Sau khi đã báo cáo xong tình hình về Kiara, hiện tại chỉ còn Fran và Dias. Aurel và Lumina đã rời đi rồi.
“Muốn biết thêm về người tên Serdio.”
“Không ngờ là cô bé còn nhớ đến hắn đấy.”
Xin lỗi, Dias, hắn ta đúng là hoàn toàn lọt khỏi kí ức của Fran rồi. Em ấy có thể nhớ mang máng đã từng có một tên quý tộc muốn cướp tôi từ tay em ấy, nhưng đã quên tiệt tên hay khuôn mặt của gã. Đúng là Fran có khác.
“Chẳng lẽ cô bé bị người của hầu tước Ashtner liên lạc sao?”
“Dạ không.”
『Chỉ là sau khi ghé qua Ulmutt, chúng tôi có dự định đến vương đô.』
“À, ra là vậy. Là buổi đấu giá, đúng không?”
Fran kể về chuyện Gallus đã mất tích sau khi nhận một đơn yêu cầu bí mật từ hầu tước Asthner.
“Ta được biết là Gallus đã xuất hiện ở Barbra, nhưng hiện tại thì đã mất tích.”
『Hầu tước Ashtner cũng đang nhập về nguyện liệu chế tác từ khắp mọi nơi.』
“Hừm... Hầu tước Ashtner và Gallus sao? Có mùi khả nghi đây.”
『Hiện tại thì chúng tôi có hẹn gặp với Gallus ở vương đô. Có khả năng, chúng tôi sẽ có rắc rối với gia tộc hầu tước. Vì thế, chúng tôi muốn biết theo về chuyện của Serdio và có khả năng nào mà danh tính của Fran đã lọt vào vai bọn chúng hay không.』
“Là vậy à?”
Sau xung đột của chúng tôi với Serdio, Dias đã tích cực tra vấn gã hầu hạ của hắn để thu thập thông tin.
“Những thông tin mà ta có được đều là những thông tin mà ta muốn nghe...”
‘Những thông tin mà ta muốn nghe’ ư? Quả là một người đáng sợ. Fran không hiểu ý của nó là gì, nhưng đại khái là Dias đã khiến hắn phải thốt lên bất cứ thứ gì có lợi cho ông ta.
“Tuy nhiên, lần trước thì ta không gặp nhiều may mắn đến vậy...”
『Là sao?』
“Nắm dưới sự bảo trợ của gia tộc Ashtner là Bá tước Holmès, tuy nhiên, con trai của hắn mới là vấn đề lớn. Hắn có một kĩ năng độc nhất giúp hắn phát hiện lời nói dối.”
Hả? Sao nghe kĩ năng quen thuộc thế này? Phát hiện lời nói dối ư?
“Thằng nhãi tên là tử tước Alsund, nhóc nghe qua về hắn chưa? Ta nghe nói hắn đã ghé qua Alessa, nên ta nghĩ rằng có khả năng cả hai đã gặp nhau rồi đấy.”
Đúng rồi, không sai đâu được! Tên tử tước ngu ngốc bị tôi cướp kĩ năng Ước Định Kẻ Dối Trá, Augustle Alsund! Phụ thân của hắn là Bá tước Holmès. Chắc chắn là hắn.
“Kĩ năng của tên tử tước ấy rất phiền nhiễu. Nó không chỉ giúp người sở hữu phân biệt giữa xảo trá và sự thật, mà còn khiến lời nói dối của hắn trở nên đáng tin hơn. Với nó, chẳng phải hắn muốn bẻ lái câu chuyện của hắn như thế nào cũng được sao?”
『Quả thật hắn có thể khai man bao nhiêu tùy thích.』
“Đúng vậy. Ví dụ nếu tên tử tước tuyên bố lời khai của tên hầu hạ của Serdio là nói dối, không cần biết ta đã dày công bắt chúng mở miệng đầy đủ như thế nào, tất cả cũng sẽ trở thành lời khai giả mạo.”
Quả thật hắn ta cũng đã từng muốn ghép Fran trở thành kẻ dối trá trước mặt chủ hội Alessa mà.
