Chương 133: Tuyệt cảnh? cầu đề cử! )
Chương 133: Tuyệt cảnh? cầu đề cử! )
"Ha ha, tiểu tử thối, ngươi tiếp tục xạo l*n ta xem, hiện tại ta xem ngươi còn có thể lấy cái gì mà xạo l*n?"
Huyết U cười lớn, hắn bây giờ đã khôi phục mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh, thực lực thẳng tắp sánh ngang Nguyên Anh hậu kỳ võ giả, sau đó Huyết U biến thân thành Huyết Ma, ngay tức khắc một tôn Huyết Ma cao ngàn trượng hiển lộ trước mặt mọi người, mà hai người Tiêu Phàm cùng Tiêu Thủy Nguyệt đứng trước mặt Huyết U giống con kiến vậy.
Đây là bí pháp của Huyết Tộc thuần chủng, có thể tạm thời biến thân thành Huyết Ma chân chính, gọi là《 Huyết Ma Cửu Biến 》 Nghĩa là tu luyện cái này có thể biến thân thành chín loại huyết ma, phân biệt là Trí tuệ ma, Dục Vọng ma, Sợ Hãi ma, Phẫn Nộ ma, Sát ma, Kiêu Ngạo ma, Tàn Bạo ma, Khát Máu ma, U Hồn ma.
Mỗi loại biến hóa đều chứa những năng lực khác nhau, cơ bản nhất là mỗi loại biến hóa đều được tăng phúc toàn diện gấp mười lần, còn năng lực đặc biệt khác tùy vào dạng biến hóa mà chủ sở hữu sẽ biến đổi.
Lần trước Huyết U biến thân thành Khát Máu Ma, chỉ cần uống máu bất kỳ sinh linh nào trong lúc chiến đấu thì hắn đều có thể bất tử bất diệt, càng uống máu kẻ địch lại càng mạnh, chỉ cần kẻ địch bị tổn thương chảy máu thì Khát Máu ma có thể uống máu và mạnh lên vô hạn.
Lần này Huyết U thử biến thành Phẫn Nộ ma.
Ngay lập tức Huyết U biến thành một sinh vật khổng lồ cao hơn ngàn mét, cái đầu giống một con voi, có 8 cái tay và trên 8 cánh tay đều cầm các loại binh khí: đinh ba, kiếm, đao, chuông, tấm khiên, cái chùy, cây cung, cây thương.
Phẫn Nộ Ma được xem như là chiến thần trong chín loài Huyết Ma, có sức chiến đấu mạnh nhất, thông thạo tám loại v·ũ k·hí, nguồn sức mạnh của Phẫn Nộ ma nằm ở sự tức giận, người thi pháp càng tức giận phẫn nộ thì Phẫn Nộ Ma càng mạnh. (giống siêu sayan).
Huyết U gầm lên một tiếng, cánh tay cầm kiếm của hắn vung tới trước mặt Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm cũng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra kiếm của bản thân, vội vàng giơ kiếm đón đỡ, nhưng với thân thể cao hơn một ngàn mét thì cánh tay của Huyết U đã dài năm trăm mét, cùng với thanh kiếm khổng lồ năm trăm mét nữa vung xuống, sức mạnh khổng lồ khi cả hai thanh kiếm v·a c·hạm gây ra lực bạo tạc khiến thân thể Tiêu Phàm lập tức ngã bay ra ngoài, toàn thân huyết nhục mơ hồ, từng lớp da trên cơ thể bắt đầu rạn nứt, thất khiếu chảy ra máu tươi liên tục, hiển nhiên b·ị t·hương nặng.
Tiêu Phàm tu vi thấp hơn Huyết U một bậc, dù sức chiến đấu của hắn vô cùng mạnh nhưng khi đối đầu với trạng thái của Huyết U lúc này chẳng khác nào trứng chọi đá.
"Khí Vận chi tử rốt cuộc bại!"
Diệp Hải ẩn bên trong thức hải của Huyết U quan sát trận chiến này, trong mắt hắn lóe ra từng tia quang mang lấp lóe. Diệp Hải biết rõ Tiêu Phàm không dể g·iết như vậy, nhưng cho dù là đánh bại cũng nhận được phần thưởng của hệ thống nên Diệp Hải cũng vui vẻ.
"Tiểu tử, ngươi kinh tài tuyệt diễm, hoành không xuất thế, có thể lại như thế nào? Cuối cùng chỉ có thể táng thân nơi đây mà thôi! Ta sẽ để cho thuộc hạ của ta dưới hoàng tuyền có thể nhắm mắt."
Huyết U phẫn nộ gầm lên, khí tức dâng trào trong cơ thể càng ngày càng mạnh, giống như sắp đạt tới cực hạn của Nguyên Anh cảnh, sắp chạm vào một cấp độ mới.
Thuộc hạ của Huyết U hơn hai triệu binh sĩ, gián tiếp hay trực tiếp đều c·hết dưới tay Tiêu Phàm bọn họ, ngay cả thuộc hạ thân tín của hắn như Thủy bà lão bọn họ cũng bị Tiêu Phàm cùng Tiêu Thủy Nguyệt chém g·iết, nếu nói không phẫn hận thì là giả.
"Tiêu Phàm đã bại, tiểu kỹ nữ, ngươi còn không quỳ xuống sao?"
Huyết U khẽ động cánh tay cầm đao, Kim Sắc Đại Đao trong tay phát ra đao quang hừng hực, kích thước đại đao khổng lồ dài năm trăm mét giống như một con rồng vắt qua bầu trời mà tới, như muốn xé tan không gian.
"Quỳ? Ngươi còn không có tư cách này!"
