Bởi vì có Kerrigan đạo sư ở đây, với sự giúp đỡ từ kiến thức sâu rộng của Tỗn Sư nên phi thuyền đã tìm được đã tìm thấy cổng trung tâm gần nhất và bắt đầu nhảy lên.
Thành thật mà nói, Ngô Minh cảm thấy nếu như Tích Hi ở chỗ này thì cô ta nhất định có thể trò chuyện với Kerrigan đạo sư, cùng nghiên cứu cổng trung tâm nhất định mạnh hơn so với mình. Trong quá trình lựa chọn cổng trung tâm để nhảy lên, Ngô Minh hoàn toàn không biết mình đang ở đâu, trên thực tế, không ai biết cách đi ngoại trừ Kerrigan đạo sư.
Lúc này Kerrigan đạo sư đã trở thành một ‘hoa tiêu sống’, không ngừng lựa chọn cổng trung tâm tiến hành nhảy lên, đôi khi còn cần lựa chọn một cổng trung tâm khác, ở trong hư không đi một hai ngày là chuyện rất bình thường. Ngày thứ mười khi rời khỏi Long Hổ Sơn, phi thuyền lại một lần nữa xuyên qua một cổng trung tâm, ngay sau đó, ngoài cửa sổ hiện ra không phải là hư không hắc ám mà là một mảnh sương mù dày đặc.
Ngô Minh lập tức bị chấn động.
“Hẳn là sắp tới rồi, địa cầu theo như lời ngươi hẳn là nơi này, nhưng chúng ta không cần đi qua cổng trung tâm, bằng vào tốc độ phi thuyền này thì có đi một vòng tinh cầu cũng không bao lâu, nếu thông qua cổng trung tâm thì ngược lại sẽ đi đường xa hơn!”
Kerrigan đạo sư lúc này mới nhẹ nhàng ngáp một cái, Ngô Minh lập tức ý thức được trong thời gian mười ngày này Kerrigan đạo sư căn bản chưa từng nghỉ ngơi, một khắc cũng chưa từng rời đi, đứng ở buồng lái để phân biệt phương hướng.
Ngô Minh lập tức nhìn ra bên ngoài, quả nhiên anh nhìn thấy một số tòa nhà cao tầng trong sương mù dày đặc, biết những gì Kerrigan nói là đúng.
“Được rồi đạo sư, ngươi đi nghỉ ngơi đi, nếu đã tới địa cầu thì mọi sự còn lại để ta làm.” Ngô Minh vội vàng bảo Kerrigan đạo sư đi xuống nghỉ ngơi, lúc sau mới cùng Tinh Hà xác nhận vị trí hiện tại.
Không thể không nói, Tinh Hà quả nhiên là có năng lực, bằng không cũng không có khả năng thành lập một công ty to lớn như vậy, càng là nắm giữ tài nguyên công nghệ mạnh nhất của nhân loại.
Hắn nhanh chóng kết nối một hình ảnh với màn hình chính của nền văn minh công nghệ vô danh này, một hình ảnh gần như ba chiều xuất hiện, đồng thời biểu thị vị trí của họ vào lúc này.
“Nam Mĩ, Brazil!” Tinh Hà chỉ vào vị trí trên hình ảnh bản đồ nói, sau đó tựa hồ nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Ngô Minh, tiếp tục nói: “Hiện tại các vệ tinh xung quanh trái đất về cơ bản đã có thể hoạt động, trong những vệ tinh đó hơn phân nửa đều thuộc về Công ty Tinh Hà, hoặc được công ty con do chúng tôi kiểm soát sản xuất, vì vậy ta có quyền cao nhất và có thể lấy thông tin bất kỳ vệ tinh nào trong số này.”
Ngô Minh hiểu rõ, không thể không nói, nếu như không có các chủng tộc Dị tộc nhân khác, Công ty Tinh Hà chắc chắn sẽ thuộc về tồn tại bất khả chiến bại trên Trái đất. Nhưng khi nói đến vệ tinh, Ngô Minh nhớ rõ trước kia có một số chuyên gia đã đề cập với anh ta rằng ngoài vệ tinh liên lạc và trinh sát, còn có các vệ tinh dùng để tấn công, nhưng những vệ tinh này được bảo mật tuyệt đối, nếu Công ty Tinh Hà lợi hại như vậy, những vệ tinh thuộc về bọn họ khẳng định cũng có vệ tinh dùng để tấn công.
Bị hỏi vấn đề này, Tinh Hà sửng sốt một chút, sau đó thản nhiên nói: “Quả thật là có, chẳng qua trước đây ta đã dùng qua một ít, ngươi cũng biết, quỹ đạo những vệ tinh này đơn độc trong không gian, nơi duy nhất có được năng lượng chính là năng lượng mặt trời, hơn nữa vì lý do kỹ thuật thì phải mất nhiều thời gian để tích trữ năng lượng cho một cuộc tấn công. Ngoài ra, còn cần đủ nhân viên mặt đất tiến hành thao tác, nhưng nếu chỉ điều khiển một vệ tinh tấn công thì ta có thể nghĩ một biện pháp.”
