Chương 116: Quân Kiếm Vs Triệu Vương!
Trong lúc nhất thời chiến ý trong lòng mỗi vị văn võ bá quan đều bị dập tắt, sắc mặt ai nấy đều khó coi cùng không cam tâm.
Bọn họ biết cử động này của Triệu Vương là vì không để bọn hắn vẫn lạc trên chiến trường.
Dù sao Đại Triệu hôm nay, có một tôn Nguyên Anh kỳ của Đại Chu hoàng triều tọa trấn.
Chỉ đợi Trần đại nhân này xuất thủ thì Đại Diệp chắc chắn tan tác, căn bản không cần bọn hắn liều c·hết.
Nhưng mà điều này chẳng phải nói bọn họ thân là thần tử nhưng vô lực bảo vệ quốc gia xã tắc hay sao?!
Phía trên bầu trời, sau khi Triệu Vương một câu quát lui văn võ bá quan liền đem ánh mắt nhìn về phía Nghiêm Tuấn.
Một vệt sát ý lóe qua trong mắt.
Bất quá, hắn lại cũng không tính xuất thủ trấn sát Nghiêm Tuấn, mà chỉ lạnh lùng nói: 'Chỉ là một tôn nữa bước kim đan sâu kiến, ngươi còn chưa xứng để trẫm xuất thủ."
"Võ thị Võ Minh Chiếu đâu?"
"Để hắn lăn ra đây đấu với trẫm."
Triệu Vương chấp chưởng Đại Triệu hơn ngàn năm, trong lòng tự có ngạo khí, còn khinh thường xuất thủ đối phó Nghiêm Tuấn.
Hắn thấy, chỉ có Đại Diệp quốc sư hoặc Huyết U đại tướng quân của Đại Diệp mới xứng đáng có tư cách để hắn xuất thủ.
Huyết U tuy không tại, nhưng vị quốc sư Võ Minh Chiếu này lấy Kim Đan trung kỳ tu vi lại trấn sát tứ trưởng lão cùng nguyên soái Vũ Hạ Nghiêm cũng có tư cách đánh nhau với hắn.
"Muốn c·hết."
Nghiêm Tuấn nghe vậy, nhất thời ánh mắt lạnh lẽo.
Hắn muốn thử ra tay với vị Triệu Vương này để nhận lấy áp lực mài cảnh giới, tìm kiếm khí cảm đột phá Kim Đan.
Nữa bước Kim Đan khí tức lại lần nữa bạo phát, trực tiếp bước ra một bước một đao chém về phía Triệu Vương.
Vạn trượng đao khí lại lần nữa vạch phá bầu trời chém tới.
"Không biết sống c·hết."
Nhìn thấy sâu kiến muốn xuất thủ, vốn không muốn tự hạ thân phận trấn áp một vị chưa vào kim đan kỳ, nhưng thấy Nghiêm Tuấn muốn c·hết đòi xuất thủ với hắn để tìm kiếm thời cơ đột phá kim đan, nhất thời Triệu Vương cười lạnh một tiếng, giơ ngón trỏ về phía Nghiêm Tuấn.
" phanh!!!"
Chỉ một chỉ liền phá tan vạn trượng đao khí của Nghiêm Tuấn.
Thân hình của Nghiêm Tuấn cũng bị một chỉ này đánh bay ra mấy ngàn mét, sau đó phải một lúc sau mới miễn cưỡng đứng lại được, nội tạng bị trấn nát, thương thế vô cùng nghiêm trọng.
"Không hổ là một tôn Kim Đan hậu kỳ cường giả.'
Nghiêm Tuấn ngưng trọng liếc nhìn thân ảnh uy nghiêm đang chắp tay hai ra sau lưng đứng ngạo nghễ trên bầu trời.
Bất quá Nghiêm Tuấn cũng không sợ hãi chút nào, trái lại chiến ý trong lòng hắn càng dâng lên mạnh hơn.
"Chiến chiến chiến!"
Ngay chớp mắt vài bước, Nghiêm Tuấn đã vượt qua một ngàn cây số, một cỗ chiến ý hừng hựt thiêu đốt tâm can hắn, hắn muốn thiêu đốt sinh mệnh lực tử đấu với Triệu Vương đến cùng.
