Ngô Minh xua tay ra hiệu đối phương không cần nói thêm gì nữa, bởi vì Ngô Minh nhìn thấy Nguyệt Ảnh và Triệu Ninh đi tới.
Tương đối mà nói, biểu hiện các nàng trầm ổn hơn nhiều, đặc biệt là Nguyệt Ảnh, giờ phút này tựa hồ nhìn ra mấu chốt, sau đó thở dài một hơi: "Ta biết ngươi nhất định sẽ trở về, ngươi yên tâm, Thiết Mâu và Giáo sư Từ bọn họ đều rất an toàn, còn có A Mỗ, hắn cũng rất tốt!"
Nguyệt Ảnh là một người rất kiên định và chu đáo, nàng biết Ngô Minh lúc này lo lắng nhất điều gì, cho nên đã chủ động nói ra trước khi Ngô Minh hỏi.
Nghe được tin tức này từ miệng Nguyệt Ảnh, nhất định không có vấn đề gì, Ngô Minh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Những người lính trước giờ phút này cũng đã biết thân phận của đám người Ngô Minh, trực tiếp thay đổi biến thành Vệ binh, phụ trách trật tự và an toàn xung quanh. Đùa sao, ngay cả Nguyệt Ảnh cũng cung kính như thế, vậy khẳng định không phải người bình thường, những binh sĩ này đều biết Nguyệt Ảnh mạnh cỡ nào, trong một lần cùng Trùng nhân chiến đấu, một mình Nguyệt Ảnh liền giết hơn trăm Trùng nhân, cũng bởi vậy trong mắt những binh sĩ này thì Nguyệt Ảnh có địa vị rất cao.
Rất nhanh, nghe được tin tức đám người Thiết Mâu cũng đều như ong vỡ tổ chạy tới, bao gồm Giáo sư Từ, còn có A Mỗ đã cùng nhân loại dung hợp làm một thể, A Mỗ nhìn thấy Ngô Minh trở về lập tức là nhào tới ôm lấy Ngô Minh, trong này còn có Vương đại sư trước đây là thủ hạ của Lão Hắc, lúc này Vương đại sư trốn ở phía sau nhìn hết chỗ này đến chỗ khác, cuối cùng rốt cục nhịn không được, sau đó chạy tới nói: "Tổ sư gia gia của ta đâu rồi?"
Tổ sư gia trong miệng hắn tự nhiên chính là Lão Hắc, nếu nói đến Lão Hắc, Ngô Minh đánh giá hiện tại đều qua hơn nửa canh giờ, bên đó chắc hẳn có động tĩnh gì đó.
Mới vừa nghĩ tới đây, bên kia quả nhiên có động tĩnh.
Lúc này từ khu vực tân phái có một đám người đi tới, mấy người đi đầu khí thế bất phàm, bất quá lúc này đều là một mặt sợ hãi, Người gầy ở bên cạnh bọn họ cũng là một mặt tái mét, bất quá nhìn dáng dấp cũng không tệ lắm, hơn nữa trong vẻ mặt cũng có một tia kích động.
"Là Ngô tiên sinh sao? Ta là Vương Lực, bởi vì phương hướng ta cường hóa là sức mạnh, khí lực rất lớn, vì lẽ đó bọn họ gọi ta Lực Vương, ta đồng ý thần phục ngài, làm thủ hạ của ngài, xin ngài nhanh kêu Quỷ Vương gia gia từ trong óc ta đi ra ngoài đi!" Một nam nhân cao ít nhất hai mét, cường tráng như đầu gấu đi tới liền trực tiếp quỳ xuống, một mặt sợ hãi. Tuy đang mặc quần áo, nhưng có thể nhìn thấy cơ bắp phồng lên khủng bố của người này.
"Đây là Lực Vương, là nhân vật thủ lĩnh tân phái, hắn không phải vẫn luôn nổi tiếng hung hãn sao? Làm sao có thể..." Thấy cảnh này, không ít người đều là mở rộng tầm mắt, mà sau lưng Lực Vương, một số thành viên tân phái cũng quỳ một chỗ, trực tiếp đem người cựu phái đều xem choáng váng.
