Chương 25. Thần giáo Aya
Thời gian 3 tuần huấn luyện rất nhanh đã trôi qua, Phi Long vẫn là người than thở nhiều nhất về lịch tập luyện khắc nghiệt. Cứ mỗi lần b·ị đ·au nhức, hắn lại la lên như một gã hào hiệp thống khổ vì tình yêu. Mặc dù vậy, kết quả rèn luyện của Phi Long thì không thể bàn cãi. Hắn tiến bộ nhanh nhất trong các thành viên của khóa huấn luyện lần này.
Trong khi đó, Lâm dần bộc lộ một tài năng cũng không kém cạnh vẻ đẹp trai của hắn. Khả năng flexing vô hạn, Lâm tìm cách khoe khoang về bản thân mỗi khi có cơ hội nào, thậm chí hắn tạo dáng ngay cả khi tập khiến Duy Long rất đau đầu. Duy Long đành phải ra lệnh cấm tiệt việc tự khen mình để Lâm chịu im miệng lại, hoặc ít nhất chịu im lặng khi có mặt Duy Long.
Mặc dù mỗi người một tính là vậy, trong gian phòng 4 người vẫn luôn có những tiếng cười mỗi khi rảnh rỗi. Vũ An thường được Phi Long và Lâm kể cho nghe về quá khứ huy hoàng của mình. Như hôm nay cũng vậy.
"Thế là hôm đó nó dẫn 20 thằng đàn em tính qua xử tao. Nhưng mà đến nhà, thấy tao cầm con đồ long đao múa một bài là cả đám tái mét, cúp đuôi chạy trối c·hết hết. Thằng đại ca bị tao giữ lại còn rối rít cầu xin như con gặp bố."
Phi Long vừa nhớ lại vừa sung sướng kể. Lâm bên cạnh lâu lâu cũng sẽ phụ họa và tranh thủ thêm tý gia vị cho câu truyện thêm hấp dẫn.
Vũ An chỉ biết ngồi cười, dĩ nhiên một vài lời khen là không thể thiếu cho hai nhà diễn thuyết đang đầy tài năng này.
Được một lát thì cũng đến giờ tập buổi tối, mọi người vẫn như mọi khi mặc vào một bộ đồ rộng rãi và tiến về phòng tập. Trong gian phòng rộng lớn, Duy Long đã đợi sẵn ở đây từ lâu. Trước khi bắt đầu buổi tập hắn mới nói.
"Theo đúng lộ trình huấn luyện, bắt đầu từ ngày mai, mọi người sẽ được làm quen với cơ giáp lv2, ở đây rất nhiều người đã được trang bị cơ giáp trước đó rồi nhưng tôi muốn nói trước ở đây là, không được chủ quan. Việc sử dụng sức mạnh của cơ giáp cần được kiểm soát tốt nếu không sẽ gây tổn thương rất lớn cho cơ thể."
Mọi người dần trở nên hưng phấn sau khi nghe thông báo đến từ Duy Long, cả đám đã được xem video Duy Long sử dụng sức mạnh của cơ giáp trước đây. Nó mạnh mẽ gấp hàng chục lần người bình thường, thậm chí với quả kiếm laze cắt sắt như bùn, cả đám đã bắt đầu nghĩ đến cảnh lên mặt đất chiến đấu với quái vật và dành lại môi trường sống cho nhân loại.
Sau thời gian 3 tuần, bài tập thiền buổi tối cũng dần được thay thế bằng các bài tập khó hơn như điều khiển nhịp tim hay tập trung tinh thần trong hoàn cảnh khó khăn.
Từ tuần thứ 3, họ được phát cho một loại thuốc mới mà Duy Long nói rằng sẽ trợ giúp phát triển sức mạnh não bộ, khai mở tâm trí và hình thành linh giác ( một trạng thái có kiểm soát của linh cảm tự nhiên).
Vũ An cũng hơi kinh ngạc với tác dụng của loại thuốc này, thậm chí hắn còn chưa từng thấy nó trên ứng dụng của căn cứ trước đây.
Vào buổi sáng hôm sau, mọi người bắt đầu được làm quen với cơ giáp lv2. Nó nhìn có vẻ không khác với bộ cơ giáp trước đây mọi người từng được mặc, nhưng đến khi Duy Long hô lên một tiếng.
"Trạng thái toàn thịnh"
Bộ cơ giáp nhanh chóng có biến hóa, nó bắt đầu toả ra một nguồn năng lượng đáng sợ. Sau đó, Duy Long bắt đầu phô diễn sức mạnh.
