Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống

Chương 46: Độ kiếp nguyên anh. Tấn cấp tứ tinh




Chương 46: Độ kiếp nguyên anh. Tấn cấp tứ tinh

[Thời gian đã hết, đề nghị người chơi mau chóng chuẩn bị cho sự kiện cuối cùng.]

[Xin nhắc lại, thời gian sử dụng hồn lực trì đã hết, người chơi mau chóng chuẩn bị sẵn sàng cho sự kiện cuối cùng.]

Liên tục hai thông báo vang lên trong lòng làm đám người Phạm Thiên không thể không tỉnh lại.

"Nhoáng cái đã hết rồi, sao lại nhanh vậy nhỉ." Lạc Long tiếc nuối nói.

Sự kiện cuối tuy không biết là cái gì nhưng đã có chữ cuối vậy cũng không sớm đi chỗ nào, đã đến thời điểm cuối cái sự kiện này.

Cũng tức là sắp hết một tháng đến nơi, quá nhanh.

Âu Cơ gật đầu đồng ý, cũng thấy tiếc muốn đứt ruột.

Dù sao cơ hội tu luyện xả láng không lo nghĩ trong môi trường tốt như vậy chưa chắc có lần hai, quay về gia tộc cũng không có.

Âu Cơ, Lạc Long hai cái con nhà giàu còn như vậy có thể tưởng tượng Thánh Gióng cái này nghèo mọt gông gia hỏa đau lòng tới mức nào, hận không thể cắm trại tại đây cả đời.

"Được rồi, trang cái gì đâu. Cả bọn đều sắp đạt cực hạn rồi, ở lại cũng không có bao nhiêu tác dụng." Phạm Thiên đứng dậy nói.

Đôi mắt trên, bị chọc thủng nhãn cầu đã khôi phục, không có như lúc đầu đáng sợ trên mắt thủng một lỗ, bất quá cũng chỉ vậy, vẫn là sáng không được.

Hồn lực hơi vận chuyển, quần áo trên thân dần biến đổi hóa thành một bộ đơn giản trang phục. Quần jean trắng áo cộc trắng, xem liền thấy không hợp hắn gương mặt này, lại thêm một cái kính trăng cùng găng tay trắng, phối thêm đôi dép tổ ong cũng màu trắng.

Mấy người khác đứng bên cạnh nhìn thấy trong lòng cuồng hét, mẹ nó, quả thực là tuyệt phối, chuẩn combo chọc mù mắt thẩm mỹ người khác.

Người khác suy nghĩ Phạm Thiên tất nhiên không biết, có biết cũng không quá quan tâm.

Đồ mặc thoải mái là được, quản chi nhiều.

"Anh Thiên, tóc anh bây giờ nhuộm trắng rồi lại còn phối thêm một thân cây trắng như vậy nữa, có chút nhói mắt." Âu Cơ nói.

Xác thực nhói mắt, đối với một người yêu thích mua sắm diện đồ đẹp như cô mà nói Phạm Thiên một tay phối đồ này quả thực full sát thương tinh thần chí mạng.

Quá xấu quá quê mùa rồi, đều không muốn nhận làm người quen.

"Đưa quyền khống chế chỗ hồn lực này cho em!" Âu Cơ đặt tay lên người Phạm Thiên nói.

Phạm Thiên cũng không để ý, ngoan ngoãn từ bỏ khống chế đối với phần hồn lực tạo thàn quần áo này.

Cảm nhận được bản thân đã có thể khống chế lượng hồn lực này Âu Cơ lập tức bắt tay làm việc.

Đưa quần áo về lại dạng khí, tạo hình quần áo, định dạng, cô đọng hoàn toàn.

Một phút ngắn ngủi thời gian Phạm Thiên biến, nhìn vào khác hắn ban nãy, soái hơn rất nhiều.

Một bộ đồ đẹp làm nên tất cả, quả không sai câu người đẹp vì lụa.

"Á đù, anh, anh, mau làm cho cả anh nữa." Lạc Long hô hào.

Thật đẹp, hắn cũng muốn một bộ.

Liếc mắt nhìn hắn một cái, Âu Cơ bĩu môi nói: "Tự túc đi, anh là trẻ con à mà việc này cũng nhờ."

