Chương 66: Điểm yếu chí mạng.
Ánh mặt trời đã đi xuống đường chân trời, nhấn chìm cả thế giới trong màu hoàng hôn ảm đạm.
Hôm nay chắc chắn không phải là một ngày vui của bọn cá sấu, chúng nó đã rất nhiều lần bị Quốc Quang á·m s·át, những sinh vật máu lạnh tựa như những con bò nhỏ bị sư tử để mắt đến, chúng cố gắng chống cự, truy đuổi rồi đến chạy trốn hết lần này đến lần khác, nhưng chỉ là tốn công vô ích.
Quốc Quang lại chạy vội lần nữa, lần này hắn còn vác theo Ryze cùng Zilean cùng chạy. Tại những lần á·m s·át đầu, Quốc Quang đơn độc t·ấn c·ông, chỉ để hai vị anh hùng chờ ở đằng xa tiếp ứng. Sau vài trăm lần á·m s·át, Quốc Quang bắt đầu mệt mỏi, hắn liền để Ryze làm chủ công, mình chỉ làm chim mồi dẫn dụ bọn chúng đến.
Càng sau đó nữa, Quốc Quang thể lực đã suy giảm nghiêm trọng, hắn chỉ còn cách để Zilean đi theo cho hắn tăng nhanh tốc độ, mặc dù rất muốn, nhưng Quốc Quang rõ ràng không thể “I can do this all day.” như người nào đó.
“Đi nhé, ngày mai ta lại đến chơi tiếp.” Quốc Quang hô hào phấn khởi, lần này hắn thực sự cạn sức rồi, cũng không định tiếp tục nữa.
Hình bóng Quốc Quang trải dài trên đất dưới ánh mặt trời chiều, tựa như hình ảnh tử thần vác liêm đao phiêu bạc đi xa sau một ngày làm việc vất vả, hắn chỉ bỏ lại bầy cá sấu đang chảy nước mắt ở lại.
Người ta thường nói nước mắt cá sấu vì cá sấu thường hay rơi lệ sau khi g·iết hại con mồi, nhưng trong trường hợp này, có lẽ chúng thực sự bi thương. Chỉ trong chưa đến 1 ngày, số lượng cá thể trong tộc đàn giảm đột ngột, đến tận 1 phần 10, dù là đối với loài động vật được xưng là máu lạnh này cũng là tổn thất to lớn.
Giữa không khí trầm thấm, từ chỗ xâu hơn, tiếng rống trầm thấp[ vang lên. Lũ cá sấu dừng như nhận ra điều gì đó, chúng vươn cổ rống to, vẫy đuôi kích động.
“Vương!” Vương sinh ra rồi.
Từ trong hồ cá sấu, một sinh vật khổng lồ bước ra. Làn da của nó có màu đỏ hỏn, tựa như lửa đang cháy, tựa như máu đang chảy. Cơ thể của nó dài đến 8 mét, trọng lượng tuyệt đối không thấp hơn 4 tấn.
Nó sảy bước mà đi, với mỗi lần đặt chân xuống, móng vuốt sắc bén dễ dàng để lại trên mặt đất từng vết cào sâu hoắm.
Vương tùy ý bước đi, nơi nó đi qua, mọi con cá sấu còn lại đều nằm sát xuống đất đại biểu thuần phục.
Nó theo mùi máu đi đến những cái xác mới tươi vừa bị Quốc Quang săn g·iết. Nó dùng mũi ngửi mùi hương lưu lại trong không khí, ánh mắt vàng rực nhìn về nơi xa, nó đã ngửi thấy được mùi của kẻ thù. Sớm thôi, chỉ cần chút thời gian nữa, bầy đàn của nó sẽ tự do đồ sát.
Ba người Quốc Quang trở về doanh trại khi trời vừa tắt nắng, vì chưa có nguồn nước, hắn chỉ có thể dùng khăn lau sạch máu bẩn, bụi bặm trên thân sau đó vào lều nghỉ ngơi.
Đêm đến đèn sáng, Quốc Quang đi đến chỗ Ashe. Hắn cùng nàng ăn tối, sau đó đi nghiên cứu xác cá sấu.
Cái gì? Tập thể dục đêm khuya?
Quốc Quang cũng muốn lắm, nhưng nhiều người độc thân ở đây như vậy, lều trại lại không cách âm, vẫn là nên tiết chế lại một chút. Ngày tháng còn dài, không gấp nhất thời.
“Cho anh coi thứ này.” Ashe đưa bản xét nghiệm xác c·hết cho Quốc Quang coi.
Quốc Quang giở ra bảng xét nghiệm cụ thể, bên trong ghi chép, tất nhiên không phải mấy thứ vô dụng như nguyên nhân c·ái c·hết, giờ giấc t·ử v·ong như trong phim, bảng ghi chép chủ yếu là các thí nghiệm trên xác c·hết để tìm ra điểm yếu của lũ cá sấu cho q·uân đ·ội dễ dàng hạ sát chúng hơn ở lần gặp sau.
“Lũ cá sấu đột biến ở nhiều phương diện, nhưng đáng chú ý nhất vẫn là lớp da cùng chi khớp của chúng.”
