Tận thế tân thế giới

Chương 869: Trở về Vũ Thành (2)




Từ bên trong chùm sáng đi ra tự nhiên chính là hai người Ngô Minh và Tinh Hà, những người khác đều lưu lại bên trong phi thuyền, vốn ban đầu Ngô Minh cũng không muốn tham gia với Tinh Hà, có điều từ sâu trong nội tâm Ngô Minh vẫn nghi ngờ Tinh Hà, vì vậy liền theo nhìn xem Tinh Hà đến tột cùng muốn làm gì?

Thứ vừa giết quái vật chính là hệ thống vũ khí trên phi thuyền, hệ thống vũ khí này đối với cao thủ thì vô dụng, nhưng đối với quái vật cấp thấp như vậy lại là vũ khí cực kỳ đáng sợ.

Lúc này Carl vẫn trốn dưới gầm xe không dám ra ngoài, nhưng Ngô Minh và Tinh Hà đều không phải người bình thường, bọn họ đã nhận ra sự tồn tại của Carl.

"Nhận dạng mục tiêu!" Hướng về phía Carl, Tinh Hà nói một câu như vậy. Ngay sau đó, Ngô Minh nhìn thấy một số hình ảnh lấp lánh trong con ngươi của Tinh Hà, anh ta sửng sốt một lúc, sau đó nhận ra đây nhất định là một công nghệ máy tính sinh học, với tư cách là lão đại hậu trường Công ty Tinh Hà, Tinh Hà có loại kỹ thuật này cũng không kỳ quái.

Ngay sau đó Tinh Hà nói: "Giám đốc cấp ba của bộ phận nghiên cứu khoa học của phân bộ Công ty Tinh Hà ở Rio de Janeiro, Carl, xin chào, ta là giám đốc cấp chín của tổng bộ Công ty Tinh Hà, Tinh Hà!"

Ở bên trong Công ty Tinh Hà, hệ thống cấp bậc rất nghiêm ngặt, ngay cả nhân viên cấp một cũng biết toàn bộ phân cấp hệ thống, mà ở bên trong Công ty Tinh Hà, đạt đến cấp chín người chỉ có một, cho nên khi nghe Tinh Hà tự báo thân phận, Carl là giám đốc cấp ba lập tức có vẻ mặt kinh hãi, sau đó vội vàng bò khỏi gầm xe ra ngoài.

Có điều hắn hiển nhiên không ngờ lại gặp được ông chủ lớn nhất của Công ty Tinh Hà, lúc này người đàn ông khoảng ba mươi tuổi này lại lắp bắp không nói được lời nào.

"Ngươi cần bổ sung một ít năng lượng, sau đó từ từ nói cho ta biết tình huống nơi này!" Tinh Hà ném cho Carl một thứ giống như một thanh kẹo, vật này là hắn làm ra trong phi thuyền có thể tự mình sản sinh đồ ăn, tuy không có mùi vị gì tốt, nhưng lại có thể cung cấp năng lượng rất mạnh mẽ, ăn thêm một viên tiếp theo, đủ để bù đắp mức tiêu thụ hàng ngày của những người bình thường.

Trong khi Carl đang hồi phục, Tinh Hà quay sang Ngô Minh nói: "Ta có chip sinh học chuyên dụng và công nghệ hình ảnh võng mạc trong cơ thể, nhân viên của công ty chúng tôi cũng có chip riêng trong cơ thể, ta có thể tùy ý thu được tin tức của bọn họ!"

Ngô Minh đã sớm đoán được kết quả này, không thể không nói, cơ chế quản lý nội bộ của Công ty Tinh Hà khá chặt chẽ, vẫn là câu nói kia, nếu như không phải xuất hiện cổng trung tâm, một mình Ngô Minh muốn đối phó Công ty Tinh Hà cũng không phải dễ dàng như vậy.

Carl ở một bên ăn kẹo và nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chỉ có điều bởi vì đối mặt với ông chủ lớn nhất Công ty Tinh Hà nên hắn vẫn biểu hiện rất lúng túng, nhưng vẫn kể tình hình hiện tại. Nghe được phân bộ công ty mình đã bị công phá, hiện tại càng thêm hỗn loạn, Tinh Hà lập tức sắc mặt âm trầm.

"Kohler đâu? Bob đâu? Tại sao họ không kiểm soát tình hình?" Tinh Hà lạnh giọng hỏi.

"Giám đốc Kohler đã chết, và Bob chủ quản hắn... Hắn lôi kéo bộ phân nhân viên bảo an còn lại, chiếm khu vực văn phòng, và bà Rowling, trợ lý của Giám đốc Kohler đã tuyển dụng một số người bên ngoài chiếm khu vực nghiên cứu và phát triển, họ kiểm soát tất cả những thực phẩm còn lại, những người khác phải dựa vào sắc mặt của bọn họ để sinh tồn..." Nhìn thấy Tinh Hà sắc mặt càng ngày càng lạnh, Carl cũng khôn ngoan ngậm miệng lại, đối với hắn mà nói, có thể gặp được Tinh Hà tuyệt đối là may mắn, so với Bob và Rowling, hắn xem như vẫn chưa phản bội Công ty Tinh Hà.

