Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Bí Hiện Thế: Lang Thần Đại Tư Tế

Chương 14: Bọn Buôn ' Độc '




Chương 14: Bọn Buôn ' Độc '

Chương 14: Buôn ' Độc '

Nội thành, khu Mộ Uyển, biệt thự số 7.

Tần Uyên đang đi tuần tra xung quanh thì bất ngờ nhận được một cú điện thoại.

" Hàng đến ?"

" Được, ta hiểu rồi "

Cất điện thoại, hắn liền đi tìm A Hổ nói sẽ phải ra ngoài một chuyến.

" Được rồi Tần ca, ngươi cứ đi đi, ta sẽ để mấy người khác đi tuần tra một vòng "

Cả căn biệt thự lớn thế này tất nhiên sẽ không chỉ có hai tên hộ vệ, ở đây có đội bảo an hơn mười người, đều qua huấn luyện, chỉ là nếu so về độ chuyên nghiệp thì còn kém một chút.

" Được " Tần Uyên gật đầu, rời đi.

Hắn lái xe đi ra không bao lâu liền quay trở lại, A Hổ thấy được trong tay của hắn có một chiếc va li đen, nghi hoặc hỏi: " Tần ca, đó là cái gì vậy ?"

" Đồ vật của thiếu gia, đừng hỏi "

Vài phút sau, trong phòng riêng, Trần Vũ mở vali ra, bên trong là sáu thanh dao sắc bén, lưỡi dao lóe lên ánh bạc, đến cả phần chuôi nhỏ ngắn cũng được chế tác từ hợp kim ánh bạc, chúng được đóng gói kỹ càng bằng hộp thủy tinh, trông liền biết là hàng cao cấp.

Ngoài đó ra, trong vali còn có một chiếc hộp gỗ quý, bên trong xếp một loạt những chiếc dao phẫu thuật nhỏ nhỏ xinh xinh, có thể dễ dàng cắt đứt cổ người.

Hắn từ trong hợp gỗ lấy ra một lưỡi dao, nó thuộc loại Dao mổ CPT 11, có lưỡi cắt hình tam giác thuôn dài được mài dọc theo cạnh huyền với đầu cực nhọn, có thể dễ dàng đâm xuyên bất kỳ vị trí da nào trên cơ thể người.

" Lành lạnh, bóng loáng..."

Xúc cảm thật không tệ, Trần Vũ đem tất cả đều cất vào người, chuẩn bị một mình ra ngoài tìm kiếm vật liệu.



Chỉ lát sau, từ trong khe hở tại cửa sổ tuôn ra một làn khói đen, nó bay thẳng về một hướng.

Bên dưới biệt thự, hai tên cận thân hộ vệ căn bản không biết thiếu gia của bọn hắn đã lén lút rời đi.

...

Gần chiều, phía Đông ngoại ô thành phố, trong một khu nhà bỏ hoang.

Một chiếc xe gắn máy cũ kỹ dừng ở trước khu nhà, trên xe có hai tên nam tử, trong đó một tên bước xuống tiến vào khu nhà.

Tên nam tử trông khá trẻ tuổi, tuyệt đối không quá hai mươi, đối phương tứ chi gầy gò, hai mắt lờ đờ, đầu tóc rối bời, khuôn mặt trắng bệt u ám thiếu đi sức sống.

Cả cơ thể bốc mùi hôi hám, vừa đi vừa ngáp, hắn vừa tiến vào trong khu nhà không lâu liền gặp phải hai tên xăm trổ cản lại đường đi lên lầu.

" Đến đây làm gì ?" Một tên trong đó bước ra hỏi.

Không chờ tên thanh niên tóc đỏ trả lời, tên xăm trổ còn lại liền nói " Để hắn vào đi, chỉ nhìn bề ngoài là biết đến mua hàng rồi "

" Tốt, vào đi, Triêu tỷ ở bên trong, hôm nay có hàng mới đấy"

Tên tóc đỏ miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, từ trong người móc ra một hộp thuốc lá đưa lên " Đa tạ hai ca, ta mời các ngươi "

" Ừm, hiểu chuyện, mau vào " Tên xăm chỗ không chút khách khí nhận lấy.

Hắn đi lên lầu, tiến đến một gian phòng sạch sẽ không bụi bặm.

Bên trong có một nữ tử trẻ tuổi, ăn mặc bại lộ, áo ngắn tay, quần jean quá đùi lộ ra cặp chân dài trắng nõn nhưng lại có chút ít vết bầm tím p·há h·oại mất mỹ quan, sau người tóc đen xõa ra, khuôn mặt vẫn không tồi đặt trong đại học cũng có thể miễn cưỡng xem là giáo hoa, trên tay có vài hình xăm nhỏ...

Lúc này nàng ngồi bệt dưới sàn, lưng dựa vào tường nghe điện thoại.



" Được rồi Hùng ca, ta biết, bán xong nhóm hàng này ta liền sẽ tạm thời rời khỏi Ma Đô, không cho cảnh sát tìm ra được "

Thanh niên tóc đỏ lúc này đi đến, nhút nhát khẽ gọi " Triêu tỷ "

Nhút nhát là vậy, nhưng hai con mắt đều muốn trừng rớt ra ngoài, nhìn chằm chằm vào cặp chân dài trắng nõn dưới mặt sàn, yết hầu phát ra âm thanh nuốt nước bọt.

