Đại Diệp mặc dù bất quá là một cái vương triều nho nhỏ, nhưng nhìn bề ngoài khiến thần cảm giác vô cùng thần bí, không rõ nội tình."
"Thần nghĩ là chúng ta không thể vọng động."
Thừa Tướng Kiệt Anh vừa dứt lời thì những võ tướng xin đánh lúc nãy lập tức nhíu mày, khó chịu nhìn về phía thừa tướng.
Không thể vọng động? ý là gì?
Chỉ là một cái vương triều thôi.
Vương triều thế lực phụ thuộc Đại Chu có gần năm mươi vương triều.
Lấy nội tình của Đại Chu chẳng lẽ còn sợ một cái vương triều nho nhỏ hay sao?
"Bệ hạ."
Một tên võ tướng khác đứng ra, cung kính nói: "Chỉ là vương triều thôi, mặc dù có chút chỗ thần bí, cũng không gì hơn cái này."
"Cần gì kiêng kị?"
"Lấy nội tình của nước ta tuỳ tiện phái mấy võ tướng tu vi thần thông cảnh là đủ tiêu diệt mấy chục quốc gia thế lực như vương triều rồi, dưới thần thông cảnh đều là con kiến hôi mà thôi."
"Nếu như bệ hạ đồng ý thì mạt tướng nguyện dẫn Xích Long quân của mạt tướng, trong vòng ba ngày chắc chắn tiêu diệt hoàn toàn Đại Diệp vương triều, thậm chí bất kỳ sinh vật nào ở Đại Diệp vương triều cũng không tồn tại cho dù là một con kiến ."
Vị võ tướng này vô cùng hàm sát nói, sát ý ngập trời.
Vị tướng này tên là Tào Khanh.
Chính là chủ tướng của Xích Long quân, tu vi là Thần Thông trung kỳ cảnh giới, đã lĩnh ngộ được ba môn tiểu thần thông vô cùng cường đại.
Dưới trướng của hắn là Xích Long quân với số lượng binh sĩ là năm mươi triệu người, đa số binh sĩ đều là võ giả Luyện thể cảnh, vô cùng khủng bố.
Thậm chí dân số phàm nhân ở Đại Diệp Vương Triều chỉ là một trăm triệu người, mà Xích Long quân có nhân số binh sĩ đã gần bằng một nữa dân số phàm nhân của Đại Diệp.
Mà Xích Long quân ở trong Đại Chu hoàng triều chỉ là đội quân xếp hạng thứ mười, đủ để thấy nội tình của Đại Chu hoàng triều khủng bố như thế nào.
Mà Xích Long quân sở dĩ mang tên này bởi vì tất cả binh sĩ đều tu luyện một loại quân trận pháp quyết, có thể diễn hóa mười đầu hư ảnh Xích Long cao hơn một ngàn cây số, thực lực của mỗi đầu Xích Long hư ảnh ngang với một tôn Nguyên Anh đỉnh phong võ giả, xoay quanh trong hư không, trợ tướng sĩ đối địch!
Cho nên, gọi tên Xích Long quân.
"Bệ hạ."
Nhìn thấy võ tướng Tào Khanh đi ra, thừa tướng Kiệt Anh cũng khẽ nhíu mày, lại lần nữa nói: "Đại Diệp mặc dù bất quá là một cái vương triều nho nhỏ, nhưng cũng có chỗ thần bí, chúng ta cũng không biết sau lưng Đại Diệp vương triều có một thế lực thần bí nào đó đứng sau hay không, có thể là một hoàng triều khác đang đứng sau nó để bẫy Đại Chu chúng ta tổn thất nội tình.'
"Tăng thêm việc Đại Chu của chúng ta sắp khai chiến cùng với Đại Vũ hoàng triều, không thể không đề phòng có thế lực khác muốn ngán chân."
"Ta nghĩ toàn lực chuẩn bị công phạt Đại Vũ hoàng triều."
"Đợi đến Đại Vũ hoàng triều đã bị chúng ta chiếm đoạt thì Đại Diệp vương triều cũng bất quá là vật trong bàn tay muốn nắm hay bóp c·hết cũng dễ như trở bàn tay."
"Nếu như chúng ta lại đụng chạm với Đại Diệp vương triều. . ."
"Chắc chắn Đại Diệp vương triều sẽ hợp tác với Đại Vũ hoàng triều cùng chống lại chúng ta."
"Hai triều, tất nhiên sẽ liên hợp, mà nội tình ngoài sáng của Đại Diệp vương triều đã không thua một tôn hoàng triều mới tấn cấp."
"Khi đó việc giải quyết Đại Vũ hoàng triều sẽ gặp trở ngại lớn, khiến nội tình của Đại Chu chúng ta tiêu hao không ít, thậm chí ảnh hưởng kế hoạch, khiến việc xâm lượt Đại Vũ hoàng triều gặp thất bại. "
Lời của Kiệt Anh thừa tướng làm cho rất nhiều võ tướng văn thần trong đại điện cảm thấy có lý.
Nhưng Chu Hoàng còn chưa mở miệng nói chuyện thì Hỏa Đức đại tướng liền cười lạnh một tiếng: "Thừa tướng đại nhân, ngài có vẻ xem trọng Đại Diệp vương triều quá đi?"
"Liền xem như Đại Diệp có ba bốn tên Thần Thông cảnh Chân Nhân tọa trấn nhưng Đại Chu chúng ta có hai mươi vị võ tướng, ai nấy đều là Thần Thông cảnh, thậm chí Chuẩn Thiên Nhân cảnh cũng có vài tôn đang ngủ say trong Hoàng Lăng, cho dù Thiên Triều chúng ta cũng không sợ."
"Ta triều nếu muốn diệt Đại Diệp cũng bất quá trong giây lát là được, cần gì phải sầu lo như thế?"
Đại Chu hoàng triều truyền thừa hơn mười vạn năm, nội tình khủng bố.
Không nói đến Đại Diệp vương triều chỉ có vị hoàng đế Diệp Hải hư hư thực thực là một tôn Thần Thông cảnh chân nhân mà thôi, cho dù có thêm vài tôn chân nhân nữa dưới ánh mắt của mấy vị võ tướng thì Đại Chu hoàng triều muốn diệt Đại Diệp cũng không cần hao phí bao nhiêu tinh lực, trong nháy mắt liền có thể diệt.