Chương 23. Đặc huấn bắt đầu.
Đã gần một tháng trôi qua kể từ khi Vũ An tỉnh lại.
Trong gian phòng khách, Vũ An đang đứng soi mình trước gương lẩm bẩm tự sướng.
"Quả nhiên, càng cơ bắp thì mặc đồ càng đẹp. Mình thật sự quá đẹp trai rồi."
Nói rồi Vũ An nhìn sang đứa cháu Vũ Cảnh Toàn của hắn đang ngồi học bài trên ghế.
"Toàn, thấy chú hôm nay thế nào."
Vũ Cảnh Toàn đưa đôi mắt đầy khinh bỉ nhìn về Vũ An, hắn nhẹ nhàng giơ bức tranh đang vẽ trên tay lên cho Vũ An xem. Chỉ thấy trong bức tranh là hình ảnh một con khỉ đột đang tạo dáng trước gương, những nét vẽ nghệch ngoặc làm Vũ An vừa buồn cười vừa xấu hổ. Vũ An mới đổi giọng nói.
"Không biết chiều nay chú có nên mua bánh về không ta."
Chưa đợi Vũ An nói hết câu, Cảnh Toàn đã lao lên ôm lấy chân Vũ An nói.
"Chú An đẹp trai nhất, chiều mua bánh cho cháu nhá."
Rồi ngẩng đầu với đôi mắt long lanh nhìn hắn.
Vũ An cười tươi rồi xoa đầu Cảnh Toàn. Lúc này, Vũ Thiên cũng từ trong phòng bước ra nói.
"Em đã chuẩn bị xong chưa, chúng ta đi thôi."
Sau đó hai anh em Vũ Thiên tiến nhanh về thang máy xuống tầng 4.
Dưới tầng 4 hôm nay cũng được trang hoàng nhìn rất lịch sự. Giữa tầng hầm được sắp đặt các hàng ghế và một bục phát biểu rộng rãi. Trên khán đài, Duy Long đang cho người chuẩn bị nốt một số thứ cần thiết.
Theo sơ đồ chỗ ngồi, Vũ An tiến đến vị trí của hắn nằm ở dãy ghế số 3, còn Vũ Thiên thì lên hàng ghế đại biểu trên đầu.
Đợi khi mọi người đến đông đủ. MC mới tuyên bố bắt đầu buổi họp báo.
MC bắt đầu nói:
"Kính thưa các quý vị, hôm nay chúng ta tổ chức họp báo này có hai mục đích chính. Thứ nhất là để giới thiệu về sản phẩm thuốc kích thích thể lực mới được phát triển thành công bởi đội ngũ khoa học của chúng ta. Thứ hai là để thông báo về việc tổ chức một khóa đặc huấn sử dụng cơ giáp cấp độ 2 cho các chiến binh tiềm năng của căn cứ. "
Sau đó, một người đàn ông tên Mạnh được mời lên bục phát biểu. Ông ta tự giới thiệu là chủ nhiệm đề tài nghiên cứu thuốc kích thích thể lực và bắt đầu giới thiệu chi tiết về công dụng cũng như các tác dụng phụ của loại thuốc mới này.
Vũ An không mấy quan tâm đến bài trình bày của Mạnh. Trước đó hắn đã được đọc qua các thông tin về loại thuốc kích thích này rồi.
Phải mất một lúc chờ đợi, phần mà Vũ An mong chờ mới tới. Duy Long bước lên bục phát biểu, để bắt đầu hắn cho mọi người xem một số video chiến đấu giữa các đội thám hiểm và quái vật mà họ đã gặp phải. Vũ An cũng rất hứng thú với những video, một số loài thậm chí hắn chưa bao giờ thấy qua.
Sau khi cho mọi người xem xong video, Duy Long mới cầm lên tờ giấy quyết định và đọc tên những người tham gia khóa đặc huấn. Danh sách gồm 11 người, Vũ An là 1 trong 2 thành viên nhỏ tuổi nhất trong danh sách.
