Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 62: Bầy cá sấu 1.




Chương 62: Bầy cá sấu 1.

Đàn heo hiện tại rất yếu, nếu không cho ăn cho uống đúng cách dễ khiến chúng bị tổn thương lần 2, mà Quốc Quang hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào về chuyện nuôi heo, nên hắn đành trói chúng lại, dùng thảo dược trong Bình Máu trộn với nước cho tụi nó uống cầm hơi, đợi chừng nào khu tránh nạn gửi người có kinh nghiệm nuôi heo đến thì mới xử lý tiếp.

Để lại một tiểu đội thuộc tổ hậu cần ở lại coi heo, Quốc Quang dẫn q·uân đ·ội tiếp tục tiến lên.

Kết quả phía sau không mấy khả quan, các động vật khác không có lớp mỡ dày để tích trữ năng lượng như heo, cũng không có tập quán ăn tạp như chúng để có thể ăn cỏ để bổ sung chút ít nước nên một số động vật đã bị c·hết đói ở trong chuồng của mình, tình cảnh quả thực bi ai cực kỳ.

“Ừ?” Quốc Quang thính giác bắt được thứ gì đó. Hắn quay đầu nhìn về bên trái, đồng thời, 3 cây cung được bắn cao lên trời, đuôi cung sơn màu đỏ, là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm của đội trinh thám.

“Mọi người cẩn thận, là cấp 3 cảnh báo nguy hiểm.” Ashe gọi lớn, cung băng trong tay đã giơ lên, nàng bắn ra một mũi tên đuôi màu xanh, báo hiệu q·uân đ·ội chủ lực đã nhìn thấy tín hiệu, sẵn sàng tiếp đón nguy hiểm.

“Đội hình phòng thủ, chuẩn bị, kẻ địch rất đông, không dưới vài ngàn sinh vật!” Quốc Quang lên tiếng, siêu phàm thính lực cho hắn rất nhiều thông tin trước khi đụng mặt kẻ thù.

“Vù, vù, xoẹt, xoẹt.”

Tiếng bánh xe cùng mặt đường ma sát với tốc độ cao vang lên, đội trinh thám ngồi 6 chiếc xe đạp, người trước dùng sức đạp mạnh, vừa bảo trì độ vững của xe, vừa cố gắng đẩy nhanh tốc độ hơn nữa, người sau ngồi ngược, liên tục bắn tên vào kẻ địch đằng sau để trì hoãn bước tiến của bọn chúng nhưng kết quả không được khả quan cho lắm.

Cung tên được phóng ra với tốc độ cao, thông thường sẽ xuyên thủng mọi vật cản trở bọn chúng, bất kể là xác thịt hay tường xi - măng, nhưng mà lần này, nó gặp phải đối thủ mạnh hơn. Đầu mũi tên cùng làn da v·a c·hạm với nhau, tạo ra tiếng ma sát chói tai, tựa như hai vật kim loại cạ vào nhau, sau đó văng ra, mỗi người đi một ngả, trừ khiến đối thủ máu thịt bị bầm, còn lại không tạo ra được tác dụng vốn có.

Đuổi theo bọn họ là một bầy cá sấu, những sinh vật máu lạnh mà Quốc Quang đã dự kiến rằng sớm muộn bọn họ cũng sẽ gặp phải. Chì là hắn không dự kiến được, tất cả chúng nó đều phát sinh biến dị.

Cá sấu tại khu du lịch là cá sấu nước ngọt, chúng có mõm ngắn, da đen phù hợp với môi trường sống như đầm lầy, kênh rạch. Cá sấu nước ngọt có tính công kích thấp, thậm chí là có tập tính tránh xa con người khi chạm mặt ngoài tự nhiên, chúng thường ăn các sinh vật nhỏ như cá, thỏ, rùa, ếch v,v. . .

Kích cỡ lớn nhất của con được trưởng thành cũng chỉ đến 3 mét, với con cái là 2,5 mét. Mà lũ cá sấu đột biến này, rõ ràng là lớn hơn gấp đôi so với bình thường.



Làn da hoá màu xanh sẫm, mõm dài hơn, chân cao hơn, da nhọn xù xì gai càng thêm dữ tợn đáng sợ, kích thước cơ thể tự nhiên cũng lớn hơn. Đuôi chúng nó vung vẩy trên không, bốn chân phi nước đại đuổi theo đội trinh thám, cái mõm há lớn để lộ khoang miệng màu hồng mọc đầy răng nhọn, đôi mắt màu vàng nổi đầy điểm đỏ, tựa như là thằn lằn khổng lồ hay loài khủng long cổ đại.