Trên mặt Lạc Long như viết lên dấu chấm hỏi, trên đầu cũng giống như hiện lên dấu hỏi chấm. Trong mắt đầy sự mờ mịt, hoài nghi nhân sinh.

Rốt cuộc hắn là chồng chưa cưới của Âu Cơ vẫn là Phạm Thiên là, sao đối xử khác nhau quá vậy.

Thánh Gióng thấy cảnh này lại cười trên nỗi đau của người khác, cho chừa, cười người hôm trước hôm sau người cười, ai bảo mày quay tao.

Lạc Long đang cay còn cú, thấy Thánh Gióng cười mình liền bay vào đấm đá một hồi.

"Nguyện dịch này rất đặc biệt, chỉ cần mang ra khỏi hồ quá một phút sẽ lập tức hóa thành nước lã, không có tác dụng." Tuyết Nhan nhìn xem trên tay mấy giọt nước lã nói.

Ba người quay sang nhìn, thấy trên tay Tuyết Nhan mấy giọt nước lã lập tức hiểu ra.

Ở đây tất nhiên không có nước lã, Tuyết Nhan cũng không rảnh lấy nước là đổ lên tay, lại thêm Tuyết Nhan lời nói không hiểu mới là lạ.

"Anh cảm nhận được dưới đáy hồ có một trận pháp, là đại trận. Tuy không biết có tác dụng nhưng chắc chắn liên quan đến nơi đây. Kệ nó đi, không mang đi được liền không mang đi, chuyến này thu hoạch cũng đủ rồi. Nên nhớ tham thì thâm." Phạm Thiên nói.

Tuyết Nhan khẽ gật đầu, làm khô quần áo rồi tiến lại dìu đỡ Phạm Thiên.

Lúc này, hệ thống lại xuất hiện và đưa ra thông báo.

[Sự kiện kết thúc: thiên ngoại tà ma.]



[Nội dung sự kiện: chủ hệ thống đã dựa theo một vài loại tà ma sinh vật mà mô phỏng ra những bản sao. Nhiệm vụ của tất cả những người chơi tham gia là chiến đấu và chiến thắng, tiêu diệt để sống sót.]

[Loại h·ình s·ự kiện: bắt buộc. Tất cả những người chơi từ tam tinh thượng phẩm trở lên đều phải tham gia.]

[Hình phạt: không có.]

[Phần thưởng: ????]

[Lưu ý: tuy rằng được đưa đến một chiều không gian khác nhưng tất cả mọi thứ đều là thật, không phải ảo ảnh mô phỏng. Thu hoạch cùng c·ái c·hết thật sự tồn tại nên hãy cẩn thận. Chúc các người chơi may mắn.]

Hệ thống thông báo biến mất, thay vào đó là giao diện bên trên có một cái đồng hồ đếm ngược.

Còn mười phút nữa sẽ bắt đầu sự kiện.

"Hệ thống lại làm ra cái yêu thiêu thân gì nữa đây trời." Phạm Thiên than vãn.

Bắt buộc toàn bộ những người từ tam tinh thượng phẩm trở lên phải tham gia. Lại còn cảnh báo về c·ái c·hết nữa thì tỉ lệ t·ử v·ong chắc không thấp đâu.

"Long, hình như trong chỗ tài liệu mày thu thập đưa cho tao đó không có thông tin gì về vụ này."

"Ừ, chuyện này tao cũng không rõ ràng, trong lịch sử chưa từng có chuyện này xảy ra. Cùng lắm là sau khi kết thúc sự kiện lại có một sự kiện nhỏ diễn ra thôi, xem như bù đắp cho những người không thu hoạch được gì, còn không có bắt buộc. Loại tình huống này trong lịch sử chưa từng có ghi chép qua." Lạc Long cũng là hỏi chấm muôn vàn nói.

"Mau chuẩn bị đi, có lẽ vừa bắt đầu chúng ta sẽ lập tức phải ác chiến không nghỉ." Tuyết Nhan trầm giọng nói.

Làm người thừa kế duy nhất của đại gia tộc Lãnh gia, cô cũng có thông tin đầy đủ về sự kiện lần này nhưng không có thấy chỗ nào ghi qua về loại này sự kiện cuối cùng.