Bất quá, còn không đợi hắn xuất thủ, vị thần bí nam tử tay cầm trường kiếm màu đỏ đã ngăn cản lại hành vi muốn tìm c·hết của Nghiêm Tuấn.
Vị thần bí nam tử này hờ hững nhìn về phía thân ảnh ngạo mạn của Triệu Vương, để lộ khuôn mặt hóa ra là một vị trung niên nam tử ánh mắt t·ang t·hương âm thanh lạnh lùng nói: "Chỉ dựa vào việc ngươi chỉ là Kim Đan hậu kỳ mà cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn với quốc sư của chúng ta?"
Nếu Huyền Vũ Tông môn nhân mà ở đây thì sẽ ngạc nhiên mà gào lên.
Vì đây bất ngờ lại chính là đại trưởng lão Huyền Vũ tông, Quân Kiếm, người mà đã bị Huyết U thuộc hạ trấn sát cùng với Huyền Vũ tông thiếu tông chủ Hạ Trường Phong.
Chúng ta đều biết Huyết U thân là thuần huyết huyết tộc có năng lực cải tạo người sống hoặc n·gười c·hết trở thành nô bộc cho huyết tộc.
Khi còn sống hắn đã từng là võ giả tu vi Kim Đan đỉnh phong, sau khi bị bà lão trấn sát thì bị Huyết U cải tử hoàn sinh, biến thành nô bộc của hắn, tu vi thục lùi xuống ngang với kim đan hậu kỳ võ giả bởi vì sau khi sống lại thì tu vi sẽ biến thành chất dinh dưỡng thấm vào thân thể Quân Kiếm.
Sau khi sống lại Quân Kiếm cũng không thể tu luyện theo võ giả bình thường, mà phải hấp huyết sinh linh để mạnh mẽ hơn.
Sau đó Quân Kiếm để lộ khí tức ngang với kim đan hậu kỳ võ giả đánh úp về phía Triệu Vương.
"Muốn c·hết."
Triệu Vương sau khi thấy không phải là quốc sư đại diệp ra tay, mà chỉ là kêu thuộc hạ ra tay, lập tức giận dữ, lạnh lùng nhìn về phía Quân Kiếm, sát ý nói: "Thế nào, Võ Minh Chiếu không dám ra tới đấu với trẫm sao, để một tên kim đan hậu kỳ như ngươi ra chịu c·hết."
Quân Kiếm nghe vậy, ánh mắt vẫn như cũ hờ hững, ngữ khí bình thản: "Chém ngươi thì cần gì quốc sư xuất thủ."
"Rất tốt."
Những lời này của Quân Kiếm khiến sắc mặt Triệu Vương lại một lần nữa trở nên phẫn hận.
Sát ý trong mắt gần như ức chế không nổi.
Nhìn thấy sắc mặt bình thản của Quân Kiếm, Triệu Vương liền cười lạnh nói: "Cái kia trẫm hôm nay liền nhìn xem kim đan hậu kỳ võ giả tầm thường có cách gì dám gọi nhịp với trẫm."
Ầm ầm — —
Tiếng nói vừa ra.
Đồng dạng là khí thế kim đan hậu kỳ giống như sóng to gió lớn áp bách hướng về phía Quân Kiếm.
"Trẫm.. . . .Cho ngươi một lần cơ hội xuất thủ."
Triệu Vương đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn về phía Quân Kiếm, ngôn ngữ ẩn chứa sự kiêu ngạo của bậc đế vương, nói.
Triệu Vương thân là đế vương của một nước, từ nhỏ đã tu luyện huyền cấp công pháp bí truyền của Triệu thị, hắn không cho rằng hắn sẽ bại với võ giả đồng cấp.
"Như thế cuồng?"
Nhìn thấy Triệu Vương lại cuồng ngạo như vậy, Diệp Hải ngồi trong kiệu rồng không khỏi cười nhạo.
Quân Kiếm sau khi bị cải tạo thành nô bộc của Huyết Tộc đến tột cùng mạnh bao nhiêu hắn tuy nhiên không rõ ràng, nhưng chắc hẳn chắc chắn sẽ không yếu.
