Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 139: Đại Chu Cường Giả Xuất Hiện.




Chương 139: Đại Chu Cường Giả Xuất Hiện.

Lúc này đây ở Ngự Long điện.

Diệp Hải chậm rãi mở mắt, trong mắt ẩn chứa sát khí vô cùng khủng bố, uy thế quanh thân tựa như Cổ Đại Đế hàng thế.

Tu vi Thần Tượng Biến của hắn tuy chỉ là Nhập Môn cửu giai, chưa đột phá đến Sơ kỳ giai đoạn.

Nhưng là chiến lực của hắn đã thẳng bức tới giai đoạn thứ hai, Thần Thông kỳ chiến lực.

Nguyên Anh đỉnh phong so với Thần Thông sơ kỳ cảnh giới có sự chênh lệch lớn giống như trời với đất, Thần Thông kỳ đã được xưng là Tu Tiên giả, cấp độ sinh mệnh không còn là phàm nhân nữa, mỗi một vị thần thông kỳ tu tiên giả đều giống như thần ở nhân gian vậy, thần thông pháp cường hoành mạnh mẽ, lúc này pháp lực trong cơ thể đã hoàn thành chuyển hóa thành thiên địa pháp, đã có thể mượn lực của trời đất mà sử dụng, nghĩa là ở cấp độ này không cần phải hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành pháp lực nữa. Nếu nói nguyên anh kỳ võ giả là hấp thu thiên địa linh khí để cường hóa bản thân, thì Thần Thông kỳ tu tiên giả đã có thể điều khiển sức mạnh trời đất. Giống như sức người sao đấu lại sức trời, sức người có hạn mà sức trời vô hạn.

Cho nên Thần Thông kỳ tu tiên giả không bao giờ dùng hết được năng lượng, không bao giờ kiệt lực, quan trọng là tinh thần có bền bỉ hay không mà thôi.

Cho nên trong trà dư tửu hậu có câu truyện hai tên thần thông kỳ tu tiên giả đánh với nhau cả trăm năm, ngàn năm liên tục không ngừng là bình thường, miễn là linh hồn của bọn họ không suy thì không bao giờ họ có thể kiệt lực.

Có thể nói Thần Thông kỳ tu tiên giả là một máy vô hạn không bao giờ biết mệt, trừ khi trời đất cạn kiệt năng lượng.

Mà Diệp Hải nói bản thân có thể đấu với Thần Thông sơ kỳ tu tiên giả không phải là nói ngoa, Thần Thông cảnh là lĩnh ngộ thần thông pháp, mà thần thông pháp là lĩnh ngộ tiểu đạo.

Đạo phân tiểu Đạo cùng Đại Đạo.

Diệp Hải tu luyện công pháp luyện thể đỉnh cấp nhất ở Thiên Hà vũ trụ, đem sức mạnh to lớn về tự thân, mà Thần tượng biến là bắt chước Thần Tượng, ở thời đại hồng mông thì Thần Tượng cũng là thần thú trấn giữ lục đạo luân hồi, cho nên cho nên sức mạnh của Diệp Hải đủ để sang bằng khoảng cách chênh lệch này.

"Ta muốn càng nhiều sát sinh điểm hơn." Cảm thụ được sức mạnh to lớn trong cơ thể, ánh mắt Diệp Hải lấp lóe ánh sáng gọi là tham vọng, bắt đầu liên lạc Huyết U.

"Ta muốn ngươi diệt tuyệt hết thảy sinh linh ở bảy nước còn lại, với tu vi hiện tại của ngươi thì những quốc gia này chẳng khác nào gà đất chó sành." Diệp Hải thanh âm rét lạnh nói.

"Hắc hắc, được rồi Hải ca." Huyết U lúc này đang đứng trên bầu trời Đại Hạ vương triều, ngón trỏ của hắn đưa ra, vô số chùm sáng với tốc độ cực nhanh đâm g·iết vô số phàm nhân, thậm chí võ giả cũng không thoát được vận mệnh bị săn g·iết. Chỉ trong giây lát trò truyện, Huyết U đã g·iết hơn một trăm ngàn sinh mệnh nhân loại. Vô số máu tươi chảy ra từ t·hi t·hể người đã được Huyết U hấp thu vào trong thân thể, sắc mặt hắn hồng nhuận sau khi hút nhiều máu tươi, cảm giác cả tinh thần đều phấn khởi, dục vọng g·iết chóc đang sôi trào lên không ngừng.



Nguyên Anh kỳ đỉnh phong thực lực ở thập quốc chẳng khác nào cỗ máy g·iết người.

Diệp Hải hài lòng khi thấy sát sinh điểm đang ngày càng tăng cường, hắn không có chút lòng thương hại nào, thế giới này kẻ yếu vận mệnh là phải c·hết, c·hết sớm một chút cũng coi như làm phước cho bọn họ, dù sao biết đâu vòng luân hồi sau bọn họ có thể sinh ra ở tinh cầu nhỏ bé nào đó không có lực lượng siêu phàm thì sao.

"Với tốc độ này thì Huyết U hẳn là trong vòng một ngày sẽ g·iết sạch tất cả sinh linh ở bảy nước còn lại, hẳn là sát sinh điểm sẽ được hơn năm trăm triệu điểm, đủ để ta đột phá tu vi lên thêm một bậc." Diệp Hải hài lòng gật đầu.

Mà ngay lúc này, trên bầu trời của Đại Diệp hoàng thành xuất hiện một thân ảnh khủng bố bước ra từ hư không, bên trong ánh mắt ẩn chứa một luồng đao ý khủng bố.

Oanh — —

Nguyên Anh đỉnh phong uy thế đè ép về phía Đại Diệp Hoàng thành.

