Người mà đã đuổi theo con bé kia suốt quãng đường qua những bụi rậm kia chắc chắn là một hầu gái. Khoan. Chẳng phải chúng tôi đang ở giữa một bãi săn có những con quái vật hạng C hay sao? Thế quái nào có một hầu gái ở đây? Nếu như có một giới hạn về sự lạc lõng ở giữa khung cảnh này, vậy thì cô hầu gái nó sẽ vượt xa cái ngưỡng đó luôn.
Việc cô ta là một hầu gái không thực sự là điểm khiến tôi ngạc nhiên nhất. Tôi đã gặp nhiều hầu gái sau khi được chuyển sinh rồi.
Tôi ngạc nhiên đến vậy là bởi vì cô hầu gái trước mắt tôi khác hẳn những người khác. Cô ta không mặc một bộ trang phục người hầu mà bạn thường thấy ở những hầu gái quanh khu vực này. Đúng hơn, cô ta mặc một phiên bản ít khêu gợi hơn của bộ váy xếp, viền ren, theo phong cách gothic-lolita mà bạn thường thấy ở các bộ anime hay manga. Bộ quần áo của cô ta đề cao sự dễ thương lên sự tiện dụng.
Bộ váy đó, với màu chủ đạo là trắng và xanh biển, đi kèm với một cái tạp dề cũng sang chảnh không kém. Phần dưới của bộ váy rủ xuống gần như chạm tới mặt đất. Nó tạo ra cho cô ấy một thần thái đứng đắn và đĩnh đạc, thứ thực sự khiến tôi hứng thú. Cô gái mang bộ trang phục hầu gái có thân hình rất chuẩn với đường cong sắc nét. Những đường cong của cô ấy khiến tôi nhớ đến Fujiko trong Lupin III. Hơn hết, đôi mắt của cô ấy dường như khá lạnh nhạt. Phần tóc mái đã được gạt sang một bên để khoe ra vầng trán.
Mũi của cô ấy được điểm thêm vào một cặp kính dày. Chúng khá là nặng, và nếu như bạn nhìn thẳng vào mặt cô ấy, nó trông cứ như sắp rơi ra khỏi gương mặt vậy.
Trời ạ, kính đúng là đỉnh nhất mà.
Không nghi ngờ gì việc với tôi, kính trông sẹc xy hết sức. Đôi tai của cô ta có màu đen và giống như tai ngựa. Chúng khá là khó để quan sát, phần bởi vì phần viền cái nón cổ đang đội và phần bởi vì chúng được ép về phía sau và vùi vào trong mái tóc. Lúc đầu, tôi còn nghĩ đó chỉ là một phụ kiện nào đó.
Khác với con bé đi cùng cổ, cô hầu gái này có thể bị thẩm định.
_______________________________________________________________
Thông tin chung
Tên: Kuina
Tuổi: 29
Loài: Người thú (Lợn Vòi Xám / Lợn Vòi Mộng Bóng Ma)
Nghề: Hầu Gái Hạng Nhất
Cấp độ: 49/99
HP: 539
MP: 651
STR: 297
VIT: 230
AGI: 231
INT: 333
MGC: 311
DEX: 336
Kĩ năng
Assassination: Lv 7
Espionage: Lv 8
Healing Magic: MAX
Recovery Magic: Lv 4
Court Etiquette: Lv 6
Presence Detection: Lv 4
Presence Concealment: Lv 8
Illusion Magic: MAX (Ma thuật ảo giác)
Greater Illusion Magic: Lv 2
Restrain: Lv 6 (Giam giữ)
Sewing: Lv 7 (May vá)
Murderous Intent Detection: Lv 8 (Phát hiện ý đồ giết chóc)
Silenced Action: Lv 7 (Hành động thầm lặng)
Purification Magic: Lv 4
Resistance to Abnormal Status: Lv 6
Interrogation: Lv 7
Resistance to Mental Abnormalities: Lv 8
Laundry: Lv 8 (Giặt giũ)
Cleaning: MAX (Dọn dẹp)
Throwing Arts: Lv 9
Throwing Techniques: Lv 8
Knowledge of Poisons: Lv 8
Poison Perception: Lv 8
Magic Resist: Lv 4
Magic Perception: Lv 6
Magic Absorption: Lv 6
Water Magic: Lv 5
Cooking: Lv 8 (Nấu nướng)
Alchemy: Lv 4 (Giả kim)
Ignore Pain
Iron Will
Magic Mastery
Đặc kỹ
Awakening
A Maid’s Prudence (Sự thận trọng của hầu gái)
Phantom Dream Matrix (Ma trận Mộng Bóng Ma)
Danh hiệu
Assassin Killer
Illusion Mage
One That has Experienced and Surpassed Hell
Lord of Cleaning
Royal Maid
Trang bị
Divine Silk Maid’s Uniform
Divine Silk Gloves
Ring of Sorcery
Illusion Sealing Bracelet
_______________________________________________________________
Cô ta khá là mạnh, khi mà cô ta đã tiến hóa. Cô ta trông có vẻ ít nhiều phù hợp cho việc chiến đấu, hoặc đúng hơn là việc ám sát, dẫu cho là một hầu gái.
