Việc “chọc tức”, hay còn được biết là “khích tướng”, luôn là một việc mang lại rắc rối và reo rắc nỗi sợ hãi. Nó có thể thay đổi vận mệnh. Nó được biết đến giống như việc cho mấy đứa đần độn thất bại ở trường chịch đứa hotgirl hàng đầu, hay giết hại tàn bạo người cha đáng mến đang phục vụ trong quân đội của một đứa trẻ. Nó đảo lộn mọi thứ trừ việc đảm bảo mang lại chiến thắng, và bất cứ những gì nằm giữa điều đó.
Bạn chắc hẳn đang tự hỏi tại sao tôi lại lải nhải về những điều trên.
「Garuoooohhh! 」
『Chẳng phải chỉ có 1% cơ hội gặp một con Manticore thôi sao!?』
「Nn. Hết may mắn.」
Fran vui sướng trả lời.
『Có mà chỉ vì em đã chọc giận nó thì có ấy!』
Chúng tôi đang đối đầu với một con sư tử cao năm mét với một cái đuôi bọ cạp trong khi cố gắng vượt qua khu vực Đường Tắt.
_______________________________________________________________
Thông tin chung
Loài: Manticore (Ma thú loại Sư tử)
Cấp độ: 31
HP: 398/819
MP: 81/196
STR: 201
VIT: 591
AGI: 350
INT: 203
MGC: 187
DEX: 267
Ki năng
Sole Sense: Lv 1
Sharp Nose: Lv 6
Espionage: Lv 4
Flame Breath: Lv 6
Vigilance: Lv 4
Harden: Lv 8
Herculean Strength: Lv 5
Shock Resistance: Lv 6
Resistance to Abnormal Status: Lv 6
Life Force Detection: Lv 4
Claw Arts: Lv 9
Claw Techniques: Lv 7
Earth Magic: Lv 5
Poison Spray: Lv 6
Tail Strike: Lv 9 (Tấn công bằng đuôi)
Fire Magic: Lv 4
Physical Barrier: Lv 7
Roar: Lv 5
Night Vision
Vigour Manipulation
Reinforced Fur
Magic Poison Fang
Miêu tả:
Một con quái vật giống với một con sư tử với cái đuôi bọ cạp. Thứ hạng của nó được minh chứng qua sức phòng thủ khi mà chỉ số tấn công của nó khá là tầm thường. Khá là dễ để đối đầu chừng nào bạn để ý đến cái đuôi của nó. Ma thạch của nó nằm ở trong trái tim.
Mức độ nguy hiểm: C.
_______________________________________________________________
Chỉ số của con Manticore dường như khá hợp lý và vừa phải với thứ hạng của nó. Thành ra, nó cũng chỉ mạnh ngang tất cả những con quái hạng C khác mà chúng tôi từng đối đầu cho tới giờ. Như trong phần miêu tả của nó, những kĩ năng của nó phần lớn tập trung vào việc tăng cường khả năng phòng thủ.
Dù vậy, nó vẫn có cả Magic Poison Fang và Herculean Strength, nên khả năng tắn công của nó không phải là thứ có thể đánh giá thấp.
Hoặc ít nhất đó là trường hợp chúng tôi gặp nó trong tình trạng hoàn hảo.
「Sắp chết ư?」
Fran nghiêng đầu hỏi.
『Không hẳn. HP và Mana của nó vẫn còn khoảng một nửa.』
Người con Manticore dính đầy những vết thương sâu. Công hội nói rằng những con Manticore trẻ hơn và những con Manticore bị đá ra khỏi lãnh thổ của mình là hai loại duy nhất mà các mạo hiểm gia thường gặp tại Đường Tắt.
Con mà chúng tôi đang nhìn lúc này dường như thuộc loại thứ hai trong hai loại đó. Chân phải của nó có một vết rạch sâu và con mắt phải có một vết cắt khiến cho nó dường như đã vô dụng. Cái đuôi quan trọng của nó đã bị cắn đứt và mất đi phần nửa trên, phần ngòi chích.
