Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Bí Hiện Thế: Lang Thần Đại Tư Tế

Chương 15: Huyết Tế




Chương 15: Huyết Tế

Cách biệt quá lớn, phản kháng không có ý nghĩa gì, chỉ sau giây lát, hai chân hai tay tên xăm trổ liền yếu dần, rủ xuống, mất đi ý thức, b·ất t·ỉnh nhân sự.

Thanh niên áo khoác đen buông lỏng bản tay, để hắn tự mình ngã vào mặt sàn, nhìn về phía sau trong hành lang hướng bậc thang, trên mặt lộ rõ vẻ trêu tức.

" Muốn chạy !? "

...

" Cho ngươi hết " Triêu tỷ vừa nghe thấy động tĩnh dưới lầu liền quyết đoán ném cả túi hàng cho thanh niên tóc đỏ.

Nàng nhanh chóng lấy đi chiếc túi xách chứa tiền, mặc kệ phần hành lí còn lại, đi đến cạnh cửa sổ.

Không sai, nàng chính là muốn từ đây đi xuống, chỗ này chỉ là tầng hai, trong phòng liền có chuẩn bị sẵn dây thừng đề phòng tình huống thế này.

Chỉ cần tuột xuống, tiến về trước một khoảng cách liền sẽ gặp một khu chợ, đến đó nàng liền có thể thoát, mặc kệ là cảnh sát hay kẻ nào đều y vậy.

Nhanh chóng buột dây thừng vào cửa sổ, xong việc liền ném phần còn lại xuống phía dưới.

" Hô " Thở ra một hơi, Triêu tỷ muốn trèo xuống ngay.

Chỉ là nàng vừa bắt đầu nắm lấy dây thừng liền nghe thấy trên đầu phát ra tiếng " vu vu — — "

Nghi hoặc ngẩng đầu lên nàng liền trợn tròn hai mắt.

Trên đầu không biết từ khi nào đã bị một đám vàng vàng đen đen tiểu bằng hữu chiếm cứ.

" Đây, đây là..."

" Ong bắp cày !? " Triêu tỷ quá sợ hãi. " Sao có thể..."

Nàng nhận ra bọn chúng, vì đã xem qua tin tức về tên tài xế bị g·iết c·hết nên mới dễ dàng nhận ra như vậy.

Không biết không sợ, biết rồi sợ hãi lại càng nhiều, Triêu tỷ tại chỗ hóa đá, đứng như trời trồng, không dám động đậy dù chỉ một chút, chỉ sợ bọn chúng dùng mông hun thẳng vào đầu.



" Làm sao, nên làm sao bây giờ " Vốn là một kẻ giảo hoạt, luôn suy tính kỹ càng đường lui, nhưng trong tình huống thế này vẫn làm cho nàng không biết nên làm gì, vừa bối rối vừa bất lực.

Vào lúc này căng thẳng thế này sau lưng lại vang lên tiếng " Bịch " Triêu tỷ như chim sợ cảnh cong, vô ý thức liếc mắt nhìn sang.

Là thanh niên tóc đỏ !

Hắn ngã rồi, hai mắt đều trợn trắng, trong ngực vẫn ôm thật chặt túi hàng, như thể đó là báu vật vô giá.

Triêu tỷ cứ như vậy nhìn chăm chú, không quá một giây sau, không cho nàng cơ hội phản ứng lại, một cơn mê muội hiện lên trong não, tứ chi thoát lực ngã vào mặt đất như thanh niên tóc đỏ.

Nàng ngã trên mặt đất, đôi chân thon dài trắng nõn nà tùy ý xiêu xiêu vẹo vẹo, ở giữa có thứ kỳ bí như ẩn như hiện làm cho người ta hai mắt nhìn thẳng, muốn ngừng mà không được.

Đầu óc u ám, tầm nhìn mơ hồ, trước lúc triệt để mất đi ý thức nàng thấy cửa phòng ' cạch ' một tiếng được mở ra.

Từ ngoài một kẻ nào đó bước vào, trong mắt nàng chỉ có đôi chân nhỏ, chiếc giày trắng không có bất kỳ logo mẫu mã, xem xét liền biết là loại thiết kế riêng.

Hai chiếc giày chậm rãi nhàn nhã bước vào phòng.

" Chà chà...linh hồn v·a c·hạm tí liền b·ất t·ỉnh rồi"

" Một kẻ bị dọa đến ý chí yếu đuối không tả được...Một kẻ tự mình hại mình, chơi hàng cấm đến thân tàn ma dại..."

" Các ngươi cũng không khác gì nhau "

Triêu tỷ không hiểu đối phương nói linh hồn là có ý gì, nhưng nghe ra được giọng điệu đó tràn ngập chế giễu.

Nàng mất đi ý thức !

...

Ầm !!!



Một âm thành trầm đục như bê tông bị phá vỡ vang lên đánh thức Triêu tỷ vẫn còn đang b·ất t·ỉnh.

" A — —" Nàng trợn to mắt phát ra âm thanh đau đớn, hai mắt hiện lên tia máu nhìn sang tứ phía.

Nàng liếc sang bên phải, miệng thở " hộc hộc " khó nhọc, thấy được bàn tay phải bị một thanh cốt thép rỉ sét đâm xuyên, cắm thẳng vào mặt sàn.

Lại nhìn bên trái, nhìn xuống hai chân, vẫn như vậy.

