Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Vũ Gia

Chương 7. Chế độ cống hiến




Chương 7. Chế độ cống hiến

Cả Vũ An và Vũ Thiên đều nghi hoặc nhìn về Vũ Xuân.

Vũ Xuân nhìn hai người rồi tư tốn nói

"Đây là quang cảnh xung quanh hầm trú ẩn 10 năm trước"

Vũ An trợn to mắt, khuôn mặt hiện lên vẻ khó tin. Hắn nhớ lại, khi hắn tiến vào hầm trú ẩn, xung quanh đây vẫn còn là một cánh rừng rậm rạp thế mà giờ đã trở thành sa mạc rồi, còn những sinh vật khổng lồ như trong phim viễn tưởng kia là gì nữa.

Vũ Thiên bình tĩnh đáp:

"Con hiểu, nhưng con nghĩ chúng ta nên thành lập một đội thám hiểm ra khám phá thế giới ngoài kia hoặc ít nhất là dựng một tháp tín hiệu để thử liên lạc với các hầm trú ẩn khác nữa."

Vũ Xuân suy nghĩ chút rồi gật đầu đáp.

"Đồng ý, nhưng cứ làm từ từ thôi. Trước hết là ổn định rồi tổ chức, phân công công việc cho mọi người trong căn cứ đi."

Vũ Thiên đáp

"Ngày mai, con sẽ tổ chức phân công công việc cho mọi người, cha yên tâm"

Vũ Xuân gật đầu rồi quay sang nhìn Vũ An:

"Từ mai con đi cùng anh con học hỏi rồi phụ giúp anh con đấy"

Nói rồi Vũ Xuân lại quay lại uống một ngụm nước trà.

Đến buổi tối, Vũ An xuống phòng thăm Minh Tuấn. Khi vào phòng hắn thấy được bên trong là một căn nhà gồm 1 phòng khách, 1 phòng bếp và 2 phòng ngủ. Cả hai ngồi nói chuyện và cắn hạt dưa. Minh Tuấn lấy điện thoại ra và mở vài tấm hình ra đưa Vũ An xem rồi nói

"Đẹp gái không, hôm nay tôi mới gặp được em này ở phòng ăn đấy bạn"

Vũ An nghi hoặc, qua một hồi giải thích Vũ An mới hiểu ra. Chỉ có gia đình hắn là thức ăn được chuẩn bị và mang đến tận phòng. Đối với những người khác, họ sẽ ăn uống tập trung tại nhà ăn ở tầng 3. Vậy là, Minh Tuấn đã vô tình gặp được cô gái xinh đẹp kia trong một lần đi ăn.

Vũ An cười trêu ghẹo: "Vậy là đã quên được em Tuyết rồi."

Minh Tuấn thở dài rồi nói:

"Không muốn cũng phải quên thôi, giờ có khi gặp được cũng phải gọi là cụ Tuyết rồi."

Nói rồi Minh Tuấn lại chuyển sang chủ đề khác.

"Này, bạn ở nhà có nghe bố với anh bạn nói gì về việc mở cửa hầm không.

"



Vũ An sắc mặt hơi nhăn nhó trả lời:

"Không, nhưng tôi nghĩ là chắc họ đang chuẩn bị cho việc này rồi."

Minh Tuấn gật đầu nói tiếp:

"Umk, không biết thế giới bên ngoài bây giờ ra sao rồi"

...

Sáng hôm sau, Vũ An tỉnh dậy bởi tiếng báo thức từ điện thoại. Sau khi ăn sáng xong, hắn đi cùng Vũ Thiên tiến về sảnh tầng 1. Ở đây, mọi người đã được tập trung đông đủ. Lực lượng bảo vệ đang duy trì trật tự cho mọi người.

Vũ Thiên nhanh chóng đi lên bục phát biểu, nhìn xuống mọi người rồi từ từ nói:

"Xin chào tất cả mọi người, ngày hôm qua mọi người tốt cả chứ, nếu có bất kì vấn đề gì hãy nói với chúng tôi."

Ngừng một lát, không thấy ai ý kiến, hắn nói tiếp:

"Hôm nay tôi mời tất cả các bạn đến đây để thông báo một quyết định quan trọng."

Sau đó vừa nói, Vũ Thiên vừa chỉ tay về phía màn hình phía sau hắn.