“Châm lửa, phóng hoả tiễn.” Ashe ra lệnh. Bầy cá sấu thế đến hung hăng, không hạn chế tốc độ của bọn chúng dễ khiến hàng thủ chịu không nổi sức mạnh trùng kích.

Nhận được mệnh lệnh, các tân binh lập tức móc ra bật lửa đã bỏ sẵn vào túi, họ tiến lên, thiêu đốt dây dẫn cháy. Các binh sĩ cầm cung hướng lên trời, hầu như không cần nhắm chuẩn liền buông tay.

Cá sấu đột biến chi trước rất linh hoạt, chúng có thể giơ chân đánh bay các mũi tên nhắm đến con mắt của mình. Dùng đường cung thẳng đối phó chúng rất khó, có thể bị dội ngược trở lại, thay vào đó, dùng đường cung hình vòng cung có tác dụng tốt hơn nhiều, cá sấu chi trước có linh hoạt hơn nữa, cũng không thể vi phạm sinh lý cấu tạo mà làm động tác che đầu hay che bụng.

Quả nhiên, những mũi tên gắn theo thuốc nổ đen tựa như cơn mưa c·hết chóc giáng xuống giữa bầy cá sấu. Thời gian vừa đến, chưa được 2 giây, các gói thuốc nổ nổ tung.

“Ầm, ầm, ầm.”

Bom mang theo cực nóng nhiệt độ cùng mạnh mẽ sức công phá đem lũ cá sấu đánh bật ra, một số thậm chí đột tử tại chỗ bởi những mảnh kim loại với tốc độ đáng sợ bắn ra tứ phía ghim trúng vào mắt đánh thẳng vào não.

“GRÀO.”

Bầy cá sấu cuồng hộ kêu hống, âm thanh chói tai khiến người ta nổi cả da gà. Bè lũ phía sau không quan tâm đến thảm cảnh của những con phía trước, chúng vẫn tiếp tục phóng đi như bay. Một lượt tên hoả tiễn chỉ khiến một phần nhỏ b·ị t·hương, trực tiếp c·hết đi cũng chỉ 5 - 7 con, tuy rằng đội hình bị r·ối l·oạn, lực trùng kích nhỏ hơn khi nãy, nhưng chúng vẫn tiếp tục tiến lên.

“Tiếp tục đánh!” Ashe cầm cung băng trong tay, vừa bắn vừa nói. “Hàng thủ tiến lên, chuẩn bị chống đỡ, mọi người tự do xạ kích.”

“Để ta trước đi.” Băng pháp sư tuổi trẻ, dáng người cao gầy, lên tiếng. Gã cầm một mảnh chân băng nhỏ xíu giơ lên cao quá đầu, gã vừa thi phép, vừa lẩm bẩm nguyện chú:

“Vĩ đại băng mẫu, Lissandra mẫu thần, xin ban cho con sức mạnh để đóng băng vạn vật.”



Không biết là do phép thuật có tác dụng, hay là cầu nguyện có tác dụng, hoặc là cả hai mà từ mảnh chân băng, một cột sáng phát ra, nơi nó đi qua, không khí bị đông cứng thành đá, tạo thành một bức tường băng.

“Chừa một lỗ hổng để đội trinh thám đi vào.” Quốc Quang vội nói, hắn sợ gã pháp sư trẻ nhốt đội trinh thám bên ngoài.

Cánh tay của gã pháp sư trẻ hơn run, thực sự, hắn suýt chút nữa quên mất chuyện đó, kinh nghiệm thực chiến của hắn quả là còn thiếu rất nhiều.

Tạo xong tường băng, tuổi trẻ pháp sư lui về sau, đây là chiêu thức phòng ngự duy nhất của hắn, khi đã hoàn thành, hắn không cần đem thân thể nhỏ bé của mình đứng trước nữa.

“Đến ta.” Braum cầm khiên tiến lên, đứng xéo một bên so với chỗ trống, chỉ cần đội trinh thám vừa vào, hắn liền có thể chắn cửa.

Để tránh tổn thương đồng đội, q·uân đ·ội đ·ánh b·om tại khoảng giữa của bầy cá sấu, cho đến hiện tại, đội trinh thám vẫn bị hơn mười con cá sấu đuổi g·iết.

“Yểm trợ ta.” Quốc Quang nói với các anh hùng. Sau một khoảng thời gian quan sát, hắn có thể đoán được, lũ cá sấu chưa đủ để uy h·iếp hắn, nên hắn định lao ra, trợ giúp đội trinh thám cắt đuôi kẻ thù.

