Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 60: Xuất chinh.




Chương 60: Xuất chinh.

7 giờ sáng, ngày 17 tháng 8 năm 2024, hậu tận thế ngày thứ 12.

Hôm nay, sau 3 ngày chuẩn bị, Quốc Quang rốt cuộc bắt đầu xuất chinh.

Trước đó, hắn lại lần nữa triệu hoán các cung thủ đến khi đầy điểm số thống ngự của Ashe thì thôi. Một phần trong bọn họ sẽ được điều đến quân viễn chinh, số còn lại toàn bộ cho vào đội cảnh sát, tăng mạnh lực lượng tuần tra và phòng thủ.

Lần này xuất động một trung đoàn, tức là 12 tiểu đội, gồm 120 người, trong đó có một nửa là binh sĩ đẳng cấp cao “lão binh” một nửa là binh sĩ vừa mới được Quốc Quang triệu hoán thêm, tất cả bọn họ là q·uân đ·ội chủ lực, đảm nhiệm chính diện chiến đấu.

Về mặc thức ăn, nước uống, Quốc Quang điều động 20 cư dân đội khuân vác cùng 10 cư dân phụ trách nấu nướng, hắn cũng sẽ phái 2 tiểu đội phụ trách an toàn cho bọn họ.

2 chiếc xe được Thanh Sơn sửa chữa thành công trong khoảng thời gian này cũng thuộc về đội hậu cần phụ cần, để cho họ có thể vận chuyển hàng hoá một cách nhanh chóng.

Về phần anh hùng, tất cả mọi người đều sẽ rời đi trừ Galio. Thân thể khổng lồ của Galio sẽ khiến xác sống bỏ đi, không có lợi khi Quốc Quang muốn diệt trừ toàn bộ xác sống trong khu vực.

“Lần này con rời đi mấy ngày, ba mẹ tuyệt đối đừng đi đâu ra khỏi phạm vi của các tháp canh phòng. Con xác sống loài mới xuất hiện hôm trước vẫn chưa có thông tin gì về nó, khoảng thời gian này ba, mẹ vẫn nên cẩn thận hơn. Có chuyện gì liền gọi Galio giúp đỡ, đừng ngại phiền phức.” Quốc Quang dặn dò cha, mẹ lần nữa trước khi rời đi.

Tại trong phạm vi của chân thực tầm mắt, Nana có thể ghi hình lại tất cả diễn biến hôm đó trước khi Quốc Quang tham dự. Sau khi xem xong đoạn phim ghi hình, Quốc Quang có thể kết luận, con quái vật hôm trước thật sự rất mạnh.

Nó đã biểu hiện ra không tầm thường trí tuệ, biết ngụy trang thành một vũng máu, im lặng di chuyển theo sau để tập kích con mồi. Nó còn có khả năng thay đổi cấu tạo thân thể, có khả năng hồi phục cực nhanh khi nuốt đầy đủ máu thịt. Tốc độ phản ứng, sức mạnh cũng không hề kém, nếu không cũng không dễ dàng đón đỡ nhiều mũi tên như vậy mà không có vấn đề gì.

Càng khó chịu hơn là, thứ đó hầu như không có điểm yếu. Bất kể là đầu, thân, thậm chí là chân b·ị đ·ánh đến nát tan cũng chưa g·iết c·hết nó.

Quốc Quang tin rằng, thứ đó phải tồn tại một “hạch tâm” nào đó, mà chỉ cần tiêu diệt hạch tâm đó, con quái vật đó sẽ c·hết đi, nhưng hạch tâm đó ở đâu hắn chưa tìm thấy. Dù sao thời gian tiếp xúc quá ít, cũng không có cá thể thứ 2 để tham khảo, Quốc Quang chỉ có thể đoán mò.



Nhưng có một điều chắc chắn, thứ đó không qua mặt được Tháp canh phòng cấp 2 một khi Quốc Quang đã đánh dấu nó làm mục tiêu công kích ưu tiên. Chỉ cần nó dám đi vào phạm vi công kích của tháp một lần nữa, Quốc Quang đảm bảo nó có đi không về.

Song Tuấn? Quốc Quang chưa từng nghĩ đến hắn, ai sẽ nghĩ trên đời này còn có chuyện n·gười c·hết sống lại đây? Hơn nữa, tên đó hấp thu nhiều máu thịt như vậy, bề ngoài đã cùng con người không có gì giống nhau nữa rồi.

“Ba, mẹ biết rồi. Ngược lại là con, lần này đi xa, cẩn thận nó đến báo thù.” Thuỳ Trang dặn dò con trai.

“Được rồi. Thưa ba, mẹ con đi.” Quốc Quang ngoan ngoãn nghe lời mẹ dặn dò, đợi đến thời gian, hắn mới lên đường rời đi.