Năm người cảnh giác chờ đời, chờ vừa dịch chuyển qua liền lập tức chiến đấu.

Phạm Thiên thả ra thần thức, thời thời khắc khắc chú ý xung quanh dù cho dịch chuyển.

Mười giây.

Chín.

Tám.

...

Ba.

Hai.

Một.

Bạch.

Một lực hút khổng lồ quen thuộc xuất hiện đem tất cả những người đạt tam tinh thượng phẩm trở lên truyền tống rời đi.

[Thành viên yêu cầu của một đội: 10]

[Những đội không đủ người sẽ được ngẫu nhiên bổ sung thành viên.]

Đám Phạm Thiên năm người xuất hiện tại một đồng bằng rộng bát ngát bên trên.

Ngay sau đó năm người đồng đội mới được bổ sung ngẫu nhiên cũng được truyền đến ngay sau bọn họ.

Vừa nhận thấy sự tồn tại của đối phương cả hai bên đều cảnh giác sẵn sàng cho đối phương ngay lập tức một đòn.

Còn chưa bắt đầu, g·iết xong vẫn kịp bổ sung thành viên.

Hết cách, ai biết đối phương là ai. Nếu là kẻ địch thì xui rồi, nếu là yêu tộc thì càng xui.

Như vậy đánh cược cảnh giác là cần thiết.

Quang mang dần tản đi, bóng người trong cột sáng đã có thể nhìn rõ được khuôn mặt.

"Đậu má lão trọng tài." Lạc Long bật thốt lên.

"Cậu nhóc quảng cáo." Huyền Băng khẽ nhíu mày nói.

"Chẳng phải bác đã là ngũ tinh rồi sao, làm thế nào lại xuất hiện ở đây?" Âu Cơ nghi hoặc hỏi.

Xuất hiện được ở đây cái giá cũng không phải là nhỏ, bỏ ngũ tinh ra đầu tư thủ bút này không thể nói không lớn.

"Tiểu thư Âu gia, năm người gộp đủ một chi đội lần trước luôn. Một đám người trẻ tuổi, như vậy sao đánh." Nhìn một vòng, Huyền Băng không nhịn được mà đau đầu.



Không phải nghi ngờ thực lực của mấy người này, thực lực ra sao chính hắn đã chứng kiến, không có gì để nói.

Đáng lo là kinh nghiệm, trên chiến trường không phải chỉ nhìn thực lực, lại mạnh thật đến lúc gặp địch sợ chân không nhấc lên được còn đánh cái rắm.

Huyền Băng trong lòng một hơi lại một hơi thở dài, phiền não không thôi.

Còn tưởng gặp được lão thủ thì tốt rồi, hai bên có thể phối hợp. Bây giờ tốt, có khi lát nữa còn phải bảo vệ ngược lại ấy chứ. Cũng không biết mấy đứa này là trốn ở góc nào mà sống được tới giờ.

Huyền Băng không đánh giá cao năm người Phạm Thiên cho lắm. Tuy trận đấu ở giải trường năm người đã thể hiện rất tốt nhưng chung quy đó vẫn là thi đấu, còn đây là hoang dã, bất cứ lúc nào cũng có thể c·hết người, sẽ không có chuyện đến điểm là dừng, khác nhau hoàn toàn.

"Được rồi được rồi, bảo vệ liền bảo vệ đi. Với lại đừng gọi bác, gọi chú, mới ba mươi ra mặt đâu già đến mức đó." Huyền Băng có chút khó chịu nói.

Hắn rất trẻ được không, so sánh tam tinh ba trăm năm tuổi thọ với trăm năm của người thường hắn đều có thể gọi trẻ con. Huống hồ hắn từng là ngũ tinh, vượt tứ tinh chất biến cũng không lấy hàng trăm làm đơn vị rồi.

Phạm Thiên ở đằng xa trầm ngâm.

Vậy mà lại tự trảm tu vi, giảm xuống cấp bậc còn tam tinh đỉnh để tham gia sự kiện.

Bốn người khác cũng đều là tam tinh đỉnh, về phần là nguyên cấp vẫn là trảm xuống, không biết.

