Chương 118: Trấn sát Nguyên Anh kỳ.
"Diệt."
Phát giác được sát ý của chúng quân Đại Diệp, Trần Cung đáng tiếc lắc đầu.
Lật tay, một chưởng rơi xuống.
Ầm ầm — —!
Ngay lập tức một cái bàn tay to lớn già thiên tế nhật từ trên trời cao xuất hiện, cuốn lấy vô số vật chất trong phạm vi bàn tay lớn bao phủ tụ tập lại thành một ngọn núi khổng lồ, trấn áp xuống.
Đại Diệp chư tướng hơn bốn trăm ngàn binh sĩ lúc này ở dưới uy thế mà ngọn núi bao phủ lại giống như một bầy kiến hôi, tùy thời bị trấn áp thịt nát xương tan.
Bất quá không một người nào lộ ra ánh mắt sợ hãi.
Không phải là bọn hắn biết bệ hạ Diệp Hải đang âm thầm có mặt ở đây nên mới không s·ợ c·hết, mà chính bọn hắn cũng thực sự không s·ợ c·hết.
Nguyên Anh kỳ lão quái thì lại như thế nào.
Đơn giản chính là c·hết thôi, sợ gì?
"Thật can đảm!!!"
Thấy cảnh này, trong lòng Trần Cung tán thưởng không thôi.
Bất quá lập tức sát ý trong mắt thay thế vẻ tán thưởng.
Tướng sĩ cho dù thiên phú cao như thế nào nhưng nếu không thể do Đại Chu hoàng thất chưởng khống thì hắn sao có khả năng tha cho Đại Diệp q·uân đ·ội còn sống?!
"Đáng tiếc."
"Chọn sai chủ nhân."
Ánh mắt đáng tiếc nhìn về phía Đại Diệp chư tướng, Trần Cung cười lạnh một tiếng, bàn tay lớn mang theo ngọn núi già thiên tế nhật kình thiên cũng trấn áp xuống về phía Trấn Đông Doanh trong chớp mắt này.
"Hừ!"
Bất quá, ngay tại cái bàn tay lớn này trấn áp xuống chư tướng Đại Diệp thì một tiếng hừ lạnh từ phía kiệu rồng xa xa truyền đến.
Một đạo thân ảnh vĩ ngạn từ hư không đi ra.
"Phanh!! Phanh!! Phanh."
Người tới chỉ liếc nhìn một cái liền đơn giản phá nát hư ảnh bàn tay lớn, sau đó cả ngọn núi khổng lồ cũng bị một cái ánh mắt này chấn vỡ thành cát bụi.
Sau khi c·hôn v·ùi công kích của Trần Cung, đạo thân ảnh vĩ ngạn to lớn này cũng đưa ánh mắt nhìn về phía Trần Cung.
"Thật mạnh, nhìn uy lực không kém gì Nguyên Anh hậu kỳ? Nhưng sao ta không cảm ứng được tu vi của hắn?"
Biến cố đột ngột xuất hiện khiến Trần Cung bất an thì thầm.
Vô luận là người trước mặt chỉ dùng một ánh mắt liền triệt tiêu một chưởng toàn lực của hắn hay việc hắn không cảm ứng được tu vi của người này, tất cả đều khiến Trần Cung vô cùng chấn kinh.
"Các hạ là người nào?"
Nhìn thấy một tên cường giả mạnh mẽ hơn hắn, sắc mặt Trần Cung liền trở nên khó coi, nhẹ giọng hỏi.
Đạo thân ảnh kia nghe vậy, chỉ mỉm cười một cái, bình thản nói:
"Bổn tọa là . . . Đại Diệp. . ."
"Diệp Hải."
"Diệp Hải??? Diệp Vương của Đại Diệp??????!"
Làm sao có thể. . .
Mọi người có mặt ở đây đều kinh hãi không thôi khi nghe tới cái tên Diệp Hải.
Diệp Vương của Đại Diệp lại là Nguyên Anh kỳ cường giả?!!