Triêu tỷ không thể tượng tượng nổi, rất muốn đây là mơ nhưng cơn đau nhói ập đến thẳng vào đại não nói cho nàng biết, đây là sự thật.

" Không, không phải cảnh...sát " Nàng hoảng sợ lẩm bẩm, vô thức liền muốn rút tay về.

Vết thương bị lực đẩy chèn ép với thanh cốt thép làm nó trào ra rất máu tươi, nhiễm đỏ cả mặt sàn .

" A — — ư đau, đau..." Cơn đau nhói một lần nữa ập đến tàn phá dây thần kinh, Triêu tỷ đau đớn đến mức chảy cả nước mắt, khuôn mặt vặn vẹo lại cùng một chỗ.

Kỳ thật nàng không hề đơn độc, chỉ do quá đau mới không phát hiện thôi chứ quanh đó vẫn còn bốn người.

Nếu tính ra trong phòng sẽ có bốn nam một nữ, bọn họ được xếp thành một hàng, và có hai điểm chung, âm thanh kêu rên thảm thiết cùng bốn thanh cốt thép đâm xuyên qua tứ chi.

" Hộc hộc..." Triêu tỷ không hổ là một kẻ có đủ lý trí, rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, không động đậy sẽ giảm bớt đau đớn.

Chỉ bất quá nha, báo ứng đã đến và không chỉ một.

Đau đớn giảm đi nhiều, không đợi nàng kịp vui mừng liền thấy phần lưng dựa vào mặt sàn nhột nhột ngứa ngáy, cảm giác như có hàng trăm hàng ngàn con kiến đang bò trên lưng và chúng đang dần bao phủ khắp cơ thế.

Nàng có ý nghĩ vùng vẫy, nhưng không dám, cảm giác đau đớn vẫn còn ở đó, đang không biết nên làm sao thì bất thình lình đồng tử phóng đại.

Trong ánh mắt hiện rõ lên một loại côn trùng nhỏ bé màu đồng nâu, chúng bé li ti cỡ 4,5mm và không chỉ một...

Là một đám, hàng trăm hàng nghìn con, chúng bò lúc nhúc, tìm vị trí thích hợp liền dùng bộ hàm cắn xuống một ngụm.

Chúng là...kiến lửa !!!

Đau đớn, choáng váng, hoa mắt, thở gấp...Đây là những thứ Triêu tỷ cảm nhận được lúc này, cảm giác bị hàng trăm hàng ngàn con kiến cắn xé không phải người bình thường có thể tưởng tượng nổi.



Nàng không thể hiểu nổi, nàng biết mình không phải kẻ tốt lành gì nhưng dù có bị cảnh sát bắt được thì kết cục kém nhất cũng chỉ là tử hình mà thôi...

Vậy mà giờ đây lại phải trải qua t·ra t·ấn đau đớn khủng kh·iếp, cứ như đã quay về thời trung cổ man rợ...

" Ô ô ~~" Nàng đau đớn khóc thành tiếng, cũng biết mình chuẩn bị b·ất t·ỉnh một lần nữa do c·hất đ·ộc kiến lửa, trong mắt không che giấu nổi tuyệt vọng.

Cả căn phòng im bặc, cả năm người không một ai kêu rên, mất đi ý thức...

Bất quá đây có lẽ là chuyện tốt, vì như vậy bọn họ sẽ không nhìn thấy từng bộ phận trên cơ thể mình, từng bước bị gặm nhấm biến mất.

...

Bên dưới lầu, tên thanh niên áo khoác đen không chút cảm xúc nhìn từng giọt máu tươi tí tách rơi xuống. Rồi hóa thành sương máu bao phủ nhưng thanh dao ngắn, dao phẫu thuật được đặt dưới mặt sàn.

" Huyết Tế Luyện Binh thuật "

Đây là một loại Dị thuật.

Trần Vũ sở hữu hệ thống sức mạnh có ba loại.

Một là Tín Ngưỡng Thuật, sức mạnh đến từ thần minh mà bản thân tín ngưỡng, chính là Lang Thần.

Hai là Linh Hồn Thuật, nguồn sức mạnh bắt nguồn từ chính linh hồn của hắn, và đây cũng là căn bản, không thể thay thế.

Ba là các loại Dị Thuật thiên kỳ bách quái, mượn nhờ sức mạnh đến từ tự nhiên.

Không phải đến từ bản thân chính là tự nhiên là ngoại lực, Tín Ngưỡng Thuật cũng vậy nhưng nó đủ mạnh đủ đặc biệt nên xếp riêng ra.

Huyết Tế Luyện Binh cũng là dùng sức mạnh đến từ bên ngoài, lấy máu tươi làm môi giới, cưỡng ép đem các loại ý niệm thậm chí linh hồn của chủ nhân máu tươi đó phong ấn vào trong binh khí.

Làm cho binh khí trải qua tế luyện sở hữu đặc tính khác biệt.

Có loại dùng máu của động vật săn mồi như sói hổ báo, sở hữu uy lực rất mạnh mẽ không thể cản phá, thậm chí có uy thế làm đối phương choáng váng sợ hãi của loài thú săn mồi.

Có dùng máu tươi của n·gười c·hết đi trong tuyệt vọng, binh khí sẽ sở hữu vô cùng đáng sợ nguyền rủa, chẳng hạn như tạo ra một v·ết t·hương không thể chữa lành, chảy máu cho đến khi triệt để c·hết đi.