Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 134: Huyết U Hèn Hạ. (Cầu đề cử.)




Chương 134: Huyết U Hèn Hạ. (Cầu đề cử.)

Muốn đi sao?"

Huyết U âm hiểm nhìn xem thân ảnh của bọn hắn đang tìm cách chạy trốn, trong mắt hàn quang lóe lên, hừ lạnh nói: "Ta cho phép các ngươi đi rồi sao?"

Dứt lời, từng đạo kiếm mang màu bạc bị hắn bắn về phía Tiêu Thủy Nguyệt khiến cho cô gái này sắc mặt đại biến.

Tiêu Phàm thấy thế, ngay lập tức phẫn nộ quát: "Ngươi nếu làm tổn thương nàng một sợi tóc, ta ngay lập tức dù liều mạng vẫn c·hôn v·ùi ngươi tại đây."

Huyết U cười lạnh nói: "Liều mạng? Ta muốn xem xem ngươi có thứ gì có thể g·iết được bổn tọa."

Nói xong, Huyết U bắn vô số đao quang, kiếm quang về phía Tiêu Thủy Nguyệt càng ngày càng mãnh liệt, Tiêu Phàm vội vàng ôm lấy Tiêu Thủy Nguyệt để né tránh, thế nhưng bản thân hắn đã đánh không lại Huyết U, lại mang theo một tên nữ nhân vướng víu, tốc độ của hắn cũng giảm bớt rất nhiều, cuối cùng bị một đạo kiếm quang âm hiểm đâm quán xuyên bả vai, kéo theo từng mảng thịt trên bả vai b·ị c·hém rụng xuống, vô cùng thê thảm.

"Con mẹ nó, ngươi quá hèn hạ vô sỉ!"

Tiêu Phàm nhẫn nhịn cảm giác đau đớn kịch liệt trên bả vai, hắn cắn răng, một mặt phẫn hận liên tục mắng chửi Huyết U.

Tiêu Thủy Nguyệt bên cạnh hắn cũng là một mặt tức giận trừng mắt nhìn Huyết U, khẽ kêu nói: "Đồ quái dị, ngươi đã triệt để nhập ma, không cứu nổi. Người giống như ngươi, về sau tuyệt đối sẽ trở thành đại ma đầu, dẫn đến sinh linh đồ thán."

"Tiện nhân, đồ cave lớn mật dám chửi ta, muốn c·hết!" Huyết U ánh mắt lạnh lẽo, hắn đã sớm mong muốn g·iết c·hết con chó cái này, lúc này hắn lần nữa vung cánh tay cầm kiếm đâm mạnh tới trước mặt Tiêu Thủy Nguyệt, còn cánh tay khác cầm đại đao bổ xuống đằng sau không chừa đường lui.



"Nhanh lên! Ngươi rời khỏi nơi này trước!" Tiêu Phàm hét lớn một tiếng, lấy thân thể ngăn trước người Tiêu Thủy Nguyệt, thay nàng ngăn trở công kích của Huyết U, đồng thời thét ra lệnh Tiêu Thủy Nguyệt nhanh chóng rời đi.

"Tiểu Phàm!" Tiêu Thủy Nguyệt kinh hô một tiếng, ánh mắt đau khổ cùng cảm động nhìn về phía Tiêu Phàm.

Tục ngữ nói, tình cảm trải qua sinh tử khảo nghiệm mới thật sự là tình yêu.

Trước đó bọn hắn là anh em họ, cho nên Tiêu Thủy Nguyệt cũng không chấp nhận được tình cảm của Tiêu Phàm, nhưng lần này nàng triệt để yêu Tiêu Phàm sâu đậm.

Từ nay về sau chỉ sợ Tiêu Thủy Nguyệt sẽ sóng dưới cái bóng của Tiêu Phàm, không thể yêu một ai khác.

"Đã các ngươi có tình cảm thâm hậu như thế, vậy liền cùng một chỗ xuống địa ngục thôi, cũng tốt ở dưới địa ngục làm một đôi uyên ương." Huyết U khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, tám loại v·ũ k·hí trên tay cũng liên tục vung ra để diệt sát Tiêu Phàm bọn họ.

"Đi, nhanh lên!"

Tiêu Phàm liều mạng ngăn cản trước người Tiêu Thủy Nguyệt, để cho nàng chạy trước.

Tiêu Thủy Nguyệt cũng biết mình ở lại đây chỉ làm liên lụy Tiêu Phàm, liền nhẫn nhịn đau lòng, hốc vô miệng vô số thiên tài địa bảo nhanh chóng khôi phục thương thế.

Nàng quay đầu nhìn về phía Huyết U, trong mắt tràn đầy oán độc cùng phẫn nộ, khẽ quát: "Cẩu vật, đợi ta rời khỏi nơi đây thì dù ở trên trời dưới biển ngươi cũng bị Vân Tiêu Các t·ruy s·át."



Huyết U cười lạnh nói: "Vân Tiêu Các? Chờ bổn tọa g·iết hết thập quốc, ăn thịt nuốt máu vô số sinh linh, đột phá tới cảnh giới mới thì hưu c·hết về tay ai cũng không thể nói trước, huống chi các ngươi đều phải c·hết ở đây, không ai có thể chạy trốn."

"Hừ ếch ngồi đáy giếng, thập quốc hay thậm chí ngàn quốc cũng chỉ là sâu kiến trong mắt Vân Tiêu Các, ngươi chờ đấy." Tiêu Thủy Nguyệt oán hận trừng mắt nhìn Huyết U, liền quay người đi vào không gian truyền tống.

"Oanh!"