Huống hồ năm người này rõ là cùng một thế lực, Phạm Thiên lờ mờ cảm nhận được đồng nguyên khí tức.

Hiển nhiên mấy người là đi cùng nhau từ đầu tới, mục tiêu chính là cái sự kiện cuối cùng này.

Nếu mục tiêu là sự kiện cuối cùng vậy chỉ có thể là nhắm tới vật mô phỏng mà hệ thống làm ra, vì chỉ có duy nhất thứ đó là đặc biệt.

Về việc thế lực sau đám Huyền Băng làm sao biết trước lần này sẽ có sự kiện cuối cùng mà chuẩn bị thì càng dễ đoán. Thế giới rộng lớn loại chức nghiệp gì mà chả có, tiên tri cũng không ngoại lệ.

Thế lực đằng sau Huyền Băng đã thấy được điều gì đó nên mới cử Huyền Băng đi.

Có lẽ những nơi khác cũng vậy, các đại gia tộc cũng cử người chỉ là Lạc Long mấy cái này người thừa kế cũng không biết chút gì vậy độ bí mật cũng không phải thường.

Có điều, thứ gì có thể khiến cho thế lực này sẵn sàng hy sinh một vị ngũ tinh cường giả để đạt được kia chứ. Một thế lực như vậy hẳn là không thiếu tam tinh mới đúng.

Luồng suy nghĩ của Phạm Thiên bỗng b·ị đ·ánh gãy bởi tiếng của hệ thống.

[Sinh vật mô phỏng đã xuất hiện.]

"Cẩn thận, mấy đứa bảo vệ tốt cho bản thân. Chúng ta lên!"

Lời còn chưa nói xong Huyền Băng đã xông lên, bốn người khác ở ngay đằng sau không chậm hơn chút nào.

Không uổng cái danh đã từng ngũ tinh cường giả, lực chiến không phải dạng vừa, so bình thường tam tinh đỉnh cấp muốn mạnh hơn nhiều lắm.

Trước mắt nếu kẻ địch chỉ có chút số lượng cùng thực lực này căn bản không làm khó được bọn họ.

"Có ai cảm nhận được khác biệt không?" Phạm Thiên bỗng dưng hỏi.

"Ý anh là..." Âu Cơ ngập ngừng.

"Đúng vậy, ở đây chúng ta đã không còn bị giới hạn nữa, có thể đột phá lên tứ tinh." Phạm Thiên gật đầu nói.

Từ ba lên bốn là một lằn ranh, khác biệt giữa hai cấp bậc này là rất lớn gần như không thể vượt qua. Rõ nhất thể hiện chính là tuổi thọ, cất bước chính là một ngàn tuổi, thậm chí hơn.

Nếu nói đây là một trò chơi thì tam tinh có thể coi là người mới đang làm quen trò chơi, độ thành thạo không cao. Mà tứ tinh chính là người chơi lâu năm, game thủ chuyên nghiệp.

Sau khi đột phá tứ tinh, mọi công pháp không còn bị hạn chế uy lực bởi cấp bậc. Tuy vẫn có hạn chế nhưng chỉ cần đủ hồn lực yêu cầu thì có thể phát huy ra toàn bộ.

Không chỉ vậy, tứ tinh là giai đoạn mà đặc chất của mỗi người cùng chức nghiệp được thể hiện ra một cách rõ ràng nhất.

Lấy ví dụ là Lạc Long, thời điểm còn là tam tinh khả năng buff cùng khả năng chiến đấu đều một cái dạng, đồng thời phát triển để không nhận rõ ra rốt cuộc là loại chức nghiệp nào.

Nếu Lạc Long đột phá lên tứ tinh, thuộc tính phụ trợ đạt được bước lớn phát triển, thể hiện rõ ra loại chức nghiệp buff, khả năng buff cũng tăng cao và hiệu quả hơn nhiều, chứ không dở dở ương ương như hiện tại.

Tất nhiên một phần cũng là bởi cái tính hiếu chiến của Lạc Long.

Tứ tinh, đổi qua hệ thống tu tiên vậy đó là đột phá lên nguyên anh cảnh.

