Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Vũ Gia

Chương 22. Nhiều phát hiện mới




Chương 22. Nhiều phát hiện mới

Vũ An từ từ mở mắt ra, đầu óc hắn vẫn còn đau vô cùng. Như có hàng vạn mũi kim đang từng giây từng phút đâm vào đầu hắn vậy.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, bây giờ hắn mới bắt đầu quan sát xung quanh. Vẫn là gian phòng quen thuộc, mọi chuyện diễn ra cứ như một giấc mơ vậy. Thứ cuối cùng hắn còn nhớ là đang đánh nhau với con quái vật. Vũ An chợt giật mình ngồi bật dậy, hắn thầm nghĩ.

"Đúng rồi, tại sao mình lại ở đây, mình đang đánh nhau với quái vật kia mà."

Lúc này cửa phòng cũng từ từ mở ra, một thân ảnh quen thuộc nhanh chóng bước vào.

"Cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi. Cả nhà đã rất lo cho con đấy biết không." Vũ Xuân vừa đi vừa nói.

"Con" Vũ An ngập ngừng trong giây lát rồi vội vàng hỏi.

"Nhưng tại sao con lại ở đây, con nhớ mình đang đánh nhau với quái vật."

Vũ Xuân nhìn vào gương mặt ngơ ngác của Vũ An, thở dài một hơi rồi nhẹ nhàng nói.

"Đã hơn một tháng từ lúc con ngất xỉu. Mọi người đã đưa con trở lại căn cứ."

"Đã hơn 1 tháng" Vũ An lầm bầm rồi như nhớ lại điều gì đó, hắn vội hỏi tiếp.

"Mọi người có sao không cha, anh Vũ Long và mọi người có được giải cứu không, rồi đội 1 thì sao."

Vũ Xuân hơi mỉm cười rồi bất đắc dĩ trả lời.

"Con nên nghỉ ngơi cho khỏe đi. Mọi người vẫn ổn cả."

Vũ An lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn lầm bầm trong miệng.

"Đã hơn một tháng cơ à. Sao mình lại ngủ lâu vậy chứ."

Vũ Xuân đi ra khỏi phòng, khi cửa phòng khép lại, khuôn mặt hắn nhanh chóng nhăn lại. Trong suốt thời gian Vũ An ngất xỉu, đã có nhiều chuyện xảy ra với căn cứ làm Vũ Xuân cảm thấy rất mệt mỏi.

Là chủ gia tộc, Vũ Xuân mong mỏi Vũ An sẽ tiếp nối hắn và cùng Vũ Thiên điều hành căn cứ này. Tuy nhiên, khi nhìn thấy sự quyết tâm của Vũ An, Vũ Xuân biết Vũ An không thích hợp trên con đường này. Có lẽ, nếu để Vũ An trở thành đội trưởng đội thám hiểm. Nghĩ đến đây Vũ Xuân lại cảm thấy rất khó khăn lựa chọn, đoàn thám hiểm luôn là nơi nguy hiểm, chỉ mới 2 lần đi ra ngoài mà cả 2 lần đều nguy hiểm đến tính mạng như vậy.

Vừa đi vừa suy nghĩ miên man, bất chợt Vũ Xuân đã đi đến phòng làm việc. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào phòng, trong gian phòng rộng lớn. Vũ Thiên, Duy Long và Lý Tuấn đã ngồi đợi sẵn ở đây.

Đợi Vũ Xuân bước vào phòng, Vũ Thiên mới lên tiếng.

"Cha, Vũ An đã ổn rồi chứ."

Vũ Xuân nhìn con trai rồi gật đầu nói.

"Umk, nó đã tỉnh, ta đã để nó nghỉ ngơi ở phòng rồi. Chiều nay con có thể đến thăm nó."

Nói rồi Vũ Xuân quay sang nhìn mọi người nói.

"Chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi."

Quay trở lại gian phòng, Vũ An đang nằm vắt tay lên trán suy nghĩ. Được một lúc, hắn bắt đầu ngồi dậy tìm kiếm điện thoại.

Nhìn vào màn hình điện thoại, Vũ An đầy hứng thú nói:

"Mới một tháng mà thay đổi nhiều vậy."

Nhìn vào màn hình điện thoại, trong ứng dụng của căn cứ đã được thêm rất nhiều thứ mới mẻ. Vũ An thử nhấn vào hàng chữ Đội thám hiểm, lập tức một bảng thông báo được hiện ra.

"Xin chào Vũ An. Thông tin của bạn đang được cập nhật."

Vũ An



20 tuổi

cấp bậc: Đội viên

Chiến dịch đã tham gia: Thám hiểm lần 1, Hành trình giải cứu.

Điểm thưởng thám hiểm: 19 điểm.

Trang bị hiện có: Cơ giáp Lv 2, súng trường tiến công Lv 1, ...

Vũ An hơi nhếch miệng nói:

"Cũng được đấy, để xem thêm nào."

Nói rồi Vũ An click vào "Hành trình giải cứu". Nhanh chóng các thông tin của chiến dịch được cập nhật lên màn hình.