“Uy lực thế nào?” Nghe nói có cửa, Ngô Minh vội vàng hỏi.
“Rất mạnh, ít nhất có thể dễ dàng phá huỷ một hàng không mẫu hạm chạy bằng năng lượng hạt nhân!” Về điểm này, Tinh Hà vẫn rất tự tin.
“Ngươi trước nghiên cứu một chút, nếu cần thiết ta sẽ nói cho ngươi biết!” Ngô Minh cuối cùng nói. Trước mắt địch nhân của mình ngoại trừ Thiên Khải tộc, Quỷ Hạm tộc, giờ lại thêm Phù sư Long Hổ Sơn. Nếu có người đuổi tới nơi này, có thêm thủ đoạn công kích vẫn là tốt nhất.
Lúc này, phi thuyền hạ độ cao xuống rất thấp, nhiều nhất chỉ khoảng trăm mét, mặc dù có sương mù nhưng cũng có thể nhìn thấy hình dáng kiến trúc phía dưới.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là bầu trời phía trên một thành phố, từ những hình dáng toà nhà san sát liền có thể nhìn ra sự thịnh vượng trong quá khứ, ít nhất là một thành phố cỡ trung bình. Nhưng bây giờ, cả thành phố yên tĩnh như bóng ma, bởi vì có cổng trung tâm nên rất nhiều sinh vật sống trên các hành tinh cực kỳ xa xôi cũng đã xuất hiện ở đây, trong đó có rất nhiều kẻ thích giết chóc thành tánh, thực lực cường hãn, người thường đối đầu với chúng nó thật đúng là không có phần thắng.
“Ta ở có một phân bộ ở Nam Mĩ, quy mô rất lớn, khi ta thành lập hạm đội thì phân bộ này còn đang hoạt động, ý của ta là nếu có thể, ta có thể đi một chuyến mang đi một số nhân tài công nghệ cao, như vậy về sau đối với chúng ta cũng có lợi!” Tinh Hà lúc này nói.
Ngô Minh nhìn chằm chằm Tinh Hà, gật đầu: “Có thể, có điều phải nhanh lên.”
Hiển nhiên, Ngô Minh cũng biết Tinh Hà vì chính hắn tranh thủ một ít nhân thủ, bất quá lại nói mình cũng có thể đạt được chỗ tốt, cho nên không có cự tuyệt.
Tinh Hà vừa nghe, lập tức kích động nói: “Vậy chúng ta lập tức chạy tới nơi đó!”
Rio De Janeiro, phân bộ Công ty Tinh Hà, một khu phức hợp các tòa nhà có diện tích cực lớn, được bao quanh bởi một bức tường cao tới năm mét, bất quá giờ phút này, tường vây có rất nhiều địa phương bị tổn hại, cổng vào đã bị phá hủy mở ra, có một cảm giác mục nát ở khắp mọi nơi.
Một con quái vật trông giống như lai giữa người và thằn lằn, thân hình cao hơn một người, lúc này nó dùng hai chi trước khỏe mạnh xé toang một chiếc ô tô bị lật, cố gắng tìm kiếm xác chết trong xe.
Con quái vật này có hai chân khỏe mạnh, giống như một con thằn lằn lớn có thể đứng thẳng đi lại, thân thể của nó có một lớp da cực kỳ mịn màng, có chút giống như da sền sệt, cực kỳ cứng rắn, ngay cả viên đạn cũng không thể xuyên thủng. Nó có cái đầu to, miệng đầy răng sắc nhọn, cái đuôi dài hai mét có cựa xương đung đưa qua lại, không thể nghi ngờ đây chính là vũ khí của nó, nếu cần, chiếc đuôi này có thể giết chết một người trong nháy mắt.
Tấm tôn dày không thể chống chọi lại móng vuốt chắc khỏe của con quái vật, chẳng mấy chốc những xác chết trong xe bị lôi ra ngoài và trở thành thức ăn của con quái vật.
Cách đó chỉ hơn mười mét, Carl kinh hoàng trốn dưới gầm một chiếc ô tô, hắn là giám sát viên cấp ba của phân bộ Rio De Janeiro Công ty Tinh Hà, bởi vì Công ty Tinh Hà thực lực cường đại, ngay cả khi sương mù kéo đến thì họ vẫn bình tĩnh, làm việc một cách có trật tự, ngay cả sau khi các loại sinh vật kỳ lạ xuất hiện trong sương mù, bọn họ vẫn không cảm thấy gì.
Bởi vì trong phân bộ này có 10 tòa nhà dưới lòng đất và một lượng lớn vật liệu dự trữ, cho dù họ sinh tồn ở đây trong vài năm cũng sẽ không có vấn đề gì, về phần lực lượng an ninh, hơn 200 nhân viên vũ trang đã được huấn luyện trong Khu an ninh tuyệt đối có thể ứng phó bất kỳ tình huống nào.