“Được.” Ryze cùng Zilean đồng ý.

Có anh hùng bộc lót, Quốc Quang tự tin nhào ra ngoài. Hắn mang theo trường thương, xông thẳng không lùi.

Khoảng cách mười mấy mét, đối với Quốc Quang chỉ là chuyện chớp mắt, hắn chân trái đạp sau, đưa người bay lên phía trước, cơ thể hầu như lướt sát mặt đắt, chân phải của hắn co lại, một khi có tình huống bất ngờ xảy ra, có thể lập tức duỗi thẳng chạm đất để mượn lực.

Trong thời gian 3 ngày, về phần v·ũ k·hí, ở đây là thương, Jax chỉ dạy Quốc Quang một chiêu cơ bản nhất, đó chính là đâm.

Đâm là chiêu thức cơ sở nhất của mọi loại v·ũ k·hí, là chiêu thức có thể tận dụng toàn bộ chiều dài của v·ũ k·hí, cũng là chiêu thức có lực xuyên thấu mạnh nhất.



Đâm thẳng là cơ sở, tùy theo trường hợp, có nhiều kiểu đâm khác nhau, như đâm sang hay bên trái phải còn gọi là đâm xéo, đâm từ dưới lên, từ trên xuống, tiến bước đâm, lùi bước đâm.

Mà những ngày này, ngoại trừ thời gian xét duyệt các quyết định hành chính cùng giải quyết các vấn đề sinh lý cần thiết, còn toàn bộ thời gian còn lại, Quốc Quang đều dùng để luyện một chiêu này.

Chỉ thấy hắn xuất hiện phía trước lũ cá sấu, tựa như hắn đã đứng từ đó đã lâu.

Quốc Quang tay phải cầm ở đuôi thân thương, tay trái cầm ở giữa thân thương, hai mắt chăm chú, phổi hít căng đầy o-xi để máu đưa vào các cơ, hai chân khụy nhẹ, hắn, xuất thương rồi.

“Ken két, crắc, bụp.”

Mũi thương sắc bén đâm vào đầu cá sấu tạo ra tia lửa điện văng khắp nơi cùng tiếng ma sát chói tai, dưới sức mạnh kinh khủng, mũi thương nhẹ nhàng xoay tròn, tựa như là mũi khoan của tử thần, dễ dàng xé nát quái vật phòng ngự đem xương sọ xuyên thủng và chấn nát não bộ bên trong.

“Vù bùm.”

Đến bây giờ, âm thanh được tạo ra do không khí bị xé ra mới đến kịp tai của những người khác, chứng tỏ tốc độ xuất thương của Quốc Quang đã nhanh hơn quá nhiều so với tốc độ của âm thanh lan truyền trong không khí.

Quốc Quang tự nhiên không chú ý đến những tiểu tiết này, toàn tâm toàn ý của hắn lúc này chỉ có kẻ địch trước mắt cùng mũi thương trong tay.

Hắn nhẹ nhàng rút thương ra khỏi đầu cá sấu, lần nữa đâm thẳng, lại g·iết một con, hắn lại rút thương ra lần nữa, lần này do đối thủ đã đến quá gần, hắn không thể tụ lực toàn thân mà xuất thương, chỉ có thể dùng sức mạnh từ hai tay t·ấn c·ông.

“Phanh.”

“Ngao.”

So với hai con trước đó, con thứ 3 chỉ bị trọng thương, nó rốt cuộc có thể gào thét đau đớn nhưng âm thanh của nó cũng sớm im bặc vì một mũi tên chuẩn xác men theo v·ết t·hương mà Quốc Quang tạo ta từ trước đó để hạ sát đối thủ.

Quốc Quang không biết ai là chủ nhân của mũi tên đó, tại trong khoảng cách gần như vậy, bất kỳ cung thủ Avarosa nào cũng đều có thể xuất sắc như vậy. Nhưng chuyện đó không khiến Quốc Quang phải lơ đãng, hắn vẫn tiếp tục xuất thương như thường đem kẻ địch trước mắt đánh bay.

Nói thì chậm diễn ra thì nhanh, cho đến hiện tại, thời gian vân chỉ được tính bằng giây. Rất nhanh, đội trinh thám đã vào được tường chắn. Sau khi diệt sát được 8 con, Quốc Quang cũng không ham chiến, hắn nhanh chóng lùi vào phía sau, chuẩn bị cho đợt trùng kích của bầy cá sấu.