"Quái đản" Một tay bắn tỉa hét lên, khi hắn định tiếp tục bắn thì ngay sau đó hắn liền thật sự gặp quỷ.
Một đám bóng đen từ bên dưới lao thẳng lên và hạ gục tay bắn tỉa, trong bóng đen hiện ra một khuôn mặt khô khốc, giống như một xác ướp đã chết hàng trăm năm, răng nanh nhọn hoắc, một ngụm liền cắn lên trên cổ của tay bắn tỉa.
Dưới tòa nhà, Tinh Hà lắc lắc chiến đao trong tay, hất máu đổ xuống đất, 6 tay súng bắn tỉa ở tầng trên và 4 lính gác ở cửa đều đã bị giết. Một người bình thường cho dù có sử dụng thuốc cường hóa cũng không thể đối phó với một Phù đồ, qua đó có thể thấy nhân loại sẽ gặp bất lợi khi đối mặt với Dị tộc nhân.
Tinh Hà giết người cũng rất tàn nhẫn, điều này khiến cho Ngô Minh rất khâm phục, có thể thấy Tinh Hà làm việc gì cũng vô cùng quyết đoán, nếu không sẽ không thể thành lập Công ty Tinh Hà lớn như vậy.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua Ngô Minh, phát hiện Ngô Minh không có tỏ vẻ gì, Tinh Hà biết Ngô Minh không muốn quan tâm đến mớ hỗn độn này, vì vậy hắn ta lập tức lao vào tòa nhà.
Ngô Minh không đi vào, năng lực tri giác của anh mạnh hơn người thường rất nhiều, đặc biệt sau khi thành thục Phù pháp, anh có thể dựa vào thần thức của mình để chuyển thành tai mắt mũi miệng dò xét từ xa. Lúc này anh giơ tay đem Lão Hắc thả ra, Lão Hắc biết suy nghĩ Ngô Minh lập tức không nói một lời, hóa thành một đoàn hắc khí trốn vào trong tòa nhà, bằng cách này, Ngô Minh có thể sử dụng tai mắt của Lão Hắc để xem và nghe bên trong tòa nhà.
Như Carl đã nói, có hàng trăm nhân viên vũ trang trong tòa nhà và họ đều là nhân viên an ninh của Công ty Tinh Hà ban đầu. Họ đã được đào tạo chuyên nghiệp và thành thạo các loại vũ khí và thiết bị tối tân, chỉ mất chưa đầy một phút đã có thể tổ chức một đợt phản công cực kỳ lợi hại.
Nhưng dù chỉ một phút thôi cũng đủ để một cao thủ như Tinh Hà làm được rất nhiều thứ.
Trong vòng chưa đầy ba mươi giây, Tinh Hà và những hồn ma của hắn đã giết chết hơn hai mươi người có vũ trang. Sau đó, hắn ta trực tiếp tấn công vào một nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất, và sau đó kéo ra một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đang nằm trên bụng hai người phụ nữ, chặt đứt cánh tay của người kia bằng một nhát chém duy nhất.
Đau đớn tột cùng, người kia kêu cha gọi mẹ, không cần hỏi, người này chính là Bob, từng là cấp dưới của Tinh Hà, giờ nhìn thấy người đến thực sự là Tinh Hà, hắn ta hoảng sợ đến mức đái ướt cả quần.
Mọi thứ sau đó đơn giản hơn rất nhiều. Với sức mạnh và uy thế đáng sợ của mình trong Công ty Tinh Hà, Tinh Hà trực tiếp chiếm quyền điều hành của Bob, bên kia không còn cách nào chống lại, hay nói cách khác là không còn khả năng phản kháng. Mọi chuyện diễn ra chóng vánh và kết thúc chóng vánh, ngay cả Ngô Minh cũng ngưỡng mộ khả năng hành quyết của Tinh Hà, nhưng thực ra hắn ta không cần phải giết nhiều người như vậy, theo ý kiến của Ngô Minh, đây hoàn toàn chính là ở lập uy, Tinh Hà sẽ dùng máu để uy hiếp những người đã phản bội hắn ta.
Ngoại trừ gần 80 người đàn ông có vũ trang đã sợ hãi không dám hé răng, một số nhà nghiên cứu khoa học cũng được tìm thấy trong tòa nhà, và đây là những nhân tài mà Tinh Hà đang trọng điểm chú ý.
Về phần Bob, đây là một chàng trai thông minh, sự thông minh của hắn đã cứu mạng hắn ta. Sau khi nhìn thấy Tinh Hà, hắn đã trực tiếp quỳ xuống vì vậy chỉ bị mất một cánh tay. Tuy nhiên, so với thế lực Rowling khác, Bob cảm thấy mình may mắn hơn nhiều.