" Ừm " Nữ tử được gọi là Triêu tỷ quay đầu qua, bỏ điện thoại xuống liếc hắn, nở một nụ cười xinh đẹp. " A, ta còn nhớ ngươi đấy "

" Muốn mua hàng tiếp à, lần trước hơn ba mươi gói nhỏ dùng hết rồi ?"

" Hết, hết rồi " Thanh niên tóc đỏ nhìn hai ngọn núi trùng điệp ẩn hiện ở trước mặt, nói năng đều lắp bắp.

" Còn hàng sao, ta muốn mua năm mươi "

" Được " Triều tỷ tâm tình rất tốt, trực tiếp tại chỗ tính toán giá tiền. " Lần này là hàng đặc biệt nên đắt hơn một tí, mỗi túi nhỏ ta bán năm mươi hai khối, ngươi cần năm mươi túi vậy tính ra là..."

" Hai ngàn sáu trăm khối, ngươi coi như khách quen còn mua nhiều...nên ta giảm một trăm "

" Đưa ta hai ngàn năm trăm là được "

Thanh niên tóc đỏ nghe vậy tỏ ra vui mừng " Đa tạ Triêu tỷ, đúng là người đẹp tấm lòng cũng y vậy "

Hắn vui vẻ vì kiếm lời một trăm, cũng nhân đây từ trong người móc ra một chiếc túi màu hồng vừa c·ướp được vào hôm qua tại cây rút tiền, từ trong đó lấy ra hai mươi lăm tờ tiền màu đỏ giao cho Triêu tỷ.

" Đủ tiền rồi, ngươi chờ đây chốc lát, ta đi lấy hàng " Cẩn thận đếm đủ tiền, Triêu tỷ liền tiến đến góc phòng, từ trong đống vali lấy ra một ít gói nhỏ chứa những hạt nhỏ li ti màu trắng như bột mì.

Vào lúc này, nơi bậc thang có hai tên xăm trổ đang canh gác, xuất hiện một vị khách không mời mà đến.

Một tên trong đó nhìn thấy từ ngoài bước vào một tên thanh niên trẻ tuổi, thân hình nhỏ nhắn, hai chân mang giày bước đi tùy ý, trên người mặc một bộ áo khoác màu đen sẫm, thần sắc vô cùng bình thản.

Thấy vậy hắn liền quát lớn " Tiểu tử ai vậy, đến làm gì !" Quát xong liền nâng lên sắc mặt hung ác, cầm trong tay một thanh gậy sắt đi đến gần.

Tên xăm chỗ còn lại đưa tay vào túi quần, nắm lấy dao bấm, cả hai đều rất cảnh giác vì tên vừa đến không hề giống một kẻ nghiện ngập.



" Các ngươi ở đây có hàng sao, ta cũng muốn mua " Tên thanh niên tùy ý nói chuyện như thể rất quen.

" Hàng gì ?"

" Một tí máu "

Tên xăm trổ cau mày, mất hết kiên nhẫn " Không có, mau cút đi, muốn tiết canh hay máu thì đi chợ mà tìm "

" Hê, ở đây cũng có mà..."

" Ở đâu ?" Tên xăm trổ theo bản năng hỏi ngược lại.

"...trong trái tim ngươi nha ~~ "

" !? " Tên xăm trổ trợn tròn mắt, một vài hiểu lầm hiện lên trong đầu, còn chưa kịp buồn nôn về mặt tâm lý liền thấy phần bụng đau nhói.

" A !!! " Một quả đấm nhỏ từ phần bụng lùi ra, tên xăm trổ khuôn mặt vặn vẹo thành một đoàn, cơm trưa đều từ miệng chạy hết ra ngoài, tạo ra một bãi nôn hôi chua.

Tên xăm trổ còn sống sót bị tình huống này làm giật nãy cả mình, liền muốn rút dao bấm ra khỏi túi.

" Mẹ nó, tiểu tử..." Lời chưa ra khỏi miệng, dao bấm còn chưa được bật, tên xăm trổ liền nhìn thấy một cánh tay trắng trắng, ngón tay đều đều, bay về phía vào cổ mình.

Bịch ! Cả cơ thể hắn bị bàn tay nhấn vào bức tường, năm ngón tay thon gọn bóp vào thật chặt.

" khụ khụ — khục — buông..." Hắn thấy khó thở, cổ họng như muốn bị bóp thành từng mảnh, nước mắt theo đó chảy ra ngoài.

Hắn bối rối kinh hoàng, muốn dùng dao bấm phản kháng nhưng lại không cẩn thận rớt vào trên sàn.

Thanh dao bấm rơi đến chân tên thanh niên mặc áo khoác đen, phát ra một tiếng " Keng ".

" Chà chà, t·ội p·hạm buôn ' độc' cũng chơi dao bấm à, ta còn tưởng chỉ có mấy bọn đầu xanh đầu đỏ mới chơi trò này chứ " Tên thanh niên trêu đùa, vui vẻ như thể hai người là bằng hữu đang đùa giỡn vậy.

" Khục...khặc, ặc — — " Đại hán xăm trổ tất nhiên không thể trả lời, chỉ có thể vừa khó nhọc ho khan, vừa liều mạng phản kháng.