Tên chiến dịch: Hành trình giải cứu.

Thành viên tham gia: Duy Long (đội trưởng) Vũ Long, Vũ An, Linh, Tuấn Anh, Thế Đăng, Hải, ... Dũng (đã hy sinh).

Kết quả chiến dịch: Giải cứu thất bại. Lý do: Đội 1 đã toàn diệt.

Thời gian:...

Nhìn vào dòng chữ Dũng ( đã hy sinh) Vũ An chợt thở dài, hắn bắt đầu nhớ lại lúc đó. hắn bắt đầu miên man suy nghĩ rồi thầm than.

"Haizz, lại một người nữa ra đi"

Thoáng một chốc buồn phiền, Vũ An lại lướt sang những mục khác. Bất chợt Vũ An nhận ra có một mục mới nữa.

"Thử nghiệm mới."

Vũ An nhanh chóng bấm vào.

"Xin chào Vũ An, bạn là thành viên cấp S+ của căn cứ. Bạn có quyền truy cập. Thông tin đang được cập nhật."

Sau dòng thông báo trên màn hình, hàng loạt các thông tin mới được cập nhật lên.

1. Thực vật sản xuất nước

Ưu tiên: cấp 5

Tiến độ: Giai đoạn 3 (Thử nghiệm thực tế)

Loại hình: Sản phẩm nông nghiệp.

Kết quả sơ bộ: 200ml/ngày/cây. 2000l/ngày/tổng diện tích dự án.

Tác động tiêu cực: Môi trường nuôi dưỡng có thể gây nguy hiểm cho con người. Người nuôi dưỡng cần mặc trang phục bảo hộ.

2. Gen cải tạo

Ưu tiên: cấp 4

Tiến độ: Giai đoạn 2 (Thử nghiệm trên động vật)

Loại hình: Sản phẩm y tế

Kết quả sơ bộ: 70% đột biến thành công. 30% c·hết sau khi tiêm thuốc.



Tác động tiêu cực: Mức độ nguy hiểm cao đối với người sử dụng.

3. Thuốc kích thích thể lực.

Ưu tiên: cấp 5

Tiến độ: Giai đoạn 4 ( đưa vào sử dụng)

Loại hình: Sản phẩm y tế

Kết quả sơ bộ: 100% an toàn với người sử dụng. Hồi phục thể lực sau 15 phút sử dụng, duy trì trong 2 tiếng. Tiêu trừ cảm giác đói, khát.

Tác động tiêu cực: Tăng mạnh cảm giác đói sau khi thuốc hết hiệu lực. Cần bổ sung thức ăn ngay sau khi thuốc hết hiệu lực.

4. Cơ giáp Lv3

Ưu tiên: cấp 4

Tiến độ: Giai đoạn 1 (Trong quá trình nghiên cứu)

Loại hình: Vũ khí chiến đấu

Kết quả sơ bộ: Chưa có báo cáo

Tác động tiêu cực: Chưa có báo cáo.

5.6.7..

Vũ An nhìn vào loạt dài danh sách bên dưới làm hắn cảm thấy khá bất ngờ. Mặc dù, đại bộ phận các thử nghiệm mới đều đang trong giai đoạn nghiên cứu hoặc lên ý tưởng nhưng đó đã là một tín hiệu rất tích cực đối với căn cứ rồi.

Xem một hồi Vũ An bắt đầu thấy chán, hắn lướt vào tin nhắn thì thấy rằng có 2 tin nhắn chưa đọc. Một cái là của Minh Tuấn, bạn hắn, còn một cái khác là của Duy Long.

Minh Tuấn sau khi trở về căn cứ đã nhắn hỏi thăm tình hình của hắn. Còn Duy Long thì nhắn bảo khi nào Vũ An tỉnh hãy xuống tầng 4.

Vũ An suy nghĩ một lát rồi nhắn lại cho Duy Long:

"Chiều nay em xuống nhá."

----

Thoáng chốc đã đến buổi chiều, Vũ An đang đứng trong tầng 4. Nhìn một vài gương mặt quen thuộc, Vũ An nhanh chóng tiến lên chào hỏi. Được một lúc sau, Duy Long cũng đến, đi theo hắn còn có Vũ Thiên.

Duy Long cười xởi lởi tiến lên chào hỏi.

"Sao rồi, chú mày đã khỏe hẳn chưa."

Vũ An cười ngượng ngùng đáp.

"Cũng ổn rồi anh ạ, chắc mai em xuống tập luyện với mọi người một thời gian để lấy lại thể lực mới được."

Duy Long nghe xong thì cười phấn khởi vỗ vai Vũ An.

"Tốt, mai xuống anh lại làm cho mày một bộ kế hoạch luyện tập."

Vũ An nghe đến đây chỉ biết cười gượng đáp lại. Vũ Thiên đứng bên cũng mỉm cười nói.

"Em vừa tỉnh dậy, chú ý giữ gìn sức khỏe nhé."

"Vâng anh" Vũ An gật đâu đáp lại.



