Tận thế tân thế giới

Chương 875: Tiên Thi lên cấp (1)




Nhìn thấy chiến dịch di tản diễn ra quá chậm, đám người Nguyệt Ảnh cũng rất lo lắng, nhưng không có cách nào cả, bọn họ tuy nhưng đã chưởng khống sức mạnh tân phái, thế nhưng chân chính nghe theo bọn họ chỉ huy cũng chỉ mấy ngàn người, còn lại mấy trăm ngàn người đều là dân thường, tuy nhiều người đã được cường hóa nhưng tâm tính vẫn là tâm lý của người dân thường, nghĩ pháp không trách chúng, dù sao bọn họ có rất nhiều đồ vật muốn thu thập, chẳng hạn như những thứ có giá trị khác nhau, chẳng hạn như thực phẩm tàng tư và các loại vũ khí khác nhau.

Đứng trên một tòa cao ốc nhìn đám người lộn xộn bên dưới, Nguyệt Ảnh lắc đầu nói: "Mệnh lệnh của Nhân Vương là mọi người lập tức tập hợp lại chuẩn bị sơ tán, nhưng nhìn tình hình hiện tại, sợ là đến tối cũng tập hợp không xong."

" Mấy đứa cháu rùa này, bọn họ không muốn sống dứt khoát liền mặc kệ bọn họ, đều là tự mình tìm đường chết, trách không được người khác! " Lực Vương đã quy phục Ngô Minh, lúc này gầm lên, tên này rõ ràng là một tên cục cằn, thích giải quyết vấn đề một cách đơn giản, bộc trực và thô lỗ, tính cách rất giống với Thiết Mâu, nhưng vừa nói xong thì Thiết Mâu ở một bên phụ họa: "Đúng, đúng vậy, Lực Vương, đừng nhìn chúng ta trước đây đã đánh nhau vài lần, nhưng ta đồng ý với ngươi về điểm này."

"Nếu cần, Ngô tiên sinh khẳng định cũng sẽ làm như vậy, điểm này đúng là yên tâm, những người như anh ấy biết cách nắm bắt tốt nhất! " Lúc này Tinh Hà nói, vẻ mặt hắn lãnh đạm, nhưng thực ra hắn ta là nhân vật chỉ thực sự quan tâm đến lợi ích. Nếu cần thiết, hắn có thể vì lợi ích hi sinh tất cả.

Trong đám đông bên dưới, xô đẩy và la hét, khóc lóc, ồn ào không dứt, gây khó khăn cho việc giữ gìn trật tự.

"Tiên sư nó, dựa vào cái gì bắt chúng ta đi, lẽ nào bên ngoài so với nơi này còn an toàn hơn?"

"Đúng đấy, đúng đấy, không nói gì liền bắt chúng ta đi, chuyện này quả thật không có đạo lý, hơn nữa chúng ta có nhiều đồ vật như vậy làm sao lôi đi? Lẽ nào cũng phải bỏ lại sao?"

“Bên ngoài đều là sương mù, bên trong còn có quái vật, hai tháng trước ta mới vừa chạy trốn tới Vũ Thành này, cho rằng có thể đem nơi này trở thành yên vui, không nghĩ tới lại phải đi, ta dựa vào, ta không đi, ta cứ đợi ở chỗ này, mọi người cũng đừng đi, xem bọn họ có thể thế nào?”

"Đúng, ta cũng không muốn đi, ta xem những cao tầng kia cố ý muốn chiếm lấy tài sản của chúng ta, không có nguy hiểm gì, tại sao phải đi?"

Cũng không biết là ai mở đầu, chẳng mấy chốc người bên dưới bắt đầu la lối, mắng nhiếc, rõ ràng lệnh sơ tán đột ngột này thực sự không thể chấp nhận được, đối với bọn họ, ngoại trừ bóng đen khổng lồ đột nhiên sâu trong tầng mây xuất hiện cách đây không lâu. Ngoài ra chẳng có gì đặc biệt, nhưng hàng trăm nghìn người phải sơ tán chỉ vì bóng đen thì khó ai có thể chấp nhận được, nhất là những người có nhà ở trong Khu an toàn, có điều kiện sống tốt hơn nên vạn lần đều không muốn, ở chỗ này bọn họ có thể là cao nhân nhất đẳng, nếu rời khỏi quê hương nhất định sẽ không thoải mái như ở đây.

Những người chịu trách nhiệm duy trì trật tự cũng khó có thể kiểm soát được tình hình, đừng nói bọn họ, ngay cả đám người Nguyệt Ảnh cũng không được, Tinh Hà trực tiếp dang tay nói: "Ta sợ tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát, ta đề nghị chúng ta nên sơ tán trước, nếu những người này bạo loạn thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra!”

Vừa dứt lời, liền nghe thấy xa xa truyền đến một trận thanh âm cổ quái, cũng do Tinh Hà trải qua cường hóa nên thính giác khác hẳn với thường người mới có thể nghe được, tự nhiên, Nguyệt Ảnh cũng nghe được, theo thời gian trôi đi, thanh âm kia càng ngày càng rõ ràng, đừng nói là bọn họ, ngay cả không ít dân thường bên dưới cũng nghe được âm thanh.