Nguyên anh cảnh đã có thể thoải mái tự thân phi hành, vận dụng thần thức, cũng đại biểu đã có thể sử dụng hồn pháp. Đến nguyên anh cảnh cũng là cảnh giới quyết định lần cuối hướng tu luyện của mỗi tu sĩ. Trước đó có thể tự do đổi qua lại, kiếm tu thành phù tu, phù tu thành đan tu, thể tu,...ảnh hưởng tuy có nhưng không lớn, thật không ảnh hưởng căn cơ tu đạo. Lên đến nguyên anh liền không thể, kiếm tu là kiếm tu, phù tu là phù tu, tùy tiện hoán đạo rất dễ dẫn tới công sức tu hành của bản thân đổ bể.

Nói đơn giản nhưng so với hệ thống hồn lực tứ tinh, hệ thống tu tiên nguyên anh vai trò càng quan trọng hơn một chút, bất quá cả hai đều rất quan trọng.

Giống như một game thủ, chỉ có trình độ đạt đến cấp bậc nhất định mới có thể đi đấu giải, là một bước lột xác. Chỉ có đột phá tứ tinh / nguyên anh mới coi là có tương lai.

Tầm mắt của Phạm Thiên là vậy, cao như vậy tầm mắt tứ tinh cũng chỉ là khởi đầu. Sự thật tam tinh / kim đan mới là cảnh giới chủ yếu chiếm cứ phần lớn người tu luyện.



Chỉ có thể nói chó bát tinh, cẩu phong thánh, tầm mắt cao như vậy có tác dụng gì.

Người khác biết được suy nghĩ của Phạm Thiên, đặc biệt là mấy thế lực người đứng đầu đại khái đều muốn gõ c·hết Phạm Thiên.

Này mẹ nó tính là người lời nói, tứ tinh mới là bắt đầu, tứ tinh đã là chủ lực chiến trong đội tinh anh của bọn hắn rồi được không.

"Không ổn, phía sau cũng xuất hiện một đám khác." Huyền Băng liếc mắt nhìn mấy người Phạm Thiên lập tức nhìn thấy một đám mô phỏng thể khác.

Đám Phạm Thiên cũng đã phát hiện, quay lại nhìn số lượng cũng không phải ít.

Đám mô phỏng thể này không phải trong tưởng tượng sao lưu nhân bản như trong phim loại kia. Chúng có đa dạng ngoại hình, người có, thú có, trùng bự có, thậm chí thấy được số ít một đám cá đang bay.

Thật mẹ nó thần, giống trong phim siêu nhân gao hồi trước xem gao cá mập một dạng, quẫy quẫy cái đuôi lơ lửng trên không trung.

Cũng coi như là mở rộng tầm mắt.

Lại đi cảm nhận đám mô phỏng thể này, trông thì không khác gì sinh vật bình thường nhưng lại tỏa ra đầy bạo ngược khí tức, ánh mắt điên cuỗng hóa thuần đen nhiễm chút sắc đỏ.

Chúng cho người khác cảm giác hủ thực, ô uế, tà ác, bẩn thỉu, tập hợp của tất cả những thứ mặt trái trên thế gian.

Trong miệng phát ra gầm rú tiếng, dù là nhân hình cũng vậy, cả người liên tục tỏa ra hắc khí đen kịt. Thần trí tựa hồ không rõ ràng, không biết là do hệ thống phế vật mô phỏng thể chỉ đến được vậy vẫn là bản gốc liền như vậy.

"Mau, hai cậu mau tới đó hỗ trợ!" Huyền Băng nhanh chóng cử ra hai người đi giúp đỡ.

"Bốn đứa tập chung đột phá đi, đám này để anh cầm chân cho." Phạm Thiên nói.

Trong lúc lơ đễnh lấy chí cường giả thân phận cùng tầm nhìn, Phạm Thiên đem bốn người khác đè xuống một bậc xem như người cần được hắn bảo vệ.

Dù sao vốn hắn là người bảo vệ nhân tộc, phần trách nhiệm này đã in vào trong linh hồn thành bản năng.

Lời nói vừa dứt Phạm Thiên đạp đất lao đi, như là bắn thẳng mũi tên bay vào trong giữa đám mô phỏng thể.