Ngô Minh liếc nhìn những người này và đã biết chuyện gì đang xảy ra. Lão Hắc lấy hình thái linh thể phân biệt tiến vào trong đầu những người này, lấy thủ đoạn Lão Hắc, khẳng định là để những người này chịu khổ không ít. Không cần hỏi, lúc đầu Người gầy đi vào khẳng định không có hiệu quả đặc biệt gì, vào lúc này Lão Hắc liền ra tay, mà thực lực Lão Hắc bây giờ muốn đối phó những người này quả thực việc nhỏ như con thỏ, mặc dù thực lực Lực Vương đã đạt đến tiêu chuẩn sinh vật cấp bốn, hiển nhiên đối phương không biết đã ăn bao nhiêu Tinh hạch nguyên lực.
Ngô Minh quá lười để quan tâm đến những chuyện vặt vãnh như vậy, anh có chuyện quan trọng hơn cần xử lý. Bây giờ anh đã biết Vũ Thành chính là địa điểm tế đàn Thần ấn xuất hiện, vậy anh ta phải lập một số kế hoạch cho sau này. Nói chung, Ngô Minh nhất định phải có được Thần ấn, chỉ có như vậy mới có thể trở lại Nguyên khí thế giới nguyên bản thuộc về anh ta, sau đó đem hai ký ức Tích Hi dung hợp.
Tranh chấp giữa tân phái và cựu phái đã được giải quyết ổn thỏa vào ngày Ngô Minh trở lại, hai phái trực tiếp chỉnh hợp lại cùng nhau, không có bất kỳ người nào dám ngăn trở. Theo lời Ngô Minh, nếu như thực lực không đủ căn bản không thể nào làm được điểm này, vì lẽ đó bất cứ lúc nào, thực lực mới là quyền lên tiếng và quyền quyết định cuối cùng.
Ngày thứ hai sau khi Ngô Minh trở về Vũ Thành, một bóng đen cực lớn đến khó có thể tin xuất hiện trên bầu trời Vũ Thành, tuy vật này ẩn nấp giữa mây đen sương mù, nhưng thể tích khủng bố này vẫn trong nháy mắt kinh sợ toàn bộ Vũ Thành.
Chưa từng có ai từng thấy qua bóng đen to lớn như vậy, chỉ nhìn chiều dài cũng đã hơn mười km, giống như một cây đinh ba khổng lồ, dưới ánh phản chiếu bóng đen bao phủ một phần năm diện tích Vũ Thành, người trong khu an toàn sợ hãi trốn trong tòa nhà, bọn họ xưa nay chưa bao giờ gặp chuyện như vậy, ngay cả nơi hỗn loạn nhất trong khu an toàn cũng yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Không riêng nhân loại, Trùng tộc chiếm lĩnh diện tích to lớn nhất Vũ Thành lúc này cũng bị khủng hoảng vây quanh, phần lớn Trùng nhân đều không có tự mình ý thức, hết thảy động tác đều theo bản năng cùng và mệnh lện của Trùng tộc cao cấp hơn để làm việc, mà Trùng tộc cao cấp ra lệnh sẽ cao hơn bản năng ý thức của chúng nó.
Nhưng vào lúc này, mặc dù là một ít Trùng tộc cao cấp ra lệnh đều rất khó khống chế rất nhiều Trùng nhân bởi vì bản năng sợ hãi mà hành động lung tung. Cũng may, Vũ Trùng vương đang ẩn núp ở nơi sâu xa trong trùng sào phát ra mệnh lệnh, lúc này mới khống chế toàn bộ Trùng tộc thiếu chút nữa đã bạo động.
"Khủng bố, cường đại, có thể dễ dàng giết chết toàn bộ Trùng tộc của ta, thật đáng sợ!" Vũ Trùng vương lúc này như rùa rụt cổ rúc vào nơi sâu xa nhất trong lòng đất Trùng sào, xung quanh nó có tới mấy trăm ngàn, thậm chí hơn triệu Trùng nhân hộ vệ, nhưng nó như trước không cảm giác được an toàn, sợ hãi thậm chí khiến nó không cách nào nhúc nhích.