「Nn. 」
「Groooowl! 」
Dường như nó đã cảm nhận được sức mạnh của Fran, khi mà lưng của nó cong lên như những con mèo nhà khi bị kích động. Cái chân bị thương nặng đã ngăn không cho nó bỏ chạy, nên nó thay vào đó chọn việc sẵn sàng giao chiến với cô bé.
『Phải rồi. Hãy kiếm chút kinh nghiệm và vơ vét đồ từ cái xác sau khi hạ gục nó nhé.』
「Nn!」
Fran gật đầu, đầy hào hức chuẩn bị tham chiến.
『Canh chừng đi Urushi. Bất kỳ thứ gì gần như đã giết chết con Manticore của chúng ta chắc hẳn vẫn gần đây.』
「Gâu!」
Urushi trả lời một cách rất đáng tin cậy.
『Lên thôi Fran.』
「Nn! Awakening! 」
Sức phòng thủ của con Manticore tập trung về sức đề kháng vật lý thay vì khả năng đề kháng lại phép thuật. Vì thế tôi sẽ phụ trách việc tấn công; khả năng về phép thuật của Fran vẫn còn kém tôi.
Fran sẽ tập trung vào việc phòng thủ. Cô bé dùng thức tỉnh để có thể dễ dàng tránh né những đòn tấn công của đối thủ hơn bằng việc sử dụng các kĩ năng nhận diện sau khi đã tăng cường chỉ số Dexterity của mình. Cô bé cũng sử dụng kĩ năng Sword Lord Art và Perfect Barrier để đánh bật và giảm thiểu bất cứ thứ gì mình không thể né được. Dẫu cho tôi tập trung vào việc tấn công, nhưng không chỉ vậy. Tôi cũng chuẩn bị phép thuật dịch chuyển để đề phòng chúng tôi cần dùng nó để rút lui.
「Graaaaaaohhhh!」
Con Manticore gầm lên và nhảy về phía Fran.
「Fmph,」
Fran nghiến răng trong khi né đòn tấn công của nó và di chuyển sang bên hông nó.
『Tuyệt lắm! Có vẻ là em đã chọn được vị trí tốt đó! Thunderbolt! Thunderbolt!』
「Gyaaaaooooooo!」
Con ma thú rú lên khi mà những đòn tấn công ma thuật đâm vào trong người nó.
Đặc trưng lớn nhất của Lightning Magic là khả năng kiểm soát đám đông đi kèm với sát thương của nó. Những tia sét gây tê liệu sẽ làm chậm tứ chi của nó và cho phép chúng tôi dễ dàng tránh né đòn tấn công của nó hơn.
「Nn! Hiệu quả! 」
『Phải! Cứ tiếp tục vậy cho tới khi nó chết thôi!』
Chúng tôi tiếp tục tung phpes thuật. Chúng tôi rõ ràng có thể tấn công với Kanna Kamui hay cả Thor’s Hammer và chiến thắng ngay lập tức, nhưng, tụi tôi không muốn thổi bay lõi của con ma thú bằng việc tung ra phép thuật quá mạnh.
Thành ra chúng tôi dần dần rút mau với những phép thuật bậc trung.
『Lightning Blast! Lightning Blast!!』
Tôi gọi chúng là những phép thuật bậc trung, nhưng đó chỉ là bởi vì tôi thường thi triển hai phép thuật vừa sử dụng. Thực sự thì, những phép thuật đó thường được coi là có sức tấn công cao khi mà nó có thể đánh một con ma thú hạng C bị thương.
Thêm bốn phát sét nữa và con Manticore đã chết.
「…Chết rồi à?」
Fran nheo mắt, nhưng vẫn cảnh giác.
『Ôi trời ạ Fran ơi! Em lại chọc giận cái thứ này nữa giờ!』
Tôi kêu lên
(Nn?)
May thay, lần này chúng tôi vẫn ổn. Con Manticore đã thực sự chết. Nó không hề nhổm dậy và tấn công. Tôi đâm qua xác nó và hấp thụ ma thạch của nó.