Rowling vốn dĩ là phó nhưng chỉ là giám sát viên cấp hai, lại độc ác tàn nhẫn, tất cả các thành viên xã hội đen ở Rio de Janeiro đều tụ tập chiếm khu nghiên cứu phát minh, có thể nói không chuyện ác nào không làm, quả thực đem tính người đê hèn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Khi Tinh Hà giết vào, biết một số nhà khoa học quan trọng mà hắn ta đang tìm kiếm đã bị Rowling giết chết, hắn ngay lập tức nổi giận.
Chuyện tiếp theo rất đẫm máu, một mình Tinh Hà đã giết Rowling và hai trăm người của cô ta, quả thực có thể nói là chó gà không tha. Cảnh tượng này trực tiếp khiến Bob và hơn 80 nhân viên bảo vệ phải quỳ gối, họ đã thấy những kẻ tàn nhẫn, nhưng họ chưa bao giờ thấy sự hung mãnh như vậy. Đó là hơn 200 sinh mạng, tuy họ đều là những người tàn nhẫn nhưng cũng là một con người, trong tay Tinh Hà bị chém giết giống như chém dưa xắt rau.
“Xong việc thì đi thôi!” Ngô Minh thấy từ đầu đến cuối nhưng không có ngăn cản, cũng không cảm thấy tàn nhẫn, thậm chí nếu không phải xong việc nhìn thấy đám người Carl, Bob đều đang run rẩy, bản thân Ngô Minh cũng không nhận thức được mình lãnh đạm nhìn Tinh Hà giết người.
Ngô Minh từ khi trở về phi thuyền đã suy nghĩ về vấn đề này suốt, cuối cùng đi đến kết luận, bản thân đã thay đổi, ít nhất anh sẽ không mềm lòng như trước đây. Ở trên thế giới này, vì sinh tồn có lúc phải như vậy, Quỷ Hạm Tộc vì thu thập nhiên liệu linh hồn đã không ngần ngại giết hàng triệu người trong toàn thành phố cùng một lúc, ở trong mắt chúng, nhân loại chính là giun dế, giết một hay giết một triệu người không có gì khác nhau.
Và lần này, Tinh Hà vì đám người Rowling giết chết nhà khoa học mà hắn ta cần, vì lẽ đó trong cơn giận dữ cũng đại khai sát giới, cẩn thận ngẫm lại, nếu như đổi thành chính mình sợ là cũng sẽ như vậy.
Trên đường đi, cùng một sự việc, trong các thời kỳ nhìn nhận khác nhau, kết quả cũng khác nhau.
Tinh Hà lần này trở về cũng tìm được hơn một trăm người, ngoại trừ một số nhân viên an ninh, còn lại là các nhà khoa học trong các lĩnh vực khác nhau. Những người này rất quan trọng đối với Tinh Hà, Ngô Minh có thể thấy Tinh Hà muốn đông sơn tái khởi, mà đối phương nếu đầu nhập vào mình, vậy thì mình cũng có một trợ lực.
"Chúng ta về Vũ Thành trước đi, trụ sở dưới mặt đất nơi này lần sau đến lại mở ra, nếu như ta dự tính không sai, rất nhiều thiết bị bên dưới còn nguyên vẹn, sẽ được sử dụng trong tương lai!" Tinh Hà vào lúc này chủ động đến nói với Ngô Minh, đoán là do sợ Ngô Minh nghi ngờ.
Ngô Minh không quan tâm, lúc trước anh ta đã lén cho Lão Hắc đi xuống lòng đất dạo một vòng, căn cứ bên dưới cũng giống căn cứ của Vũ Thành, nhưng không có gì đáng chú ý, cho nên cũng không có vấn đề gì. Nhưng thật ra ở chỗ này ước chừng chậm trễ một giờ, nên lập tức trở về Vũ Thành.
Từ lần trước rời khỏi Vũ Thành đến bây giờ cũng đã trôi qua mấy tháng, trong trường hợp này thì vài tháng có thể xảy ra nhiều chuyện, hy vọng đám người A mỗ vẫn bình an vô sự.
Ngay lập tức Ngô Minh không chậm trễ nữa, Tinh Hà lập tức điều khiển phi thuyền bay về phía Vũ Thành.
Vũ Thành vào lúc này.
Một Thợ săn Trùng nhân đào ra một khối Tinh hạch nguyên lực từ đầu của một Trùng nhân đã chết, sau đó chà xát nó lên quần áo bẩn thỉu.
“Vận khí không tệ, là một hạt Tinh hạch nguyên lực màu xanh nhạt, chỉ riêng một viên này thôi cũng đủ để mình sống vài ngày rồi!” Thợ săn Trùng nhân sau đó cẩn thận thu lại, rồi ngẩng đầu nhìn trời.
Dù mây đen trên bầu trời chưa bao giờ tan, nhưng so với sương mù dày đặc ở những nơi khác thì Vũ Thành nhất định là một nơi tựa như thiên đường.
Cho dù ở đây nguy cơ trùng trùng, lại có Trùng nhân khủng bố nhưng vẫn tốt hơn là ở trong sương mù.
