Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Vũ Gia

Chương 8. Tham gia đội thám hiểm




Chương 8. Tham gia đội thám hiểm

Nhìn thấy Vũ An tiến lại gần, Vũ Thiên quay sang nhìn Vũ An với gương mặt nghiêm túc rồi nói.

"Cha có chuyện muốn gặp em, đi theo anh"

Vũ An gương mặt lo lắng chào tạm biệt Duy Long rồi nhanh chóng rời đi cùng Vũ Thiên. Trên hành lang, trong không gian im lặng, Vũ An ngập ngừng rồi bắt đầu hỏi.

"Anh, có phải cha không muốn cho em tham gia đội thám hiểm phải không."

Vũ Thiên đi trước trầm ngâm một lát, sau đó nhẹ gật đầu rồi nói.

"Cha đã bảo anh xin cho em nghỉ tập ở chỗ anh Long rồi, từ mai em đi cùng anh để bắt đầu học về quản lý đi."

Vũ An khuôn mặt nhăn nhó theo sau, hắn nhẹ nói:

"Em sẽ về nói chuyện với cha, em đã cố gắng rất nhiều chỉ để tham gia"

Vũ Thiên đi trước không nói gì nữa, cả hai nhanh chóng trở về nhà.

Bước vào nhà, Vũ Xuân lúc này đang ngồi nói chuyện với Lý Tuấn, người quản lý khu nghiên cứu của căn cứ. Ngồi trên đùi Vũ Xuân là Vũ Cảnh Toàn đang hí hoáy nghịch đồ chơi.

Vũ An nhanh chóng bước lại gần, chào hỏi Lý Tuấn và Vũ Xuân. Sau đó hắn nói:

"Cha, tại sao không cho con đi tập nữa, con muốn tham gia đội thám hiểm, con đã thay đổi rất nhiều rồi"

Vũ Xuân khuôn mặt bình tĩnh nói.

"Con ngồi xuống đây, đừng nói to như vậy, con đang làm cháu con sợ đấy."

Lý Tuấn ngồi đối diện thấy vậy liền đứng lên:

"Tôi xin phép đi trước thưa chủ tịch, mọi việc chủ tịch đã bàn giao tôi sẽ tổ chức cho mọi người chuẩn bị ngay ak"

Vũ Xuân hơi mỉm cười đáp.

"Umk, chào anh"

Sau khi Lý Tuấn rời đi, Vũ Xuân nhấp một ngụm trà rồi bắt đầu nói.

"Con là một thành viên trong gia tộc họ Vũ. Anh con và cha đã cố gắng rất nhiều để cuộc sống gia đình mình tốt đẹp hơn, để nuôi lớn con như bây giờ. Vậy mà, chỉ một chút đam mê vớ vẩn, con lại muốn bỏ mặc an toàn của bản thân để tham gia vào đội thám hiểm đấy. Con nên nhớ, cha là chủ cái gia tộc này, và cha không cho phép bất kì một thành viên nào trong gia tộc gặp nguy hiểm con hiểu không."



Vũ Xuân dừng lại một lát nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của Vũ An rồi nói tiếp.

"Từ mai đi theo anh con làm việc, giờ về phòng đi."

"Nhưng"

Vũ An đang định nói tiếp thì Vũ Xuân quát: "Về phòng"

Vũ An khẽ nói với giọng đầy ấm ức:

"Con biết rồi"

sau đó hắn cúi mặt đi về phòng.

Ở trong phòng bây giờ chỉ còn lại Vũ Xuân và Vũ Thiên. Vũ Thiên ngồi xuống đối diện, nhìn vào khuôn mặt mệt mỏi của Vũ Xuân. Hắn chuyển chủ đề nói.

"Con đã để anh Long chọn người tham gia đội thám hiểm, một số bộ phận khác cũng đã thông báo. Ngày mai con sẽ công khai cho mọi người biết, Về phần mấy cái video.." Nói đến đây Vũ Thiên hơi ngập ngừng

"Cứ công bố hết, rồi lập hồ sơ về sinh vật đưa lên kho tư liệu cho mọi người biết." Vũ Xuân nhìn xuống Vũ Cảnh Toàn rồi nói.

"Vâng, con đã hiểu." Vũ Thiên gật đầu trả lời.

Sau một lúc im lặng, Vũ Thiên ngập ngừng nói tiếp.

"Cha, Vũ An đã cố gắng thay đổi rất nhiều trong một tháng qua."

"Không cần nói nữa, việc này cha đã quyết định rồi" Vũ Xuân nói rồi nhìn thẳng vào mặt Vũ Thiên với khuôn mặt nghiêm túc.