Ashe vừa nói, vừa chỉ vào chỉ vào những bộ phận được nhắc đến đã được nàng chia sẵn ở trên bàn.
“Làn da của chúng rất đặc biệt, nó không đơn thuần cứng lên mà là trở nên dày ra. Anh xem, nếu như cẩn thận đếm kỹ, da của con cá sấu này có đến 23 lớp. Đây là lý do chúng có sức phòng ngự mạnh như vậy mà vẫn có thể giữ tính linh hoạt.”
“Cái này có gì đặc biệt sao?” Quốc Quang hỏi lại, hắn cảm thấy đây là một kiểu tiến hóa lỗi, vì làn da của hắn cho dù không thay đổi kết cấu vẫn có khả năng phòng ngự cực cao.
Biết suy nghĩ của Quốc Quang, Ashe lắc đầu giải thích:
“Khả năng phòng ngự của anh chủ yếu đến từ mật độ cơ bắp dày đặc, so sánh rõ ràng hơn, cơ bắp của anh có thể đánh bật đầu đạn 9mm, nhưng da lại không thể. Mà da lũ cá sấu lại có thể. Đây không phải kiểu tiến hóa lỗi, mà chỉ là con đường tiến hóa khác nhau mà thôi.”
Quốc Quang gật đầu, chờ Ashe tiếp tục nói.
“Với kết quả này, có thể loại bỏ phương pháp dùng vật nặng t·ấn c·ông chúng, vì so với phòng ngự vật sắt, nhiều lớp da mỏng còn phòng ngự va đập tốt hơn rất nhiều.”
“Điểm mạnh kế tiếp là khớp xương, khớp xương loài lưỡng cư vốn có của chúng tiến hóa thành khớp nối linh hoạt hơn giống với động vật sống trên cạn như báo, sư tử. Đó cũng là một điểm mạnh mà chúng ta không có cách hóa giải.”
“Tin mừng là, điểm yếu vốn có của chúng, vùng da dưới bụng bị lộ rõ khi chân chúng bị kéo cao lên, mà lớp da chỗ này cũng chỉ có 12 lớp.”
Quốc Quang nghe vậy, con mắt sáng lên. Hắn lại nghĩ ra một cách mới để đẩy nhanh tốc độ c·hiếm đ·óng khu du lịch.
“Anh có một kế hoạch khá khả thi, em nghe xem thế nào. . .”
“Nghe qua rất hiệu quả, chúng ta có thể thử xem vào ngày mai.”
“Không cần đợi đến ngày mai, anh bây giờ liền cho người đi làm, anh đã thăm dò toàn bộ tầm hoạt động của lũ cá sấu ấy rồi. Nếu bây giờ làm, đến sáng sớm mai, chúng ta đã có thể t·ấn c·ông lần nữa rồi.”
“Có thể, nhưng vẫn nên cẩn thận một chút, chúng ta không thể xác định lũ cá sấu có gì thay đổi vào ban đêm hay không.”
“Em nói đúng, như vậy đi, chúng ta cử 2 tiểu đội đi làm, một nửa q·uân đ·ội ở ngoài sẵn sàng chi viện, một khi có động tĩnh khác lạ liền lập tức rút đi.”
“Ừ.” Ashe gật đầu đồng ý.
“Vậy liền đi làm thôi.” Quốc Quang cùng Ashe rời khỏi lều, chuẩn bị tăng ca xuyên đêm.
. . .
Một đêm mệt nhọc qua đi, sáng sớm, Quốc Quang vội vàng dùng xong bữa sáng, hắn lúc này vui vẻ như một đứa trẻ, cảm giác của lắn lúc này, tựa như khi lần đầu chơi trò đánh quái, chỉ có điều lần này là đánh quái thật.
Quân đội ở trong trạng thái canh phòng không có nghĩa là họ phải thức nguyên đêm chờ đợi kẻ địch không rõ mà là chỉ chìm vào giấc ngủ cạn, nhiều đội tuần tra hơn, tốc độ luân phiên ca trực nhanh hơn, nhờ vậy, mà sáng nay, quân nhân vẫn có đủ sức khoẻ để chiến đấu và chấp hành kế hoạch.
“Saucony, ngươi dẫn đầu.” Quốc Quang ra lệnh.
“Vâng thưa Tổng Tư Lệnh.” Saucony trả lời. Đội của hắn chỉ huy nhanh chóng di chuyển, rời khỏi đội hình.
Tiểu đội di chuyển không hề che lắp, âm thanh đã sớm truyền đến tai lũ cá sấu. Chúng ngửi được mùi vị quen thuộc của những sinh vật hai chân đáng ghét, chúng nhốn nháo, gầm gừ nhưng không chủ động t·ấn c·ông như ngày hôm.
Vương cần thêm thời gian, chỉ chút xíu thời gian nữa thôi.
Hơn nữa chúng nó cũng sợ hãi, rằng khi truy kích sẽ bị Quốc Quang t·ấn c·ông những cá thể riêng lẻ như ngày hôm qua.
Lũ cá sấu hôm nay, dường như là trở về làm những chú cá sấu trước đột biến, chúng nằm cạnh nhau, không t·ấn c·ông con người, chỉ là đưa những đôi mắt vàng nhìn chằm chằm vào Saucony và đồng đội của hắn.