Vì không bị sương mù xâm chiếm nên Vũ Thành đã trở thành nơi nương tựa của rất nhiều người, chính vì vậy, nơi đây trở thành địa bàn để các thế lực tranh giành, hầu như ngày nào cũng xảy ra xung đột, đều sẽ có người tử vong, cũng vì vậy mà giá cả Tinh hạch nguyên lực cũng một đường tăng cao. Liền nói Thợ săn Trùng nhân này đã nuốt một số Tinh hạch nguyên lực bình thường, thực lực bất phàm, thuộc về cựu phái. Cái gọi là cựu phái chính là thế lực nguyên bản ở Vũ Thành, bao gồm quân đội và Quỷ vương đảng, còn những thế lực ngoại lai thuộc về tân phái, song phương tranh cướp rất lợi hại, nếu như gặp phải ở dã ngoại thì không thể thiếu một hồi tử đấu.
Vào lúc này, một vài bóng người với đôi mắt bất thiện bước ra từ đống đổ nát phía sau Thợ săn Trùng nhân, thoạt nhìn họ thuộc về tân phái.
Lập tức, Thợ săn Trùng nhân thầm nghĩ không tốt, vì vậy hắn lập tức bỏ chạy, nhưng từ đường lui của hắn có ba người đồng thời xuất hiện, tổng cộng có sáu người, tất cả đường lui chung quanh đều bị phong tỏa, muốn chạy cũng không được.
Ở Vũ Thành hiện tại, tranh đấu giữa cựu phái và tân phái vô cùng gay gắt, hai bên gặp nhau căn bản không nói một lời, trực tiếp quyết định sinh tử, mà trước mắt có thể nói là cục diện sáu đối một, có thể nói trừ khi có phép màu xảy ra, nếu không thì người Thợ săn Trùng nhân chắc chắn sẽ chết.
Bất quá tình huống như vậy, Thợ săn Trùng nhân vẫn bình tĩnh, sau khi thấy mình không thể thoát thân hắn lập tức nuốt hạt Tinh hạch nguyên lực màu lục nhạt thu được trước đó.
Đây là sinh cơ duy nhất của hắn.
Tuy hắn chỉ có Tinh hạch nguyên lực màu xanh lục tốt hơn một chút so với Tinh hạch nguyên lực bình thường, và nó có màu xanh lục nhạt, nhưng điều này cũng đủ để cho hắn một cơ hội, chỉ cần thực lực của hắn thu được tăng lên cực lớn, chỉ cần trong sáu người đối phương không ai nuốt Tinh hạch nguyên lực màu xanh lá cây thì hắn mới có cơ hội sống sót.
Sau khi nuốt vào Tinh hạch nguyên lực, Thợ săn Trùng nhân lập tức cảm thấy bụng của mình giống như dời sông lấp biển, chỉ có điều ngay lập tức sẽ chuyển hóa thành một dòng nước nóng, truyền đến tất cả các bộ phận của cơ thể. Sau một khắc, hắn cảm giác được sức mạnh bỗng nhiên tăng lên gấp bội, vị trí xương bả vai trên lưng đột nhiên nhô lên, sau đó hai trùng chi giống như ba đoạn xúc tu xương cốt đưa ra ngoài.
Đây là năng lực mà hắn ta có được sau khi nuốt Tinh hạch nguyên lực màu xanh lục, chỉ dựa vào cái này thì sức mạnh của hắn đã tăng lên gấp nhiều lần so với trước đây.
“Quá tốt rồi, ta cảm giác được một luồng sức mạnh cuồn cuộn không ngừng!” Thợ săn Trùng nhân rất cao hứng, thầm nghĩ chỉ cần sáu kẻ địch của đối phương không nuốt Tinh hạch nguyên lực màu xanh lục như mình, thì cơ hội chiến thắng của mình vẫn rất lớn.
Nhưng mọi thứ lại không như mong muốn, hai tên trong số sáu kẻ thù lộ ra nụ cười khinh bỉ. Sau đó, một cánh tay của cả hai biến thành móng vuốt lớn như càng trùng, một người khác hai chân bắt đầu trùng hóa. Mặc dù nó không phải là loại tăng khả năng chiến đấ nhưng cũng rất mạnh mẽ, chỉ cần được trang bị một số vũ khí lạnh, loại người giống như Trùng nhân này càng kinh khủng hơn.
Nhìn thấy điều này, Thợ săn Trùng nhân rất tuyệt vọng, có điều dù vậy, hắn cũng dự định liều mạng một lần.
Nhưng vào lúc này, bảy người đột nhiên cảm giác được trên đỉnh đầu có thứ gì đó, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, cả bảy người đều sững sờ.
Trên đầu họ chưa đầy 100m có một phi thuyền đang lơ lửng trên không trung, phi thuyền này vô thanh vô tức, căn bản không biết lúc nào xuất hiện.
Khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ nhìn thấy một tia sáng từ phi thuyền rơi xuống, nó đáp xuống cách đó hơn mười mét, khi tia sáng tan đi thì bên trong đã có thêm vài người.