Ngoại trừ âm thanh, trên mặt đất cũng truyền đến chấn động quái lạ.

Cảm giác như có thiên quân vạn mã đang phi nước đại.

“Xảy ra chuyện gì?” Có người hỏi nhưng không có ai trả lời, bởi vì không ai biết chuyện gì đang xảy ra. Khi âm thanh và sự rung chuyển của mặt đất càng ngày càng lớn, tiếng ồn ào và tiếng mắng mỏ trong đám đông cũng từ từ thấp xuống, ngay sau đó, tất cả mọi người đều lộ ra gương mặt hoảng sợ, dựng thẳng lỗ tai nghe.

Đám người Nguyệt Ảnh đang đứng trên cao nhìn thấy cảnh tượng cũng khiến bọn họ chấn động.

Ở phía xa, một đội quân Trùng nhân ước chừng lên đến cấp trăm vạn gầm thét, một đội quân trăm vạn Trùng nhân, đó là khái niệm gì?

Chỉ nhìn thôi cũng khiến máu đông lại, thậm chí quên cả thở, ngay cả những người như Nguyệt Ảnh và Tinh Hà, những người đã nhìn thấy thế giới rộng lớn và trải qua nhiều biến cố nguy cấp lúc này cũng sững sờ, không nói được lời nào.

"Trùng... Trùng... Trùng..." Những người đứng ở rìa ngoài cùng hiển nhiên là người đầu tiên nhìn thấy Trùng nhân xông vào, kẻ nhát gan đã sợ hãi vãi tè rồi. Ở Vũ Thành nhân loại ai chưa từng thấy Trùng nhân? Ngay cả trẻ em cũng nhìn thấy nó, hơn nữa phần lớn mọi người đã từng săn giết Trùng nhân để chiếm lấy Tinh hạch nguyên lực trong não của Trùng nhân. Tất nhiên, nhiều người đã bị Trùng nhân giết, song phương có thể nói là kẻ thù truyền kiếp, nhưng từ tâm thức, con người vẫn sợ những con quái vật này hơn.

Thường thì gặp ba hai Trùng nhân đã có thể dọa người chết khiếp, nếu có mười mấy con thì nhất định chết chắc, hiện tại lại thấy một biển Trùng nhân vô tận, số lượng tuyệt đối vượt quá mười vạn, thậm chí trăm vạn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả những người to gan cũng sợ co vòi, thậm chí có người còn đái cả ra quần.

Tốc độ của những Trùng nhân rất nhanh, chúng không cho con người một chút cơ hội nào để phản ứng. Đừng nói bọn họ, ngay cả những binh sĩ cường hóa cầm trong tay súng ống, cũng sợ hãi đến mức quên nổ súng, vì bọn họ biết có nổ súng hay không cũng vô nghĩa.

"Nguy rồi!" Đám người Nguyệt Ảnh nhìn thấy cảnh này vừa định ra lệnh tấn công, vừa lúc đó, Kerrigan vẫn phiêu phù trên không trung vẫn không nói gì, lúc này lên tiếng: "Yên tâm, Trùng nhân là Ngô Minh phái tới!"

Một câu, liền dọa mọi người hoảng sợ, ngay sau đó, bọn họ quả nhiên phát hiện những Trùng nhân không phải tới giết người, khi những Trùng nhân chạy tới, hóa ra chúng sử dụng lực lượng mạnh mẽ để mang theo con người mà chúng gặp phải, sau đó nhanh chóng chạy trốn, trăm vạn Trùng nhân muốn vác đi mấy trăm ngàn con người, chuyện này quả thật quá dễ dàng, giống như con kiến dọn tổ vậy, Trùng nhân tay không tìm tới Nhân loại, vọt thẳng đi tới liền vác đi, cũng mặc kệ đối phương có đồng ý hay không, chỉ mấy phút, mấy trăm ngàn người liền bị Trùng nhân toàn bộ vác lên chạy ra ngoài Vũ Thành.

“Đừng… đừng, ta vẫn chưa lấy đồ của mình!” Một người đàn ông táo bạo phản ứng và quát Trùng nhân đang vác hắn ta, nhưng Trùng nhân phớt lờ hắn và chạy nhanh hơn.

Nhìn thấy cảnh này, đám người Nguyệt Ảnh gần như trố mắt ra ngoài: “Còn có thể như vậy sao?”

Vốn dĩ có hàng trăm nghìn người, nhưng lúc này, ngay khi Trùng nhân vừa qua chẳng khác gì châu chấu quá cảnh, không còn một ngọn cỏ, một người cũng không còn, mấy phút sau nơi này trở nên trống rỗng, trở thành một thành phố trống không.