“Rồi đột nhiên, tử tước Alsund đánh mất kĩ năng phát hiện dối trá của mình. Bản thân vốn là một đống bị thịt vô dụng chẳng có bất cứ giá trị gì ngoài kĩ năng đó của mình, hắn sớm bị giam giữ tại gia. Quyền lực của bá tước Holmès xuống dốc kể từ khi đó. Nhờ vậy mà gia tộc Ashtner đã đánh mất quân bài thao túng câu chuyện của mình”
Tôi cướp kĩ năng của hắn vì muốn cho gã biết mùi vì dám hãm hại Fran, và không ngờ là sẽ có một ngày tên của hắn xuất hiện một lần nữa...
“Mạo hiểm giả cao cấp mà bị nghiện là một sự sỉ nhục. Nhưng bởi vì Serdio có vị trí trong vương quốc như là một tử tước, trách nhiệm cho tội ác của hắn thuộc trách nhiệm của tử tước Lesseps, không phải của công hội. Sau cùng thì những tên chủ hội khốn kiếp chống lưng cho Serdio đều đã thế này này.”
Dias gõ ngón tay lên cổ mình. Ý của ông ta là họ không chỉ bị cách chức, mà còn thực sự đã bị lên máy chém.
Dias có thể tốt với chúng tôi, và đôi khi tỏ ra như là một ông lão hiền hậu hay cười, nhưng suy cho cùng thì ông cũng đã điều hành công hội trong một khoảng thời gian dài rồi. Ông ta sẽ không từ mọi cách thức để hạ bệ đối thủ của mình.
“Về cái chết của Serdio, ta đã cố hết sức để tên của Fran không bị lọt ra ngoài. Erza đích thân đảm nhiệm từng người từng ngợm có mặt khi ấy, nhưng chắc chắn sẽ rất khó để tin ấy hoàn toàn không bị lọt ra.”
“Cũng đành chịu.”
“Vì thế nhằm át đi sự thật, ta đã cho rao nhiều lời đồn thay vào đó.”
『Lời đồn ư?』
“À, chủ nhân của thanh ma kiếm đã khiến Serdio đột tử là một mạo hiểm giả nữ nào đó, một số thì là ma kiếm của ta, hoặc của Forrund. Mặc dù đúng là có lời đồn cho rằng gã chết vì cô bé, Hắc Lôi Công Chúa, vì dù sao thì đó cũng là một cái tên nổi tiếng mà. Nhưng khi đứng cạnh với những cái tên nổi tiếng khác đều có khả năng là có trách nhiệm với cái chết của Serdio, thì người ta sẽ ít nghi ngờ cô bé hơn, đúng chứ? Trái lại, nếu không có lời đồn gì về cô bé, có khi người ta lại lấy làm lạ nữa. Cũng rất may là không có mấy người tin vào điều đó.”
Muốn giấu cây thì giấu trong rừng. Kế hoạch của Dias là như vậy.
“Ngoài ra thì sau khi chết, tội lỗi và quá trình điều tra của hắn gây ra nhiều sự chú ý hơn là lý do đằng sau cái chết của hắn. Vì vậy mà ta cùng với Forrund được chú ý nhiều hơn.”
『Phải để ông và Forrund gánh vác như vậy có ổn không?』
“Ahahaha, đừng lo. Ta vẫn là một mạo hiểm giả hạng A đấy nhé. Ta đã không còn thám hiểm từ lâu, nhưng ta có rất nhiều tiếng nói trong vương quốc, và nếu có kẻ nào muốn biến ta thành kẻ thù, hắn đang biến toàn bộ công hội thành kẻ thù. Ngay cả hầu tước cũng không ngu xuẩn đến vậy.”
『Hy vọng là vậy...』
“Chà, sau cùng thì vẫn còn khả năng sự dính líu của Fran với Serdio bị lộ đến tai hầu tước. Vì thế, cẩn thận với bọn chúng.”
“Nn. Đã rõ.”
Dias là điểm thu thập thông tin cuối cùng của tôi ở Ulmutt. Sau đó, chúng tôi ghé thăm Lumina. Vừa đến hầm ngục, chúng tôi đã đến được chỗ của cô ấy ngay lập tức với cổng không gian. Trước đó ở công hội, chúng tôi đã được cô ấy mời đến chơi, và đã chuẩn bị đón tiếp chúng tôi.