Nhưng bọn họ vẫn quá lạc quan, sau khi ban lãnh đạo cao nhất của công ty Tinh Hà khẩn cấp điều chuyển ba tàu chiến được bí mật chế tạo và một nhóm nhân sự, phân bộ đã mất liên lạc với ban lãnh đạo cao nhất của công ty.
Sau đó, các loại rắc rối xuất hiện, quái vật bên ngoài không giảm mà còn tăng lên, chúng ngày càng trở nên mạnh mẽ và đáng sợ hơn, cuối cùng, phân bộ bọn họ bị công phá.
Một con quái vật chưa từng thấy qua, nặng ít nhất mấy chục tấn, cao bảy tám mét xé nát hàng phòng ngự, con quái vật này rất giống quái vật trong phim kinh dị, da dày thịt béo, lực lớn vô cùng. Bức tường bê tông trước mặt nó giống như tờ giấy, vũ khí cá nhân là trò cười đối với loại quái vật này, ngay cả vũ khí hạng nặng cũng khó có thể gây sát thương cho nó.
Cũng may, con quái vật này chỉ hành động theo bản năng, chỉ công phá phòng ngự, giết một chút người, phá hoại một hồi liền rời đi, có điều cũng bởi vậy nơi này triệt để rơi vào nguy cơ. Con quái vật là một nguyên nhân bên ngoài, cón có một nguyên nhân bên trong, một số người có quyền lực bắt đầu có tư tâm vì họ không thể liên lạc với quản lý cấp cao của trụ sở chính, bắt đầu kéo bè kéo cánh, cuối cùng vì tranh cướp lợi ích chém giết lẫn nhau. Toàn bộ chi nhánh rơi vào hỗn loạn, nhóm quyền lực nhất là cựu phó giám đốc bộ phận an ninh, có ít nhất hơn trăm người đi theo hắn. Lực lượng khác được mười mấy nhà khoa học và xã hội đen địa phương thành lập, những tên xã hội đen đó lúc trước ở bên ngoài giãy dụa cầu sinh, cuối cùng trốn tới đây chiếm giữ.
Carl cùng một ít đồng sự không muốn dựa vào hai cổ thế lực này, chỉ có thể là đơn độc sinh tồn, lần này chính vì đi ra ngoài tìm chút đồ ăn, kết quả còn chưa đi ra ngoài được đã gặp phải nguy hiểm, xe bị hất tung văng ra xa, tài xế và người ngồi vị trí ghế lái phụ tử vong tại chỗ, hắn may mắn bò ra ngoài, vừa mới trốn được thì quái vật kia liền đến.
Nghe âm thanh của con quái vật nhai thịt và xương, Carl đã vô cùng sợ hãi. Mới một tháng trước, hắn còn tràn ngập cảm giác ưu việt, cho rằng những phiền toái và nguy hiểm cách mình rất xa, cho rằng mình vĩnh viễn không cần lo lắng vấn đề sinh tồn, bởi vì hắn ta là thành viên của Công ty Tinh Hà.
Nhưng hiện tại, hắn chỉ lo mình có thể sống đến ngày mai hay không, càng sợ càng run.
Đúng lúc này, Carl không cẩn thận đụng phải một mảnh vỡ thủy tinh, trực tiếp cắt trúng đùi mình, tuy Carl đã cố kìm lại không kêu lên một tiếng, nhưng tiếng thủy tinh nhẹ vang lên vẫn khiến con thằn lằn tưởng chừng như đang đi thẳng bỗng quay đầu lại.
Lúc này Carl cảm thấy tim mình như ngừng đập, hắn thẫn thờ nhìn con quái vật ngậm miếng thịt trong miệng, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, mình chết chắc rồi.
Có điều vừa lúc đó, đầu quái vật bỗng nhiên nổ tung, ximăng mặt đất dưới thân quái vật cũng bị nổ ra một cái hố to, trong không khí thậm chí có thể nhìn thấy dấu vết của đạn đạo, đợi khi quái vật kia ầm ầm ngã xuống đất, Carl mới phản ứng được.
Có người cứu mình?
Dấu vết đường đạn lưu trong không khí hắn chưa từng gặp qua, đây là loại vũ khí mới gì? Phải biết hiện tại nắm giữ vũ khí chỉ có hai cỗ thế lực chiếm cứ khu vực an toàn nhất, chẳng lẽ là bọn họ cứu mình.
Sau một khắc, một chùm sáng từ trên trời giáng xuống, trong chùm sáng xuất hiện hai bóng người, khi chùm sáng tán đi thì hai bóng người giống như đứng trong hư không ở nơi đó.
"Cái này... Đây là một tia trường lực, vậy mà có người nghiên cứu chế tạo thành công!" Carl kinh ngạc, hắn chân chính là chủ quản cấp ba bộ phận nghiên cứu phát triển, tự nhiên hắn là người biết hàng, chùm ánh sáng phát ra từ đĩa bay có tác dụng truyền tống như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng trước đây, có thể hút con người đi tới.