Chương 17: Tịnh dưỡng ?
Một đợt suy nghĩ cảm khái cảnh sát Tâm liền tiếp tục nói:
" Lần này đầy đủ tội danh, cố ý mang v·ũ k·hí nguy hiểm, cố ý g·iết người, cùng một loạt tội khác lại có nhân vật chứng đầy đủ, lão Tâm ta xem lần này là hắn Hắc Tài cùng đồng bọn thoát ra kiểu gì? “
“ Không đào hắn một lớp da cho ngồi tù mọt gông thì lão Tâm ta tên viết ngược" - Cảnh sát Tâm khẳng định.
Cảnh sát Tâm nghĩ đến lại cười lên thoải mái, khuôn mặt nghiêm túc cũng giãn hẳn ra, xem hướng Văn Minh liền thuận mắt hỏi thăm thương thế, căn dặn đi dưỡng thương tại bệnh viện quân y gần đây, tới đó báo tên lão Tâm hắn là được.
Nói đoạn còn hỏi số điện thoại cùng bảo Văn Minh lần sau gặp hắn kiêu thẳng anh Tâm là được, không cần câu nệ tiểu tiết.
Làm đến Văn Minh nghe đều bối rối không dám nhưng bị đến dâm uy của lão Tâm liền cũng nhận thua.
" Được rồi, lần sau hẹn gặp lại, lão Tâm ta là áp giải mấy tên này về trụ sở đã".
Sau đó lão Tâm liền cùng những cảnh sát còn lại áp giải từng tên bên nhóm Hắc Tài về.
Lúc về còn phải nhờ thêm người dân vì nhân sự là không đủ, hắn lão Tâm cũng không ngờ được tối này câu được con cá trạch trơn như lươn này đây.
Nhìn đến đã đi xa lão Tâm, Văn Minh liền đi đến bệnh viện quân y đương nhiên là dưới sự hỗ trợ của Phương Tình, Hoài Vy.
Còn lão Sinh thì không theo với vì phải về với bên cảnh sát Tâm để lấy lời khai, lão Sinh còn là nhân chứng quan trọng đâu.
...........................
Trên đường áp giải Hắc Tài về trụ sở trước hết lão Tâm phải tạm chữa thương cho hắn và động bọn một tí chứ nhìn tới là chưa thẩm vấn được.
Sau khi đã tạm thời đưa đi chữa trị, cùng phân người ra canh gác đến nhóm tên Hắc tài, lão Tâm mới móc từ bên túi ra hộp thuốc, nhẹ nhàng lấy ra một điếu, cầm kẹp lên tay hút.
" Hà, sảng khoái.." ....
Lão Tâm nhẹ nhàng thở ra một hơi khói, tự thân nghĩ cảm khái tối này là bất ngờ như vậy.
Không những giải quyết được nhóm Hắc Tài, lại còn đủ chứng cứ tống hắn và đồng bọn vào ngục, này là trên trời đưa xuống công lao đi, à không là nhân đưa xuống mới đúng..
Lão Tâm vừa hút lại vừa nghĩ cười, lại như nhớ ra chuyện gì liền vẫy vẫy tay đến một bên cảnh sát đang đứng trực, miệng hô:
" Tới, Tiểu Dũng, cho ta tra một tí thông tin về người này".
Nói tới liền thấy lão Tâm bật điện thoại lên, chỉ chỉ trong máy còn có ảnh của Văn Minh chụp cùng lão Tâm.
Ra là lúc nãy lão Tâm còn có chụp cùng Văn Minh để tạo mối quan hệ tốt cho hai bên.
Gọi là Tiểu Dũng người là một viên cảnh sát, cùng đang công tác tại đội 1 tên thật là Trần Trung Dũng, năm này 25 tuổi, cấp bậc thiếu úy, nhìn qua còn trẻ, dáng người cũng đạt đến 1m7, da hơi bạch một ít, xem qua khá giống tiểu bạch kiểm( mặt trắng nhỏ) loại kia.
Nghe được đến lời lão Tâm, Trung Dũng liền đi tới xem, lại quan sát một hồi người mà lão Tâm muốn tìm, liền miệng khẳng định:
" Vâng, phó phòng Tâm, anh cứ giao cho em ạ ".
Chính đáp lại xong Trung Dũng chưa đi liền mà còn hướng tới đang đứng h·út t·huốc lão Tâm hỏi thêm lần nữa
" Mà, lão đại Tâm, vì sao là anh muốn em tìm hiểu thông tin tên nhóc này nha."
" Nhìn qua còn quá trẻ đi, hẳn là ngang tuổi sinh viên chứ, này phạm tội gì hoặc đắc tội anh đi, cần thiết thì để em xử lý cũng được"
Trung Dũng nói ra khẳng định, một bộ chắc nịch, nghĩ mình biểu hiện ra khá tốt đi, hẳn là lão đại xem trọng mình một điểm nhỉ ?
Nhưng là xem tới ánh mắt của lão Tâm cười như không phải cười, Trung Dũng liền chột dạ, tâm nghĩ địa có vẻ mọi thứ không như hắn suy nghĩ chăng ?
Lão Tâm nhìn đến một bộ lo sợ Trung Dũng cũng liền lắc đầu cười nói:
" Không sao Tiểu Dũng, không cần sợ, là ta nhớ điểm mà cười thôi, thằng nhóc ngươi chỉ cần nhớ kĩ tra thông tin tên nhãi Văn Minh kia cho ta là được, còn lại không cần phải làm gì động tay chân đến tên nhãi đó đâu....."