“Còn căn cứ ngầm thì sao? Tinh Hà lại hỏi.

"Ta không biết. Giám đốc Kohler thực sự đã bị Giám đốc Bob giết, nhưng Giám đốc Kohler có quyền cao nhất trong toàn bộ chi nhánh, tôi nghe nói ông ấy đã ra lệnh đóng cửa hệ thống căn cứ dưới lòng đất, tất nhiên, tôi chỉ nghe từ những người khác nói." Carl giải thích.

"Ngươi làm rất tốt, nhớ kỹ, Công ty Tinh Hà bất cứ lúc nào cũng sẽ không sụp đổ, người phản bội công ty sẽ nhận hình phạt nghiêm khắc nhất, bây giờ ngươi dẫn ta đi tìm Bob và Rowling, ta muốn đi thu hồi quyền quản lý!" Tinh Hà nói xong nhìn Ngô Minh một chút, ý tứ rất rõ ràng, hắn hiện tại tuy mạnh miệng, nhưng dù sao vẫn là một người, lúc cần thiết vẫn cần Ngô Minh trợ giúp.

Ngô Minh gật đầu, bên trong Công ty Tinh Hà có rất nhiều nhân tài, xác thực là anh rất cần, bởi vì nhất định phải có nhân tài mới có thể thành lập trật tự một lần nữa.

Được Ngô Minh đồng ý, Tinh Hà tự nhiên là tự tin tăng nhiều, xác thực, thực lực bây giờ của hắn cũng không tính yếu, nhưng dù sao cùng Ngô Minh so ra vẫn chênh lệch quá nhiều, có Ngô Minh ở đây, tin tưởng coi như gặp phải tình huống phi thường phiền phức cũng có thể dễ dàng giải quyết.

Carl ở một bên cẩn thận nhìn, hắn đã sớm chú ý tới Ngô Minh, nhìn thấy ngay cả ông chủ Tinh Hà đối với người này đều cung kính như thế, liền biết đối phương không phải người bình thường.

"Dẫn đường đi!" Tinh Hà lúc này đã muốn thu hồi quyền khống chế gấp không chờ nổi.

"Chỉ ba chúng ta thôi sao?" Carl ngẩn người, hắn cho rằng Tinh Hà ít nhất phải mang theo một đội nhân viên an ninh được vũ trang đầy đủ mới có thể đột nhập khu văn phòng và khu nghiên cứu phát minh, nhưng nếu như chỉ có ba người bọn hắn thì chẳng khác gì đi chịu chết.

"Ừ, đủ rồi!" Ánh mắt Tinh Hà lạnh lẽo, Carl lập tức không dám hỏi nhiều nữa, mặc dù vô cùng khó hiểu cũng không có ý kiến gì, nhưng trước mắt hắn chỉ có thể dẫn đường.

Có điều rất nhanh, Carl liền biết hai vị bên người mình này không phải người bình thường, lộ trình từ nơi này đến khu sinh hoạt và khu nghiên cứu phát minh còn mấy phút nữa, dọc theo đường nên có không ít quái vật khủng bố, nhưng một đường đi tới dĩ nhiên không chỉ gặp phải một con. Nghiêm chỉnh mà nói, không phải là không gặp phải, mà là những quái vật kia sau khi phát hiện bọn họ thì lập tức giống như cảm giác được khí tức kinh khủng nào đó trực tiếp đào tẩu, giống như vừa rồi Carl nhìn thấy một quái vật cao hơn ba mét, như là khủng long bạo chúa Rex với lực cắn mạnh đã bỏ chạy ngay sau khi nhìn thấy ba người họ, thậm chí còn húc đổ một chiếc ô tô ven đường vì sợ hãi.

Điều này trước đây là không thể tưởng tượng nổi, xưa nay chỉ có quái vật truy giết con người, con người nhìn thấy quái vật thì chỉ biết chạy trốn, nhưng chưa từng nghe nói quái vật sợ hãi con người.

Carl tự nhiên biết đây là phản ứng bản năng của quái vật, khi gặp phải kẻ yếu thì chúng nó tự nhiên không kiêng dè chút nào, nhưng gặp phải cường giả đủ để diệt sát chúng nó thì sẽ như chuột gặp phải mèo trực tiếp chạy trốn.

"Ông chủ quả nhiên không phải người bình thường, hiện tại không có việc gì rồi!" Cứ như vậy, Carl tự tin tăng lên rất nhiều, lúc này bước chân cũng nhanh hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau, hắn nhìn thấy trước mắt có hai tòa nhà, chính là tòa nhà sáu tầng khu văn phòng do Bob dẫn dắt hơn trăm nhân viên bảo an chiếm đoạt lĩnh, khu còn lại chỉ có ba tầng nhưng rất rộng, trông giống như một tòa nhà xưởng khổng lồ, là do Rowling cấu kết xã hội đen bên ngoài chiếm lĩnh khu nghiên cứu phát minh, muốn nói nhân số, đám người Rowling có ít nhất hơn 200 người, chỉ có điều vũ khí bọn họ kém hơn đám người bộ phận an ninh của Bob.