Chúng tôi bắt đầu với câu chuyện về Muelleria. Chúng tôi đã nói nhiều về Kiara, và giờ tôi nghĩ mình nên kể Lumina về một hắc miêu khác.
Phản ứng của Lumina không dữ dội như chúng tôi tưởng. Thay vào đó, cô ấy chỉ cay đắng nhìn xuống sàn. Vừa hồi tưởng, và cũng vừa đau khổ. Có lẽ cô ấy cũng đang phải chấp nhận cái chết của Muelleria.
Với Lumina, Muelleria là nhân vật thuộc về quá khứ 500 năm trước. Là một nhân vật quan trọng trong lịch sử, và cũng là điển hình của những nạn nhân bị tha hóa và trật bánh khỏi đạo lý vì rơi vào tay Quỷ Thần.
“Muelleria...”
Tôi không biết cô ấy thực sự nghĩ gì về cô ta, nhưng Lumina đã thương tiếc cho Muelleria trong một lúc.
Sau khi Lumina đã trở nên bình tĩnh hơn , trong lúc Fran và Urushi đang thưởng thức trà với thịt nướng áp chảo, tôi và cô ấy sang một căn phòng khác. Tôi nằm trên bàn vì tôi không thể ngồi được.
『Xin lỗi, nhưng tôi có chuyện muốn hỏi.』
“Chuyện mà không thể để cho Fran biết sao?”
『Cũng không hẳn...』
Tôi kể cho Lumina về trao đổi giữa tôi với Muerellia về cách hoạt động của hầm ngục. Tôi kể cho cô ấy rằng bởi vì tôi là quyến thuộc của nữ thần hỗn mang, các chủ hầm ngục có thể thoải mái nói chuyện với tôi những chuyện đáng lẽ ra phải bị hạn chế với người ngoài.
『Chẳng phải Lumina cũng gặp khó khăn khi muốn nói với Fran về tiến hóa sao? Có lẽ cô có thể nói chuyện thoải mái về bất cứ điều gì nếu là với tôi.』
“Ra là vậy.”
『Vì thế tạm thời cứ để Fran lại và nói chuyện riêng với nhau.』
“Được rồi, vậy cậu muốn biết gì?”
『Quyến thuộc của Hỗn Thần có nghĩa là gì?』
Cả Hỗn Thần lẫn Muelleria đều nói rằng tôi là quyến thuộc của Thần Hỗn Mang, nhưng tôi thực sự không hiểu điều đó có nghĩa là gì. Ít nhất bằng một cách nào đó, tôi có liên quan đến Hỗn Thần...
“Ngay cả khi cậu hỏi tôi thì... Quyến thuộc của thần ám chỉ những tồn tại được chính Vị Thần ấy tạo ra, hoặc nhận sức mạnh trực tiếp từ ngài.”
『Còn tôi thì sao?』
“Hừm... Tôi cũng không biết, nhưng thường thì quyến thuộc của nữ thần hỗn mang sẽ có mối liên kết gì đó với hầm ngục.”
『Vậy ư?』
“Không như các vị thần khác, liên kết giữa Hỗn Thần với trần thế chỉ tồn tại dưới hình thức các hầm ngục mà thôi. Quyền năng của nguyên tố hỗn mang được thiết kế dành riêng cho động chúa để họ quản lý hầm ngục của mình, vì vậy mà trong lịch sử, chưa từng có tồn tại nào được xác nhận là do chính tay Hỗn Thần tạo ra. Ít nhất thì tất cả tông đồ của Hỗn Thần chỉ gồm những con quái vật nằm dưới sự điều khiển của ngục chúa mà thôi.”
Chẳng lẽ tôi là một trong những tồn tại giống như vậy? Sau cùng thì tôi chắc chắn không phải là một ngục chúa rồi. Vậy thì khi sinh ra, tôi được nhận một phần sức mạnh của Hỗn Thần? Hay là linh hồn bí ẩn bị niêm phong bên trong tôi là một tín đồ của Nữ Thần Hỗn Mang?
『Cuối cùng thì cũng chẳng biết thêm được gì cả...』