Ngay sau đó, một đạo kim quang từ xa bay tới gần, chính là Ngô Minh. Hiển nhiên, trước đó Ngô Minh đi tìm Vũ Trùng vương, để nó khống chế Trùng nhân trợ giúp nhân loại di tản, Ngô Minh biết rõ một ít nhược điểm của nhân loại, vì lẽ đó dùng phương pháp cứng rắn là thích hợp nhất, bởi vì Ngô Minh cảm giác không thích hợp, hơn nữa rất không thích hợp.

Về phần có chuyện gì, Ngô Minh nhất thời không thể nói ra, có thể là do Huyền Hạm đến, hoặc cũng có thể bởi vì những lý do khác, nhưng rõ ràng không thể ở lại Vũ Thành lâu hơn nữa, đây là Ngô Minh chắc chắn 100%. Vũ Thành hiện tại có vẻ yên bình và an toàn, nhưng Ngô Minh có thể cảm nhận được đây là yên tĩnh trước cơn bão, một khi cơn bão đến, nơi này sẽ biến thành Tu La tràng.

Vì vậy, Ngô Minh có kế hoạch của mình.

"Nguyệt Ảnh, A mỗ, các ngươi đi theo Tinh Hà lên phi thuyền rời khỏi đây trước. Tinh Hà, ngươi đưa bọn họ rời khỏi Vũ Thành, cách nơi này ít nhất hàng trăm km, cũng mang theo những Phù đồ và Phù sư, khi gặp nguy hiểm thì để bọn họ động thủ, Kerrigan đạo sư, ngươi ở lại với ta!” Ngô Minh bàn giao xong trực tiếp vung tay lên, cả người hạ xuống đất, Kerrigan đạo sư tự nhiên theo Ngô Minh đi xuống không chút do dự, những người khác muốn hỏi điều gì nhưng là bọn họ hiểu rõ Ngô Minh. Ngô Minh lúc này giao phó chuyện này nhất định phải có lý do của anh ta, cho nên bọn họ đều nhịn xuống không có hỏi nhiều, ngay sau đó Tinh Hà đã điều khiển phi thuyền hạ xuống, đem tất cả mọi người tiếp nhập phi thuyền, lúc này mới nhanh chóng hướng về phía Trùng nhân rời đi bay tới.

Sau khi mọi người rời đi, giờ phút này Vũ Thành hoàn toàn biến thành một thành phố trống rỗng, không nói đến con người, ngay cả Trùng nhân cũng trốn sạch không còn một mống.

“Ngô Minh, tế đàn Thần ấn sắp xuất hiện rồi sao?” Kerrigan đạo sư tự nhiên đoán được tình hình hiện tại nên lên tiếng hỏi.

"Chắc cũng tương tự như vậy. Trước đó Huyền Hạm đến và đột ngột rút lui, có một số khả năng. Một là hắn đã sợ hãi Tam Giới Hỏa Phù của mình. Tất nhiên, khả năng này là có, nhưng hẳn không phải nguyên nhân chủ yếu. Ta đã cẩn thận cảm nhận được, lúc đó ngoài khí tức của Huyền Hạm dường như còn có một số khí tức cường đại khác. Có lẽ chính vì vậy mà Huyền Hạm không ra tay, khả năng là kiêng kỵ những tồn tại tiềm ẩn kia, bởi vì một khi hắn ra tay, coi như có thể thắng chúng ta thì thực lực nhất định sẽ bị tổn hại, dù sao ta và ngươi tổng cộng có bốn đạo Tam Giới Hỏa Phù, một khi kích phát thì cho dù là Huyền Hạm cũng phải cân nhắc một chút, sở dĩ hắn tạm thời rút lui có lẽ cũng vì tế đàn Thần ấn, nên ta suy đoán tế đàn Thần ấn sẽ sớm xuất hiện, đến lúc đó tình hình ở đây sẽ rất hỗn loạn, vì vậy mà ta lập tức cho sơ tán mọi người!” Ngô Minh lúc này nói ra nguyên do.

"Ngươi làm rất đúng, như vậy sau đó phải làm gì?" Kerrigan đạo sư hỏi, ngươi đương nhiên biết mình hiện tại là người duy nhất có thể giúp đỡ Ngô Minh, những người khác thực lực tuy không yếu, nhưng nếu như tranh đấu với cấp bậc tồn tại như Huyền Hạm thì không hữu ích chút nào, cho nên sơ tán trước là lựa chọn tốt nhất.

"Ta muốn lên cấp Tiên thi!" Ngô Minh vừa nói xong, lông mày Kerrigan nhảy dựng: “Ngươi cân nhắc một chút, nguy cơ rất lớn.”

Ngô Minh gật đầu, ra hiệu chính mình cân nhắc được, sau đó là Ngô Minh lấy ra hai lá bùa từ mi tâm để kích hoạt, ngay sau đó, hai viên tinh thể kỳ lạ to bằng nắm tay xuất hiện trong tay Ngô Minh.

Hai khối kết tinh có được là do giết Thiền Sư và hai Ác quỷ tiên thi, hai Ác quỷ tiên thi bị Tam Giới Hỏa Phù giết chết để lại hai khối kết tinh này.