"Không có khả năng."
"Cái này tuyệt đối không có khả năng, Đại Diệp hoàng đế làm sao có tu vi Nguyên Anh kỳ, ta không tin...!!"
"Đáng c·hết! Trừ khi hắn đến từ hoàng triều thế lực!!!"
"Đại Diệp Hoàng đế nghe nói mới gần hai mươi tuổi, làm sao có thể là Nguyên Anh kỳ tu vi?"
"Các ngươi rốt cuộc là ai, đến từ hoàng triều nào? tại sao can dự vào thập quốc???"
Đại Triệu văn võ bá quan phát điên khi thấy Diệp Hải lại có thực lực Nguyên Anh kỳ.
"Ồn ào."
Diệp Hải thân ảnh vĩ ngạn đứng trên hư không, vô số khí tức sinh diệt bao phủ toàn thành, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn chúng văn võ đứng ở huyền hoàng thành nhao nhao kêu gào, trên mặt lóe lên vẻ không thích, lạnh giọng quát.
Tiếng quát "ồn ào" này vang lên, ngay lập tức hơn hai trăm vị văn võ bá quan tu vi cao thấp trúc cơ kỳ lên tiếng ồn ào đã ngay lập tức bị một tiếng này bạo thành sương máu tung bay trên thành trì.
"Con mẹ nó....!"
Những tên văn võ bá quan do không lên tiếng chửi mắng thì vẫn còn sống, ai nấy đều tưởng mình gặp ảo giác, cho đến khi chóp mũi ngửi được mùi máu tươi nồng nặc lan tỏa trong không khí, sau đó vô số cơn mưa máu rơi rớt xuống trên mặt mỗi người thì họ mới tin rằng đây không phải là ảo giác.
Tất cả đồng thời run rẩy nhìn về phía Diệp Hải, giống như trông thấy một tôn sát thần, ai nấy đều im lặng, không dám phát ra tiếng vang.
"Các hạ hảo thủ đoạn."
Thấy cảnh kinh dị này, sắc mặt Trần Cung trầm xuống, khó coi nói.
Sau đó chậm rãi đi ra một bước, ngăn cản mưa máu rơi xuống huyền hoàng thành, ánh mắt khó coi nheo lại, lạnh giọng nói: "Có điều các hạ ngay trước mặt của lão phu g·iết người của lão phu, các hạ coi lão phu chỉ là vật bài trí hay sao?"
Oanh — —
Ngay sau khi Trần Cung vừa dứt lời thì tất cả Đại Triệu binh sĩ hay văn võ bá quan đều thấy một màn mà cả đời họ khó có thể quên.
Chỉ thấy Diệp Hải trên thân toát ra một cỗ đạo vận huyền ảo, giống như thần ma sống lại, trực tiếp vung ra một quyền.
" phanh "
Chỉ một quyền, thân thể của Trần Cung giống như một tờ giấy lộn đơn giản bị xé rách, bạo thành sương máu.
Liền một tiếng hét thảm đều không thể phát ra, nói gì tới nguyên anh trong cơ thể, đều bị một quyền này c·hôn v·ùi, không có cơ hội sống lại.
"Sâu Kiến muốn c·hết."
Dưới ánh mắt run rẩy kinh hoàng của vô số binh sĩ Đại Triệu, Diệp Hải há to miệng ra hút vào vô số tinh huyết của Trần Cung vào thể nội, tẩm bổ nhục thân.
Sau đó ánh mắt bễ nghễ nhìn về phía Triệu Vương đám người đang run như cầy sấy, khinh thường nói: "Phế vật ngay cả một quyền của bổn tọa cũng không tiếp được cũng dám nói nhảm hết bài này đến bài khác."