"Như mọi người có thể thấy, trong trang cá nhân của mọi người có hàng điểm cống hiến đây. Từ ngày hôm nay trở đi, căn cứ sẽ tiến hành chế độ cống hiến, sau khi buổi họp này kết thúc. Mọi người hãy vào nhập thông tin năng lực cho phù hợp, chúng tôi sẽ tiến hành phân tích rồi lựa chọn công việc phù hợp với các bạn. Sau khi nhận được nhiệm vụ mọi người hãy đến vị trí công tác theo sơ đồ để thử việc. Cửa hàng cũng sẽ được mở ra để mọi người trao đổi bằng điểm cống hiến của mình. Mọi người sẽ nhận được 100 điểm cống hiến trong ngày hôm nay để mua đồ ăn cho hôm nay và ngày mai, từ ngày mai trở đi điểm cống hiến phải do các bạn tự kiếm lấy."

Vũ Thiên dừng lại một chút rồi tiếp tục nói một số lưu ý:

"Một số lưu ý như sau thưa các bạn"

Thứ nhất, Điểm cống hiến hiện tại không thể trao đổi cho nhau

Thứ hai, Năng lực cần được khai chính xác, nếu các bạn làm không được việc sẽ bị trừ điểm cống hiến để đổi công việc khác

Thứ ba, Thức ăn và nước uống là đồ vật mua có giới hạn trong ngày.

Thứ tư, Ngoại trừ một số công việc đặc thù, những công việc khác ngày làm 8 tiếng, nghỉ cuối tuần 2 ngày thứ 7 chủ nhật

Thứ năm, Nhà trẻ đã mở, trường học các lớp cũng đã mở, mọi người có thể gửi con em đến để bồi dưỡng kiến thức cho trẻ"



Nói xong, Vũ Thiên lặng lẽ chờ đợi mọi người một lát. Sau khi chắc chắn tất cả đã hiểu rõ, hắn liền rời đi. Vũ An nhanh chóng theo sau.

Trên đường đi, Vũ An tò mò hỏi: "Anh ơi, em có cần nhập năng lực không"

Vũ Thiên quay sang nhìn em trai rồi cười trêu.



"Với năng lực của em là ăn và học thì anh khó để lựa chọn công việc cho em lắm"

Vũ An nghe xong mặt hơi đỏ lên.

"Ai bảo đâu, anh cứ cho em đi làm vài hôm là em học được ngay chứ gì."

Nói rồi Vũ An mặt hơi do dự, sau một lát hắn liền nói với giọng nài nỉ.

"Anh, về việc thành lập đội thám hiểm. Anh cho em tham gia được không"

Vũ Thiên mặt trở nên nghiêm túc, hắn nhìn thật sâu Vũ An rồi nói:

"Nó quá nguy hiểm, em thừa hiểu còn gì. Với lại anh nói thật, em hiện tại quá yếu đuối, anh không thể cho em đi được"

Vũ An sắc mặt tái nhợt, một lát sau như quyết định điều gì, ánh mắt hắn hiện lên vẻ cương quyết:

"Em sẽ thay đổi, em sẽ trở nên mạnh mẽ, anh phải cho em đi, em thật sự muốn khám phá thế giới ngoài kia."

Vũ Thiên hơi sững người lại, nhưng rồi hắn tiếp tục bước đi, vừa đi vừa nói tiếp:

"Được thôi, anh cho em một tháng để thay đổi, nếu em làm được, anh sẽ cân nhắc. Giờ thì đi theo anh."

Vũ An gương mặt rạng ngời nhanh chóng bước theo Vũ Thiên. Cả hai bước vào vào thang máy xuống tầng 4, ở đây trưng bầy rất nhiều v·ũ k·hí, chiến giáp hiện đại. Vũ Thiên đưa Vũ An đến trước mặt một người đàn ông cao lớn lực lưỡng. Ông ta có gương mặt cương nghị, cặp mắt sắc bén, làn da hơi ngăm đen. Vũ Thiên cười rồi nói với người đàn ông.

"Chào anh Long, hôm nay em dẫn thằng em em đến muốn nhờ anh rèn luyện cho nó một thời gian"

Người đàn ông hứng thú gật đầu rồi quay sang nhìn Vũ An nói:

"Này nhóc, từ hôm nay mày đi với anh, anh rèn cho mày trở thành người đàn ông bản lĩnh."

Vũ An cười gượng gạo gật đầu nhìn người đàn ông tên Long này.

Sau khi Vũ Thiên rời đi, Long dẫn Vũ An đi thăm quan tầng hầm, vừa đi vừa nói chuyện về cuộc đời cho Vũ An nghe. Thì ra hắn tên là Bùi Duy Long, năm nay 37 tuổi, đã từng là một đặc công, sau giải ngũ về làm bảo vệ thì được Vũ Xuân nhận làm bảo vệ cho căn cứ.