Đây chính là lực áp bách bóng đen trên bầu trời truyền hạ xuống.
Trên thực tế, thời điểm bóng đen xuất hiện thì Ngô Minh cũng đã mặc Kim giáp Lôi Minh, bay đến vị trí cách không trung 100 mét để nhìn lên. Kerrigan đạo sư cũng xuất hiện bên người Ngô Minh ở giây tiếp theo, trước mắt, người duy nhất có thể đến giúp Ngô Minh cũng chỉ có nàng, chỉ nói riêng sức chiến đấu, hiện tại Ngô Minh cũng chưa chắc có thể sánh được với nàng, Tỗn Sư Long Hổ Sơn không phải chỉ là hư danh.
"Tiểu Ngô, phiền phức của ngươi đến rồi!" Ở trong ý thức hải, Nhị tổ Thiên Sư sau khi trầm mặc một hồi thì nhảy ra, trong giọng nói có chút cười trên sự đau khổ của người khác.
"Ngươi ít nói nhảm đi, ta xong đời thì ngươi cũng không sống nổi!" Đối với Nhị tổ Thiên Sư này, Ngô Minh đã sớm đoán ra tính khí đối phương, cho nên không chút khách khí mà đánh trả, cái này gọi là già mà không đứng đắn, Nhị tổ Thiên Sư này bận bịu không giúp được thì thôi, nhưng quấy rối tuyệt đối là một tay hảo thủ.
"Xem ra ngươi đã biết là ai tìm đến rồi, cho nên ta đỡ phải nói cho ngươi phiền phức là ai!" Nhị tổ Thiên Sư không tức giận chút nào.
"Quỷ Hạm tộc, Huyền Hạm, ta biết linh áp của hắn!" Ngô Minh ánh mắt lạnh lùng. Nói thật, Ngô Minh không nghĩ tới Huyền Hạm vậy mà tìm tới nơi này, hơn nữa lần này đến khẳng định không phải hình chiếu của hắn, mà là chân thân hàng thật giá thật, linh áp khủng bố mặc dù Ngô Minh hiện tại cũng cảm giác có chút hãi hùng khiếp vía.
Tình thế nguy cấp tới cực điểm, Ngô Minh muốn trốn cũng được, không nói có thể chạy thoát hay không, coi như là có thể trốn thoát thì Ngô Minh cũng không thể bỏ lại bằng hữu và đồng bạn bên trong Vũ Thành đi thẳng một mạch.
"Huyền Hạm, hừ, kỳ thật cũng chẳng có gì ghê gớm, năm đó ta từng biết hắn, chỉ tiếc ta vì báo thù giết chết tên khốn Tam tổ kia đã tiêu hao hết sức mạnh tàn hồn, hiện tại không giúp được ngươi rồi!" Nhị tổ Thiên Sư khá là cảm khái, Ngô Minh trợn tròn mắt, dứt khoát không để ý tới hắn, không giúp được gì mà còn chém gió sao.
"Ngô Minh, đây là Huyền Hạm Quỷ Hạm tộc, phi thường cường đại, ngươi và ta đều không phải là đối thủ!" Kerrigan đạo sư lúc này cũng một mặt nghiêm túc.
"Ta biết, trước tiên thả ra Tam Giới Hỏa Phù, nếu như thật sự chiến đấu thì ra tay trước!" Việc đã đến nước này Ngô Minh biết mình nói gì cũng vô dụng, trốn tránh là không được, chỉ có thể đối mặt. Cho nên anh hạ quyết tâm, hai tay đồng thời kích hoạt hai đạo Tam Giới Hỏa Phù, hai tay trái phải quấn quanh ba đạo Hoả diễm xoay tròn, chỉ cần đánh tới thì Ngô Minh có thể trong nháy mắt phóng thích hai đạo Tam Giới Hỏa Phù. Chỉ cần tưởng tượng, lúc trước một đạo Tam Giới Hỏa Phù đã có thể dễ dàng giết chết cao thủ cấp bậc Thiền Sư, nhân vật như Quỷ Hạm Vũ cũng chết dưới Tam Giới Hỏa Phù, trước mắt Ngô Minh có thể kích hoạt đồng thời hai đạo, uy lực tự nhiên càng không cần phải nói.
