Chương 65: Trò đuổi bắt chết chóc.
Quốc Quang đi ra ngoài lều, Ashe lúc này vẫn đang cùng Soraka xử lý thương thế cho các binh sĩ, nên Quốc Quang trực tiếp đi đến chỗ của nàng.
Lũ cá sấu bỏ lại vài trăm mạng, q·uân đ·ội cũng phải c·hết hai mươi mấy người, may là có Zilean Đảo Ngược Thời Gian để cứu những người rơi vào tình thế phải c·hết và kỹ năng Bẻ Cong Thời Gian được gia trì vào người Quốc Quang đúng lúc để hắn đột phá vòng vây, đem các binh sĩ cứu ra ngay khi họ vừa hồi sinh, không để họ phải chịu nguy hiểm nữa.
Nhưng dù là vậy, vẫn có rất nhiều binh sĩ b·ị t·hương nặng, cần rất lâu mới có thể khôi phục.
“Chỉ cần giữ lại mạng sống cho mọi người đã là tốt rồi.” Quốc Quang có chút đau lòng nhìn các binh sĩ nằm trên thảm được trải trên đất, có rất nhiều người băng vải trắng khắp người, có người thậm chí còn cụt tay cụt chân. Những người b·ị t·hương tàn, đa phần là những người thuộc đội phòng ngự, còn những người b·ị t·hương đa phần là do đoạn hậu lúc rút lui.
Chiến tranh không thể không đổ máu, Quốc Quang chỉ có thể cố hết sức trợ giúp mọi người sống sót mà thôi. Đôi khi Quốc Quang cũng suy nghĩ vu vơ, nếu hắn không tiếp tục cố gắng phát triển mà cố thủ một chỗ thì sao?
Với số tài nguyên hiện có, Quốc Quang có thể kiến tạo hàng loạt tháp phòng thủ bao quanh khu tránh nạn, đến chừng đó, chẳng có sinh vật nào có thể uy h·iếp đến hắn, chỉ cần chờ đợi 171 ngày, đợi đến “Rồng Thần” xuất sinh, hắn muốn làm gì mà chả được, những cẩn thận ngẫm nghĩ lại, chuyện đó chẳng khác gì t·ự s·át cả.
Bởi lẽ chỉ vừa qua chẳng bao lâu, động vật đã biến dị đến mức này, nếu không tiếp tục phát triển, chưa kịp đợi Aurelion Sol suất sinh, bọn họ đã có thể bị tận diệt trước. Tựa như đàn cá sấu hôm nay.
“Anh muốn đánh du kích.” Quốc Quang nói với Ashe, ánh mắt của hắn nhìn nàng nhẹ nhàng giúp Soraka ghi kim truyền nước biển vào tĩnh mạch. Cách này giúp Soraka hồi phục nhanh hơn khi nàng vì dùng kỹ năng quá nhiều mà kiệt sức ngất đi.
“Anh muốn làm thế nào?” Ashe kéo Quốc Quang ra khỏi lều, sau đó mới nhẹ giọng hỏi.
“Anh định gọi thêm Ryze cùng Zilean, chỉ 3 người bọn anh là đủ g·iết ra g·iết vào bầy cá sấu một cách đơn giản, có công có thủ, có khống chế, có tăng tốc, có làm chậm, có hồi sinh, mọi mặt đều đủ đầy. Chỉ cần không bị bao vây, chắc chắn không thành vấn đề.”
“Mỗi lần g·iết vài con rồi đi, sớm muộn đem tụi nó mài c·hết.” Quốc Quang trả lời, hắn nhìn vào Ashe rồi nói. “Doanh trại hiện tại cần em ở lại chỉ huy mọi người, anh cũng không gọi Braum cùng Gragas, để họ ở lại phụ tiếp với em. Em thấy có được không?”
Ashe giơ tay, vỗ nhẹ lưng hắn:
“Lấy an toàn làm chủ, đừng ham công mà gặp sự cố.”
“Ừ.” Quốc Quang gật đầu, hôn nhẹ vào môi nàng, sau đó rời đi.
Ashe nhìn Quốc Quang rời đi, nàng xoay người lại hô lớn với các binh sĩ đứng gác cổng lều phía sau:
Nhanh đi thông báo cho mọi người, đưa doanh địa vào trạng thái phòng ngự cao nhất. Ba người mạnh nhất đã rời đi, chúng ta càng cần cẩn thận hơn bao giờ hết.
Vâng.
Một binh sĩ vâng lệnh, nhanh chóng rời đi.
Có Ashe trông coi doanh trại, Quốc Quang an tâm rời đi, hơn nữa tại khoảng cách gần như vậy, có thể dùng điện thoại tự chế liên lạc với nhau, một bên có vấn đề bên kia có thể lập tức được biết.
Thời gian trôi qua, ba người bọn họ lại đến khu du lịch lần nữa.
“Theo lời của Ashe, sau khi nàng nghiệm thi, có thể kết luận là lũ cá sấu có tập tính ăn thịt đồng loại khi thiếu thức ăn do nàng tìm thấy một bộ xương giống như là xương của cá sấu con non trong bao tử của một cá thể bị chúng ta mang về để kiểm tra t·hi t·hể.” Quốc Quang mở đầu câu chuyện. “Tựa như xác sống, chúng đang trong quá trình tiến hoá phi tự nhiên, chúng cần rất nhiều năng lượng để tiếp tục quá trình đó, nên chúng có tính t·ấn c·ông cực mạnh trong khoảng thời gian này.”
