Chương 8: Danh hiệu, nạp lần đầu
"Alo lão Long à, đang rảnh không, gặp nhau nói chút chuyện!"
"Hả à ừ, đúng lúc tao cũng đang có chuyện cần nói, đợi chút tao sắp đến phòng mày rồi đây!"
"Ok!"
Cúp máy, Phạm Thiên mặc đồ rồi bước ra ngoài, vừa ra khỏi cửa Lạc Long đã chạy tới ôm eo bám cổ hắn khóc lóc:
"Ông nội Thiên, ngài làm thế nào mà hay vậy mau chỉ cho con cách đi không hôm nay con tự cung cho người xem!"
Phạm Thiên dùng ánh mắt nhìn một thằng điên mà nhìn xem Lạc Long, làm gì đây, mới sáng sớm ra lên cơn cái gì, lại cũng không phải là tao cưới vợ mày.
"Mày lại còn cãi, khai ra mau mày đã dùng tà thuật gì mà có thể quyến rũ băng lãnh nữ thần hả, đừng bảo không phải nếu không sao mới gặp nhau 4 tháng đã về một nhà rồi." Lạc Long vẫn cứ kêu gào nói.
Đẹt, chuyện này a, nhắc đến lại làm Phạm Thiên đau đầu, cái này cũng đâu phải là hắn muốn. Nhớ lại việc bố vợ hôm qua bảo phải cho đám con gái khác biết hoa đã có chủ cộng với phản ứng này của Lạc Long, Phạm Thiên đoán việc mình đính hôn cùng Tuyết Nhan đã lan ra toàn trường rồi đi.
"Mẹ nó, của chúng ta nữ thần vậy mà lại bị con heo mày ủi, nói mau mày đã dùng tà pháp gì mà cưới được con gái nhà người ta về hả, đã được thịt chưa, cảm giác như thế nào?"
Oắt đờ phắc, Phạm Thiên mặt đầy dấu chấm hỏi biểu cảm vô cùng đặc sắc, nếu không phải Lạc Long không để ý nếu không chắc chắn sẽ kêu: ta đi, mặt con người còn có thể chơi như vậy, đặc sắc, nghìn like.
Đầu óc trống rỗng, Phạm Thiên không hiểu chẳng phải chỉ mới đính hôn sao, hai bác chẳng phải bảo sẽ cho thời gian tìm hiểu nhau mà, nhìn a mặt hai bác uy...chợt hắn nhớ về nào là vật lý thuyết phục pháp, trói tay chân đem đi "đính hôn" ba đời nha tôi cưới chồng bằng cách này một cái hắn liền không nói nổi lời nào.
A sịt quá tam bá bận, lãng không quá ba lần nhưng lãng được đến lần thứ ba nha, thật là một cảm giác thật dô mốt, tao tin là kết hôn thật rồi.
Bực bội muốn đánh ai đó lại nhìn thấy thằng bạn đang lên cơn gào khóc, Phạm Thiên thẳng tay làm điều mà một đứa bạn chí cốt sẽ làm lúc này.
"Khóc khóc cái đờ mờ mờ..."
Bốp
"Lên cái gì cơn..."
Bốp
"Mày đau tao cũng khổ đây này..."
Bốp bốp bốp
"Thế nào tỉnh chưa, hay để tao cho thêm vài phát!"
Sau vài chiêu vật lý an thần pháp Lạc Long bị cưỡng ép tỉnh lại từ trong cơn mê, hai tay bụm mặt ủy khuất nói:
"Xin lỗi, trong cơn phê em vô tình bật nóc."
Nhìn Lạc Long lúc này thật đáng thương vô cùng, ai nhìn cũng muốn lao vào bảo vệ và chém c·hết thằng làm em ấy khóc. Đáng tiếc đấy không phải Phạm Thiên, là một bông hoa đã có chậu, người đàn ông với trái tim sắt đá và chủ yếu là biết cái đứa này là đồng loại nên miễn cơm mẹ nấu nhiễm luôn.
Lá đu đủ dù lại rẻ cùng đừng hút như vậy kẻo có ngày tao thật tức quá một kiếm chém mày làm đôi thì vui rồi, Phạm Thiên thở dài nghĩ.
