Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Vũ Gia

Chương 12. Quang Minh thú phần 2




Chương 12. Quang Minh thú phần 2

Trở lại sa mạc, đã qua 2 ngày kể từ khi Quang Minh kể câu chuyện của hắn. Vũ An lúc này đang ngồi ăn tối với mọi người, đội trưởng Vũ Long nhuốt nhanh một ngụm nước rồi nói.

"Ngày mai, chúng ta sẽ đi qua vùng ốc đảo, mọi người chú ý đề cao cảnh giác. Tới ngày mai cho flycam bay trước dò đường nhá. Ta không biết đàn Gấu Sa Mạc còn ở đó hay không đâu?"

Quốc Tới ngồi bên cạnh gật đầu ra vẻ đã hiểu rồi lại tiếp tục ăn nốt phần ăn của mình. Vũ An lúc này nhớ lại về cái lần đầu bọn hắn đi qua ốc đảo và chạm trán với đàn Gấu Sa mạc kia.

Đó là một buổi chiều vào 6 ngày sau khi khởi hành, cả đội đang lái xe qua sa mạc như mọi khi. Trong lúc Quang Minh vừa lái xe vừa luôn mồm chém gió về cái sự đẹp trai của hắn thì Vũ An chợt có một phát hiện.

Qua ống nhòm, hắn thấy ở chỗ xa xa phía trước có một vệt màu xanh nhỏ. Hắn nhanh chóng gọi thông báo cho Vũ Long bên xe thiết giáp.

Vũ Long sau khi nghe Vũ An có chút hơi không chắc chắn. Nếu như hắn đoán không lầm, đây có thể là một ốc đảo. Trong nhiệm vụ lần này, ngoài việc phải xây dựng một tháp tín hiệu, cả đội còn phải đi tìm kiếm nguồn nước cho căn cứ.

Một lúc sau, khi đến gần hơn, Vũ An mới thấy rõ đó là một ốc đảo. Hắn kích động vui sướng hô lên.

"Là ốc đảo, Quang Minh, có ốc đảo thật này."

Vũ Long biết tin nhanh chóng thông báo cho cả đội dừng lại. Nhìn qua ống nhòm, ở nơi không xa phía trước là một ốc đảo nhỏ, xung quanh ốc đảo là những cồn cát mấp mô, ở giữa ốc đảo Vũ Long nhìn thấy một hồ nước. Hắn không kìm được kích động nói.

"Thật quá tốt rồi, nhiệm vụ thứ nhất còn chưa hoàn thành mà đã sắp hoàn thành nhiệm vụ thứ hai rồi. Có cây xanh lại có cả hồ nước."

Rồi hắn cười quay sang nói với Quốc Tới.

"Mày cho flycam bay lên thăm dò xem xung quanh ốc đảo có con vật nào không."

Quốc Tới gật đầu rồi khập khiễng về xe lấy ra 2 chiếc flycam. Sau một loạt thao tác, hai chiếc flycam từ từ bay tiến về nơi xa. Mọi người lúc này đã tập trung hết lại để quan sát vào màn hình điều khiển.

Một lúc lâu sau, Vũ Long rời mắt khỏi màn hình điều khiển, nhìn về nơi xa hắn nhíu mày. Vũ An nhận ra biểu hiện lạ của Vũ Long liền tò mò hỏi.

"Sao vậy anh Long, trên đảo đâu thấy con vật nào là tốt đấy chứ."

Vũ Long lắc đầu trả lời.



"Không. Từ lúc chúng ta khởi hành đến bây giờ đã gặp rất nhiều sinh vật trên sa mạc đúng không. Thế mà một ốc đảo như thế này lại không thấy bóng một sinh vật nào, mày không thấy kì sao."

Vũ An nghe nói xong cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, ốc đảo như vậy, bọn hắn đi từ xa cũng đã nhìn thấy được, huống chi là các loài vật khác thường xuyên sinh sống nơi đây, ít nhất là các loài sinh vật bay lượn trên bầu trời cũng đã phát hiện được nó mới đúng.

Sau một hồi suy nghĩ, Vũ Long liền ra lệnh.

"An, mày vào lấy con flycam cỡ lớn ra đây rồi mang theo vài quả lựu đạn nữa."

Vũ An nhanh chóng làm theo lệnh, sau khi tất cả được chuẩn bị. Vũ Long liền điều khiển flycam mang theo những quả lựu đạn đã được gỡ chốt an toàn bay đi.