Xong phần giới thiệu, Duy Long cất giọng oang oang:
"Các chiến binh trẻ tuổi! Hôm nay là ngày đánh dấu bước ngoặt quan trọng của các bạn. Từ giờ phút này, các bạn sẽ bắt đầu con đường trở thành những chiến binh thực thụ của căn cứ! Đây là vinh dự nhưng cũng là trách nhiệm nặng nề.
Khóa huấn luyện sắp tới sẽ vô cùng khắc nghiệt. Nó sẽ đẩy các bạn đến giới hạn của bản thân. Nhưng đừng sợ hãi, hãy nắm lấy cơ hội này để vươn lên mạnh mẽ hơn! Chúng tôi tin tưởng các bạn sẽ vượt qua mọi thử thách và tỏa sáng."
Dưới khán đài, mọi người bắt đầu đứng dậy vỗ tay nhiệt tình. Vũ An cũng hơi bất ngờ với bài phát biểu đi vào lòng người của Duy Long. Hắn thầm nghĩ với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
"Anh Long mà cũng có một bộ mặt nói chuyện truyền cảm vậy sao ta."
Hai ngày sau, Duy Long dẫn theo Vũ An bước vào một gian phòng rộng lớn. Trong gian phòng được kê 4 chiếc gường đơn và 4 chiếc tủ nhỏ để sinh hoạt. Ở 3 chiếc gường còn lại đã có 3 người nằm sẵn ở đó. Khi Vũ An vào họ ngồi dậy và quan sát thành viên mới đến này. Vũ An mỉm cười bước vào phòng và nói.
"Xin chào mọi người, em là Vũ An. Rất vui vì được ở cùng mọi người."
Một người đàn ông cửi trần nhìn già dặn nhất trong 3 người mở miệng đáp.
"Ừ chào chú em, bọn anh cũng rất vui vì gặp mày đấy. Mày là Vũ An đúng không, vậy thì mày nhỏ tuổi nhất trong cả đám tham gia đặc huấn rồi nhỉ. Anh là Phi Long, 30 tuổi."
Nói rồi Phi Long quay sang nhìn người đàn ông đối diện. Không giống như Phi Long, cửi trần đầy hình xăm trên người. Người đàn ông đối diện ăn mặc rất lịch sự với gương mặt chuẩn nam thần trong các bộ phim ngôn tình.
Người đàn ông nở một nụ cười hút hồn nói.
"Chào Vũ An, anh là Lâm, 26 tuổi, trước đây là giáo viên thể dục."
Trong phòng chỉ còn lại một người là Trung, hắn cười gượng gạo giới thiệu.
"Tôi là Trung, bằng tuổi bạn, trước tôi làm công nhân bốc vác."
Vậy là xong phần giới thiệu làm quen. Mọi người có một ngày đầu tiên để ổn định phòng ở, họ được Duy Long giới thiệu vị trí ăn tập trung và khu vực phòng họp. Với Vũ An hắn đã quá quen thuộc với các phòng ở tầng 4.
Đến buổi tối, các học viên được lệnh tập trung ở phòng họp. Duy Long bắt đầu phổ biến kế hoạch huấn luyện cho mọi người. Nhìn vào bảng kế hoạch 4 tuần, Vũ An bắt đầu thấy lo lắng.
Phi Long bên cạnh cũng lầm bầm:
"Cái này là hành xác chứ rèn luyện cái gì."
Vũ An nhìn sang gương mặt của mọi người, có người lo lắng, có người đăm chiêu, có người thì vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra cả.
Duy Long cũng chuyển sang một gương mặt nghiêm túc nói.
"Lịch huấn luyện sẽ rất khốc liệt, mọi người nếu cảm thấy không thể theo được thì nói tôi. Nhưng tôi muốn, khi đã bước vào huấn luyện, tất cả phải nghe theo lệnh, tất cả những ai bỏ tập hoặc chống đối đều sẽ bị khai trừ khỏi đội thám hiểm và không có cơ hội để quay lại nữa."