Hai người được Huyền Băng cử đi giúp đỡ thấy cảnh này không nhịn được thầm mắng một tiếng ngu xuẩn.

Nếu là cả năm cùng lên bọn hắn còn không có lời để nói, chừng này còn chưa tuyệt vọng đến mức không cả chống đỡ được.

Có thể giống như trẻ trâu một dạng ảo tưởng sức mạnh tự mình lao lên thể hiện vậy chửi cả 18 đời tổ tông nhà hắn cũng không sai.

Âm thanh sấm sét ầm ầm chấn động như tiếng trống trời vang dội.

Trên bầu trời một phút trước còn trong xanh kia mây đen dần tụ họp.

Ngay sau đó một đạo kiếp lôi hạ xuống đánh thẳng vào chỗ đám mô phỏng thể.

"Cái gì vậy." Tất cả mọi người bất ngờ kêu lên.

Trong đám mô phỏng thể còn đang không ngừng tăng lên số lượng, Phạm Thiên tốc độ cực nhanh du tẩu giống như lươn trạch trơn không bắt được.

Hồn kỹ binh thể hóa thành trường kiếm được hắn cầm trong tay như là lưỡi hái tử thần thu gặt sinh mạng của đám mô phỏng thể, đều là một kiếm chuyện.

Tự dưng lại có một đám người thay mình gánh lôi kiếp, Phạm Thiên vui mừng quá đỗi.

Càng vui chính là đám mô phỏng thể này không phải chân chính sinh mạng, không tính là người giúp đỡ nên không tăng thêm quá lớn uy lực của lôi kiếp.

Tốt như vậy cơ hội đồ ngu mới không dùng.

Lôi kiếp, một thứ thật quen thuộc, trong tiểu thuyết đặc biệt là thể loại huyền huyễn không bộ nào là không có.

Bởi vì đã tu luyện hệ thống tu tiên nên dù không ở tiên giới Phạm Thiên cũng phải tuân theo quy tắc của hệ thống tu luyện này.

Từ kim đan đột phá lên nguyên anh sẽ có thiên kiếp để thử thách tu sĩ, đồng thời cũng là một cơ hội tẩy tủy phạt cốt rèn luyện cơ thể rất tốt.

Nguyên anh thiên kiếp, lấy Phạm Thiên vững chắc căn cơ đồng tu hai hệ thống hắn có nắm chắc vượt qua thiên kiếp. Bất quá có người gánh thay hắn cũng không ngại, bớt được phần nào hay phần ấy, b·ị t·hương có quái ai muốn.

Chưa kể trước sau đều phải đánh, thiên kiếp nhằm vào có sát thương đặc biệt cao đối với đám tà vật như này, một lần lôi kiếp hạ xuống đánh trúng tất cả mô phỏng thể đều b·ị đ·ánh thành tro bụi, dùng rất tốt.

Bây giờ mô phỏngthể xuất hiện lại nhiều cũng chỉ là hiến mạng mệnh.

Phạm Thiên dẫn theo thiên kiếp du tẩu khắp nơi, lôi kiếp hóa thành thiên phạt tử lệnh đối với đám mô phỏng thể 1 hit 100 kill.

Những người khác đã sớm bị cái này thao tác dọa đến trợn mắt há hốc mồm, trong lòng không thể không dơ ngón tay cái cuồng hô thần kỹ.

Nửa tiếng sau, trên đồng bằng mô phỏng thể dần ít đi, cuối cùng cũng không còn tiếp tục xuất hiện, chiến trường được dọn sạch chỉ có mỗi tro bụi được gió thổi bay tứ tán.

Cũng là vừa lúc thiên kiếp kết thúc, Phạm Thiên thành công lên cấp tứ tinh, cũng đột phá nguyên anh cảnh. Đồng thời mượn nhờ cơ hội này hấp thu toàn bộ chỗ nguyện dịch trữ trong cơ thể từng tế bào, nhất cử lên hẳn ba cấp trở thành cấp 43, tứ tinh trung phẩm.

Thông báo hệ thống hiện lên trước mặt cả mười người.

[Người chơi có năm phút để nghỉ ngơi, sau năm phút đợt sóng thứ hai sẽ tới.]