Chương 61: Heo.
Hiện tại, đã qua 2 ngày từ lúc Quốc Quang rời đi.
Suốt dọc đường đi, bọn họ không gặp bất cứ thứ gì có thể cản bước tiến của họ. Mỗi giờ, thu hoạch càng thêm nhiều.
Hai chiếc xe chuyên chở hàng hoá, cho đến bây giờ đều chưa từng ngừng lại. Đội hậu cầu cũng đã tuyển thêm 50 công nhân bốc vác mới đủ sức đẩy nhanh tiến độ thu thập đồng đều với tốc độ càn quét của q·uân đ·ội.
“Chúng ta đã sắp đến nơi rồi.” Quốc Quang nhìn về phương xa, cổng chào của khu du lịch sinh thái đã vào tầm mắt của hắn.
“Đội do thám đã được cung cấp tên hoả tiễn. Lát nữa, ba tổ đội cũng sẽ được cung cấp đầy đủ.” Ashe báo cáo.
Tên hoả tiễn, là cung tên được gắn thêm thuốc nổ đen tự chế, thuốc nổ được gói trong giấy chống thấm nước trong một cái chai nhựa trong, dây dẫn hoả nối liền với phần đuôi, một khi châm lửa, trong vòng 2 giây có thể nổ tung, gây ra sát thương thiêu đốt cùng sức p·há h·oại to lớn khi có chứa nhiều mảnh sắt ở bên trong.
Thứ thuốc nổ đen này được tạo ra bởi Hải Đăng, cũng là thầy giáo dạy hoá của trường cấp 3 Vĩnh An.
Công thức cùng cách làm tương đối đơn giản, chỉ cần có nitrat kali ( KNO3) trộn chung với Than ( C ) cùng Lưu Huỳnh (S) theo tỷ lệ 75:15:10. Dùng thuỷ tinh nghiền mịn bọn chúng thành bột, trộn đều với nhau liền thành.
Đó là công thức cơ bản của thuốc nổ đen, nó còn có 2 dạng biến thể khác, chuyên dùng làm pháo sáng cùng thuốc nổ cố định thường dùng để khai thác mỏ.
Những nguyên liệu kể trên, chỉ có bán tại các cửa hàng hóa chất, mà người mua muốn mua chúng, phải có được giấy phép đặc biệt do nhà nước cấp sau khi họ kê khai đầy đủ lý do mình cần các chất hoá học này.
Vào thời buổi này, dĩ nhiên là Quốc Quang chẳng quan tâm đến mấy chuyện đó, sau khi biết được Hải Đăng có thể làm thuốc nổ, hắn liền nhờ Galio đi thu thập các chất hoá học đó với mình.
Nhưng dù là cửa hàng hóa chất, cũng không thể dự trữ số lượng lớn các chất hoá học nguy hiểm như vậy, nên cho đến hiện tại, tên hoả tiễn chỉ có 100 mũi tên, không thể cung cấp cho tất cả mọi người được.
Lần này, q·uân đ·ội chắc chắn sẽ đối đầu với lượng lớn động vật, do không biết có bao nhiêu cá thể trong bọn chúng sẽ sinh ra biến dị nên hắn quyết định dốc toàn bộ mũi tên hoả tiễn, đảm bảo đầy đủ hoả lực.
“Nói với mọi người, chuẩn bị tiến công đi.” Quốc Quang nói với Ashe. Nàng gật đầu nhận lệnh, sau đó rời đi.
Hai chiếc xe để chở đồ bắt đầu dọn trống hàng hoá, chúng được đẩy lên phía trước đội hình, vừa làm công sự phòng ngự di động, vừa làm chỗ cao điểm cho các binh sĩ có góc bắn cùng tầm mắt rộng hơn.
Xe hư có thể sửa, n·gười c·hết thì lại không thể, Quốc Quang tuyệt đối không keo kiệt trong việc bảo vệ tính mạng của những người trao trọn niềm tin cho hắn.
“Đội phòng thủ, vào chỗ.”
Braum hét lớn, rất nhiều người lấy hắn làm trung tâm đi đến cạnh gã.
Ngoại trừ Jax, quán rượu thần bí cũng đón thêm rất nhiều khách nhân khác trong những ngày này.
Bọn họ ngoại hình khác nhau, đến từ những thế lực khác nhau, có người đầy cơ bắp mang theo khiên tròn to, có người thân thể gầy gò, mang theo một mảnh băng nhỏ đặt giữa hai tay, có người chỉ cao chưa đến 1 mét 2, tựa như là một thằng nhóc ở giữa đám người, nhưng bọn họ đều có 2 điểm chung.
1. Họ đều muốn cùng Braum chiến đấu.
2. Họ đều có khả năng phòng thủ tuyệt vời.
Vì 2 lý do trên, bọn họ được đưa vào đội phòng thủ do chính Braum làm đội trưởng.