Duy Long nói xong nhìn một vòng tất cả mọi người. Khi thấy không có ai ý kiến gì, hắn bắt đầu lấy trong thùng hàng ra 11 chiếc vòng đeo tay đưa cho mọi người. Đợi tất cả đã đeo vòng tay vào, Duy Long mới nói tiếp.
"Đây là thiết bị theo dõi sức khỏe, mỗi người một cái. Sau khi đeo xong thì vào ứng dụng của căn cứ nhập thông tin. Nó sẽ theo dõi sức khỏe của mọi người và cập nhật liên tục lên ứng dụng này."
Sau một đêm yên giấc ở gian phòng mới, sáng hôm sau, khóa đặc huấn chính thức bắt đầu.
Từ 5h sáng, tiếng chuông đã đánh thức toàn bộ mọi người trong đội đặc huấn. Vũ An nhăn mặt tỉnh lại, còn đang ngơ ngác vì tiếng chuông thì đã thấy Phi Long mặc vội chiếc quần dài rồi phi ra khỏi cửa. Vũ An thấy vậy cũng vội làm theo, đến khi chạy đến phòng tập, mọi người đã tập trung đông đủ ở đây cả rồi.
Duy Long đang đứng trước mọi người nhíu mày nhìn Vũ An nói.
"Vũ An đến trễ 2 phút, tý chạy thêm 2 km. "
Sau đó hắn quay sang nhìn vào mọi người rồi nói tiếp.
"Được rồi, như kế hoạch, mỗi người chạy bộ 10km, 50 xà đơn, 2 vòng 100m. Sau đó về làm vệ sinh và đi ăn sáng. Đến 6h40 quay lại phòng tập để bắt đầu bài huấn luyện tiếp theo. Bắt đầu".
Sau tiếng hô của Duy Long, mọi người nhanh chóng tiến về các máy tập, số máy đầy đủ cho tất cả mọi người.
Vũ An cũng bước đến một máy chạy bộ ở gần nhất, bỗng ting một tiếng. Màn hình máy tập tự động hiện thông tin của Vũ An lên màn hình và số km hắn cần hoàn thành trong lần này. Vũ An hơi kinh ngạc quan sát một vài giây sau đó hắn bắt đầu chạy bộ.
Ban đầu Vũ An chạy rất từ tốn, nhưng được một lúc trong lòng hắn thầm hô không ổn.
"Sao mình chạy mãi mà mới được có 3km thế này. 6h40 phải tập bài tiếp theo mà với tốc độ thế này thì làm sao kịp ăn bữa sáng. "
Vũ An bắt đầu cuống cuồng tăng tốc chạy, vừa chạy hắn vừa liếc thử sang những người khác. Không giống Vũ An, một số người lựa chọn kéo xà đầu tiên, có người lại chọn chạy 100m trước. Chạy được khoảng 50 phút, máy tập của Vũ An ting một tiếng báo hiệu hắn đã hoàn thành bài tập.
Vũ An lúc này nhễ nhãi mồ hôi loạng choạng bước xuống máy tập, đôi chân hắn mỏi rã rời. Nhìn sang những người, chỉ có mỗi Lâm và một người khác còn bình thản, những người còn lại cũng thê thảm không kém Vũ An, Phi Long thậm chí vừa chạy vừa há mồm thở như sắp ngất đến nơi rồi.
Nghỉ tầm 5 phút, Vũ An nhanh chóng vào kéo xà, vì không quy định số cái xà trên một lần lên xà nên Vũ An cũng cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Sau đó là chạy 100m 2 vòng.
Đợi hoàn thành tất cả các bài tập cũng đã là 6h20. Dù cơ thể Vũ An mỏi nhừ, nhũn như bún nhưng hắn vẫn cố tăng tốc về phòng tắm rửa sạch sẽ rồi lao đi ăn sáng.