Diệp Hải không theo lộ tuyến chủ lưu cảnh giới như luyện thể-trúc cơ, kim đan, nguyên anh,. . . chủ nhân 【 Đế Ma Cửu Biến 】 đã nói rằng con đường tu luyện chủ lưu là cái bẫy, với trí tuệ của Diệp Hải hắn biết rõ có thể ở giai đoạn nào đó hệ thống tu luyện này sẽ xuất hiện biến số, cho nên Diệp Hải nghe theo chủ nhân 【 Đế Ma Cửu Biến 】 nói, phá rồi lập, hủy bỏ tu vi toàn thân, tu luyện thành 【 Đế Ma Cửu Biến 】 đệ nhất biến, Thần tượng biến.
Cắn nuốt vô số sinh mạng cùng linh hồn của chúng sinh để mạnh mẽ bản thân, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều có lực lượng của thần tượng, Thân thể một con thần tượng được tạo thành bởi mười triệu huyệt khiếu, Nếu như người tu luyện pháp này có thể mô phỏng đủ mười triệu huyệt khiếu của thần tượng (nhân loại chỉ có 108 huyệt khiếu) người tu luyện sẽ có lực lượng dời sông lấp biển, rống lên chấn vỡ tinh cầu, hái trăng nuốt trời.
Tuy Thần tượng biến mới nhập môn giai đoạn, nhưng Diệp Hải nếu trấn sát Nguyên Anh sơ kỳ lão già lớn tuổi thì nhẹ nhõm như chơi.
Thần Tượng Biến cũng phân chia theo sáu cấp bậc
Nhập môn.
Sơ kỳ.
Trung kỳ.
Hậu kỳ.
đỉnh phong kỳ.
Tối Thượng kỳ.
【 Thần Tượng Biến】nhập môn giai đoạn có thể so với nguyên anh cảnh đỉnh phong võ giả, trong cơ thể có một trăm linh tám khiếu huyệt đã thay bằng thần tượng ấn ký.
【 Thần Tượng Biến】sơ kỳ có thể so với Thần Thông cảnh đỉnh phong võ giả, trong cơ thể mô phỏng thêm một ngàn cái thần tượng khiếu huyệt.
【 Thần Tượng Biến 】trung kỳ có thể so với Thiên Nhân cảnh đỉnh phong võ giả, trong cơ thể mô phỏng thêm mười ngàn khiếu huyệt thần tượng.
【 Thần Tượng Biến 】 hậu kỳ có thể so với Quy nhất cảnh đỉnh phong võ giả, có một trăm ngàn khiếu huyệt hóa thành thần tượng.
【 Thần Tượng Biến 】đỉnh phong có thể so với Thần Kiếp cảnh đỉnh phong võ giả, có mô phỏng được một triệu khiếu huyệt của thần tượng.
【 Thần Tượng Biến 】Tối thượng kỳ có thể so với Hồng Trần Tiên sơ kỳ-đỉnh phong, có mô phỏng được mười triệu khiếu huyệt của thần tượng, bước vào cảnh giới tối cao của thần tượng, sánh ngang với Hành Tinh Cấp cường giả ở Thiên Hà vũ trụ.
Như đã nói thì cơ thể thần tượng được cấu thành từ mười triệu huyệt khiếu (nhân loại chỉ có 108 huyệt khiếu) cho nên sau khi mô phỏng đủ mười triệu khiếu huyệt thì có thể triệu hoán ra thần tượng trấn sát.
"Trần đại nhân. . c·hết?"
Triệu Vương sau khi nhìn thấy Diệp Hải chỉ dùng vỏn vẹn một quyền trấn sát Trần Cung thì liền trở nên phát điên, ngơ ngơ ngác ngác, sự sợ hãi tột đột bao trùm lấy nội tâm của hắn.
Thân thể run rẩy, trên mặt không còn giọt máu nào.
"Xong."
"Liền Nguyên Anh kỳ cường giả cũng bị trấn sát đơn giản như g·iết một con kiến hôi, chẳng lẽ Đại Triệu vương triều của trẫm phải bị hủy diệt vào lúc này hay sao?"
"Trẫm không cam tâm."
"Đại Diệp vương triều có một vị hoàng đế khủng bố như vậy sao trẫm có thể địch lại???"
"Trẫm không cam lòng a. . ."