Chương 15: Giải quyết Hắc Tài
Văn Minh quyền tới đến Hắc Tài, thấy liền là Hắc Tài muốn tiến đánh đâm vào tay mình, Văn Minh liền thầm cười.
Hắn Văn Minh có hệ thống nơi tay, dao của ngươi vẫn là để dùng để gọt trái cây đi, xem một quyền của ta.
Lại nói trước lúc đó thì nhìn đến 2 bên đánh nhau hăng như vậy, liền dao cũng dám đánh Văn Minh, người quan sát xung quanh cũng hít một hơi sâu, dũng mãnh như vậy, này thanh niên đúng là không thể coi thường.
“ Này thanh niên là ai vậy, tay không chơi với dao, là không ngại mạng lớn đâu ?”
“Ta xem cũng là, kia một bộ liều mạng nhìn lên không thua gì mấy lũ d·u c·ôn kia, này chưa biết kết quả sao nhưng là ta đánh giá phần này dũng mãnh là 10/10, cho ta lên chính là không dám rồi.”
“Được rồi đừng nói nữa, lại xem đi, người ta 2 bên liều mạng rồi đâu.”
Chính một bên đang quan sát Phương Tình và Hoài Vy điều lo lắng, nhìn đến Văn Minh đánh cái cân bằng, lại còn nhỉnh hơn tên Hắc Tài 2 người cũng địa thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lại nhìn tới bi dồn đến đường cùng Hắc Tài, khi không lại rút dao thì mặt 2 người cũng liền biến.
Cảm thấy nguy hiểm cho Văn Minh, nhưng Hoài Vy là lực bất tòng tâm, nàng còn đang ôm bụng đau đâu, còn một bên Phương Tình thì cũng đừng nói rồi, nàng ấy lên khác gì đưa đồ ăn nhanh nha.
Cả hai người nội tâm cầu nguyện cho Văn Minh cố chiến thắng đây, lại nhìn Văn Minh hắn lại dùng tay chính chuẩn bị v·a c·hạm vào bên tay cầm dao Hắc Tài, liền Hoài Vy cũng giật giật mí mắt thầm mắng:
" Ngu ngốc, là có ai dám chơi như ngươi đi"
Này càng khiến nàng lo hơn cái đồ ngu này lấy tay chơi với dao, là ngại hai nàng không đủ lo hay sao hả? làm ra vẻ cũng không chơi như vậy đi ......
Quay trở lại Văn Minh v·a c·hạm với Hắc Tài.
Này đang một bộ tự tin Văn Minh vào lúc tiếp xúc đến Hắc Tài thì xoẹt.... bụp.... một tiếng.
Một cảm giác cực kì đau rát truyền từ tay Văn Minh lên não.
Văn Minh nhìn kĩ lại tay đấm bên phải ở phía ngoài cùng hắn bị dao rạch sâu 1 đường đâu.
Văn Minh : ...............?????????
"Cái quỷ gì? Này sao hệ thống nói với hắn tự động né đâu, đây là sao???? "
Văn Minh mặt ngơ ra liền quên cả Hắc Tài đang đứng trước mình.
Hắc Tài thấy vậy, tuy là trúng một quyền của Văn Minh, nhưng lại bị hắn dùng dao làm giảm nhẹ, cùng lắm tay hắn chỉ bị tê một phần, không đến nỗi gãy như tay phải.
Nhân lúc Văn Minh còn đang ngơ ngác địa vì b·ị đ·âm trúng, Hắc Tài liền chớp thời cơ dùng chân ngoắc lấy chân của Văn Minh khiến Văn Minh bị ngã xuống đất.
Bị bất ngờ Văn Minh không kịp chống đỡ, liền ngã sầm xuống đất, chưa kịp định thần thì liền cảm thấy một tia nguy hiểm khí tức từ trên dáng xuống đầu.
Văn Minh cũng liền mặc kệ hệ thống bị làm sao cùng tay bên phải còn đang chảy máu, tay trái làm trụ, lấy hết sức bình sinh là một quyền liền là đấm thẳng vào phần bên cạnh cảm giác nguy hiểm đấy để thoát khỏi nguy hiểm.
Bốp... một phát - "A" liền có tiếng rống vang lên, này không phải chỉ mỗi mình Hắc Tài mà còn cả Văn Minh cũng kêu lên.
Ra chính khi nãy nhân lúc Văn Minh ngã xuống Hắc Tài liền thừa cơ dùng tay trái cầm dao lên chính là bồi một đao vào phần đầu của Văn Minh liền muốn kết thúc luôn.
Tiếc cho Hắc Tài, Văn Minh cảm quan nhạy bén, liền là nhận thấy được nguy hiểm, không để Hắc Tài đắc thủ liền là tự thân cũng tàn nhẫn dùng tay bị dao đâm, đấm bậy đấm bạ thế nào lại trúng mạnh vào phần cổ tay cầm dao của Hắc Tài, lực mạnh đến mức cổ tay của hắn có tiếng rắc, hẳn nhiên không gãy cũng quẹo rồi.
Tuy là vậy nhưng là Văn Minh cũng không khá hơn là bao, dùng phần tay b·ị đ·âm đánh lại càng khiến máu từ trên đó chảy ra nhiều hơn, chảy hẳn xuống cả đường đây, liền là Văn Minh cũng không nhịn được rên lên một tiếng đau đớn.
Này hai tiếng kiêu rên là liền là phát ra như vậy, chẳng qua nhìn lại thì chính là Văn Minh còn đỡ hơn, Văn Minh tuy là chảy máu nhưng cũng chỉ bị một cái tay phải hẳn còn dư lực tái chiến đâu.