Nhìn những đồ ăn ngon lành bày trên bàn rồi lại nhìn sang đồng hồ, Vũ An chỉ đành đau khổ ăn vội vài miếng bánh mì kẹp trứng với cốc sữa rồi lại phải chạy đi.
Đến đúng 6h40 chuông báo lại vang lên, lần này Duy Long hài lòng nhìn đội hình trước mặt đã đến đầy đủ. Hắn quay người và dẫn mọi người đi đến chỗ bãi tập mới.
Duy Long bắt đầu giới thiệu:
"Buổi sáng nay, chúng ta sẽ rèn luyện khả năng phản xạ và né tránh. Bây giờ tôi sẽ biểu diễn cho mọi người nhìn."
Nói xong, Duy Long bước vào một vòng tròn nhỏ có đường kính khoảng 5m. 3 máy bắn bóng được bố trí trên một đường ray bao quanh vòng tròn. Duy Long bước vào vòng tròn sau đó ra hiệu cho một nhân viên đứng ngoài. Nhân viên bắt đầu khởi động máy móc.
Ngay sau đó, một chiếc lồng sắt mọc lên từ mặt đất bao lấy vòng tròn và các máy móc lại. Trong lồng sắt, 3 máy bắn bóng bắt đầu di chuyển trên đường ray. Duy Long đã bước vào tư thế phòng thủ, chỉ thấy hai chân hắn hơi trùng xuống, đôi mắt chăm chú quan sát các máy bắn.
Lại nói về 3 chiếc máy bắn bóng, mỗi máy có đến 3 lỗ bắn với các độ cao khác nhau. Một chiếc camera to giúp nó quan sát được chính xác vị trí của người đang đứng trong vòng tròn.
Khi đạt đến một tốc độ di chuyển nhất định, 3 cả chiếc máy bắt đầu bắn bóng. Những quả bóng bay ra không theo một quy luật nào cả nhưng mỗi lần đều nhắm chuẩn đến một vị trí trên người Duy Long.
Tốc độ chúng ban đầu tương đối chậm, Duy Long thể hiện khả năng tránh né linh hoạt của mình. Thậm chí có những quả đến từ phía sau nhưng dường như Duy Long có thể đoán trước được nó xuất hiện mà né tránh.
Tuy nhiên, theo thời gian, tần suất bóng bay ra và tốc độ quả bóng cũng bắt đầu tăng dần. Được gần 30 phút, lúc này Duy Long đã trở nên chật vật hơn rất nhiều, mặc dù vậy hắn vẫn có thể né tránh gần như tất cả những quả bóng bay đến.
Đến đúng 30 phút, các máy bắn bắt đầu dừng lại, lồng sắt cũng được hạ xuống. Lúc này, 2 robot dọn dẹp chạy đến và thu số bóng rơi trên sàn lại.
Duy Long bước đến chỗ mọi người, hắn từ từ giới thiệu về quy tắc của bài luyện tập này. Sau đó mang ra vài bộ trang phục bảo hộ cho mọi người mặc. Trang phục gồm vài mảnh, chủ yếu bảo vệ các bộ phận quan trọng vì sức mạnh của bóng sẽ tăng dần theo thời gian.
Đợi tất cả đã mặc vào trang phục bảo hộ, Duy Long mới nói tiếp.
"Vừa rồi, tôi đã luyện tập ở cấp độ 3. Mọi người sẽ bắt đầu ở cấp độ 1. Tập từ 6h40 đến 12h30. Mỗi người có 30 phút. Sau đây tôi sẽ đọc danh sách."
Vũ An nghe đến đọc danh sách, hắn liền cảm thấy hồi hộp, bởi vì Vũ An là cái tên đầu tiên trong danh sách.
Bỗng lúc này một giọng nói vang lên:
"Tôi muốn xung phong lên trước."