"Vâng, con hiểu rồi. Nếu không còn gì con xin phép đi làm việc tiếp" Vũ Thiên thở dài nói rồi nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Trong gian phòng khách rộng rãi chỉ còn Vũ Xuân ngồi nhìn Vũ Cảnh Toàn đang hí hoáy vặn vặn mấy món đồ chơi nhỏ.

Sáng hôm sau, Vũ An ủ rũ theo Vũ Thiên tiến về tầng một. Ngày hôm qua, mọi người đều nhận được thông báo từ hệ thống nên khi Vũ An tiến đến đã thấy người ngồi đầy đủ ở các hàng ghế. Vũ Thiên đi lên bục phát biểu, nhìn xuống mọi người rồi nhấn nút trên điện thoại. Một số đoạn video ngắn được trình chiếu trên màn hình treo.

Tất cả các video đều quay về khung cảnh một sa mạc rộng lớn, trong mỗi video là các dạng sinh vật vô cùng kì lạ đi ngang qua sa mạc, có loài bay trên bầu trời, có loài di chuyển trên mặt đất. Khi video cuối cùng được chiếu xong, Vũ Thiên từ tốn nói.

"Kính thưa mọi người, video mà mọi người đã xem trên màn hình vừa rồi là quang cảnh xung quanh hầm trú ẩn của chúng ta từ 10 năm trở lại đây."

Vũ Thiên nói tới đây, dưới khán đài mọi người bắt đầu xôn xao.

"Đề nghị mọi người im lặng. " Đợi không khí trở nên trầm lắng lại, Vũ Thiên nói tiếp



"Tôi biết trong một tháng qua, có rất nhiều người đang thắc mắc tại sao căn cứ vẫn chưa mở cửa ra ngoài. Tuy nhiên, như mọi người đã thấy, bên ngoài bây giờ đang rất nguy hiểm và lạ lẫm với chúng ta. Vì vậy, 1 tháng qua chúng tôi đã chuẩn bị và quyết định thành lập đội thám hiểm. Những thành viên tham gia đội thám hiểm đã được lựa chọn và thông báo trước. Trên đây là danh sách của mọi người."

Màn hình chiếu hiển thị một bảng danh sách gồm 20 cái tên, chia thành 4 tổ. Mỗi tổ bao gồm 1 đội trưởng, 1 nhân viên kỹ thuật, 1 quân y kiêm hậu cần, 2 nhân viên chiến đấu. Mỗi người tuổi đời đều rất trẻ, có người mới chỉ 19 tuổi, lớn nhất là 30 tuổi. Vũ An tò mò nhìn lên danh sách, khi thấy được Minh Tuấn cũng có tên trên danh sách khiến hắn hơi bất ngờ. Minh Tuấn là nhân viên kỹ thuật của tổ 3.

"Từ ngày mai, các thành viên của đội thám hiểm sẽ phải tham gia huấn luyện tại tầng 4, đường đi mọi người xem hướng dẫn trên sơ đồ của hệ thống." Vũ Thiên tiếp tục nói.

Sau khi buổi họp kết thúc, mọi người dần tản đi, trên đường nhiều người bàn tán với nhau, có người hứng thú, có người lo lắng. Vũ An vẫn lặng lẽ theo sau anh trai, sau một lát suy nghĩ, Vũ An nói

"anh, em muốn tham gia đội thám hiểm, từ bé đến giờ em chỉ sống trong sự bao bọc của anh và cha, suốt ngày chỉ ăn và học. Em muốn thay đổi, em muốn chứng minh cho cha thấy là em đủ mạnh mẽ và trưởng thành. Em sẽ tham gia đội thám hiểm bằng mọi cách, nên xin anh hãy ủng hộ em được không."

Đợi một lát vẫn không thấy Vũ Thiên trả lời, Vũ An thở dài bất lực rồi tiếp tục đi theo Vũ Thiên. Đến tối, Vũ An trở lại phòng, suốt đêm hắn trằn trọc không ngủ được, đầu óc cứ suy nghĩ miên man. Đến gần sáng, Vũ An như quyết định điều gì đó, đôi mắt hắn trở nên kiên định lạ thường.

Từ hôm đó trở đi, Vũ An đã trở nên vui vẻ hơn. Thời gian rảnh hắn thường xuyên xuống tầng 4 để ghé thăm Duy Long và mọi người, đồng thời cũng để hỏi thăm tin tức về các đội thám hiểm. Những lúc như vậy, Duy Long sẽ lại kéo hắn vào và bắt hắn rèn luyện thêm một số bài thể lực.

Thời gian thấm thoát trôi qua, vào một tháng sau, trên quảng trường tầng 1, mọi người hôm nay đã tập trung đầy đủ, đứng trước mặt mọi người là đội thám hiểm xếp thành 4 hàng chỉnh tề. Sau 1 tháng huấn luyện, đội thám hiểm đã trở nên chính quy, tinh nhuệ hơn rất nhiều. Ngày hôm nay, họ mang trên người những bộ giáp phục mới tinh và mang theo đầy đủ v·ũ k·hí trang bị hiện đại.