Khi đi đến một khoảng trống trung tâm tầng hầm, Bùi Duy Long tay không đấm mạnh 3 phát vào một tấm sắt dầy được treo ở đây. Âm thanh chát chúa vang lên khắp gian phòng, trong phòng mọi người dừng hết công việc rồi nhanh chóng di chuyển đến chỗ Duy Long, khoảng 40 người xếp thành 4 hàng ngang chỉnh tề chờ đợi trước mặt Vũ An là hắn hơi áp lực. Khí thế của họ rất đáng sợ, cơ thể cường tráng to lớn, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng Vũ An.

Duy Long nhìn mọi người rồi từ từ nói:

"Tôi gọi mọi người lại đây để giới thiệu một thành viên mới cho mọi người biết. Bắt đầu từ hôm nay, Vũ An sẽ rèn luyện cùng chúng ta trong tầng hầm này, do tôi trực tiếp huấn luyện. Vũ An giới thiệu về bản thân đi em."

Vũ An nhìn xuống mọi người, hắn hơi ngại ngùng nói:



"Xin chào mọi người, em là Vũ An, năm nay 20 tuổi, trước giờ em chỉ ăn với học nên yếu lắm . Sau này em sẽ cùng mọi người ở chung nên xin mọi người sau này giúp đỡ em nhiều hơn."

""Được rồi, giới thiệu kết thúc, ai đi làm việc đấy" Duy Long đợi Vũ An nói xong rồi nói. Sau đó hắn dẫn Duy Long đến một máy chạy bộ và cũng gửi lịch huấn luyện cho Vũ An.

Vũ An mở lịch huấn luyện ra:

Tuần 1 mỗi ngày phải hoàn thành:

chạy 3000m

xà 100 cái

hít đất 100 cái

gập bụng 100 cái

bật cóc 100 cái

đứng tấn 2 tiếng

Học về kỹ năng sinh tồn, ngụy trang, chiến đấu tay không, động tác di chuyển.

Tuần 2:...

Tuần 3:...

Tuần 4:...

Mặt Vũ An tái đi, nhìn vào lịch trình khốc liệt này hắn có vẻ hơi do dự về quyết định của mình.

Duy Long nhìn vào gương mặt của Vũ An sau đó cười nói.

"Không có gì phải sợ hết, tầm vài ngày là chú quen ngay thôi."

Sau đó Duy Long bắt đầu huấn luyện Vũ An luyện tập, trong tầng hầm thỉnh thoảng lại vang lên vài tiếng kêu rên đau đớn.

Sau một ngày vất vả, Vũ An lê lết thân xác mệt mỏi trở về phòng. Phòng của hắn giờ nằm ở tầng 4, hắn và mọi người sẽ ăn uống và sinh hoạt cùng nhau tại đây. Vũ An đặt báo thức rồi nằm trên giường ngủ th·iếp đi.

Sáng hôm sau, trong khi Vũ An đang luyện tập một mình dưới sự giá·m s·át của rô bốt, một người thanh niên đi đến. Sau khi đứng nhìn Vũ An tập một lát, người này cười thân thiện nói.

"Này, em tập thế này không đúng rồi. Tập tiếp đi để anh chỉ lỗi sai cho."

Và sau đó người thanh niên bắt đầu hỗ trợ Vũ An luyện tập. Đến giờ nghỉ, người thanh niên dẫn Vũ An đến gặp mọi người. Qua cuộc trò chuyện Vũ An biết được mỗi người ở đây đều là những người có hoàn cảnh rất đặc biệt, có người đã mất đi người thân, có người là cô nhi được nhận về. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt họ, Vũ An chỉ thấy được sự kiên cường và mạnh mẽ.

Từng ngày trôi qua, Vũ An đã bắt đầu làm quen được với mọi người, các bài tập cũng đã không làm khó được hắn nữa. Hắn bắt đầu được huấn luyện về chiến đấu theo đội hình, sử dụng v·ũ k·hí, trang bị và đặc biệt là chiến giáp.

Một ngày nọ, Vũ Thiên tìm đến tầng hầm, Vũ An đang luyện tập đấu đối kháng với một thành viên khác thì Vũ Thiên gọi hắn lại.

Khi Vũ An nhìn lại, Vũ Thiên đang nói chuyện với Duy Long:

"Anh cứ lựa chọn người theo 3 tiêu chí mà em gửi nhá, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, có thể có hy sinh nên anh nói trước với mọi người một tiếng."