Trên bầu trời, Flycam từ từ bay đến gần ốc đảo, khi nó lơ lửng giữa những cồn cát xung quanh ốc đảo, Vũ Long nhấn nhẹ nút điều khiển. Từng quả lựu đạn được thả xuống, mỏ vịt nhanh chóng văng ra. Khi đến gần mặt đất, lựu đạn bắt đầu p·hát n·ổ. Tiếng nổ uỳnh uỳnh như đánh thức một loài sinh vật nào đó. Hàng loạt tiếng gào thét tức gận vang lên và bắt đầu vọng ra xung quanh ốc đảo. Những cồn cát rung động dữ dội, cát từ từ chảy ra 2 bên lộ ra ở giữa là những khối đá gắn liền bên nhau.

Khi cát trôi đi hết, nhiều thân hình khổng lồ bắt đầu hiện ra. Vũ Long lúc này đã trắng hết cả mặt, mồ hôi chảy đầy trên trán hắn vội vàng hô lên.

"Là Gấu Sa Mạc! Chạy! Chạy nhanh!"

Mọi người hoảng sợ chạy lên xe rồi nổ máy. Bọn hắn đã ở quá gần những sinh vật kia, đến mức chỉ cần chúng chạy trong vài phút là có thể đuổi kịp bọn họ.

Nơi những cồn cát, con Gấu Sa Mạc đầu đàn ngẩng đầu lên trời gào thét giận dữ rồi nhanh chóng nhìn lại xung quanh. Khi nó nhìn thấy hai vật thể màu đen đang lao đi về phía xa, nó nhanh chóng ra lệnh cho cả đàn đuổi theo.

Vũ An ngồi bên ghế phụ lúc này mặt đã trắng bệch. Nhìn qua kính chiếu hậu hắn thấy những con quái vật khổng lồ cao bằng cả tòa nhà 2 tầng đang đuổi theo phía sau, con đi đầu thậm chí còn cao gấp đôi. Những nơi chúng đi qua, cát đá phải rẽ thành một đường, đằng sau chúng là một mảnh bụi mù mịt. Vũ An phát hoảng hô lên với Quang Minh.

"Đạp ga nhanh lên, chúng nó đuổi đến đít rồi."

Quang Minh lúc này cũng không kìm được nỗi sợ trong lòng. Hắn hét lên một tiếng rồi đạp mạnh chân ga. Chiếc xe giật mạnh một phát rồi lao nhanh tiến về phía trước.

Trên biển cát mênh mông, xe vượt ngang qua những cồn cát lớn, lao nhanh qua những con dốc. Bên trong xe, Vũ An lúc này còn biết ôm mồm lại, hắn muốn ói lắm rồi, ruột gan như muốn lộn ra ngoài.

Chạy được 2 tiếng sau, đàn thú dần bắt đầu từ bỏ. Quang Minh nhìn về phía sau đã không thấy bóng dáng đàn thú nữa mới thở phào nhẹ nhõm. Bỗng lúc này, 1 tay của Vũ An bắt chặt lấy tay hắn, giọng nói thều thào vang lên.

"Cho tao xuống, tao chịu hết nổi rồi."



Nhìn thấy Vũ An giờ này đang úp mặt xuống dưới thì thào, Quang Minh cười lắc đầu rồi từ từ dừng xe lại. Vũ An lao nhanh xuống xe, cởi vội cái mũ giáp rồi ào ào nôn ra. Quang Minh đi xuống xe thấy vậy thì cười khinh bỉ nói.

"Yếu thế mày, tao đi nãy giờ còn tỉnh queo."

Lúc này, ở phía trước, chiếc xe thiết giáp từ từ quay trở lại. Vũ Long bước xuống xe đi nhanh tiến lại nói.

"Hai đứa có sao không."

Quang Minh nhanh nhẹn trả lời.

"Em ổn anh Long, còn thằng này có vẻ không ổn lắm."

Vũ An nghe vậy liền trừng mắt nhìn Quang Minh rồi gãi đầu nói.

"Em có hơi bị say xe, nhưng là chắc không sao nữa đâu."

Vũ Long nhìn lại gương mặt của Vũ An rồi từ từ nói.

"Umk, vậy tý qua xe thiết giáp đi, để anh đi với Quang Minh."

Nói rồi Vũ Long ngước mắt lên nhìn về nơi xa. Chỉ thấy từ đằng xa, 3 chiếc flycam đi nhanh chóng bay đến. Vũ Long lúc này mới thở phào.

