Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi

Chương 16: Yên tâm chúng ta cảnh sát là không phạt oan người tốt




Chương 16: Yên tâm , chúng ta cảnh sát là không phạt oan người tốt

Chính một tiếng gọi làm cho những quần chúng đang đứng quan sát trong quán nhậu của ông chủ Sinh điều giật mình, kể là cả Văn Minh đang bó bột cũng vậy.

Một vài người tuy là bất ngờ cảnh sát tới nhưng là không kìm được miệng còn xì xào, bán tán nhỏ, nếu nghe qua sơ sơ thì chính là các lời như hẳn là đánh nhau cũng xong rồi, giờ cảnh sát mới tới các thứ........

Nghe đến là Văn Minh hắn cũng khá gật gù, công nhận, này hắn lại không công nhận cũng đành thôi đi, chính hắn là vừa đánh tên Hắc Tài xong đây, tay còn đang b·ị t·hương phải nhờ bó bột nữa là, này cảnh sát hiệu suất thật hơi chậm a...

Tuy vậy Văn Minh cũng chỉ dám nghĩ, chứ là không dám nói ra, không hẳn là có việc cho hắn thật, nói gì thì nói người ta vẫn là công an đây.

Một bên tiến tới một đội cảnh sát, nhìn kĩ hẳn là khoảng 5 người đâu, trong đó thì bốn người cảnh sát khá trẻ kia nghe đến hiệu lệnh của một ông bác cảnh sát ở chính giữa liền tản ra xung quanh hiện trường quán nhậu, bắt đầu thu thập thông tin hiện trường.

Một bộ công tác hoạt động cảnh sát chính là thông thường, mây trôi nước chảy như vậy.

Có hỏi thăm hỏi thăm, quy bắt thì quy bắt, ghi chép thì chính ghi chép thông tin quan trọng, còn làm đến lấy còng tay, còng lại đang nằm giữa quán bốn anh em Hắc Tài nhanh gọn, đương nhiên là trừ Hắc Tài 2 tay hắn còn bầm dập hết rồi là.

Ngoài ra thì các cảnh sát còn không quên hỏi thăm Văn Minh.

Văn Minh hắn còn được đặc biệt người dẫn đội chính hỏi thăm đây.

Còn đang tính bỏ chạy nhưng Văn Minh nghĩ mình hẳn không làm gì sai, lại còn đang mang thương tích trong người, các chú cảnh sát cũng hẳn phải cho hắn về viện băng bó cẩn thận các thứ đã đi mới hỏi thăm chứ ?

Suy tính đến hẳn cũng không có việc gì vậy, Văn Minh liền cùng Phương Tình đang băng bó cho hắn, với ông chủ Sinh, Hoài Vy là đợi đến hỏi thăm,

Văn Minh thầm nghĩ hắn là công dân lương thiện, các chú muốn cảnh sát muốn hỏi gì cứ hỏi nha.



...................................

Cảnh sát Duy Tâm tên đầy đủ là Phan Duy Tâm, 35 tuổi chức vụ đại úy, là phó đội trưởng đội 1 đội phòng chống t·ội p·hạm tại truj sở công an thành phố Huế

Người một bộ cao khoảng 1m70, đầu tóc ngắn đen, làn da có tí ngâm, khuôn mặt thường thường không có gì lạ, chỉ khác là một phần trên trán còn một vết sẹo nhỏ 3cm bên phải được tóc che một phần mà nếu nhìn không kĩ là không thấy được.

Cảnh sát Tâm là đang trong thời gian công tác tại nơi làm việc ở trụ sở công an thành phố Huế.

Quay lại Trước lúc Văn Minh đánh với Hắc Tài ở cơ quan cảnh sát.

Trong lúc làm việc thì khoảng gần 10h, nghe tin báo nhận được một cuộc điện thoại về ẩ·u đ·ả trên đường phố bên đường hẻm Lê Lợi.

Phó phòng Duy Tâm liền lúc đó đang trực ban trong phòng liền gọi các thành viên trong đội mau qua xem xét tình hình, nhưng lại nghĩ chính hắn là đang rảnh rỗi cũng nên đi một lần nhân cơ hội thuận tiện cho mấy tên phá làng phá xóm này một trận.

Sau đó thì liền tập hợp các thành viên còn đang hoạt động trong giờ này lên đường, ngặt nỗi đến lúc đi thì lại quên trước đó các thành viên khác trong đội cũng đang tuần tra đêm nên đã mang đi 2/3 số xe của phòng.

Còn cái xe còn lại thì khi chiều ai đó trong phòng đi quên đổ xăng làm đến c·hết máy không đi được, liền làm đến phó phòng Duy Tâm cũng không kìm được mắng nhỏ:

" Ngày này ngày gì mà đúng đen đủi đâu, xe điều không có thì giải quyết cái quái gì, cũng may là chỗ xảy ra v·a c·hạm cũng không quá xa đây, này đi nhờ mượn xe các phòng khác vẫn có thể kịp đi".

Nói đoạn liền phân chia người đi các phòng khác mượn xe, xong việc liền tập trung lại các thành viên khác để cùng tiến tới hiện trường báo án, thành ra là thời gian tới lâu hơn bình thường một ít.



Đi được một chặp chính là tới địa điểm mà nhận được thông báo báo án, cảnh sát Tâm và đồng đội chưa xuống xe liền thấy được một đám đông đang xì xào, bán tán.

Chưa hiểu chuyện gì một bên các cảnh sát lại nhìn một bên xa xa đằng trước còn có máu trên sân.