"Thôi không nói về việc này nữa, mày muốn gặp tao đại khái cũng là về chuyện này đi, tao không biết mày liên quan gì nhưng tao sẽ éo giải thích đâu. Vào việc chính, bây giờ tao có hai lần vào kho trường chọn sách kỹ năng cấp 30 trở xuống tùy ý và một lần được chỉ định người dạy một buổi trong trường, mày biết chỗ nào bán được không?"
Phạm Thiên cũng chẳng cần hai cái kỹ năng làm gì, công pháp hắn đầy với lại thông qua mấy tháng này hắn cũng đã kiểm tra qua rồi, dưới điều kiện hai công pháp có đẳng cấp ngang nhau, đều không phải nghịch thiên công pháp trong giai của mình thì bên tiên giới sẽ mạnh hơn. Cộng với việc thế giới này là học được luôn, không cần mài giũa hay luyện tập gì cả nên bên tiên giới cũng sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn, như này thì nếu hai người ở hai thế giới đánh nhau thật đúng là rất khó để biết ai thắng ai thua.
Còn về cái quyền chọn chỉ định người dạy hắn cũng chẳng cần, hiệu trưởng trường này ngưu được hơn hắn kiếp trước sao, mặc dù hệ thống tu luyện khác biệt nhưng cao nhất cô hiệu trưởng cũng chỉ là đỉnh phong ở hạ giới thôi, còn hắn ở tiên giới cũng là tồn tại cao nhất, chưa cần người như vậy dạy.
Nghe Phạm Thiên muốn bán đồ ngon Lạc Long suy nghĩ một hồi rồi nói:" Chi bằng bán cho nhà tao, sách kỹ năng không nói nhưng cơ hội được dạy vẫn rất thơm đâu!"
Phạm Thiên ngạc nhiên nhìn Lạc Long, vậy mà không hỏi tại sao lại bán mà không để mình dùng, xem ra là trưởng thành thật rồi.
Giao đồ cho Lạc Long, tiền thì sẽ trả sau, Phạm Thiên cũng không lo con hàng này quịt nợ, nó không dám cũng không cần thiết.
"À đúng, Long mày biết cách kiếm thêm tài nguyên không chư trường cung cấp ít vãi, không đủ dùng?"
Đang kiểm hàng, Lạc Long cũng không ngẩng đầu lên nói: "Đi đánh học sinh giỏi bảng ấy, gồm cấp 10, 20, 30, mỗi bảng có 100 vị trí, tùy thứ hạng mà tài nguyên hàng tháng cũng được tăng theo, vừa đúng lúc bây giờ còn kịp đánh nếu không đợi cuối tháng là không được phép đâu, mày vào wed của trường mà xem rồi ra sân đấu thách đấu là được!"
"Hiểu rồi, đi thôi không cần phải kiểm tra đâu, hàng thật đấy tao lại lừa mày làm gì!"
Hai người cùng nhau đi, trên đường Phạm Thiên cũng vào web trường xem quy tắc đấu.
Có ba bảng cho ba cấp bậc là nhất, nhị, tam tinh. Mỗi bảng lại có 100 vị trí, top 1 hàng tháng nhận được thêm năm thành tài nguyên, top 2 đến 5 là bốn thành, top 6 đến 15 là ba thành, top 16 đến 30 là hai thành, top 31 đến 50 là một thành, từ 51 trở đi là nửa thành cùng với sự đẹp trai của người trên bảng.
Chỉ có thể khiêu chiến vào ba tuần đầu tháng để phòng tránh những người muốn lợi dụng người khác giữ vị trí hộ rồi cuối tháng khiêu chiến c·ướp lấy. Người giữ vị trí nếu có thương thế quá nặng do nhiều trận thách đấu có quyền từ chối khiêu chiến nhưng nếu bị phát hiện cố tình kéo dài thời gian chữa thương liền đuổi khỏi trường.
Muốn được khiêu chiến thì phải vào được top 100 sau đó sẽ được khiêu chiến một trong mười vị trí kế tiếp, lên top 50 là năm vị trí trước, lên top 30 là ba vị trí trước, lên top 15 là hai và lên top 5 là một.
Chủ yếu trên bảng là cấp 18, 19 vài vị trí cuối là cấp 17, trong wed cũng có chút thông tin cơ bản về những người trên bảng luôn rồi. Phạm Thiên tính toán một chút rồi chọn ra những người mình sẽ thách đấu, nếu như chuẩn thì hắn hẳn là có thể vào top 15.