『Cũng lâu rồi anh mới hập thụ thứ gì mạnh như thế này.』
Tâm trạng tôi tốt hơn hẳn khi tôi cảm thấy năng lượng ma pháp của con Manticore chảy trong mình. Tôi cuối cùng cũng có được thêm 200 điểm ma thạch từ nó, một thứ ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tôi gần như rất muốn gặp thêm một con Manticore nữa.
Tiếc thay, không có vẻ là có con Manticore nào gần đây. Chúng không phải loại quái vật thường xuyên bị bắt gặp.
「Grr!」
Urushi gầm gừ nhẹ để cảnh báo chúng tôi về một thứ gì đó đang tới.
「Thứ gì đó đang tới. 」
Tương tự, đôi tai của Fran cũng vặn vẹo khi mà cô bé nhận ra được thứ mà con sói của chúng tôi phát hiện ra.
『Thứ này dù có là gì cũng có kha khá ma pháp đây.』
Thứ đang tiến gần tới chỗ chúng tôi có một lượng ma pháp tương đương với con Manticore, nhưng không phải là con ma thú đó. Dù thứ đó có là gì, nó tới gần chúng tôi nhanh khủng khiếp.
Và nó không đi một mình. Dường như nó cũng có một đồng bọn đi theo phía sau. Nếu chúng là quái vật, có thể chúng là loại đi săn theo cặp.
『Anh sẽ sẵn sàng để dịch chuyển cả hai chúng ta đi nếu cần thiết.』
「Nn. 」
Fran giữ cảnh giác và thủ thế sẵn sàng chiến đấu với tôi trong tay trong khi đợi hai thứ đó tới gần. Nhưng cả tôi và Fran đều ngạc nhiên.
「Thật đáng xấu hổ! Ta bị cướp mất con mồi rồi! 」
Một cô bé trẻ trông chỉ lớn hơn Fran một chút phàn nàn sau khi xuất hiện từ phía bụi rậm. Giọng điệu của con bé nghe có vẻ giống với một người được sinh ra từ dòng dõi cao quý.
Con bé rất xinh. Thực sự rất xinh. Vẻ đẹp của nó ghê gớm đến mức tôi phải nói điều này hai lần. Hai lần đó!
Tóc của con bé khá ngắn, nhưng lại được uốn vào trong ở đuôi tóc. Đôi lòng mày của con bé dày, nhưng không quá rộng. Chúng gần như giống với dạng mà bạn sẽ thấy ở những vị quan lại trong triều định Nhật Bản thời xưa nếu như nhìn con bé từ xa. Khi nó kết hợp với vầng trán của cô gái trẻ đó, nó tạo ra một sức hấp dẫn trẻ trung tươi mới. Cả mái tóc lẫn đôi tai mọc ra trên đỉnh đầu của con bé này đều có một màu vàng kim trong khi da của nó lại trắng như tuyết.
Đôi mắt sâu hoắm đỏ thẫm nổi bật lên trên gương mặt của con bé. Chúng to, tròn xoe, và mang theo mình sự bướng bỉnh và kiên định của cô gái trẻ đó. Lượng sức mạnh từ cái nhìn của con bé là quá đủ để thu hút mọi sự chú ý từ phía mình.
Hơn hết, đôi mắt của con bé không phải là thứ duy nhất tương phản với mái tóc và nước da; bộ giáp của con bé cũng vậy. Nó như là một hình ảnh trái ngược lại với con bé; mọi thứ mà con bé mặc đều mang một màu đen tuyền. Bộ giáp kim loại được khảm vàng trang trí khắp nơi, tạo nên một dáng vẻ lộng lẫy và đầy đe dọa. Tôi không thể không thấy rằng như vậy là quá ghê gớm để một đứa trẻ mặc, nhưng vì vài lí do kì lạ nó lại phù hợp với con bé.