“Đi thôi.” Quốc Quang hô lớn.

Kèn lệnh bên cạnh thổi vang, hai đội trinh sát đạp xe đạp đi đầu, bảo trì khoảng cách 500 mét với trung đội. Khoảng cách này vừa đủ để trung đội phản ứng khi phía trước có vấn đề xảy ra.

Đợi đội trinh sát rời đi, Quốc Quang mới dẫn theo trung đội rời đi.

Hơn một trăm hai mươi người đều nhịp hành quân, khí thế không cần nói cũng biết.

Đợi đến khi rời đi khu phòng trọ hơn 1 cây số, Ashe liền cho các binh sĩ thay đổi trận hình.

Trận hình duyệt binh cùng chiến trận khác nhau rất lớn, tại trong c·hiến t·ranh, đem mấy trong người tụ lại gần nhau chính là muốn c·hết. Nếu là hiện đại c·hiến t·ranh, một quả đạn pháo liền đủ mọi n·gười c·hết phân nửa.

Mà trong trường hợp này, lỡ như có một con xác sống ở nơi ấy ơ nào đó rơi vào giữa quân danh, các binh sĩ không có đủ khoảng trống để phản ứng cũng khó mà t·ấn c·ông khi đồng đội ở quá gần, lúc đó liền là thảm hoạ.

Ashe có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm, nàng tự nhiên sẽ không mắc sai lầm cơ bản như vậy. Nàng để các tiểu đội chia làm trận ngôi sao 12 cánh, với 12 điểm giao nhau giữa các cạnh là các tiểu đội, một khi cần bọn họ có thể lập tức biến trận thành hình tam giác, chữ nhật, thậm chí là hình tròn một cách nhanh chóng.



Quốc Quang cũng không đi ở trung tâm, như vậy cũng quá mức rêu rao. Hắn cùng một số anh hùng đi ở phía sau quân chủ lực, ở vị trí này, hắn có thể mau chóng tiếp viện các binh sĩ ở phía trước, cũng có thể lo tới đội hậu cần phía sau, có thể nói là 1 công đôi việc.

Với thể chất vượt quá thường nhân, q·uân đ·ội hành quân rất nhanh, bọn họ chỉ chậm lại đôi chút khi vượt quá phạm vi khu tránh nạn. Kể từ bây giờ, bọn họ sẽ hoá thân châu chấu, lùng sục mọi nơi, tiêu diệt xác sống, thu gom vật tư, đảm bảo khi chân bước đi qua, đầu sẽ không cần quay đầu lại nữa, vì chẳng còn thứ gì có giá trị sẽ bị bỏ sót lại phía sau.

Quốc Quang đi theo phía sau, nhàn nhã nhìn từng dòng giá trị tài sản tăng nhanh. Khi xác nhận không có vấn đề đột xuất nào xuất hiện, hắn lấy thương ra, luyện từng chiêu cơ bản.

Trong thời gian Jax ở đây, lão không chỉ dạy Quốc Quang mỗi cách đứng tấn mà còn dạy về các chiêu cơ bản cho người dùng giáo học tập, dĩ nhiên, thời gian của lão có hạn, nên vẫn lấy đứng tấn làm chủ, chỉ là dạy lướt qua trên phương diện lý thuyết.

Hiện tại, có thời gian rảnh, hắn bắt đầu luyện tập dần, chờ đợi lần sau gặp lại thầy giáo của mình để bàn giao thành quả học tập.

Khu tránh nạn số 0.

Duy Tân nhìn lấy Quốc Quang đã đi thật xa. Hắn chợt ngẩng đầu nhìn Galio, trong đôi mắt đen ấy cuộn trào những suy nghĩ xa xăm.

“Yên tâm, ta sẽ dốc hết sức bảo vệ các ngươi. Trừ khi có thứ đủ mạnh để bước qua xác của ta, nếu không mọi người tuyệt đối an toàn.” Giọng nói Galio bất ngờ vang lên, văng vẳng thật lâu trên không trung.

Đây là lời thoại Quốc Quang nghĩ sẵn giùm Galio, để gã đọc lên khi hắn đã rời đi, nhằm giúp người khổng lồ đá chiếm thêm được nhiều thiện cảm của cư dân hơn.

Trải qua hiện đại giáo dục cùng mạng lưới oanh kích, con người thời nay hầu như không mấy tin tưởng vào thần linh. Đa phần mọi người thờ cúng cũng chỉ mang ý nghĩ tìm sự bình an cho tâm hồn mà không phải thực tin có những thần thánh tồn tại ở trên đầu mình.