Nhưng vào lúc này, một tòa huyết sắc trận pháp to lớn từ mặt đất trồi lên khóa chặt vị trí của Tiêu Thủy Nguyệt, ngăn trở nàng bước vào truyền tống không gian.

"Cái gì!" Tiêu Phàm giật nảy cả mình, lập tức một mặt tức giận trừng mắt nhìn Huyết U, phẫn nộ quát: "Ngươi thế mà còn làm một tòa trận pháp!"

Huyết U âm hiểm cười, nói: "Huyết Tế trận pháp mà ngươi phá chỉ là một phần trong trận pháp này, mà trận pháp chính của nó tên là《 Tỏa Nhân trận 》 mới là đòn sát thủ chân chính."

"Trận pháp này bao trọn cả Đại Hạ vương quốc lãnh thổ, ta không chỉ muốn huyết tế Đại Hạ hoàng thành, mà mục tiêu của ta là diệt tuyệt hết thảy sinh linh ở Đại Hạ vương quốc a."

"Không có thực lực vượt qua Nguyên Anh kỳ đỉnh phong thì không thể xông vào hoặc thoát khỏi phạm vi trận pháp bao phủ." Huyết U càn rỡ cười lớn, thanh âm ầm ầm như sóng lớn ở biển sâu, vang vọng hơn mấy ngàn cây số.

Dứt lời, Huyết U dùng cánh tay khổng lồ cầm kiếm chém về phía Tiêu Phàm, cánh tay cầm đao thì chém tới chỗ Tiêu Thủy Nguyệt.

"Tiêu Phàm, nếu ngươi dám phá hư trận pháp, ta liền trước hết g·iết Tiêu Thủy Nguyệt." Huyết U cảm thấy Tiêu Phàm muốn dùng bí pháp phá hư 《 Tỏa Nhân trận 》 ngay lập tức hét lớn.



Tiêu Phàm biến sắc, hắn có bí pháp có khả năng phá hư trận pháp, thế nhưng chờ hắn phá hư xong trận pháp thì đoán chừng Huyết U đã làm thịt Tiêu Thủy Nguyệt rồi.

Dù sao, Tiêu Thủy Nguyệt chênh lệch thực lực quá xa so với Huyết U.

Cho nên Tiêu Phàm cắn răng phóng tới đón đỡ công kích của Huyết U bổ về phía Tiêu Thủy Nguyệt, đồng thời giải tỏa trận pháp áp chế trên người nàng, khiến nàng có thể đi vào không gian truyền thống.

"Tốt lắm, quả nhiên là si tình nam!"Huyết U thấy Tiêu Phàm bỏ mặc việc phá hủy trận pháp mà lao tới giải cứu Tiêu Thủy Nguyệt, lập tức khinh bỉ cười lớn một tiếng, sau đó thân thể khổng lồ của hắn đạp mạnh đại địa lao g·iết tới Tiêu Phàm.

Tám cánh tay khổng lồ với tám loại v·ũ k·hí khác nhau, lại thêm thân ảnh tuy khổng lồ nhưng thân pháp lại nhanh như thiểm điện, cho nên Tiêu Phàm sau khi đánh ba hiệp lập tức lộ ra vẻ bó tay bó chân, bị Huyết U liên tục đánh cho bại lui.

"Giết!"

Huyết U hét lớn một tiếng, đại đao mang theo lực cánh tay nặng hơn một trăm triệu cân lực lượng triệt để bạo phát, giống như thiên thạch v·a c·hạm, tạo nên vô số sóng xung kích nổ lớn phá hủy vô số kiến trúc trên hoàng thành.

"Bạch!" Huyết U một đao này không chỉ lực lượng vô cùng lớn, mà tốc độ tựa như là Truy Tinh Cản Nguyệt, trong nháy mắt bổ xuống lồng ngực của Tiêu Phàm, đại đao toát ra ánh sáng màu vàng óng, lực lượng kinh khủng như là vỡ đê n·ước l·ũ mãnh liệt trút xuống thân thể của Tiêu Phàm.

Tuy một đao này vô cùng khủng bố, nhưng Ngũ Hành bảo giáp trên cơ thể Tiêu Phàm lóe lên ngũ hành thần quang, ngăn chặn được một đòn tất sát của Huyết U, tuy nhiên Ngũ Hành bảo giáp cũng sắp báo hỏng vì không chịu được lực lượng khủng bố này.

Tiêu Phàm ngưng trọng, hơi điều chỉnh lại phương thức chiến đấu, Tiêu Phàm không còn dám cứng đối cứng với Huyết U, hắn phát huy ngũ hành thánh thể tới cực hạn, không ngừng mà né tránh công kích của Huyết U, mà bản thân trong âm thầm nhất tâm nhị dụng, âm thầm phá hủy trận pháp từ bên trong.

Tiêu Phàm vô cùng rõ ràng, hắn hiện tại còn không phải là đối thủ của Huyết U, nếu lại tiếp tục lưu lại thì hắn hẳn phải c·hết không nghi ngờ.

May mắn là dưới sự che chở của Tiêu Phàm, Tiêu Thủy Nguyệt đã chạy trốn thành công đi vào không gian truyền tống, cái này cũng khiến cho Tiêu Phàm tránh được sự lo lắng, toàn tâm toàn ý nghĩ cách thoát đi.

Chẳng qua là tình thế càng ngày càng bất lợi, bởi vì có 《 Tỏa Nhân trận 》 khiến tốc độ của hắn bị hạn chế rất nhiều, chưa kể thân thể của Huyết U vô cùng to lớn, lại có tám cánh tay linh hoạt di chuyển, hắn cũng không còn cách nào dựa vào tốc độ thoát khỏi công kích của Huyết U.