Tiêu Thủy Nguyệt cười gằn, sánh mắt toát ra quang mang hừng hực vô cùng sáng chói.
Nàng còn không có bại!
Vô số nguyệt quang đang khôi phục năng lượng trong cơ thể nàng, còn có cả ngũ hành bản nguyên của Tiêu Phàm trợ giúp, trong nháy mắt Tiêu Thủy Nguyệt khôi phục hoàn toàn thương thế, ánh mắt hiên ngang nhìn về phía Huyết U.
Thân thể Tiêu Thủy Nguyệt lúc này khi thì toát ra quang mang chói mắt, thi thoảng lại vụt tắt ảm đạm vô quang, biến ảo đa dạng.
"Đây là tình huống như thế nào?"
Ánh mắt rét lạnh của Huyết U lóe lên vẻ ngờ vực khi nhìn thấy trạng thái kỳ lạ của Tiêu Thủy Nguyệt.
"Nàng có thể tu luyện một môn công pháp cường đại nào đó, không thể để cho nàng ta đột phá, nếu không mà nói, e rằng có đại biến!"
Diệp Hải nhíu mày, truyền âm nói.
Huyết U nghe vậy lập tức nghiêm túc, cánh tay cầm kiếm, cánh tay cầm đao, cánh tay cầm thương, cánh tay cầm chuông liên tục vung mạnh qua bên phía Tiêu Thủy Nguyệt, như muốn nhanh chóng diệt sáng nàng.
Một kiếm này của Huyết U đâm ra ngay lập tức trên không trung lại có Băng Tinh ngưng kết, nhiệt độ bốn phia hạ thấp xuống đến cực độ, đột nhiên hạ thấp, thậm chí Tiêu Phàm trọng thương đứng phía xa ngàn mét đều cảm nhận được một cỗ cực hàn ý, phảng phất như đưa thân thể đi vào băng thiên tuyết địa.
Cánh tay cầm đao cũng như chư thiên thần lực bổ xuống, lực lượng của một đao này vô cùng đáng sợ, có thể tuỳ tiện đánh nát một tòa núi nhỏ
Mà cánh tay cầm thương như du long liệt nhật một thương đâm xuống tóe ra kim sắc quang mang đột nhiên nở rộ giống một vòng liệt nhật, quang hoa loá mắt, sát khí bành trướng.
Mà cánh tay cầm chuông như là chưởng trung phật quốc, như là ẩn chứa cả một thế giới trong đó, trấn áp xuống đại địa, như là cự tinh v·a c·hạm mặt đất, khiến con người ta tuyệt vọng hãi nhiên.
Tiêu Phàm cùng Tiêu Thủy Nguyệt bị bức phải liên tiếp lui về phía sau, thối lui đến bên vách núi,
"C·hết đi!"
Trong mắt Huyết U lóe lên một tia vẻ đắc ý.
Xoẹt!
Ngũ Hành chi khí trên cơ thế Tiêu Phàm đột nhiên nở rộ, hóa thành một đạo ngũ hành thần quang sáng chói bay thẳng ra, hung hăng đụng vào bốn cánh tay của Huyết U.
Nhưng là cho dù như thế, hắn vẫn bị bức lui hơn một trăm mét, trên người càng xuất hiện vô số v·ết t·hương loang lổ, lúc này cho dù hắn đem hết toàn lực thiêu đốt ngũ hành bổn nguyên vẫn khó có thể chống lại Huyết U.
Còn Tiêu Thủy Nguyệt lúc này thấy Huyết U muốn tiếp tục công kích Tiêu Phàm thì gương mặt xinh đẹp giống như quyết tâm, lập tức thiêu đốt huyết dịch trong cơ thể, vung lên hàng tỷ đạo Nguyệt Quang hung hăng đụng vào bốn cánh tay của Huyết U, bộc phát ra tiếng leng keng leng keng như kim loại v·a c·hạm nhau, nguồn năng lượng của cuộc v·a c·hạm này vô cùng khủng bố, để cho hai người đều phảng phất phủ thêm một tầng ánh sáng màu vàng óng, như là hai pho tượng chiến thần đang kịch chiến.
Lập tức nguồn năng lượng khổng lồ này p·hát n·ổ, Huyết U ở trung tâm v·ụ n·ổ nên cũng bị trọng thương phun máu phè phè lui lại mấy trăm bước, mà Tiêu Thủy Nguyệt cũng văng ra hơn trăm mét, bộ ngực lõm xuống, tứ chi bị chấn nổ, cả người rơi vào trạng thái hấp hối.
Thương thế nặng, tột đỉnh!
Tuyệt cảnh, đây chính là tuyệt cảnh, không có bất luận cơ hội chiến thắng nào.
Tiêu Phàm ho khục ra ngụm máu tươi, nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời có thần, thương thế trên người mặc dù nghiêm trọng, nhưng có vô số kỳ trân dị bảo trong nhẫn trữ vật của hắn giúp hắn khôi phục thân thể, cho nên không có nguy hiểm tính mạng.
"Hôm nay tà ma ngoại đạo các ngươi thắng, có thể ngày khác nếu có cơ hội, ta Tiêu Phàm chắc chắn Vương Giả trở về, từng cái đạp diệt đám quái vật các ngươi. . ."
"Cùng ta làm địch nhân, cuối cùng sẽ bị ta mai táng!"
Hắn ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huyết U, tựa hồ như muốn đem khuôn mặt của Huyết U khắc ghi vào trong lòng.
Sau đó, hắn dứt khoát quay người phóng tới bên cạnh Tiêu Thủy Nguyệt, đốt cháy một trương Mười ngàn cây số Truyền Tống Phù trân quý.