Huống hồ, một bên còn có Kerrigan đạo sư.
Mấy ngày này, vì ứng đối khả năng xuất hiện nguy hiểm, Kerrigan đạo sư cũng là ngày đêm không ngừng học tập và quen thuộc Tam Giới Hỏa Phù, lấy thiên tư của nàng, lúc này đồng dạng có thể đồng thời kích hoạt hai đạo Tam Giới Hỏa Phù, hai người bọn họ tính gộp lại chính là bốn đạo Tam Giới Hỏa Phù, sợ rằng ngay cả Huyền Hạm cũng phải cân nhắc một chút.
Sự thực cũng chính là như vậy, Ngô Minh và Kerrigan đạo sư vừa thả ra bốn đạo Tam Giới Hỏa Phù, Huyền Hạm nơi sâu xa trong tầng mây to lớn tỏa ra uy áp mạnh mẽ cũng lập tức yếu bớt, sau đó toàn bộ Huyền Hạm chậm rãi bay lên, cuối cùng hoàn toàn biến mất không còn hình bóng, đánh giá là bay đến ngoài tầng khí quyển.
Ngô Minh hiển nhiên không tin Huyền Hạm có thể bị mình cho hù dọa bỏ đi, lấy thực lực Huyền Hạm thì bốn đạo Tam Giới Hỏa Phù của mình và đạo sư cũng chưa chắc có thể đối phó hắn, đối phương đột nhiên rút đi khẳng định có nguyên nhân khác. Đương nhiên cũng có thể là Huyền Hạm kiêng kỵ Tam Giới Hỏa Phù, lựa chọn tạm thời lui bước, nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, Huyền Hạm không có tiến công, điều này liền cho Ngô Minh một chút thời gian.
Lúc này Ngô Minh cùng Kerrigan hạ xuống đất, tình huống bây giờ đã rất rõ ràng, Huyền Hạm không biết lúc nào sẽ giết trở lại, hơn nữa nguyên bản Ngô Minh dự định di chuyển khu an toàn nhân loại, vì lẽ đó lúc này đơn giản trực tiếp hạ quyết tâm.
Trước tiên, Ngô Minh tìm tới đám người Nguyệt Ảnh, hạ lệnh tất cả mọi người lập tức rút đi, Nguyệt Ảnh sững sờ, nếu như lời này là người khác nói ra thì nàng chắc chắn sẽ không đi chấp hành, thế nhưng Ngô Minh nếu nói như vậy, vậy thì nhất định có nguyên nhân, lúc này nàng cắn răng một cái, lập tức là dẫn người xuống sắp xếp.
Mặc dù trải qua một loạt thảm họa, lúc này số lượng nhân loại bên trong khu an toàn cũng có mấy chục vạn, muốn lập tức rút đi cũng không dễ, bất quá trước mắt Ngô Minh không quản được nhiều như vậy, anh tìm đến Tinh Hà, để Tinh Hà giấu kỹ phi thuyền cẩn thận, không nên để Huyền Hạm đánh rơi, sau đó liền lập tức thôi thúc Kim giáp Lôi Minh bay về phía vị trí Trùng sào.
Vào lúc này, tự nhiên là muốn kéo Trùng nhân, bằng không khu an toàn nhiều người như vậy căn bản không thể rút lui toàn bộ.
Mệnh lệnh của Ngô Minh ban ra rất đột ngột, những người tín nhiệm Ngô Minh tự nhiên không cần phải nói, lập tức chuẩn bị, nhưng phần lớn bọn họ đều không có động tĩnh gì, ý nghĩ của bọn họ rất đơn giản, không thể chỉ vì một lời nói mà rời đi như thế, nơi này nhưng là vị trí bọn họ cư trú, coi như phải đi cũng phải chuẩn bị một chút, thu thập các loại đồ vật.