Chương 8: Này ngồi chung được chứ
" Này, này Phương Tình a, đó không phải là anh chàng hồi đó tán cậu đi " Hoài Vy nhìn đến đang ăn đồ nướng một bên Văn Minh đằng trước, lại quay lui lại nói với Phương Tình.
Chính là đang cả người mềm nhũn bám vào Hoài Vy, Phương Tình nghe thấy vậy liền tỉnh rồi, lại hướng qua một bên nhìn lại đằng trước mà Hoài Vy chỉ, xác nhận một hồi chính là không sai Văn Minh, lắc đầu 2 tay liền cầm lấy tay Hoài Vy kéo keo, miệng còn nói:
" Mình nhìn là đủ rồi, thiết nghĩ chọn quán khác đi, dù sao hồi đó là mình là từ chối lời tỏ tình của cậu ta nha, giờ lại ngồi ăn đây ngộ nhỡ lại chạm mặt nhau tốt xấu hổ a".
" Nha" Hoài Vy nhìn một bên Phương Tình miệng cười cười lại chợt nhớ tới cái gì nói :
" Hà, cũng không nhất thiết đi,người ta dù sao cũng là danh nhân đi."
Nhíu mắt lại một bên Phương Tình nhìn Hoài Vy hỏi lại :
" Danh nhân ? nghĩa là sao vậy ? hẳn có chuyện gì mà mình không biết a, nhìn Văn Minh cậu ta có gì mà cậu trong có vẻ dấu diếm vậy ?"
" Hồi đó mình không chấp nhận là do cậu ta cũng nghèo quá a, thân cậu ta còn chưa nuôi nổi, nào chăm sóc nổi ai chứ, mình cũng muốn tốt nên mới không chấp nhận a".
Hoài Vy cười đáp:
" Cũng may là cậu không đáp lại, mình nghe kể là nhân gia tán cũng rất rất nhiều người nha, người ta đi lại điều có tên tuổi đây, tiếc là ai cũng biết nhân gia là thanh niên 5 không nào có đồng ý đâu, hahaha"
Nói đến đây Hoài Vy lại cười ngất, thấy hơi quá quá lại khá mất hình tượng thục nữ nên cười cười một xí lại thôi nhìn một bên bạn thân của mình.
" 5 không ? hẳn là ngoài nghèo ra còn gì mà mình chưa biết a? "
Phương Tình cả mặt là nghi vấn hỏi lại.
" Nha, nhìn xem tiểu thư Tình của chúng ta vẫn tương đói đơn thuần mù thông tin đâu, đúng là cả ngày chỉ biết ăn, mù tin tức nha, được rồi để bổn tiểu thư giải đáp luôn cho cậu"
" Này 5 không chính là không tiền, không gia đình, không học thức tốt, không đẹp trai, không biết xấu hổ.. này nhân gia chính là dựa vào như vây nổi danh a, trên các trang confession của các trường đại học ở Huế đây điều nói về đâu, thậm chí còn có ảnh nhận dạng á, không phải cậu bảo sao mình có thể thấy cái là nhận ra được phải không, chỉ có cậu cả ngày ăn mới không biết hahaha"
Nghe đến vậy mặc dù Hoài Vy đang có vẻ cười hơi chế giễu mình thì Phương Tình cũng đang cảm thấy bất ngờ,không để ý đến chế giễu đó mà chỉ nhớ kĩ đoạn mà Hoài Vy nói trước đó, sau đó thì cũng liền đổi giọng:
"Nguyên lai là vậy nha, hèn gì mình từ chối thì Văn Minh hắn cũng chả có tí điểm tiếc nuối gì, nguyên lai người ta là quen thuộc, đem mình ra đùa chơi vui đây, uổng công mình còn cảm thấy hơi tội lỗi khu từ chối đây, hừ hừ..."
Càng nghĩ đến đó thì càng thấy bực mình, chợt một ý tưởng lóe lên đầu Phương Tình :
" Hừ, ngươi không phải là nghèo nha, đợi lát nữa bổn cô nương tới ăn xem ngươi có từ chối không, được hay không thì bổn cô nương cũng phải trả một ngụm ác khí cho biết, hứ "
Nói đoạn liền cầm lấy tay của Hoài Vy, 2 người tiến gần về bàn của Văn Minh.
Hoài Vy thấy tay bị kéo, lại nhìn về phương hướng di chuyển sắp tới chỗ Văn Minh, nhìn đến là Phương Tình lại chuẩn bị có trò gì đây.
Thủy Tiên thầm nghĩ :
"Cô nàng này nha tâm trả thù vẫn rất lớn nha, thường dịu dàng khi nãy còn nhút nhát mà nghe đến bản thân bị thiệt thì trả thù liền tâm, này sau này vẫn là tránh đắc tội nàng tốt hì hì".
.....................................................
Chính là đang ăn, Văn Minh chợt thấy trước mặt mình ngồi xuống 2 người, chưa kịp định thần thì bên kia đã bắt chuyện trước.
" Hai, Văn Minh nha, mình ngồi đây được chứ " nghe đến giọng con gái thanh cảnh nhẹ nhàng pha chút tinh nghịch, lại có chút quen tai vang lên, Văn Mình liền ngẩng mặt nhìn tới đối diện.