Vũ Thiên đứng trước đội hình đọc lời chúc sức khỏe và mệnh lệnh hành quân. Sau khi mệnh lệnh được phát ra, đội thám hiểm bắt đầu tiến lên xe. Mỗi tổ sẽ có 1 xe bọc thép trở quân và một xe vận tải. Tiếng máy nổ giòn vang khắp cả tầng 1 xen lẫn vào đó là những tiếng kim loại va đập ken két khi cửa hầm từ từ được mở ra. Những tia sáng mặt trời bắt đầu chiếu rọi vào trong hầm cùng với đó là những cơn gió cuốn theo cát và sức nóng hơn 50 độ giữa sa mạc. Những chiếc xe bắt đầu từ từ chuyển động, cuốn theo cát và bụi tiến về nơi xa.

Khi những tiếng động cơ gào thét xa dần, trong hầm mọi người bắt đầu tò mò bước ra bên ngoài. Xung quanh họ bây giờ là mênh mông biển cát, bầu trời trên cao xanh ngắt không một bóng mây, nơi xa thỉnh thoảng lại thấy vài cơn gió cuốn cát bụi bay mù mịt. Vũ Thiên nhìn lên bầu trời xanh, hắn thở dài, miệng hơi nhếch lên rồi lại lắc đầu tự diễu, hắn thì thầm trong miệng.

"Mình bị điên mất rồi, hy vọng em sẽ luôn an toàn, Vũ An"

Tổ thám hiểm thứ 4, bên trong chiếc xe bọc thép, đội trưởng Vũ Long đang ngồi trong khoang xe thì đột nhiên lên tiếng.

"Bên trong thùng hàng, bước ra ngoài đi"

Ngồi đối diện Vũ Long là Quang Minh nghi hoặc hỏi.

"anh Long, có chuyện gì vậy"

Bỗng lúc này, thùng hàng bên cạnh Quang Minh động đậy làm hắn giật mình cảnh giác. Nắp thùng hàng từ từ mở ra, Vũ An mới khuôn mặt lo lắng bước ra ngoài. Khi nhìn thấy Vũ Long, hắn mới thở phào nhẹ nhõm rồi lên tiếng chào hỏi.

Vũ Long ngước mắt lên nhìn Vũ An, khóe miệng nhếch lên, hắn từ từ nói.

"Chú mày tưởng trốn vào đây là bọn anh không biết à. Anh mày có nhờ anh gửi cho mày cái phong thư này"

Nói rồi Vũ Long lấy trong túi ra một phong bì đưa cho Vũ An. Không đợi Vũ An trả lời, hắn nói tiếp



"Quân phục và v·ũ k·hí của mày anh để ở thùng hàng bên này. Chú mày mặc đầy đủ rồi về ghế cuối kia ngồi đi."

Vũ An nhanh chóng gật đầu làm theo, khi ngồi vào ghế cuối hắn nhẹ nhàng xé mở phong bì. Bên trong thư Vũ Thiên chỉ nói ngắn gọn:

"Vũ An, em phải nhớ an toàn của em là quan trọng nhất. Nếu có tình huống nguy hiểm, hãy bỏ mặc tất cả và trở về. Anh đã nhờ Vũ Long chăm sóc em, nên có vấn đề gì hãy tìm anh Long nhé."

Vũ An nhẹ nhàng gấp gọn lá thư và bỏ vào trong túi áo. Hắn bắt đầu quan sát xung quanh. Lúc này, giọng của Vũ Long lại vang lên. Vũ Long bắt đầu giới thiệu cho Vũ An biết về các thành viên trong tổ.

Tổ trưởng: Vũ Long

30 tuổi

cao 1m75, nặng 80kg.

lính đặc nhiệm giải ngũ, thành viên của lực lượng bảo vệ căn cứ.

Nhân viên y tế kiêm hậu cần: Quang Minh

20 tuổi

cao 1m78, nặng 75kg.

trước tận thế đang là sinh viên năm 2 trường cao đẳng y Mặc Căn.

Nhân viên kỹ thuật: Xuân Tuyển

23 tuổi

cao 1m65, nặng 60kg

trước tận thế là sinh viên ngành điện điện tử Học viện Kỹ thuật Mặc Căn vừa ra trường.

Nhân viên chiến đấu: Quốc Tới

25 tuổi

cao 1m75, nặng 75kg

thành viên của lực lượng bảo vệ căn cứ.

Nhân viên chiến đấu: Minh Chung

24 tuổi

cao 1m72, nặng 69kg

thành viên của lực lượng bảo vệ căn cứ.