Đánh giá cô theo chuẩn mực của các mạo hiểm gia, cô ta ít nhất cũng mạnh ngang hạng B. Tôi cũng sẽ không ngạc nhiên nếu như cô ta đạt đến hạng A, khi mà tôi không biết được sự cường hóa sức mạnh mà cô ta có được từ việc thức tỉnh lớn đến nhường nào.
「Cô chủ, tôi đã nói với cô hết lần này đến lần khác là hãy chậm lại. Tôi không thể đuổi kịp cô, và rất nguy hiểm khi cô lao lên trước mà không có tôi.」
「Ta xin lỗi, Kuina. Đuổi theo con mồi khiến ta quên sạch mọi việc.」
「Và ai là người bạn mới quen của cô chủ thế này?」
Người hầu gái, Kuina, chuyển hướng nhìn về phía Fran. Cái nhìn của cô ấy vẫn lạnh tanh, nhưng dường như không có vẻ là cô ta đang đánh giá Fran. Thay vào đó, dường như cô ta chỉ đơn giản là thấy buồn ngủ, nhưng cùng lúc đó, cô ta cũng tỏa ra một cảm giác bí ẩn. Việc gương mặt thiếu cảm xúc khiến cho việc đoán suy nghĩ của cô ta trở nên khó khăn. Đôi mắt của cô ta khá giống với Fran, nhưng lại tỏa ra một cảm giác rằng cô ta thậm chí ít hứng thú hơn với người khác.
Thậm chí, cô ấy dường nhưng không ngạc nhiên ngay cả khi săm soi Fran. Trong số tất cả những người thú mà chúng tôi gặp cho tới giờ, cô ta là người phản ứng ít nhất với việc tiến hóa của Fran.
「Thật… đáng ngạc nhiên, tới mức mà tôi gần như vấp ngã.」
Người hầu gái nhận xét
「Đúng vậy. Ta chưa bao giờ thấy gương mặt của chị mang cảm xúc ngạc nhiên đến vậy đó.」
Hóa ra là, cô ta thưc ra không hề không màng đến Fran. Chỉ là cảm xúc của cổ không hiện ra trên gương mặt. Tôi thực sự ấn tượng với việc con bé đồng hành kia có thể đọc được những cảm xúc của cô ta, chưa cần nói đến việc biết được chúng nhiều đến đâu.
「Mi, tự xưng tên đi!」
Con bé tóc bạc ra lệnh.
Tôi muốn Fran nói với nó rằng rất thô lỗ khi hỏi tên ngườ khác mà không xưng tên của chính mình, nhưng-
「À mà, sẽ đúng hơn khi ta nói tên của mình trước. Ta là Mare, và ta cho phép mi gọi ta với cái tên đó!」
Con bé với cái tên Mare tuyên bố với một giọng điệu oai nghiêm và tự cao.
「Còn tôi là Kuina. Rất vui được gặp cô.」
Mare đặt chống cả hai tay lên hông và đứng một dáng vẻ kiêu hãnh trong khi tự nói tên mình, trong khi Kuina thực hiện một cái cúi đầu rõ ràng, gọn gẽ trong khi nói về bản thân mình. Họ dường như thực sự chẳng hợp nhau chút nào dựa trên sự khác biệt trong điệu bộ của cả hai khi tjw giới thiệu mình, nhưng dù vậy chẳng có ai có vẻ là người xấu cả.
「Mạo hiểm gia hạng C, Fran. Đây, Urushi.」
Fran trả lời với điệu bộ thông thường. Cô bé rõ ràng chẳng hề sợ hãi.
「Gấu!」
「Fran ư…? Vậy cô bé thực sự là Hắc Lôi Công Chúa.」
Mare gật đầu, như để xác nhận sự nghi ngờ của mình.
「Nn.」
Con bé đó biết về Hắc Lôi Công Chúa sao. Khoan đã, vậy có nghĩa nó cũng là một mạo hiểm gia sao? Con bé có một người hầu mà, nên chắc là không phải… Hay là nó là một thương nhân hay gì đó? Không, việc đó không hợp lý chút nào.
「Ta chưa bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp nhau trong tình cảnh như thế này. Ta sẽ thích gặp gỡ lẫn nhau trong một khung cảnh yên bình hơn.」
「Mà nhắc mới nhớ! Tại sao dám cướp con mồi của ta!?」
Mare kêu lên, đầy giận dữ.
「Con mồi?」
「Ta đang nói về con Manticore mà cô vừa hạ gục đó! Ta đang săn lùng nó. Cô cướp mất phần thú vị nhất của việc đi săn ngay trước mũi ta!」
Mare hét lên đầy phẫn nộ, trong khi chỉ về cái xác con Manticore nằm ngay cạnh chúng tôi. Có vẻ là, con Manticore tới tận đây không phải bởi vì nó bị mất lãnh thổ mà đúng hơn là bởi vì nó đã chọn việc chạy trốn khỏi Mare và hầu gái của con bé.