" A, là ngươi a, Trần Phương Tình, lâu ngày không gặp, nói gì đó muốn ngồi thì ngồi đi nha, hahaha " -
Nhìn người tới là Phương Tình, Văn Minh cũng hơi cảm thấy bất ngờ, còn nhớ trước đây còn tán cô nàng đây, còn từ chối mình đây, không hiểu ngọn gió nào đưa tới nay lại chủ động ngồi cạnh hắn không biết, theo hắn nhớ là cô nàng cũng khá nhút nhác chứ nhỉ ? Nay chủ động như vậy?.
Lại nói Phương Tình, tên đầy đủ Trần Phương Tình,hắn nhớ không nhầm cô nàng là sinh viên năm 3 khoa quản trị kinh doanh trường đại học kinh tế Huế đi, dáng người mảnh khanh, eo nhỏ, cao tầm 1m50,tóc dài ngang vai, mặt thon, mày liễu, nói chuyện lại dễ nghe là điển hình cho mấy kiểu nhân vật nữ đáng yêu gần giống trong anime nhật đi.
Hắn là quen hồi học thể dục, đến xin infor làm quen đâu, tiếc là nói chuyện vui vui, qua một thời gian cũng tỏ tình các thứ, tiết là nhân gia chương mắt hắn nghèo đâu, tối này nhìn mặt một thân váy dài, nhìn cũng có vẻ giống tiểu công chúa đâu - Văn Minh thầm nghĩ.
Tạm gác qua mục đích tới của Phương Tình lại liếc mắt sang một bên khác đứng cạnh nàng bạn thân - Văn Minh liền kinh ngạc địa bật thốt lên :
" Oa, tốt lớn "
" Hả, cái gì lớn cơ "- Phương Tình con ngươi toát ra vẻ nghi vấn .
" Đâu, chỉ là ta nói thịt nướng này làm tốt lớn á nha " -
Văn Minh chảy mồ hôi thầm nghĩ lỡ miệng, lỡ miệng tí thì lật xe, này chân thật ý nghĩ vẫn là im lặng được rồi.
Văn Minh lại liếc liếc nhìn lại một bên bạn Phương Tình, này ngực lớn hẳn là D cúp đi, nhìn hại hắn nhìn kém tí nữa là lật xe.
Được rồi ngoài cái đó ra thì cô nàng cũng khá cao đấy, hẳn là bằng hắn tầm 1m6,1m7 đi, vóc dáng ngược lại cũng tốt, lại có tí vị thục nữ, mặc là quần rin ngắn, áo 2 dây,tóc ngắn đen tuyền, có tí phá cách đâu.
Không nói cái đó này nhìn lên khuôn mặt cao lãnh mang lại pha trộn tí hồng hào của làn da kết hợp với cái mũi cao đúng là tuyệt phối, nhất là ánh mắt hơi hơi sắc bén lại mang tí hài hước kia còn đang nhìn hắn đâu.
Để xem theo hắn đánh giá hẳn là cũng 8,5/10 điểm đi, là chân chính xinh xắn dễ thương cao lãnh cái thể loại kia, hẳn là vậy, Văn Minh ta là đánh giá công bằng.
Chính là đang đánh giá đó thì Văn Minh cũng không quên hỏi tới Phương Tình.
"Này, bên cạnh một bên là ai a Phương Tình, đã lỡ ngươi tới đây thì không ngại giới thiệu đâu ha".
Nghe vậy không đơi Phương Tình nói thì ở một bên Hoài Vy ngăn lại, ánh mắt địa nhìn với Phương Tình lắt lắt đầu, ra hiệu vẫn là để tự mình giới thiệu đi.
" Chào Văn Minh, mình là Hoài Vy, bạn Phương Tình, hân hạnh được làm quen nha".
" Nha, tốt, hân hạnh làm quen, này hai người là đi ra ăn đi, này muốn kiêu món gi thì cứ kiêu, hôm nay coi như mình mời, coi như trả lễ hồi đó làm phiền Phương tình, thuận tiện điểm làm quen, như vậy được chứ " .
Văn Minh rất là có phong độ nhân sĩ nói ra, này là thật tâm ý nghĩ của hắn, giờ hắn có hệ thống rồi muốn tiền tài lúc nào chẳng được, bỏ tí khổ cày lại cũng được.
Hắn Văn Minh định sẵn nhân sinh đỉnh phong nam nhân, bao bữa thịt nướng cho hai cô nàng hẳn là không sao chứ, thuận tiện ủng hộ điểm ông chủ Sinh cũng tốt, vừa hay kiếm thiện cảm 2 bên.
Phương Tình và Hoài Vy liếc mắt nhìn nhau, hai người nhíu nhíu mắt, này văn phong hẳn là có gì sai sai, không phải là nói Văn Minh hắn nghèo a, còn bao hai người ăn này mùi ta là người có tiền cũng quá rõ ràng đi .
Hai người tuy là suy nghĩ vậy nhưng một hồi vẫn quyết định mặc kệ, vẫn là ăn của Văn Minh là được dù sao nhóm nàng cũng không thiệt, còn thuận tiện trả thù đâu.
Phương Tình nháy nháy ra hiệu cho Hoài Vy, Hoài Vy liền lắc lắc đầu, ngón cái dơ lên làm biểu hiện ra tư thế có thể hiểu là " oke hiểu, nhìn mình ra tay ".
" Được, này đã mời thì mình với Phương Tình không chê khách sáo nha. Chủ quán cho hết trong danh sách này mỗi thứ một món "- chợt Hoài Vy kiêu lên chọn món.
Văn Minh:..................???????