Đúng như dự tính, Phạm Thiên dễ dàng càn quét mấy trận đầu, bây giờ là trận đấu vào top 50, đối thủ tên Nguyễn Văn Tiền Nhiều, chả hiểu bố mẹ nó lúc đó hút lá đu đủ nhiều quá hay chơi cỏ đập đá cái gì mà đặt quả tên thấm tận nhân tâm luôn, v·ũ k·hí là thanh VNG kiếm, chắc kế thừa khả năng đặt tên từ bố mẹ, chưa rõ công dụng của kiếm và quan trọng là cũng rất đẹp trai.
"Phạm Thiên, vũ hồn tao chính là không nói, đẳng cấp 15 xin chỉ giáo!"
"Nói nhiều thừa thãi, xem kiếm!"
Tấn công bất ngờ, Phạm Thiên giật mình vội phòng thủ.
Ai ngờ đối phương vậy mà vẫn đứng đó bắt đầu nói:
"Kiếm hàng nhị tinh hạ phẩm dài 1m6, nặng 1 cân, tay cầm được đúc bằng vàng ròng, cả thanh kiếm đều ánh lên màu hoàng kim quý phái."
Miệng Phạm Thiên co giật, xem kiếm đúng nghĩa luôn ấy hả.
Đã không t·ấn c·ông thì hắn liền xông lên trước vậy.
Thời gian này Phạm Thiên không phải không học thêm cái gì, chỉ là bởi vì ảnh hưởng của chức nghiệp nên hắn không thể học được thuật pháp thôi, những công pháp về binh khí vẫn bình thường.
Một chiêu xuân phong kiếm, nhát kiếm tựa mùa xuân nhẹ nhàng chém tới.
Tiền Nhiều dù sao vẫn là top 50, bản lĩnh vẫn phải có ngay lập tức nhấc kiếm lên đánh trả.
Hai bên đánh nhau cái ngang tay, mặc dù Phạm Thiên vẫn chưa dùng hết sức nhưng điều này cũng làm hắn bất ngờ. Ở cấp độ này thì kinh nghiệm thực chiến thường rất ít còn hắn thì đã trải qua đủ các cuộc chiến sinh tử nên để xảy ra việc này là rất khó. Không hổ là top 50 của trường học tốt nhất nước.
Bên dưới, Lạc Long chưa c·hết chưa chừa, lại rút micro ra bắt đầu niềm đam mê làm bình luận viên.
"Hai bên đang ngang tài ngang sức, Phạm Thiên bắt đầu t·ấn c·ông dồn dập hơn, Tiền Nhiều cũng không chịu thua đang liên tục đánh trả, cả hai có vẻ đều theo chủ nghĩa cách phòng thủ tốt nhất là t·ấn c·ông, hai bên đều rất ít phòng thủ, đây mới là trận chiến của đàn ông."
"Nếu các bạn để ý một chút sẽ thấy đoạn cổ của chiến binh Phạm Thiên hiện lên một hình xăm, đó là hồn kỹ của anh ta, còn bên kia VNG chi kiếm cũng bắt đầu tỏa ánh hào quang rồi, có vẻ như cả hai đều bắt đầu nghiêm túc hơn."
Phạm Thiên chi đoạn thủy quyết.
Tiền Nhiều chi đô la trảm.
"Cả hai đang điên cuồng chém g·iết, sát ý của hai người hoàn toàn không giống giả chút nào, Tiền Nhiều cho tôi cảm giác giống như có mối thù đoạt vợ và đang chém g·iết đối phương vậy."
"Mà cũng chả hiểu tại sao sau khi tôi nói ra điều này thì những khán giả sau lưng tôi lại hào khí PK tăng vọt vậy nhỉ. Giống hệt Tiền Nhiều luôn, cũng là mối thù đoạt vợ chăng, xem ra chiến binh Phạm Thiên của chúng ta đây là đi trước thời đại, không dùng tay bắt cá nữa, chuyển sang dùng tàu rồi."
Đang chiến đấu, hai người không hẹn mà cùng tách nhau ra, Phạm Thiên lên tiếng trước: "Nhận thua đi, nếu chỉ thế này thì ngươi không thắng nổi!"