Lại xem một bên Hắc Tài cả hai tay điều bị Văn Minh làm cho không phải biến dạng gãy tay thì cũng là quẹo cổ tay, cả người nằm ỳ xuống sàn, hầu như đã vô lực mà tái chiến.
Này trận đánh người ngoài nhìn cũng biết là đã đến giai đoạn kết thúc, chỉ là đợi người trong cuộc xử lý như thế nào thôi.
Văn Minh nhịn đau nhìn đến đang nằm giữa sân Hắc Tài, hai mắt cũng biến ngoan lệ hẳn lên, Văn Minh cũng nghĩ không trước hết xử tên chó c·hết này, hại hắn thảm như vậy,thì liền cũng từ từ lết tới Hắc Tài,
Văn Minh không biết lúc này trên đường tới chỗ Hắc Tài thì tự thân hắn vậy mà ẩn ẩn hiện lên uy áp, nếu nhìn kĩ liền là thấy một đầu hổ hư ảnh mờ mịt, tiếc là chỉ hiện lên một tí là biến mất không ai biết cả trừ khi có giác quan siêu nhạy.
Đang nằm trên sân ngoắc ngoải Hắc Tài tuy đã vô lực tái chiến nhưng là hắn còn ý thức đâu.
Cảm thấy Văn Minh không những không dưỡng thương cho một bên tay mà còn tính làm hắn tiếp, Hắc Tài hắn cũng thật sợ, lại tự thân cảm giác được một phần uy sát khí, Hắc Tài miệng cũng không kìm được mà kiêu lên sau đó liền biến dần sang cầu xin:
" Này ta cũng như vậy rồi đi, tiểu tử ngươi cũng nên thôi a"
" Uy, đại gia không nên a, cùng lắm ta trả lại tiền, lại xin lỗi ngươi với tiểu cô nương cùng mọi người ở đây đi"
" Đại ca, ngài là tha ta đi, ta trên còn mẹ già 100 tuổi, dưới còn con dại cái mang đâu"
Nghe đến mà những người đang quan sát điều muốn cười phun, cảm tình ngươi lúc hổ báo thì ghê gớm như vậy, đến lúc cầu xin lại một bộ nước chảy thành văn hèn mọn không khác người thường đi, thậm chí còn muốn điệu nghê hơn đây này.
Hắc Tài tuy là đang cầu xin, nhưng hắn cũng biết mọi người xung quanh đang cười hắn, hắn cũng thầm cười gằn, lòng tự nhủ:
" Mấy tên chó c·hết các ngươi cứ cười đi, xong việc này ta sẽ tự tay tìm tới từng đứa, nhất là ông chủ quán này coi như xong rồi, sau này cũng đừng có hòng mà buôn bán nữa".
Chính là đang suy nghĩ Hắc Tài mộ bộ cầu xin nghĩ hẳn là sẽ đươc tha thứ bỏ qua thì Bốp một phát, một cước chính là đá Hắc Tài lăn quay xuống nằm mặt đất thêm lần nữa, làm đến Hắc Tài đau đến sắp ngất.
Còn chưa kịp mở miệng lại cầu xin thì Văn Minh lại tiếp một cước vào giữa bộ hạ Hắc Tài làm Hắc Tài hắn không kịp kiêu gì mà là chính thức đau mà b·ất t·ỉnh, miệng sủi bọt mép ra, hai mắt trợn trắng.
Mà cũng vạn hạnh cho Hắc Tài là nhờ đau quá mà hắn ngất luôn, không cần cảm thấy đau đớn, còn bất hạnh thì nha..... Ừm hẳn sau này trên đời là không còn nam nhân nào tên Hắc Tài đi, hẳn là vậy.
kết thúc mọi việc, quan sát trên mặt đất nằm sấp 4 người Hắc Tài thì Văn Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, tính cũng coi như xử lý xong.
Chợt bên tay phải truyền đến cơn đau làm Văn Minh lạnh cả sống lưng, không nhịn được mà run cả người lên, xem xét bên tay phải còn đang chảy máu đâu.
Còn chưa biết xử lý sao thì Văn Minh như cảm thấy ai đó ở phía sau lưng đang nhào tới khiến hắn giật mình, nghĩ thầm hẳn là còn thêm tên nửa?
Chính là quay lui sau thủ thế thì thấy người tới là ai, Văn Minh cũng buông lỏng còn chưa kịp nói gì thì liền thấy người đó òa vào lòng hắn.
" Oa, oa Văn Minh, hù c·hết ta rồi ngươi không sao chứ, mau đưa tay cho ta, nhìn nó chảy máu còn tốt nhiều đâu".
Ra là Phương Tình, cô nàng này thấy Văn Minh đã thắng nhưng vẫn còn sốc từ máu chảy đây, chính ổn thỏa lại rồi thì khóc òa lên chạy tới cạnh Văn Minh, hai tay không ngừng lấy ra trên người vật có thể băng bó, nhanh chóng quấn lại một phần tay phải đang chảy máu không ngừng của Văn Minh, tiếc là kĩ thuật hơi kém làm đến Văn Minh là không ngừng hít ngụm khí lạnh nhưng là không dám nói ra, không vì gì chính là mặt mũi nha hắn Văn Minh là không thể mất được.
Hoài Vy cùng ông chủ Sinh cũng tiến lại, cũng đồng dạng là quan tâm đến phần vết thường của Văn Minh, còn chưa đợi 2 người xem kĩ thì liền nghe được một tiếng cùng tiếng huýt còi:
" Tất cả giơ hai tay lên, Cảnh sát đây "