"Đi gặp Bob trước!" Tinh Hà lúc này mới nói, Bob là nhân vật số hai ở đây, giám đốc cấp bốn, địa vị rất cao, không ngờ đối phương vậy mà lại dám vi phạm mệnh lệnh của mình kết bè kết đảng ở đây.

Ngô Minh cũng không để ý, anh nhìn thời gian, ở chỗ này anh không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, dù sao còn không biết tình huống hiện tại Vũ Thành như thế nào, tốt nhất là có thể xử lý nhanh lên một chút, sau đó nhanh chóng trở về.

Mới vừa tới gần khu văn phòng, Ngô Minh liền nhận ra ở đối diện nhà lớn có ít nhất sáu điểm bắn tỉa, mà ở tòa nhà phía trước có bốn nhân viên bảo vệ được trang bị súng, khi khoảng cách còn năm mươi mét, một viên đạn bang một tiếng, bắn trúng mặt đất trước mặt Carl thành một cái một hố nhỏ, sau đó liền nghe đến phía trước có người hô to: "Đứng lại, nếu tiến về phía trước thì sẽ bắn người chứ không phải sàn nhà!"

Carl sợ hãi lùi lại mấy bước, mà Tinh Hà và Ngô Minh thì lại không quan tâm chút nào đến đạn bắn, lúc này Tinh Hà sắc mặt âm trầm, lúc này thuộc hạ của hắn lại dám chĩa súng vào hắn, điều này làm cho Tinh Hà tự cao tự đại lập tức nổi giận.

Hắn không nói gì, trực tiếp lấy ra hai tấm bùa chú kích hoạt.

Ở Long Hổ Sơn, hắn là tuỳ tùng Thiền sư học tập Phù pháp, phải biết Tinh Hà không phải là người bình thường, thân thể được khoa học kỹ thuật cường hóa qua, không riêng bắp thịt sức mạnh tăng lên, ngay cả sức quan sát, lực phân tích, trí nhớ và năng lực lý giả đều được cường hóa, nói chung là thông minh hơn so với người bình thường rất nhiều, hơn nữa trong cơ thể hắn cấy vào chíp sinh vật máy vi tính, càng là như hổ thêm cánh, tuy thời gian không lâu, thế nhưng đối với năng lực nắm giữ Phù pháp đã hoàn toàn đạt đến cấp bậc Phù đồ cao cấp.

Lúc này hắn kích hoạt hai tấm bùa chú, một đạo là Quỷ phù, ở Long Hổ Sơn, trên căn bản Phù đồ có chút thực lực đều sẽ có Phù triện loại hình công kích này, mà một đạo khác là Bùa hộ mệnh, có thể tạo thành vòng bảo hộ, bảo vệ thân thể.

Lập tức một đoàn sương mù màu đen dày đặc gào thét mà ra, biến thành một bóng ma gầy gò như bộ xương và lao lên, cùng lúc đó, Tinh Hà cũng từ phía sau rút ra một chiến đao xông tới.

Hắn không có lựa chọn nói chuyện, mà trực tiếp động thủ.

Chuyện này là chuyện nội bộ của Công ty Tinh Hà, Ngô Minh cũng lười nhúng tay, hơn nữa Ngô Minh có thể nhìn ra những người ở tòa nhà đối diện quả thực cũng không phải người hiền lành, ngay khi Tinh Hà xông tới, trong nháy mắt sáu điểm bắn tỉa bao gồm cả bốn người gác cổng, mười khẩu súng đồng loạt nổ súng.

Phần lớn hỏa lực đều hướng về phía Tinh Hà mà bắn, nhưng cũng có hai viên đạn bắn tỉa nhắm về phía anh ta và Carl vốn đã sợ hãi.

Vào lúc này Ngô Minh đột nhiên phát hiện một chuyện thú vị, mình vậy mà có thể quan sát được quỹ tích đường đạn do xạ thủ bắn tỉa của đối phương bắn, mà Ngô Minh hầu như đã vươn tay đẩy Carl ngay trước khi đối thủ bóp cò, sau đó anh ta cũng di chuyển né tránh, đồng thời khi tiếng súng vang lên, thì viên đạn đã bắn theo quỹ đạo dự kiến của Ngô Minh, có điều bởi vì Ngô Minh và Carl đã sớm né tránh đường đạn nên chỉ có thể bắn trên mặt đất.

Trong mắt người ngoài, hai hành động của Ngô Minh rất tự nhiên, giống như là tùy ý mà làm, Carl cũng nghe được âm thanh viên đạn bắn trên mặt đất phía sau mới có phản ứng.

Các tay súng bắn tỉa trên lầu cũng sửng sốt, bọn họ cầm trong tay súng ngắm tiên tiến nhất Công ty Tinh Hà, tính năng tự nhiên không cần phải nói, phạm vi bắn tỉa đặc biệt có thể chụp ảnh nhiệt, ngay cả trong sương mù dày đặc thì cũng có thể nhìn thấy đường nét của mục tiêu, bọn họ thấy rõ lúc phía bên mình nổ súng thì đồng thời mục tiêu cũng né tránh một cách quỷ dị.