Cảnh sát Tâm thầm nghĩ địa không ổn, máu chảy trên sân như này hẳn có biến, không chừng còn x·ảy r·a á·n m·ạng chẳng lẽ là tới muộn rồi.......?

Nhanh như chớp cảnh sát Tâm và các đồng liền xuống xe, còn chưa cần đợi tới chỗ tụ tập liền đã ở từ xa hô lên, phòng ngừa tình huống vượt khỏi tầm kiểm soát.

Cảnh sát Tâm lo lắng là vậy nhưng đến lúc tới nơi, quan sát lấy hiện trường trước mắt thì mặt ông liền một bộ đặc sắc

Nhìn đến ở dưới sân nằm ngất lấy 4 người, còn đặc biệt thê thảm, nhìn qua thì gãy răng, sủi bọt mép còn hẳn cả người lấy hai tay đang ôm hạ bộ đều có.

Xem đến cảnh sát Tâm cũng lắc lắc đầu thầm nghĩ đủ thê thảm đi, đánh đến nằm sấp cả lũ, lại nhìn đến người ôm bộ hạ nhìn đến tốt quen mắt Cảnh sát Tâm liền hắng giọng không tin được, lại xem xét thật kĩ nói :

" Hả, Phùng Hắc Tài, còn có người làm hắn thảm như vậy, ta là chưa kịp tóm cổ lại thì hắn liền bị người làm cho nằm rồi? "

Lại xem đến trước mặt còn đứng một thanh niên, tay phải đang chảy máu nhưng được một bên cô nương nhỏ băng bó, bên còn lại thì đứng 2 người một cô gái trẻ đang ôm hông đứng cùng một già ngay ở cạnh thiếu niên.

Cảnh sát Tâm lờ mờ cũng đoán biết được là chuyện gì đã xảy ra, nghĩ thầm hẳn này mâú chốt còn trên người cậu thanh niên này đâu, miệng cảnh sát Tâm cười mỉm tiến tới chỗ Văn Minh.

Tiếp theo đó liền là sự việc như lúc đầu .

................................................................

Sau một hồi giới thiệu bản thân rồi hỏi thăm các thứ với Văn Minh. thu thập đủ được thông tin cần thiết, thì cảnh sát Tâm thấy Văn Minh hỏi nhỏ lại:



" Cảnh sát Tâm a, cháu đây là không b·ị b·ắt giam đi, chính tên Hắc Tài kia ra tay trước, còn cầm dao đâm cháu đâu, cháu đây nha chính là tự vệ chính đáng, nếu b·ị b·ắt giam là tốt oan uổng đi a cảnh sát Tâm "

Ba người Phương Tình, ông chủ Vĩnh Sinh, Hoài Vy cũng gật gật đầu, liền miệng chính là mở ra nói giùm cho Văn Minh.

" Chú cảnh sát a, Văn Minh nói chính là đúng đấy, chú xem quán điều bị tụi đó làm loạn tung xèo kìa, còn đả thương với t·ống t·iền ông chủ đâu, chú cảnh sát phải bắt đúng người đấy."

Phương Tình tội nghiệp nói nhỏ, hai tay còn cầm lấy quyển sổ của cảnh sát Tâm giật giật nhẹ, miêng chu nhỏ, mắt nhìn lên đáng thương chính một bộ bán manh biểu lộ xem đến lão Tâm đều nhanh bật cười.

Liền sau đó ông chủ Sinh cũng như quyết định gì, mạnh dạn nói ra là Phùng Hắc Tài trước sau làm những gì cho cảnh sát Tâm.

Nhìn đến là tối này trận kia qua xong, ông chủ Sinh cũng quyết không nhịn nhục lại, còn quyết nói giúp cho Văn Minh.

Một bên Phương Tình cũng tính nói gì, lại xem đến bên hông vẫn còn đau, không tiện nói chuyện to, chỉ là chỉ chỉ chỗ b·ị đ·ánh và áp sát tai nhói nhỏ nhờ Phương Tình nói lại giúp mình.

Nghe đến hết mọi người nói thì cảnh sát Tâm cũng bật cười, miệng nói lại cho nhóm Văn Minh :

" Mọi người là yên tâm, này là cảnh sát chúng ta là không bắt oan người tốt, với lại chuyện tối nay mọi người đều có thể làm chứng, nên tội là không có cho tiểu tử kia”.

“Với lại tiểu tử này còn giúp cảnh sát chúng ta một việc tốt đâu, khen thưởng hắn còn được nữa là chứ sao lại bắt được".

Nói đoạn cảnh sát Tâm liền vỗ vỗ tay lên vai Văn Minh, trong miệng còn không ngại khen thưởng cho Văn Minh.

Nguyên lai là tên Hắc Tài hắn cùng đồng bọn là thường xuyên thu phí bảo hộ, tuy là bên cảnh sát và phó phòng Tâm có nhiều lần nhận tin bắt chúng nhưng đến nơi thường là đã xong việc không bắt kịp, bên cảnh sát cũng bó phép chịu rồi, này tụi côn đồ làm loạn gì cũng xấu chỉ có chạy là tốt như chuột cống lủi quá nhanh.

Với tuy có bắt được một vài lần nhưng là không có đủ bằng chứng, liền là không thể kết thành tội danh, những người bán hàng bị thu phí cũng không dám k·iện c·áo sợ bị ra tù trả thù Hắc Tài nên bên phía cảnh sát cũng bất đắc dĩ phải thả ra lại, chứ bên phía cảnh sát cũng muốn đánh tù tên tai họa này hơn ai cả đây.