Trong hoàn cảnh bình thường, phản ứng đầu tiên của tôi là nói rằng Mare đang lộn xào, nhưng tôi khá chắc rằng con bé và Kuina có thể dễ dàng giải quyết một con Manticore.
Không thể bàn cãi gì về việc chúng tôi đã cướp con mồi của họ. Nhưng cùng lúc đó, là lỗi của họ khi để con mồi của mình chạy thoát đấy chứ. Dẫu vậy, chúng tôi vẫn sẽ phàn nàn nếu như ở vị trí của họ.
『Anh sẽ thích việc không biến điều này thành một xung đột lớn nếu có thể. Em thấy sao hả Fran?』
(Nn…? Không thể trả lại con Manticore sao?)
Em ấy bình tĩnh trả lời.
『Em chắc chứ?』
(Không phiền.)
Cá nhân tôi chẳng có vấn đề gì về việc trả lại họ các nguyên vật liệu nếu như điều đó có thể ngăn được việc xung đột với nhau. Vấn đề duy nhất là tôi đã hấp thụ cái lõi. Ma thạch rất giá trị với các mạo hiểm gia, và rõ ràng là chẳng thể nào chúng tôi có thể vừa mới bán nó đi. Tôi không chắc liệu chúng tôi có thể thương thuyết mọi việc trong hoàn cảnh hiện tại hay không.
「Vậy có thể trả lại vật liệu từ con Manticore.」
Fran đề nghị.
「Giữ lấy đi. Ta không cần chúng.」
Mare thẳng thừng từ chối em ấy.
「Cô chủ, tôi cầu mong cô cân nhắc lại. Chúng ta cần chúng bởi vì ngân quỹ của chúng ta sắp hết mất rồi. 」
「… Ta thừa nhận là chẳng hại gì khi lấy chúng. Dẫu vậy, chúng cũng chỉ là vài đồng bạc lẻ thôi. Ta hứng thú với việc giết Manticore và kiếm điểm kinh nghiệm hơn, khi mà ta sắp sửa lên cấp rồi.」
Mare phàn nàn.
Ồ, vậy ra họ đang cày cấp. Cũng hợp lí thôi. Nếu như Mare cũng mạnh ngang ngửa với Kuina, thì con bé cần phải hạ gục những thứ ít nhất mạnh ngang Manticore nếu như muốn có được một lượng đáng kể kinh nghiệm.
「Lỗi của cô. Để con mồi chạy thoát.」
Mare càu nhàu khó chịu, gương mặt con bé nhăn nhó lại.
「Tôi tin rằng điều này Hắc Lôi Công Chúa nói đúng, thưa cô chủ.」
「…Ta hiểu rồi… Nhưng ta sẽ không tha thứ cho mi trừ phi mi đấu thử với ta!」
Một lần nữa, Mare nói với giọng điệu kiêu căng, tự mãn, nhưng tôi không phiền. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng đó là bởi vì con bé trông xinh đẹp, nhưng Fran có chung cảm nhận với tôi, nên chắc là không phải vậy. Đáng kì lạ thay, Fran không hề cảm thấy bị gượng ép giống như những gì em ấy thường thấy khi những quý tộc khác làm điều tương tự.
Liệu đó là bởi vì sự dễ thương của con bé đã át đi hết sự cứng đầu cứng cổ sao? Hay bởi vì sự tự cao của con bé gần như thực sự phù hợp với nó sao? Tất nhiên, tôi không cảm thấy rằng mình sẽ đột ngột phải quỳ xuống trước nó và tuân theo mọi mệnh lệnh của nó, nhưng tôi cũng cảm thấy gật đầu đồng ý là một việc rất bình thường.
「Hứng thú.」
Fran cất lời.
「Tôi không chắc rằng đó là một yêu cầu mà cô nên đột ngột đưa ra với người khác, thưa cô chủ.」
Kuina nhận xét.
「Một trận đấu với Hắc Lôi Công Chúa nổi tiếng. Nó là quá đủ để bù đắp cho việc để xống mất con Manticore. Thấy sao hả, Hắc Lôi Công Chúa?」
Tôi thậm chí không cần phải nghe câu trả lời của Fran để biết chính xác em ấy đang nghĩ gì. Đôi mắt của em ấy sáng rạng ngời theo một cách mà chỉ xuất hiện khi em ấy ở trong chế độ chiến đấu. Nó đã là một minh chứng rõ ràng rằng em ấy sẽ đồng ý yêu cầu của Mare.
「Rõ rồi.」
「Một câu trả lời tuyệt vời! Hãy tìm một địa điểm thuận tiện hơn để giao đấu. Nơi này không thực sự là nơi mà ta thấy phù hợp.」
「Nn!」
Ôi thôi thì, tôi cho là sẽ ổn thôi. Cả Kuina và Mare đều không nói dối, và chẳng có ai tỏ ra rằng mình có ý đồ hạ sát Fran, nên là tại sao không chứ.