Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Cấp Ma Đạo Hệ Thống

Chương 132: Thịt Viên Thật Ngon.




Chương 132: Thịt Viên Thật Ngon.

Nhưng Tiêu Phàm bọn họ chưa kịp làm gì thì t·hi t·hể không đầu của Huyết U đã đứng dậy, sau đó từng mảnh thịt vụn của cái đầu b·ị đ·ánh nổ ngay lập tức biến thành một dãy chất lỏng như có ý thức phóng tới về phía Huyết U, sau đó sáp nhập vào thân thể của hắn, trong tức khắc Huyết U liền sống lại như bình thường.

Tiêu Phàm cùng Tiêu Thủy Nguyệt lúc này cũng đa tiêu hao sáu phần mười năng lượng trong cơ thể, bọn hắn lập tức từ nhẫn trữ vật lấy ra vô số đan dược bắt đầu cắn nuốt để khôi phục năng lượng trong cơ thể.

Còn Huyết U do tiêu tốn nhiều năng lượng trong cơ thể nên sau khi hồi phục đầu b·ị đ·ánh nổ thì ngay lập tức biến thân bị giải trừ, thân thể thu nhỏ lại thành chiều cao một mét chín, thực lực cũng gãy xuống ngang với Nguyên Anh trung kỳ võ giả mà thôi.

Nhìn khí tức Huyết U dần suy yếu, ánh mắt Tiêu Phàm bọn họ lóe lên vẻ mừng rỡ. Mà Tiêu Phàm thì liếc nhìn Huyết U, cười lạnh nói:

"Haha. . . quả nhiên bí pháp biến thân của ngươi đã hết tác dụng do cạn kiệt năng lượng, ngươi bây giờ quả thật quá yếu, ngày c·hết của ngươi đã tới, ta đánh nổ ngươi vô số lần để xem ngươi còn năng lượng khôi phục thân thể hay không?!"

Tiêu Thủy Nguyệt tuy không nói gì nhưng ánh mắt sắc lạnh của nàng liên tục nhìn chằm chằm Huyết U, như muốn nhìn biểu cảm của hắn lúc này.

"Ai bảo các ngươi là ta không có biện pháp khôi phục biến thân năng lực?" Huyết U lúc này ánh mắt mở lớn, một vẻ điên cuồng hiện lên trong hai con ngươi của hắn khiến Tiêu Phàm bọn họ không hiểu tại sao lại cảm giác ớn lạnh.

"Haha, quả nhiên Huyết U đại nhân không thể c·hết, Huyết U đại nhân mau chém g·iết hai tên này đi để trả thù cho một triệu anh em Đại Diệp đã bị bọn chúng g·iết hại, cẩu thí Vân Tiêu các, đáng c·hết."

"Huyết U tướng quân đã ra tay, nhất định sẽ mã đáo thành công, không thể nào mà không thắng được."

Đám người Đại Diệp binh sĩ vui mừng khôn xiết.

Bọn hắn thấy Huyết U b·ị đ·ánh nổ đầu lâu đã nghĩ Đại Diệp đã xong, không ai có thể ngăn cản hai người Tiêu Phàm bọn họ g·iết chóc.

Nhưng không ngờ Huyết U tướng quân lại có thể hồi sinh sống lại mọc lại đầu lâu, thật khiến cho tất cả binh sĩ Đại Diệp không thể tưởng tượng được,

Ánh mắt Huyết U ẩn chứa hỏa diễm thiêu đốt trong hốc mắt, thanh âm chậm rãi: "Ta đương nhiên muốn g·iết c·hết đôi cẩu nam nữ này, nhưng trước khi g·iết bọn hắn thì ta lại cần hỏi các ngươi vài điều."

"Điều gì vậy Huyết U tướng quân?" Phó tướng đứng cạnh nghi hoặc hỏi.



"Các ngươi có trung thành với tổ quốc Đại Diệp không? Có vì tổ quốc mà hi sinh không?" Huyết U cười cười, từ tốn hỏi.

"Chúng ta vì tổ quốc quyết sinh, vì lý tưởng mà sống!"

"Đại Diệp muôn năm!!!"

"Vì nghiệp lớn của bệ hạ, ngại gì c·hết!!"

". . ."