“Ợ.” Gragas mang theo một thân đầy mùi rượu đi đến, bên cạnh hắn là một con dê to lớn, đây là tiền rượu mà Gã Bợm Rượu thu được từ các khách nhân thần bí của mình, một con dê rừng vùng núi Ionia.
Trên thân dê treo lúc này treo đầy các thùng rượu, một phần do chính thân Gragas ủ trong mấy ngày nay, một phần là tiền rượu. Mấy thứ này chính là v·ũ k·hí của gã khi dùng kỹ năng.
Đợi đội hình thay đổi hoàn tất, q·uân đ·ội lại lần nữa tiến lên.
Chào đón bọn họ, vẫn như cũ là người quen xác sống, nhưng lần này…
“Quá ít.” Quốc Quang nghĩ thầm. Tuy hiện tại không phải mùa đắt khách, nhưng nơi này tuyệt đối không chỉ có vài ba con xác sống như thế.
Tại một nơi, khi một quần thể nào đó bất chợt sụt giảm số lượng cá thể với số lượng lớn chỉ có thể do môi trường thay đổi đột ngột, hoặc là có thứ gì đó săn g·iết bọn chúng quá mức.
“Mọi người cẩn thận.” Quốc Quang nói lớn, nhắc nhở mọi người. Hắn không nghĩ môi trường nơi này có sự thay đổi lớn nào đủ để tiêu diệt mấy trăm con xác sống.
“Kéc.”
Âm thanh đến từ trên đầu bọn họ, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, một con vẹt xanh đang đậu trên cành cây. Có điều, con vẹt này hình như dính bùa ngải heo.
Cơ thể của nó mất cân đối một cách nghiêm trọng, phần bụng phình to, bắp đùi cũng lớn như đùi gà, nhưng các bộ phận còn lại thì lại vẫn giữ nguyên kích cỡ như cũ.
“Bắn nó đi.” Quốc Quang ra lệnh, hắn không muốn thấy con vật kỳ lạ đó lại làm việc gì kỳ lạ nữa. Hắn đã định chắc hôm nay thà g·iết lầm chứ không bỏ sót, một khi phát hiện bất kỳ dấu hiệu nào bất thường đều phải g·iết từ trong trứng.
“Phập.”
Mũi tên bắn trúng con vẹt đó một cách thật dễ dàng, nó thậm chí còn không có bất kỳ động thái tránh né nào.
Bị g·iết c·hết, lại bị mũi tên ảnh hưởng, xác con vẹt rơi xuống đất, bất ngờ, nó nổ tung.
Đoàn người Quốc Quang đã sớm chuẩn bị cho mọi tình huống, bọn họ đã cách nó rất xa, không có ai bị dính phải máu thịt màu xanh của nó.
“Điều ta lo lắng xem ra đã thực sự diễn ra, động vật đã xuất hiện biến dị rồi.”
Quân đội tiếp tục tiến lên, không có sự can dự của con người, tình trạng khu du lịch sinh thái xuống cấp nghiêm trọng, trên đường đi, rất nhiều lá rụng đổ đầy mặt đất, các chậu hoa kiểng cần người chăm sóc đã héo khô gần hết.
Dọc đường đi, bọn họ không thấy sinh vật sống nào khác. Bất ngờ, quân trinh thám chạy nhanh đến báo cáo.
“Thưa Tổng Tư Lệnh, chúng tôi tìm thấy heo.” Nike nói. Chỉ về nơi thường dùng để tổ chức giải đua heo của khu du lịch.
Nghe thấy lời Nike, Quốc Quang vội vàng chuyển hướng. Đi đến nơi, hắn quả thực thấy mấy con heo nhỏ.
Mấy ngày nay, chúng chỉ có thể ăn cỏ mà sống qua ngày. Điều này khiến tình trạng của bọn chúng cũng không tốt lắm, hầu như sắp c·hết do thiếu nước uống.
Quốc Quang cắn răng, để chúng uống ma dược từ bình máu. Cho đến giờ, đây là động vật sống đầu tiên chưa xuất hiện biến dị.
Đây rất có thể là những con giống duy nhất mà Quốc Quang có thể thu được trong thời buổi này.
Nhưng dĩ nhiên, Quốc Quang suy nghĩ có chút sai lầm.
Để chiếu cố đến xu hướng thẩm mỹ của khách hàng, khu du lịch chỉ để heo con làm thành viên đội đua heo. Những con heo lớn hơn, trông xấu hơn và khó khống chế hơn bị nhốt ở trong chuồng để nuôi làm thịt. Bọn chúng so với những con non còn khoẻ mạnh hơn, chỉ là có chút gầy gò mà thôi.
“Đem chúng nó trói lại, ưu tiên bảo vệ. Đợi đến đánh hạ khu du lịch xong lại nuôi chúng nó lớn.” Quốc Quang cảm thấy rất vui vẻ, chỗ chuồng heo này có đến 38 con, nuôi dưỡng thật tốt, sau này sẽ không thiếu thịt ăn.
Các binh sĩ cấp tốc hành động, đem heo bắt lại chuyển đến chỗ đội hậu cần cho họ trông coi.