Huyết tộc thuần huyết tộc nhân cho dù ở tinh không vạn giới cũng không yếu, mà nhân tộc sau khi cải tạo thành huyết tộc cũng có thực lực cường hoành không yếu, có thể vượt cấp hò hét với Nguyên Anh sơ kỳ võ giả tu luyện huyền cấp công pháp, còn nguyên anh võ giả tu luyện địa cấp hay thiên cấp công pháp trở lên thì không rõ có đánh lại hay không.
Nghĩ vậy, Diệp Hải lười biếng ngã lưng sau ghế rồng, tinh thần lực xuyên thấu kiệu rồng quan sát trò vui.
"Giết!"
Một giây sau.
diệp Hải liền thấy trong mắt của Quân Kiếm lóe lên hàn quang, lúc này bước ra một bước, không tiếp tục nói nhảm, một kiếm chém ra.
Trong chốc lát vô số kiếm ý hội tụ lại một chỗ hóa thành một đạo huyết hà vạn trượng rít gào lao đến.
~Ầm! Ầm!
Vô tận huyết hà kiếm ý như một tôn vong linh ma vật sống lại, máu tươi nhuộm đỏ bầu trời, vô số ác linh từ bên trong huyết hà hư ảnh trỗi dậy, thê lương gào khóc như chịu phải sự t·ra t·ấn rất lớn, vạn dặm không gian bị huyết hà hư ảnh ăn mòn đến vỡ tan từng mảnh, hư không cương phong gào thét xông vào hạ giới, tàn phá bừa bãi vô số công trình kiến trúc xung quanh Huyền Hoàng thành,
"What the fuck. . !!!"
Thấy cảnh này thì rất nhiều người có mặt ở đây ngay cả bên phía Trấn Đông Doanh binh tướng đều kinh ngạc nói tục một câu quốc túy.
Mặt mũi ai nấy đều tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Hừ!"
Triệu Vương thấy thế chỉ lạnh lùng hừ mạnh một tiếng, vương giả uy thế bao phủ lấy thân thể hắn, giống như một tôn cái thế vương giả giận dữ, thây nằm ngàn vạn.
Sau đó Triệu Vương bước ra một bước, quanh thân long uy cuồn cuộn không ngừng lượn lờ xung quanh thân thể hắn, sau đó chỉ thấy Triệu Vương đột nhiên một quyền đánh ra.
" phanh!! phanh!! phanh!! "
Một quyền này mang theo từng tia vương giả bá đạo, hư ảnh tam trảo kim long lượn lờ.
Đây là vương triều khí vận, được tam trảo kim long hư ảnh bảo vệ. Còn hoàng triều sẽ có tứ chỉ kim long hư ảnh bảo hộ, Thiên triều sẽ có ngũ trảo kim long hư ảnh bảo hộ, còn Đế Triều sẽ có Tổ Long hư ảnh bảo hộ.
Vô tận uy thế bao phủ.
Mọi người lúc này chỉ thấy vạn trượng huyết hà kiếm ý bị một quyền mang theo hư ảnh tam trảo kim long gào thét mà tới, sau đó hư ảnh tam trảo kim long nuốt trọn huyết hà vào bụng.
"Huyết Ma thần xà, hiện!"
Bất quá còn không đợi đại triệu một phương hưng phấn, một đạo thanh âm băng lãnh lại lần nữa truyền đến.
Chỉ nhìn thấy thân ảnh Quân Kiếm đạp lấy một đầu hư ảnh đại xà, lấy tốc độ xảo trá nhanh như chớp tiếp cận trước mặt Triệu Vương, sau đó chỉ thấy Đại Xà phun ra vô số ma khí ngăn chặn khí vận kim long, còn Quân Kiếm nhân cơ hội này xuất thủ.
Một kiếm này đồng dạng càng khủng bố hơn, huyết hải kịch độc ăn mòn bám theo lưỡi kiếm chém về phía cổ của Triệu Vương.
Một kiếm xảo trá lại hung ác này khiến cho trong lòng mỗi vị văn võ Đại Triệu càng thêm hoảng sợ.