Ngưng một tí, lão Tâm liền tiếp lời:
" Hừm, với lại nha, ta nghĩ nếu Tiểu Dũng ngươi ngược ngược lại làm gì tên nhãi Văn Minh kia thì chưa chắc đã được quả ngon đâu đấy, thân thủ tiểu tử kia cũng không phải đùa”
“ Này lời là lão Tâm ta nói thật ".
Lão Tâm nhìn lại cảnh sát Dũng miệng khẳng định, làm đến Trung Dũng cũng không phục, miệng nói lại.
" Không phải nha anh Tâm, tên tiểu tử kia cũng không đến mức như anh nói đi, nhìn một bộ sinh viên kiểu dáng, chẳng lẽ còn mạnh tới nơi nào"
Nghe vậy lão Tâm là không đợi Trung Dũng nói tiếp, liền gật đầu đáp:
" Là thật mạnh, tên nhóc ngươi cũng không muốn biết ai là người làm tên Hắc Tài ra vậy đi, chính tên tiểu tử Văn Minh đó đấy."
" A ? ... Nguyên lai là tên tử này ?" .
Trung Dũng bất ngờ giật mình, hai mắt kinh ngạc, sau đó liền tiếp lời lão Tâm.
"Ra là vậy, hèn gì anh Tâm đặc biệt quan tâm đến tên nhóc đấy, tự bản thân đánh cho tên Hắc Tài này thảm như vậy, tính ra cũng là có thân thủ mạnh, người tuổi trẻ có thể luyện ra được như vậy ở bây giờ khá là hiếm đây".
Trung Dũng lấy một bên tay nâng cầm miệng không ngừng cảm khái.
Lão Tâm nhìn đến một bên Trung Dũng còn chưa đi làm việc mà cứ đứng bên cảm khái, hỏi nhiều, liền cũng là không nhịn được giơ chân lên một cước chính là hạ xuống người Trung Dũng, miệng quát hắn đi làm nhanh.
Trung Dũng cũng là nhân tinh, thấy khí tức không ổn, liền là lách người lui sau, né một cước của lão Tâm, chạy một mạch tới cửa ra vào của bệnh viện.
trước khi đi còn quay lại cười với lão Tâm, hai tay làm hình oker mới biến khỏi tầm mắt của Lão Tâm.
Xem đến lão Tâm là nội tâm cười mà không nói,thầm nghĩ đội của hắn nha, sao rặtmột lũ đậu bỉ thế không biết..?
Tuy nói là vậy hắn lão Tâm vẫn tin tưởng năng lực làm việc của Trung Dũng, xem hẳn là không đến ngày mai là có đầy đủ thông tin cần thiết của Văn Minh cho lão Tâm hắn cần.
Lão Tâm, ngừng h·út t·huốc, bước đến gần cửa sổ bệnh viện, mặt hóng ra khí gió bên ngoài đầu tự ngước lên nhìn trên trời, thầm nghĩ :
" Tiểu tử Văn Minh này thân thủ tốt như vậy, nếu là lý lịch trong sạch điểm thì lão Tâm hắn lại không ngại mà mang tên tiểu tử này giới thiệu với cấp trên, phân vào hắn đội 1 đâu".
" Nhân tài nha thời nào cũng thiếu đây, ngàn tính một tí dù nếu tên nhóc này không được thì ta lão Tâm cũng bẻ được hắn về đúng lối, ta đây làm cảnh sát cũng không thiếu một vài phương thức luyện tập đâu hahaha."
Nghĩ đến đó lão Tâm liền cười thoải má, cầm điếu thuốc hút điều cảm thấy hương hơn bình thường.
.............................
Phía bên nhóm Văn Minh sau khi được hướng dẫn qua bên bệnh viện quân y, dù lúc đó đã 10h hơn, bên trực ban phòng khám nhìn đến nhóm hắn còn tỏ vẻ khá khó chịu đây.
Lại nghe đến lúc báo tên của lão Tâm thì mắt người trực ban nháy nháy, sau đó liền điên thoại hỏi một hồi đầu dây bên kia.
Năm phút sau, chính một bộ mặt cười vui vẻ ra tiếp nhóm văn Minh, thì liền tiếp đó không lâu cũng có người bác sĩ tới giúp Văn Minh, hỏi thăm một hồi thương thế liền băng bó các thứ chính quy hơn.
Sau khi làm xong thuận tiện căng dặn Phương Minh dừng hoạt động mạnh trong mấy tuần gần đây, v·ết t·hương tuy không nặng nhưng cũng tổn thương đến gân tay, tốt nhất nên tịnh dưỡng, tránh hoạt động mạnh.
Làm xong thì liền cấp thêm một ít thuốc cho Văn Minh mang về, còn tự thân cùng trực bạn đi ra tiễn một đoạn.
Làm đến Văn Minh đề tốt ngại, người ta chính là quá nhiệt tình, hắn tên nghèo mã tử này trước đây giờ là chưa được hưởng lần nào nha.
Tiễn đến Văn Minh xong, hai người bác sĩ với trực ban bệnh viện liền đi vào.
Lúc vào bác sĩ kia còn không ngừng đánh giá đã đi về Văn Minh, miệng là mỉm cười nói thầm một câu không ai nghe:
" Này là tân nhân được lão Tâm nhìn trúng, một bộ sinh viên nha, không biết là nhìn trúng điểm gì đây ? a mà thôi mặc kệ, ta lại chỉ giúp lão ta một tí quan tâm nhiều gì mệt não".