Tiền Nhiều đứng đó, ánh mắt bên trong tràn đầy lửa giận nói: "Nếu là bình thường tao xác thực sẽ nhận thua!"
"Nhưng nếu là mày tao tuyệt đối sẽ không thua, kẻ mang trên mình niềm tin của các anh em là tao sẽ thắng, tao phải đánh mày bầm dập để mày nhận ra vị trí của mày ở đâu." Tiền Nhiều giận dữ hét.
"Nếu mày đã lên cấp 10 thì hẳn cũng biết đến hệ thống danh hiệu đúng không, hôm nay tao sẽ cho mày thấy người chơi hệ khắc kim đáng sợ như thế nào!"
Hắn rút ra một tấm thẻ rồi điên cuồng hét lớn:
"Hệ thống, sử dụng danh hiệu phú ông tiền tỉ, nạp toàn bộ số tiền có trong thẻ này cho tao, kích hoạt kỹ năng danh hiệu người chơi nạp lần đầu, gói quà tân thủ."
Phạm Thiên mặt trầm xuống, ngưng trọng nhìn xem đối phương. Sức mạnh của Tiền Nhiều đang tăng lên nhanh chóng cấp 19...20...21...22...cấp 23.
"Khà khà, thế nào rất bất ngờ đi, không nghĩ rằng ta lại sở hữu danh hiệu phú ông tiền tỉ cùng với nhiều tiền như vậy để nạp chứ gì. Ngươi..."
"Tôi chịu thua!"
Hả, Tiền Nhiều sững sờ, đứng hình mất năm giây, hắn tưởng hắn nghe nhầm, còn phải hỏi lại cho chắc.
"Hỏi thừa, cách biệt như vậy thằng ngu mới đánh, lại không phải sinh tử chiến." Phạm Thiên khinh thường nói, đây là coi nhẹ trí thông minh của hắn rồi.
Tiền Nhiều bị nói cho ngu luôn, cứng họng không thể phản bác.
Rất chi là hợp lý, không thù không oán thua không m·ất m·ạng, vậy tại sao phải liều mạng đánh.
Tiền Nhiều ậm ừ không nói lên lời.
Thế nhưng...thế nhưng...có thể là mày là người yêu của nữ thần nha, chịu thua như vậy có phải hay không quá mất mặt.
Tiền Nhiều chôn chân tại chỗ hoài nghi nhân sinh, thằng này không theo sáo lộ ra bài.
Phạm Thiên mặc kệ, gì chư liêm sỉ thứ này lúc trang bức còn cần nhưng mà vứt đi lúc nào chả được, không quan trọng.
Đang lúc Phạm Thiên định đi về thì lại có mấy người nhảy ra thách đấu.
"Đứng lại, con heo nhà ngươi cũng muốn ủi nữ thần của chúng ta. Ta thách đấu ngươi, nếu thua thì phải cách xa nữ thần ra!"
Phạm Thiên nhìn xem mấy người này, đều là cấp 18 nhưng mà kệ, đánh thắng hắn lại chả được gì. Định mở miệng từ chối thì đột nhiên hệ thống tuyên bố chấp nhận thách đấu luôn, nhìn kỹ lại mới thấy mẹ nó mấy thằng này vậy mà đều trên bảng, có mấy đứa không đủ tư cách thách đấu hắn thì đi thách đấu người khác để nâng cao thứ hạng luôn rồi.
Phạm Thiên bất đắc dĩ lại phải tiếp tục đánh. Thế nhưng dù hắn lại mạnh thì đánh nhiều cũng tốn sức như thường, quả nhiên sau 9 trận hắn liền thở hồng hộc chống kiếm đứng đó, trong ánh mắt tuyệt vọng của hắn một người nữa lại bước lên sàn đấu.
"Nguyễn Thị Thùy Liên, chức nghiệp phù thủy song hệ phong thủy, đẳng cấp 19, vì nữ thần c·hết đi!"
"Ha...ha con gái cũng lên cơ á, Phạm Thiên chức nghiệp mẹ nó chưa giới thiệu xong."
Không cho Phạm Thiên nhiều lời, từng đòn phong nhận hướng hắn bay thẳng tới, mục tiêu chỉ trực chỉ thằng em Phạm Thiên.