"Tốt lắm, lòng trung thành của các ngươi đã được ta chứng giám, ta muốn các ngươi giúp ta một điều, nó có thể khiến bổn tọa có thể khôi phục nhanh thực lực về đỉnh phong, có thể ngược sát hai tên cẩu nam nữ này. . Các ngươi có muốn giúp bổn tọa không?" Ánh mắt Huyết U lóe lên vẻ quỷ dị, khuôn mặt đẹp trai vẫn ôn hòa hỏi.

"Không ổn." Tiêu Phàm nghe thấy giọng điệu này của Huyết U, trong lòng cuồn cuộn vang lên tiếng chuông báo động, ánh mắt hắn lộ ra vẻ không thể tin được nhìn Huyết U.

Đám người Đại Diệp Binh sĩ đứng xung quanh hắn vẻ mặt không hiểu, ý chí chiến đấu vẫn sục sôi như cũ: "Không biết Huyết U tướng quân muốn chúng ta làm chuyện gì, nếu như đủ khả năng, chúng ta sẽ vì tướng quân mà có thể nhảy vào nước sôi lửa bỏng, vạn sự không chối từ!"

Huyết U ngửa đầu cười to: "Ha ha, chuyện này chính là muốn lấy tính mạng của các ngươi."

"Cái gì?!" Đám người quá sợ hãi.

Huyết U điên cuồng cười lớn, ngang nhiên động thủ.

Phốc~ một tiếng vang lên, hắn duỗi nanh vuốt ra, lập tức bắt lấy một tên phó tướng trước mặt, sau đó sinh sinh bóp nát thân thể hắn rồi lập tức bỏ hỗn hợp huyết nhục trong lòng bàn tay đưa vào miệng nhai nuốt.

"Ừm, không tệ lắm, khôi phục được 0,000005 huyết khí."

Dưới ánh mắt kh·iếp sợ của chúng binh sĩ Đại Diệp, Huyết U lấy khăn lau v·ết m·áu còn dính ở khóe môi, vẻ mặt 'hiền lành' mỉm cười, nói:



"Tốt lắm, các ngươi đã có thể hi sinh vì quốc gia, bổn tọa cho phép."

Đám người : " . . ."

"Ngươi tên súc sinh này, ngươi muốn làm gì, ngươi điên rồi di?!" Đám người ầm ầm lui nhanh, có người kên sợ hãi.

"Ồn ào!" Thân ảnh Huyết U lóe lên, liền xuất hiện trước mặt người đó, vung bàn tay lên, lập tức đem thân thể của người đó bóp nát thành thịt vụn, hỗn hợp máu thịt này bị Huyết U vo tròn tạo thành cục máu nho nhỏ.

"Súc vật, ngươi lòng lang dạ sói, ngươi là quái vật, ngay cả người của mình cũng g·iết?!"

"Mọi người cùng nhau ra tay, g·iết hắn, hắn đã hóa điên rồi!"

"Không sai, chúng ta người nhiều lực lượng lớn...A..â...â!"

Một trận đồ sát đẫm máu bắt đầu, Huyết U tuy suy yếu chỉ sánh ngang với Nguyên Anh trung kỳ võ giả thực lực, nhưng đám binh sĩ Đại Diệp dù mạnh nhất cũng chỉ Kim Đan sơ kỳ, bị Huyết U nắm cái là bị bóp nát cả một mảng lớn người.

Rất nhanh chỉ ngắn ngủi mười giây, hơn một triệu binh sĩ Đại Diệp còn lại liền bị Huyết U g·iết c·hết, mà cái cục hỗn hợp máu thịt xương cốt bị nghiền vụn giờ đã vô cùng to lớn bằng cả ngọn núi nhỏ.

"Cảm ơn các ngươi đã cố gắng, ta cầu cho các ngươi đường đến hoàng tuyền bình an." Huyết U âm tàn cười, viên thịt hỗn hợp máu tươi đã bị hắn bỏ vào miệng nhai nuốt từng ngụm thịt viên.

Thịt viên tạo bằng thịt người không tanh hôi, ngược lại tản mát ra mùi thơm ngát, khiến cho người ta cảm thấy tinh thần thanh thản.

Nhưng thịt viên này cũng vô cùng kỳ diệu, sau khi bị Huyết U nuốt xuống bụng liền tan thành vô số huyết khí lưu động mạnh mẽ trong cỡ thể, sau đó chậm rãi thấm vào từng tấc da thịt, tăng cường thực lực cộng với năng lượng trong cơ thể hắn.