Qua mấy ngày Đền Thờ Galio đi vào hoạt động, Quốc Quang rút ra được kết luận. Đa phần mọi người đi vào đền thờ, bất kể họ có thấp nhang hay không cũng đều cho Galio một điểm tín ngưỡng lực lượng. Người có lòng tin mà thành tâm cúng bái, có thể cho 2 - 3 điểm. Chỉ có số ít người đã từng chứng kiến sức mạnh thực sự của Galio khi nó chiến đầu với Ngôi Nhà mới cho đến 5 điểm.

Điểm số tuy ít, nhưng có thể lập lại thu thập, hơn bảy mươi ngàn điểm, nhìn qua rất nhiều, nhưng trong vòng 6 tháng hẳn là gom đủ, thậm chí có thể nhanh hơn rất nhiều.



Người nói vô tình, người nghe cố ý. Galio là cố tình nói cho mọi người nghe, nhưng lại trùng hợp với lúc Duy Tâm ngẩng đầu lên nhìn, hắn trong lòng không an, bất ngờ bị lời nói của “tượng thần” đã động, khiến hắn hoảng sợ trong lòng.

Mấy ngày nay, Duy Tân liên tục tiết lộ thông tin của Quốc Quang cho Thanh Điểu quận chúa Đinh Tiếu Huỳnh, hắn lúc đầu vô cùng sợ sẹt, nhưng vì con gái mà đánh liều. Nhưng sau nhiều ngày không bị ai phát hiện, Duy Tân bắt đầu cả gan tham gia nhiều chuyện hơn mà không chỉ làm người liên lạc nữa.

Hiện tại, Quốc Quang vừa mới đi, tượng thần liền “nhắc nhở” hắn khiến hắn trong lòng lo lắng, không biết mình có phải bị lừa không. Hắn sợ Quốc Quang đã sớm biết chuyện mình phản bội, chỉ là không đả động tới, cố ý mượn miệng hắn truyền tin, để rồi hôm nay chơi “không thành kế”.

Nếu chuyện này là thật, quận chúa Đinh Tiếu Huỳnh thực sự gặp nguy hiểm rồi.

Duy Tân đầu óc hỗn loạn, bị chính mình dọa sợ. Hắn không biết tiếp theo, mình nên làm gì, có nên báo cho quận chúa hay là không? Đột nhiên, nụ cười của con gái xuất hiện trong đầu hắn, gã cắn răng, quyết định nhất định phải báo tin.

Bất chợt, bả vai Duy Tân bị người vỗ. Do quá căng thẳng, hắn lập tức rút cây gậy bên người ra, chuẩn bị liều c·hết chiến đấu nhưng thấy người vỗ vai là đồng nghiệp của mình, hắn kịp thời dừng lại.

“Ngươi làm gì vậy?” Đồng bạn của hắn giật mình mà hỏi. Theo bản năng, cũng rút ra cây gậy bên hông của mình.

Bọn họ vẫn còn trong ca trực, chỉ là bị kéo đến cổ vũ cho đám người Quốc Quang xuất chinh, sự kiện làm xong, liền nên tiếp tục làm việc. Nhưng Duy Tân lại đứng một mình ngẩn ngơ, hắn tưởng gã ngủ gục, thấy lạ nên đến gọi đi, nào ngờ gặp phải Duy Tân có hành vi muốn công kích mình.

“Đội trưởng!” Đồng bạn của Duy Tân gọi to. Hắn gọi đội trưởng đương nhiên không phải Duy Tân, mà là một binh sĩ ở đằng xa.

Roxen đã sớm chú ý đến chỗ bọn họ, thấy Duy Tân phản ứng cùng đội viên gọi to, hắn lập tức giương cung chờ sẵn, ngắm chuẩn vào chân Duy Tân.

Hai người bọn họ cùng nghĩ đến một chuyện, hôm qua, Duy Tân đăng ký l·àm t·ình nguyện viên thử nghiệm nước đã được dàn lọc nước xử lý. Hôm nay hắn bỗng nhiên lại có biểu hiện bất thường như vậy, không biết có phải là xảy ra vấn đề gì rồi không.

Liên quan đến nguồn nước, Quốc Quang từ trước đến giờ đều vô cùng coi trọng, hiện tại, tiến độ thí nghiệm đang suôn sẻ, bất chợt lại xảy ra vấn đề khiến các binh sĩ có chút sợ hãi, bọn họ không dám dấu giếm, mau chóng đem Duy Tân bắt lại c·ách l·y, chờ đợi Quốc Quang khi về lại xử lý.

Duy Tân bị nhốt trong phòng, than thầm Quốc Quang đáng sợ, đến tận lúc này vẫn phải dùng “phương thức hợp lý” như vậy để nhốt hắn lại, không cho hắn truyền tin ra ngoài.

Quốc Quang nếu biết mọi chuyện đang xảy ra lúc này, hắn chỉ có thể dùng haha để hình dung. Có một số chuyện, tựa như hằng số vũ trụ, đã chú định trước là phải diễn ra.