Vì bảo vệ bản thân gia đình cùng hàng triệu đứa con Phạm Thiên cật lực né tránh, hắn hoảng sợ phát hiện cô nàng này không kém Tiền Nhiều là bao. Nếu là bình thường hắn tất nhiên không sợ, bứt phá lên tiếp cận rồi hạ gục là xong dù sao chỉ là một pháp sư, cận chiến chả giỏi được ở cái cấp này. Đấy là nếu bình thường, bây giờ Phạm Thiên mệt sắp c·hết ra lại luôn lạnh lạnh vùng háng nữa nên cũng chỉ dám né tránh.
Sóng thần được Thùy Liên dùng ra, một đợt sóng ập thẳng đến Phạm Thiên, hắn nhảy lên cao né tránh thì lại trúng phải kế của Thùy Liên.
"Chống thiên thủy trụ."
Một cây cột à không cây gậy từ chỗ nước của kỹ năng s·óng t·hần mọc lên hướng thẳng cửa sau của Phạm Thiên.
Hắn sợ hãi cố lách mình, né được thành công nhưng trên bụng Phạm Thiên cũng bị thủng một lỗ. Hắn giờ này mới biết cô nàng trước mặt so 10 tên đằng trước còn hung ác, đây là thật muốn triệt giống nhà hắn mà.
Không thể tha thứ, nếu đã nhắm đến chỗ đó của đàn ông thì không thể tha thứ, Phạm Thiên quyết định hôm nay không làm l·ộ h·àng cô nàng này hắn liền không làm người.
Nhìn xem mặt trời vừa lúc là buổi trưa hắn liền vào tư thế tích lực, biến thiên đao khí được dùng ra. Cảm nhận được đao khí cuồn cuộn Thùy Liên vội dùng phong chi thủ hộ bảo vệ bản thân.
Nhằm đúng lúc này Phạm Thiên liền dùng tuyệt chiêu khống chế mạnh nhất lúc ban ngày: thái dương hạ san.
Đỉnh đầu hào quang đảng, chói mù mắt tứ phương. Một chiêu ra địch ta không phân, tất cả mọi người đều chúng chiêu, chớp lấy cơ hội Phạm Thiên dồn toàn bộ sức lực cuối cùng chém nhiều nhát vào quần áo của Thùy Liên.
Tinh tế và ti mỉ là hai từ mà anh em dưới sân đấu dành cho hắn lúc này. Chỗ không cần cắt thì không cắt, chỗ cần cắt thì tuyệt đối không trượt phát nào, mặc dù quần áo vẫn còn nhưng chính kiểu rách nát kín kín hở hở này lại càng gợi cảm.
Đợi nhìn lại được Thùy Liên thấy quần áo mình như vậy vội che lại, định chửi Phạm Thiên một tiếng liền thấy kiếm của hắn đã gác trên cổ mình. Mặc dù rất tức nhưng Thùy Liên vẫn phải chịu thua xấu hổ chạy đi.
Bịch
"Kết thúc rồi má nó hộc...hộc phế tận nóc."
Thắng trận Phạm Thiên nằm luôn ra đất thở liên tục, cuối cùng thì trận này vẫn là đánh xong rồi, 10 trận khiêu chiến hàng ngày cũng đã kết thúc, không ai có thể thách đấu hắn nữa.
Lạc Long vội chạy tới dìu Phạm Thiên trở về phòng.
"Vẫn còn ở đây à?"
"Bạn tốt không bỏ nhau!" Lạc Long cười hì hì nói.
"Mai còn đánh sao?"
"Hết cách rồi, trên bảng liền như thế, ai ngờ mấy con heo này lại điên như vậy, lại thêm cái cô nàng vừa nãy nữa, quá đáng sợ. Tuyết Nhan kèo này không thơm a, hố quá sâu rồi." Phạm Thiên vừa đi vừa trả lời.
Hai người cứ như vậy rời đi trong ánh mặt trời chói chang và ánh mắt rất kỳ lạ của mọi người.
Phạm Thiên cũng không để ý tới việc Lạc Long có chút trang điểm làm giống con gái, mà có thì hắn cũng không quan tâm việc thằng bạn tìm ra giới tính thật của mình đâu.
Quả không hổ là bạn chí cốt, bóp bi nhau mọi lúc mọi nơi mọi hoàn cảnh đều được.