Cả 3 bắt đầu tâm sự, được một lúc Duy Long mới nghiêm túc đi vào chủ đề chính.

"Sang tháng, căn cứ sẽ tổ chức khóa đặc huấn cho các thành viên được trang bị cơ giáp Lv2. Sẽ rất khốc liệt nên chú mày chú ý chăm chỉ rèn luyện trước khi tham gia nhé."

Vũ An nhìn sang Vũ Thiên, Vũ Thiên thấy vậy cũng giật đầu rồi nói.

"Có khoảng 10 người, đặc huấn trong một tháng và sẽ có một buổi thực chiến."

Vũ An nghi hoặc hỏi lại.

"Thực chiến là sao anh."

Duy Long nở một nụ cười bí hiểm nói.

"Bí mật, bọn anh không nói trước cho chú biết được."

Đến buổi tối, Vũ An trở lại phòng. Sau bữa cơn vui vẻ cùng gia đình, hắn nhắn tin hẹn gặp Minh Tuấn. Nhanh chóng sau đó, một tin nhắn trả lời lại từ Minh Tuấn.

"Ok bạn, xuống phòng tôi nhé. Tôi đang ở nhà đây."

Nhận được tin nhắn, Vũ An mỉm cười rồi đi nhanh xuống phòng Minh Tuấn, bước vào gian phòng đã thấy Minh Tuấn đang hí hoáy với một đống các thiết bị điện tử.

Vũ An nhẹ nhàng bước lại rồi hỏi.

"Bận rộn thế, bạn dạo này có công việc về đêm rồi ak."

Minh Tuấn bỏ linh kiện xuống, quay sang nhìn Vũ An rồi cười nói.

"Có gì đâu, tôi định học thêm lúc rảnh rỗi. Bây giờ cả ngày phải rèn luyện ở tầng 4 rồi, chỉ có buổi tối mới có chút thời gian."

Rồi Minh Tuấn nhanh chóng đổi chủ đề hỏi.

"Sức khỏe của bạn ổn rồi chứ, bạn hôn mê một tháng làm mọi người lo lắng quá."

Vũ An nhẹ mỉm cười đáp.

"Đã ổn rồi, mình cũng không nghĩ tới lại nằm lâu như vậy. Mà đợt thám hiểm của đội 3 vừa rồi chắc có nhiều điều để kể lắm nhỉ. Tôi thực sự muốn nghe đấy."

Nhìn vào khuôn mặt đầy chờ mong của Vũ An, Minh Tuấn mỉm cười kể.

"Hành trình của bọn tôi cũng trôi qua êm đềm lắm. Sau khi cả nhóm khởi hành thì bắt đầu theo lộ trình đến điểm lắp tháp tín hiệu trước. Chúng tôi cũng bắt gặp một vài nhóm sinh vật, chủ yếu là Gấu Sa mạc với sói hoang. Tuy nhiên, đội trưởng đều cho cả đội tránh né hết bọn chúng. Sau đó, chúng tôi đến và lắp xong tháp tín hiệu.

Trên đường trở về thì căn cứ có nhắn yêu cầu tìm kiếm nguồn nước nên là bọn tôi lại phải quay lại gần vùng hồ nước trước kia. Cứ đi lòng vòng quanh đó thì chúng tôi bắt gặp một ốc đảo. Thấy trên ốc đảo có một vài sinh vật nhỏ lên cả đội quyết định vào thám hiểm một lát.

Giữa ốc đảo có một hồ nước, chúng tôi thu được một ít nước thì bất chợt có một sinh vật trông giống cua dưới nước nhảy lên t·ấn c·ông. Một người trong đội của tôi b·ị t·hương, sau đó cả nhóm chiến đấu với con vật và đánh lui được nó.

Sau đó thì chúng tôi thông báo với căn cứ và quay trở về thôi."

Minh Tuấn nói đến đây thì như nhớ ra điều gì đó, hắn a một tiếng rồi nói tiếp.

"Đúng rồi, lúc trở về bọn tôi gặp một cái cây hình người biết di chuyển. Nó phải cao đến 2m rưỡi mà nhìn nó chạy trên cát cứ như bay vậy á."

Vũ An tỏ ra hứng thú với sinh vật mới này.

"Một cái cây biết đi à. Đúng là giờ nhiều sinh vật nhìn lạ quá nhỉ."

Nói rồi cả hai cùng lại cười đùa sang chuyện khác.

Không ai biết rằng, tại hầm trú ẩn số 4 lúc này. Giang đưa đôi mắt đã đục ngầu của mình cố gắng nhìn thân ảnh trước mặt. Khi nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của một sinh vật hình người cao gần 2m rưỡi. Hắn khó nhọc thốt lên.

"Ngươi đã đến."

Trên đầu Giang bây giờ, xen lẫn những chiếc lá vàng là một trái cây nho nhỏ đang từ từ mọc ra. Sinh vật hình người đứng lặng nhìn trái cây một lúc lâu sau mới thốt ra được hai từ.

"Đã chín"