"Người nào tự tiện xông vào Đại Diệp?"

Ngay khi uy thế của người thần bí này đè ép Đại Diệp hoàng thành, lập tức liền có hai đạo thân ảnh bay lên bầu trời.

Ánh mắt người thần bí lạnh nhạt nhìn về phía hai đạo thân ảnh đang bay tới.

Hai người, đương nhiên là Quốc sư Võ Minh Chiếu (Huyết U phân thân) cùng với Đông Phương Bất Bại.

"Đại Diệp võ giả?"

Người thần bí ánh mắt rét lạnh nhìn về phía hai người bọn họ, cười lạnh nói: "Nghĩ không ra chỉ là hoàng cấp vương triều lại có thể đi ra hai tôn Nguyên Anh kỳ võ giả, ngược lại để bản tọa có ‌chút giật mình."

Dứt lời.

Người thần bí cũng chưa từng để ý tới hai người Võ Minh Chiếu, mà đưa ánh mắt nhìn về phía Đại Diệp hoàng cung.

Khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Ở hoàng cung có một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, hẳn là Đại Diệp hoàng đế, Diệp Hải."



"Người đến người nào?"

Đôi mi thanh tú của Đông Phương Bất Bại khẽ cau lại, phi châm trong tay chợt xuất hiện, sau đó chỉ thấy nàng bước ra một bước, đôi mắt đẹp ẩn chứa sát ý, lạnh giọng trách mắng: "Đây là Đại Diệp Hoàng thành, nếu ngươi không muốn c·hết thì cút."

Oanh — —

Vừa dứt lời, Nguyên Anh kỳ đỉnh phong khí tức từ bên trong cơ thể của Đông Phương Linh bộc phát ra, uy áp thiên địa.

"Nguyên Anh kỳ đỉnh phong tu vi, lại là nữ?"

Người thần bí ánh mắt ngưng trọng nói: "Với tu vi của ngươi ở địa phận thập quốc này ngược lại là hiếm thấy."

Dứt lời, người này cũng không có tùy tiện ‌ tiếp tục xông vào Đại Diệp hoàng cung.

Bất quá ở ngoài hoàng thành đã có hai tên nguyên anh kỳ võ giả tọa trấn, mà tu vi của nữ tử trước mặt lại không thua kếm hắn, chưa nói tới trong hoàng cung,

Hắn cũng không phải một cái kẻ ‌ ngu sau khi thấy tu vi của nữ tử trước mặt lại dám can đảm tiếp tục xâm nhập.

Mà sau khi Đông phương linh bộc phát khí tức, bên trong hoàng cung cũng tương tự phóng ra khí tức âm lãnh khủng bố, giống như một tôn đại ma đầu đang thức tỉnh.

Một luồng sát ý vô cùng đã khóa chặt hắn.

"Đại Diệp Hoàng đế phát tán ra khí thế thật khủng kh·iếp, nếu để cho Đại Diệp tiếp tục phát triển, Đại Chu ta nguy cơ to."

Ánh mắt người thần bí vô cùng kiêng kỵ nhìn về phía hoàng cung, lẩm bẩm nói: "Đại Diệp quả thật thần bí, việc này còn phải mau chóng bẩm báo Chu Hoàng bệ hạ mới được."



Vừa dứt lời thì Người thần bí liền chậm rãi ẩn vào bên trong hư không, biến mất khỏi tầm mắt Võ Minh Chiếu bọn họ.

"Đi rồi?"

Thấy cảnh này, Đông Phương Linh nhíu mày, linh hồn chi lực thẩm thấu vào hư không tra xét kỹ càng.

Khi phát hiện không còn khí tức của người thần bí lúc nãy thì lúc này mới quay trở về hoàng thành.

"Không đem hắn lưu lại sao bệ hạ?"

Võ Minh Chiếu thấy Đông Phương Linh rút về, khẽ nhíu mày, trong giọng nói mang theo một tia sát ý.

Người đến là ai thì hắn mặc dù không biết.

Nhưng có thể nhìn ra được người này đến từ Đại Chu, là một tôn Nguyên Anh kỳ đỉnh phong võ giả.

"Không cần."

Diệp Hải nghe Võ Minh Chiếu truyền âm, chậm rãi lắc đầu.

Bình thản nói: "Một tôn Nguyên Anh kỳ đỉnh phong mà thôi, không nhất thiết phải lưu lại hắn, ảnh hưởng kế hoạch của ta."

Tuy là sau khi thả người thần bí đó rời đi thì chẳng mấy chốc Đại Chu hoàng triều sẽ biết sơ bộ thực lưc của Đại Diệp vương triều.

Đại Chu hoàng triều tất nhiên sẽ cảnh giác và tập chung ánh nhìn về Đại Diệp vương triều.

Có lẽ lần ‌ tiếp theo.

Đại Chu hoàng triều tới không phải là một tôn Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, mà là một tôn tu tiên giả Thần Thông cảnh đến cùng với đại quân.

Nhưng coi như lưu lại người thần bí này thì hại nhiều hơn lợi, vì chắc chắn sau khi g·iết c·hết hắn thì Đại Chu hoàng đế sẽ lập tức biết được.

Nên biết, Đại Chu vẫn như cũ sẽ biết.

Mà thả người này rời đi, thì người kia sẽ phải trở về Đại Chu hoàng triều bẩm báo, vô hình chung tăng thêm thêm gian giảm xóc, chỉ cần Huyết U hoàng thành việc diệt sát bảy nước sinh linh, Diệp Hải sẽ dùng sát sinh điểm để đột phá đến cảnh giới cao hơn, đủ sức chống lại Đại Chu hoàng triều.