Hứa Chính Phong lúc này kịp thời xông vào cứu Lý Tiểu San, anh đưa súng bắn một phát vào người Lâm Tấn, bị bắn tên ác ma đó liền ngã ra đất, Lý Tiểu San cũng nhanh chân bò dậy chạy đến chỗ anh.
Người của anh cũng xông vào từ phía sau, chạy lên trên bắt lấy Lâm Tấn đề phòng anh ta chạy thoát. Lâm Hiên cũng vừa lái xe đến, anh đi cùng Trình Nhu Nhi, thấy Lâm Tấn được đưa ra bọn họ nhìn nhau, cũng hiểu rồi…
Mọi chuyện đã kết thúc. Lâm Tấn đã bị bắt!
…
Đoạn ghi âm từ cây bút chỗ Lý Tiểu San nhanh chóng được làm bằng chứng kết tội Lâm Tấn, nhìn thấy anh ta đã được trừng phạt, mọi chuyện phơi bày ra ánh sáng. Lý Tiểu San và Trình Nhu Nhi đến viếng mộ Vương Phỉ, cô cầm bức thư Vương Phỉ để lại cho mình, cúi người xuống đốt nó đi, nhìn tro tàn bay trong gió, cô mỉm cười:” Cuối cùng…cũng yên bình rồi nhỉ?”.
Trình Nhu Nhi đặt tay lên vai Lý Tiểu San. Cả hai đã dần chấp nhận sự thật rằng Vương Phỉ đã chết, cô ấy không còn tồn tại trên thế giới này nữa. Nhưng mà người bạn tốt này bọn họ sẽ mãi mãi nhớ.
“ An nghỉ thôi, Vương Phỉ “.
…
Cả hai rời khỏi nghĩa trang, Trình Nhu Nhi lái xe đưa Lý Tiểu San về nhà. Lâm Hiên nói muốn đưa cô và Lý Tiểu San đi, nhưng cô muốn có không gian riêng tư cho mình nên anh đã cho cô mượn xe. Lý Tiểu San tạm biệt Trình Nhu Nhi, cô hít thật sâu về nhà.
Hôm nay…cô muốn…
…
Trình Nhu Nhi về Lâm gia, thấy Lâm Hiên đang ngồi cùng con gái mình, hai ba con hình như đang đọc gì đó. Cô không dám làm phiền họ, chỉ im lặng cầm túi xách nhẹ nhàng bước đi.
“ Dì Nhi “.
Lâm Thi Thi nhảy khỏi người anh, con bé thấy cô liền gọi Trình Nhu Nhi. Trước đây Lâm Thi Thi bài xích với người này thật, nhưng cô bé hiểu ra một chuyện ba mình không thể mãi mãi một mình về già, vả lại Trình Nhu Nhi cũng không phải người xấu.
Lâm Hiên bất ngờ đứng lên, con gái anh không còn ghét Trình Nhu Nhi sao? Khi cô vừa về đây ở cùng Lâm Thi Thi luôn làm mặt lạnh với cô mà, sao bây giờ lại…
Lâm Thi Thi đến nắm lấy tay Trình Nhu Nhi đứng như trời trồng ở đó, kéo cô lại chỗ ba mình, nhìn cả hai:” Hai người có nhiều điều cần nói với nhau lắm phải không?”.
…
Ở ngoài vườn, Trình Nhu Nhi nhìn trên bàn có bánh có trà, cô cúi mặt, từ nãy đến giờ vẫn chưa dám nói với điều mình nghĩ.
“ Cô có gì muốn nói với tôi sao?”.
“ Tôi…tôi đã tìm được chỗ ở mới rồi “.
Trình Nhu Nhi nói xong liền lấy trong túi ra một bao phong bì màu trắng, cô đẩy đến chỗ anh:” Đây chỉ là số tiền nhỏ thôi, nhưng mong anh nhận cho, coi như là tiền nhà tôi ở nhà anh thời gian gần đây “.
“ Cảm ơn anh đã giúp tôi, nếu anh không cho tôi đến đây ở tôi cũng không biết mình sẽ đi về đâu nữa “.
“ Tôi cũng nghỉ việc ở Hứa thị rồi, sẽ cùng Tiểu San kinh doanh nhỏ nhỏ, sống qua ngày thôi “ Trình Nhu Nhi nói.
“ Chuyện này…”.
“ Đây là địa chỉ nhà mới của tôi, nếu được anh cứ ghé sang uống trà, dẫu sao tôi chỉ ở một mình, có khách đến nhà lại thêm niềm vui “ Trình Nhu Nhi đẩy tờ giấy note qua cho anh, Lâm Hiên cầm lên, anh không vui, dĩ nhiên không vui một chút nào cả.
Lâm Hiên vò nát tờ giấy note trong tay, Trình Nhu Nhi tròn xoe mắt:” Anh…”.
Lâm Hiên đứng lên, đi đến chỗ cô, nhìn thẳng vào mắt Trình Nhu Nhi:” Ở đây có gì không tốt sao?”.
“ Không…không phải, dù sao chúng ta chỉ là bạn bè mới quen biết nhau gần đây, cô nam qua nữ ở chung một nhà không tốt chút nào “.
“ Anh cũng nên tìm cho Thi Thi một người mẹ mới, nếu tôi ở đây sẽ cản trở anh mất “ Trình Nhu Nhi cố gắng giải thích, nhưng sao tim cô đau quá…khó thở quá…
“Không hề cản trở “ Lâm Hiên đáp, anh không biết nói lời đường mật, những lời ngắn ngủn này khiến Trình Nhu Nhi ngơ ra.
“ Anh muốn em làm vợ anh, làm bà chủ của nơi đây, là mẹ của Thi Thi “.
“ Đừng có đi được không?”.
“ Coi như anh cầu xin em đó “.
Lâm Thi Thi đứng ở một góc nghe lén cuộc trò chuyện của ba mình và Trình Nhu Nhi, nghe đến đây con bé chỉ biết đưa tay lên trán lắc đầu.
Ba ơi là ba!
…
Lâm Hiên đứng dưới vòi sen, nước không ngừng dội lên người anh, anh đã đứng ở trong đây một lúc lâu. Nghĩ đến chuyện lúc chiều, anh lắc đầu không ngừng. Mày đúng là bị điên mà, khi không lại nói chuyện đó thẳng thừng đến vậy, dù sao Trình Nhu Nhi và anh còn chưa chính thức yêu nhau anh lại muốn con gái người ta làm vợ mình, làm mẹ của con gái anh.
Những chuyện đó quá là thiệt thòi cho một cô gái như Trình Nhu Nhi rồi.
Hồ đồ, đúng là hồ đồ quá rồi Lâm Hiên ơi là Lâm Hiên.
Anh tắt vòi sen, tắm xong thì quấn khăn ngang hông đi ra ngoài, đang tìm máy sấy tóc thì cửa phòng anh được đẩy ra, Trình Nhu Nhi đi vào.
Nhìn thấy cô anh liền ngại ngùng, quay mặt bảo:” Chuyện lúc chiều em…em…”.
“ Em đồng ý!”.