Trong linh giác của mọi người, Duy Long với bộ cơ giáp dường như đã biến thành một con quái vật vô cùng nguy hiểm.
Khác với mọi người, Vũ An có thể cảm nhận sâu sắc nhất về sức mạnh của Duy Long hiện tại, nó ghê gớm hơn nhiều lần so với Vũ An trước kia từng sử dụng cơ giáp.
Sau một lúc phô diễn, Duy Long mới thoát khỏi trạng thái toàn thịnh, cơ thể hắn hơi choáng váng trong giây lát. Sau khi ổn định lại, Duy Long bắt đầu nói.
"Vừa rồi tôi thể hiện một phần sức mạnh của cơ giáp, mặc dù vậy nó sẽ gây cảm giác choáng váng trong giây lát sau khi mọi người rời khỏi trạng thái toàn thịnh. Hãy chú ý điều chỉnh giới hạn sức mạnh của trạng thái này để phù hợp với từng hoàn cảnh chiến đấu. Trạng thái càng mạnh, hậu quả sau khi rời khỏi càng lớn."
Sau đó, tất cả đội viên của đội đặc huấn bắt đầu bước vào luyện tập.
Có những kinh nghiệm từ trước nên Vũ An đã có một bước khởi đầu khá thuận lợi. Hắn nhanh chóng nắm được cách điều khiển giới hạn sức mạnh và cảm nhận về giới hạn chịu đựng của cơ thể.
Trong khi Vũ An miệt mài tập luyện, trong một gian phòng họp, Vũ Thiên đang đăm chiêu nhìn vào bảng báo cáo của phòng thí nghiệm. Hắn nhìn sang Lý Tuấn rồi từ tốn hỏi.
"Vậy là tất cả các mẫu sinh vật thu được trên mặt đất đều có dạng năng lượng mới này."
Lý Tuấn nhìn Vũ Thiên rồi gật đầu đáp lại:
"Chính xác, mọi mẫu thử đều cho kết quả như nhau. Nhưng mà chúng tôi chưa thể xác định rõ được năng lượng mới này là gì nên rất khó để biết những tác động của nó đến sự hình thành và phát triển các sinh vật hiện nay."
Vũ Thiên gật đầu rồi lại rơi vào trầm tư.
"Rốt cuộc tận thế đang khiến thế giới này thay đổi những gì, tại sao mọi sinh vật lại có biến đổi lớn như vậy, liệu dạng năng lượng này có thể cấy vào cơ thể con người được không. "
Muôn vàn câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu khiến Vũ Thiên dần trở nên rối trí. Sau một lúc lâu, Lý Tuấn chợt lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng.
"Chúng ta có nên làm thí nghiệm mẫu năng lượng này trên con người không."
Câu hỏi của Lý Tuấn làm Vũ Thiên trầm mặc, một lát sau, hắn hít một hơi rồi nhẹ nhàng nói.
"Trước tiên hãy xem tác động của nó đến các tế bào và mô người như thế nào đã. Ta chưa biết được dạng năng lượng mới này có tương thích với con người hay không."
Sau khi nhận được câu trả lời, Lý Tuấn mới chuyển sang chủ đề khác nói.
"Còn một vấn đề nữa, hôm qua tôi đã thông báo đến anh rồi đấy. Mẫu cơ giáp Lv3 đã có những bước tiến lớn, chúng tôi dự kiến có thể hoàn thành bản thử nghiệm trong năm tới. "
Vũ Thiên nghe được vậy thì hài lòng gật đầu nói.
"Rất tốt, anh cứ cho mọi người hoàn thành nó tốt nhất là được, hiện nay vẫn chưa có người đủ khả năng để sử dụng toàn bộ sức mạnh cơ giáp lv3 đâu nên chúng ta cứ làm từ từ thôi."
Lý Tuấn cũng gật đầu, sau đó hắn khó khăn lên tiếng.
"Tuy nhiên, tài nguyên dành cho nghiên cứu của căn cứ đã sắp đến giai đoạn thiếu thốn. Không biết, hầm dự trữ tài nguyên số 1 của tập đoàn có thể..."
Nói đến đây, Lý Tuấn có vẻ hơi chần chừ, hắn liếc nhìn Vũ Thiên như đang chờ mong điều gì.
Trái ngược với mong đợi, Vũ Thiên lắc đầu, hắn nói:
"Hầm dự trữ số 1 nằm cách khá xa căn cứ của chúng ta, để vận chuyển tài nguyên từ đó về đến căn cứ là rất nguy hiểm. Tôi đã hỏi ý kiến cha tôi, ông cũng không đồng ý điều này."