"May mà không sao, tý nữa thì mất cả chì lẫn chài. Haizz, từ lần sau phải cẩn thận hơn mới được."

Sau đó Vũ Long cất 3 chiếc flycam lên xe tải rồi đoàn xe tiếp tục lên đường.

Quay trở lại hiện thực, sau giờ ăn tối, mọi người ngồi nói chuyện với nhau một lúc rồi bắt đầu đi ngủ. Đến giữa đêm, Vũ An đang chìm trong giấc mơ đẹp thì bị một cánh tay đánh thức. Là Quang Minh, Vũ An lờ mờ nhìn lại, hắn dụi mắt rồi nói với giọng ngái ngủ.

"Đến phiên tao gác rồi ak. Mày cứ đi ngủ đi, tao dậy rồi đây."

Quang Minh nhìn hắn rồi từ tốn nói.



"Không phải, vẫn chưa đến giờ."

Vũ An nghe đến đây ngớ người, hắn như tỉnh cả ngủ vội mở đồng hồ điện thoại ra xem. Còn tới 30 phút nữa mới đến giờ phải gác. Mặt Vũ An tức điên lên, hắn chửi tục một câu rồi quay qua định ngủ tiếp. Quang Minh lúc này thấy vậy thì vội nói.

"Khoan, có chuyện tao mới gọi mày dậy. Này, dậy đi, tao cho mày xem cái này thú vị lắm."

Vũ An nằm suy nghĩ một lát rồi quay sang nhìn Quang Minh, hắn hừ nhẹ một tiếng rồi nói.

"Đâu, Có gì cho tao xem thì lấy ra đi."

Sau đó, cả hai đi đến cửa sổ. Nhìn qua ô cửa kính, Vũ An lần đầu thấy một cảnh đẹp như vậy. Trên bầu trời, một dải ánh sáng đầy sắc màu sặc sỡ trải dài từ cuối chân trời đi qua trên đầu của Vũ An, phần đầu ánh sáng đang di chuyển nhanh về phía bên kia bầu trời. Vũ An vội quay sang nói với Quang Minh.

"Nhanh đưa tao cái ống nhòm."

Nhìn qua ống nhòm, Vũ An hơi bất ngờ, phía đầu đoàn ánh sáng kia là một đàn sinh vật nhìn như linh cẩu, con bay phía trước thì có vẻ giống chó sói nhưng có lông dài bay phất phới nhìn càng giống như là một sinh vật huyền huyễn trong các bộ phim thần thoại. Mải mê ngắm nhìn đàn thú cho đến khi chúng đi xa khỏi tầm nhìn Vũ An mới bỏ ống nhòm xuống. Hắn quay sang nhìn Quang Minh, không đợi hắn lên tiếng Quang Minh đã vội nói với khuôn mặt đầy hớn hở.

"Mày nhìn thấy đàn thú kia không? Tao nghĩ là tao tìm được Quang Minh thú trong truyền thuyết rồi."

Vũ An hơi chần chừ hỏi.

"Có thật là mày định đặt tên mày cho mấy con đấy không, đấy một đàn linh cẩu mà."

Quang Minh đang vui vẻ nghe được Vũ An hỏi thì mặt bỗng đen lại, hắn hơi tức giận nói.

"Mày điên à, ý tao là có mỗi con bay đầu tiên thôi, được chưa."

Vũ An cười gãi đầu nói.

"Ha ha, vậy là tìm được Quang Minh thú rồi nhá, tao đi ngủ tiếp đây."

Nói xong hắn bỗng thấy ánh mắt đầy nghi ngờ của Quang Minh. Chỉ thấy Quang Minh từ từ giơ điện thoại lên rồi nói.

"Hình như đến giờ mày gác rồi này, thôi tao đi ngủ đây."

Vũ An mặt tức muốn xì khói, hắn chửi thề một tiếng rồi chỉ biết trơ mắt nhìn Quang Minh lên giường đắp chăn ngủ ngon lành.

Màn đêm dần trôi qua, dải ánh sáng sặc sỡ trên bầu trời từ từ hóa thành những đốm sáng nhỏ lấp lánh rồi hòa tan vào trong không khí. Khi những tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu qua ô cửa kính, Vũ An bắt đầu đánh thức mọi người dậy sau đó đi chuẩn bị bữa sáng cho cả đội. Khi nhiệt độ mặt đất bắt đầu lên cao cũng là lúc cả đội tiếp tục cuộc hành trình. Nơi mà họ sắp phải vượt qua trên con đường trở về, ốc đảo của Gấu Sa Mạc.