Nhìn qua thì tôi có thể nói rằng con bé là một người thú, nhưng tôi không thể nào biết được con bé chính xác thuộc về tộc nào. Tôi thẩm định con bé, khi mà trong hoàn cảnh này thì việc này cũng bình thường, nhưng lại không thể tìm được điều gì. Con bé chắc hẳn có kĩ năng hoặc một món đồ nào đó đủ mạnh để thậm chí vô hiệu hóa tác dụng của Eye of Empyrea của tôi.
Tôi thay vào đó dựa vào việc sử dụng kinh nghiệm của mình để xác định rằng con bé là một người thú thuộc họ mèo.
『Anh không thể thẩm định con bé, nên không thể chắc chắn được, nhưng có vẻ con bé là một Bạch Miêu hay gì đó.』
(Bạch Miêu. Không tồn tại.)
Fran trả lời bằng thần giao cách cảm.
『Hả, thật sao?』
(Nn. Biết tất cả những tộc mèo bởi vì cũng thuộc tộc mèo. Không có Bạch.)
『Vậy sao…』
Khoan, vậy con bé là gì? Nếu con bé không phải là họ mèo? Không, con bé chắc chắn phải thuộc họ mèo bởi vì hình dáng của tai và đuôi của nó. Có thể con bé là Bạch Báo hay Bạch Hổ hay gì đó, liệu loài đó có tồn tại không?
(Có thể nói rằng đã tiến hóa.)
Fran quả quyết nhận xét.
『Hở. Vậy thì…』
(Nn… Nhưng kì lạ. Không thể nhận ra loài gì.)
Con bé không chỉ có thể ngăn cho tôi khỏi việc thẩm định nó, mà cũng có thể bằng cách nào đó có khả năng ngăn cho những người thú khác nhận ra được loài của mình.
Con bé đó đi nhanh về phía chúng tôi trong khi tôi đắm chìm trong suy nghĩ. Con bé tỏa ra một bầu không khí thù địch khủng khiếp, nhưng không phải là một bầu sát khí. Chúng tôi quyết định chọn cách chờ và xem và nghe về câu chuyện của con bé
「Dừng lại đó.」
Fran nheo mắt để đưa ra một lời cảnh báo.
「…Ta không cần cô phải nói ta điều đó.」
Con bé kia trả lời.
Thật đáng ngạc nhiên, con bé dừng lại ngay nơi chúng tôi bảo nó dừng. Nghĩ về điều đó, tôi nhận ra rằng cũng hợp lí. Chẳng có lí do gì mà con bé lại bước vào phạm vi tấn công của chúng tôi.
Chỉ riêng hành động đó thôi cũng quá đủ để nói cho tôi biết rằng con bé là một chiến binh điêu luyện. Chỉ với một cái nhìn con bé không chỉ nhận ra được rằng Fran mạnh, mà còn ước lượng chính xác phạm vi tấn công hiệu quả của em ấy.
Đôi mắt của con bé đó mở to khi quan sát Fran lần thứ hai. Tôi không thể nói được rằng đó là bởi vì con bé nhận ra rằng Fran là Hắc Lôi Công Chúa, hoặc chỉ bởi vì em ấy là một Hắc Miêu đã tiến hóa.
Tôi muốn Fran hỏi xem con bé kia là ai, nhưng phải đợi. Có một vấn đề quan trọng hơn cần phải được ưu tiên.
「Người đang tới, thành viên trong nhóm ư? 」
「Đúng vậy. 」
Một người thứ hai xuất hiện từ đám bụi rậm phía sau con bé khi mà nó trả lời câu hỏi của Fran.
「Làm ơn đừng chạy trước như vậy chứ, thưa cô chủ.」
Người đó trách móc.
Một cơn sốc nặng lan khắp não tôi vào lúc tôi thấy cô ấy. Một sự chấn động mà tôi thấy ngang với lần tôi thấy con Leviathan lúc trước đây.
Tôi ngạc nhiên tới mức không thể ngừng lẩm bẩm.
『Kia là… hầu gái sao…?』