Nghe được Vũ Xuân không đồng ý, Lý Tuấn cũng chỉ đành từ bỏ ý định.
Chợt lúc này, Vũ Thiên lại lên tiếng tiếp.
"Nhưng có lẽ, đợi khóa đặc huấn kết thúc, chúng ta có thể thử mang về một số tài nguyên chiến lược từ hầm dự trữ."
Khuôn mặt Lý Tuấn nhanh chóng nở một nụ cười vui sướng, hắn bỗng nhiên cảm thấy nên để căn cứ tăng cường độ huấn luyện đặc huấn lên cao thêm chút nữa.
Trong khi cả hai đang tiếp tục trò chuyện, đột nhiên một màn hình thông báo hiện lên kèm với đó là giọng nói máy móc của 001.
"Báo cáo Cậu chủ, camera ở tháp tín hiệu số 4 phát hiện dấu viết con người."
"Nhanh chiếu video lên màn hình" Vũ Thiên nói với giọng đầy hứng thú.
"Đã rõ" 001 đáp lời, sau đó một hình ảnh được chiếu lên màn hình trước mặt Vũ Thiên và Lý Tuấn.
Trong khung hình là quang cảnh từ trên đồi cao nhìn xuống. Sau khi để 001 zoom to màn hình, Vũ Thiên mới thấy rõ được quang cảnh bên dưới.
Chỉ thấy, trong màn hình, một đội hình gồm 3 con Gấu Sa mạc đang chậm chạp di chuyển trên sa mạc cát. Điều đặc biệt là trên lưng chúng đang đeo một thứ trông giống một gian phòng, có mái che và cửa kính, cửa sổ và thành tường làm bằng kim loại. Thậm chí ngay cửa ra vào còn có cầu thang để leo lên, leo xuống.
Vũ Thiên nhanh chóng chú ý đến một biểu tượng được khắc trên thành tường. Nó trông giống hình một kim tự tháp, có khắc các kí tự rất kì lạ mà Vũ Thiên hay Lý Tuấn đều không thể nhận ra.
Lý Tuấn sau một hồi suy nghĩ mới lên tiếng.
"Có vẻ những người ngoài kia đã phát triển để phù hợp với hoàn cảnh sau tận thế. Họ giống như có công nghệ nào đó để điều khiển các loài vật. "
Vũ Thiên cũng đăm chiêu suy nghĩ.
Cả hai không biết rằng, trong khi họ đang quan sát 3 con gấu sa mạc. Trong một gian phòng trên lưng gấu sa mạc, một người cũng đã chú ý đến tháp tín hiệu.
Người đàn ông trung niên với làn ra trắng nhợt nhạt như n·gười c·hết, trán hơi nhú hai cục u như hai cái sừng sắp mọc. Hắn mặc bộ giáo phục màu trắng xen lẫn chút vàng và đội một chiếc mũ vành rộng trên đầu, tay trái cầm một quả cầu thủy tinh, tay phải cầm một cây quyền trượng. Hắn đang nhìn chăm chú về hướng tháp tín hiệu với gương mặt đầy suy tư.
Bên cạnh người đàn ông, một người khác với bộ giáo phục màu đen nhìn đơn giản hơn hơi khom người nói.
"Thưa thần sứ, chúng ta có lên phá hủy ngọn tháp kia không. Trông nó có vẻ giống đồ vật của bọn Cộng hòa Mặc Căn."
Người đàn ông áo trắng lắc đầu nói.
"Không cần thiết, dù Cộng hòa Mặc Căn tham gia liên minh của Vô diện nhân chống lại Thần giáo. Nhưng về mặt kinh tế, chúng ta vẫn đang hợp tác cùng chúng, tốt nhất đừng gây ra những phiền phức không đáng có."
Đoàn người vẫn tiếp tục lên đường, dần dần đội hình trở thành những điểm đen nhỏ trên màn hình điều khiển, Vũ Thiên lúc này mới từ trong dòng suy nghĩ tỉnh lại, hắn nói:
"Gửi video này lên hệ thống, trong lần họp căn cứ tiếp theo hãy lấy ra."
Sau đó Vũ Thiên quay trở lại cuộc trò chuyện đang dang dở cùng Lý Tuấn. Lần này, họ có thêm một chủ đề mới khá thú vị cho cuộc trò chuyện của mình.