Huyết U đứng nguyên một chỗ, cúi đầu thưởng thức món thịt viên thơm ngon, sau đó chỉ trong chốc lát thịt viên to như ngọn núi nhỏ đã bị hắn ăn hết, hắn chợt bộc phát ra tiếng cười như điên: "Khạc. . . khặc . .. khặc khặc. . . thực lực của bổn tọa đã được tăng lên!"

Lúc này đây thực lực của Huyết U đã sánh ngang với Nguyên Anh hậu kỳ võ giả, chỉ cần tìm kiếm năm đến mười triệu sinh linh huyết nhục thì hắn lại có thể đột phá tiếp tục.



"Bây giờ đến lượt các ngươi, ta chắc rằng thịt của các ngươi 'ăn' rất ngon. .. khặc. .khặc....khặc!!!" Huyết U quay đầu nhìn Tiêu Phàm bọn họ, hai mắt sáng lên hỏa diễm hừng hực như nhìn thấy hai đạo món ngon tuyệt đỉnh.

"Ma đầu, ngươi quả thật là một con quái vật đội lốt người. . .ngươi. . .!" Tiêu Thủy Nguyệt thân là nữ nhân, tuy từng g·iết người rồi nhưng chưa từng thấy cảnh tượng kinh dị như thế này, quả thật hình ảnh đồng loại bị ăn tươi nuốt sống là quá sức chịu đựng của người có tam quan bình thường, cho nên phản ứng gay gắt của Tiêu Thủy Nguyệt cũng là dể hiểu.

Mà phía Tiêu Phàm tuy không nói gì trông như bình tĩnh, nhưng ánh mắt run rẩy đã bán đứng hắn.

Tiêu Phàm là khí vận chi tử nhưng hắn vẫn chỉ mới gần hai mươi, làm gì thấy qua cảnh tượng đẫm máu như thế này, cận cảnh nhìn đồng loại bị ăn thịt là cảm giác vô cùng khủng kh·iếp.

"Haha, quả nhiên là đám nhóc chưa mọc đủ lông cánh, trước khi biến thành như vậy ta cũng đã từng là nhân loại, ta cũng đã từng ăn thử thịt của bản thân ta, ưm. . .vị giác thịt của ta. . rất ngon, tiếc là giờ ta đã thành Huyết tộc, không thể cho các ngươi nếm thử mùi vị thịt của ta, là nhân gian mỹ vị đó!"

Huyết U cười haha, không thèm để ý chút nào, bình thản nói.

"Ngươi. .Ngươi. . .Ngươi. .Oẹ. . .Oẹ. .. Oẹ!!" Tiêu Phàm cùng Tiêu Thủy Nguyệt nghe xong cảm giác vô cùng buồn nôn, lậo tức nôn ọe ra thức ăn từ hôm qua.

T

"À các ngươi biết không, không chỉ ăn thịt bản thân, ta còn để người khác ăn thịt, ừm. . . lúc đó hình như là lúc chuyển hóa thành Huyết Thần thể, ta bị giọt máu của Hải ca ăn thịt." Huyết U hơi nhớ lại nói, sau đó ánh mắt sáng rực lên như nhớ tới điều gì đó hay ho, nói tiếp:

"Ta Không biết khi giọt máu của Hải ca ăn thịt ta thì giọt máu của hắn có thấy ngon không, mà chỗ nào trên thân thể ta là ngon nhất?! là da hay là thịt, là trái tim hay đại não, là con mắt ngon hay cái lưỡi ngon, hay ruột non là ngon nhất?!"

"Nhưng Hải ca không trả lời câu hỏi của ta. . ." Ánh mắt Huyết U buồn bã nói.

"Cho nên . . ."

"Ta sẽ không g·iết các ngươi nhanh chóng, mà là chậm rãi từng chút một ăn từng miếng thịt trên người các ngươi, để các ngươi có thể nói cho ta nghe cảm giác nếu các ngươi bị ta ăn từng miếng thịt thì chỗ phần thịt nào trên cơ thể mà các ngươi cảm giác ta ăn chỗ đó sẽ là ngon nhất." Ánh mắt Huyết U lấp lóe ánh sáng, vẻ mặt phấn khởi nói.

Huyết U: (๑´ڡ`๑) (๑´ڡ`๑).

Tiêu Phàm: (;・`д・´)

Tiêu Thủy Nguyệt: ( ・ั﹏・ั)