“Đó cũng là lý do mà chúng t·ấn c·ông đội trinh thám ngay khi vừa chạm mặt, hơn nữa hung hãn không sợ khi bị bom nổ cạnh bên, khác xa bản của năng động vật thông thường khi tiếp xúc với những t·iếng n·ổ lớn và ánh lửa tựa như sấm.” Ryze nối tiếp.
“Đúng vậy.” Quốc Quang gật đầu. “Nhưng kỳ quái nhất là, chúng vì nguyên nhân gì đó mà không chịu rời đi hồ cá sấu quá xa. Nếu chúng chịu rời đi, lũ heo chắc chắn không sống nổi, mà chúng ta cũng không thoát đi đơn giản như hồi nãy.”
“Khả năng cao nhất là có một mảnh thiên thạch ở nơi đó.” Zilean nó ra giả thuyết của mình. “Các sinh vật hay cá thể đều bị biến dị do ảnh hưởng của các thiên thạch kỳ lạ.”
“Cho đến hiện giờ, đó quả thực là nguyên nhân khả dĩ nhất. Dĩ nhiên, vì không biết thiên thạch đó có tác dụng gì, chúng ta vẫn nên cẩn thận tránh xa, trước tiên lấy g·iết chóc bầy cá sấu làm chủ.” Quốc Quang đưa cuộc hội thoại trở về nội dung chính. “Vẫn là như cũ, ta chủ công, Ryze bung chiêu khi rút lui, Zilean chừa năng lượng để hỗ trợ chúng ta. Mọi người có ý kiến gì không?”
“Không có.”
“Đồng ý.”
Sau khi thống nhất ý kiến, Quốc Quang cùng hai vị anh hùng mau chóng tiến lên.
Đoàn đội hành động, có người đông thế mạnh đại thế. Tiểu đội hành động, cũng có mau lẹ linh hoạt đại thế.
Quốc Quang di chuyển mau chóng lại không gây ra tiếng động lớn, tựa như hồn ma tiếp cận bầy cá sấu.
Rất nhiều xác cá sấu bị bỏ lại đã bị chúng nó xé ra mà ăn, một lượng máu lớn bị chảy trên mặt đất cũng bị một số con nhỏ yếu dùng lưỡi liếm sạch, cảnh tượng cực kỳ máu tanh cùng ám ảnh.
Quốc Quang hít sâu, đạp đất tiến lên, tựa như là vận động viên chạy nước rút, dùng hết sức lao đi.
Một con cá sấu nằm ườn trên đất, đang tiêu hoá lương thực căng đầy trong bao tử của mình, bất chợt, nó nhìn thấy thứ gì đó khác thường, dừng như là một tia sáng màu bạc.
“Phập.”
Quốc Quang đem trường thương cắm phập vào mắt cá sấu, mũi thương phân nửa chui vào bên trong, phá huỷ não bộ đối phương.
“Garòoo.”
Bầy cá sấu bây giờ mới phát hiện có khách không mời mà đến, một kẻ g·iết người, à không, một kẻ g·iết sấu.
“Xoẹt.”
Mũi thương rút ra, máu cá sấu vung vẩy trên không trung, dưới tác động của trọng lực cùng lực ly tâm chúng co tròn thành từng hạt nhỏ có màu sắc xinh đẹp, dưới ánh mặt trời chiếu soi, những hạt thuỷ tinh rơi vảy xuống đất, cảnh tượng mỹ lệ mà c·hết chóc.
Quốc Quang vu·ng t·hương, mũi thương không một vết trầy, không một v·ết m·áu, lại lần nữa sáng bóng như mới trước khi đâm vào một con khác.
“Ba dùng, ầm.”
Quốc Quang lúc này mới lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra cái khiên lớn, chặn lại hai đòn t·ấn c·ông từ hai con cá sấu.
Bầy cá sấu nhanh chóng vồ lên, chỉ cần vài giây thời gian, chúng đã có thể bao vây đối phương nhưng Quốc Quang cũng không cho chúng chút ít thời gian này. Hắn đạp nát mặt đất dưới chân, lao ra khỏi nơi nguy hiểm trước khi vòng vây được hoàn thành.
Quốc Quang đem thương cùng khiên thu lại, một thân nhẹ nhàng đẩy tốc độ lên cao nhất, cấp tốc cắt đuôi lũ sấu chậm chạp.
Lũ cá sấu tiếp tục đuổi thật xa, vượt qua cả tường vây phế tích, nhưng vẫn không đuổi kịp kẻ sát sấu. Mất dấu mục tiêu, chúng nó không cam lòng gào thét, một số cá thể táo bạo còn bất ngờ cắn g·iết đồng bọn. Mãi đến một lúc sau mới lắng lại.
Quốc Quang trốn vào một ngôi nhà tựa như là nhà hàng, hắn thở hồng hộc, thời gian chiến đấu rất ngắn, nhưng mỗi một phần giây đều là toàn lực bộc phát nên hắn có chút thở dốc, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi giây lát, hắn lại có thể tiếp tục.
Ngày hôm nay còn dài, hắn và lũ cá sấu còn nhiều thời gian chơi trò đuổi bắt.