Nhìn thấy Kerrigan mang theo Ngô Minh giống như cá nhập biển rộng, nhanh chóng rời đi, lại nhìn thấy Tam Giới hỏa phù lưu lại viêm ngân (dấu vết ngọn lửa) vẫn chưa tiêu tan, một Đại Phù sư địa vị cao thượng ngăn Phù sư muốn tiếp tục truy kích lại, trầm giọng nói: "Đừng đuổi theo, Tỗn Sư chính là tàn dư thượng cổ tiên tộc, thân phận đặc thù, càng có một ít năng lực đặc biệt, mặc dù là trên không trung cũng có thể giữ vững chân của mình như trên mặt đất, du hành vô hình, chúng ta không đuổi kịp nàng, coi như đuổi theo thì chư vị ai có thể chống đỡ được Tam Giới hỏa phù do Phù tổ sáng chế?"
Câu hỏi vừa xong, chúng Phù sư lập tức bình tĩnh lại, xác thực, bất kể là Ngô Minh hay là Tỗn Sư đều quá mức mạnh mẽ, vừa nãy mọi người ác chiến vẫn không cách nào bắt lấy hai người này, càng là tử thương không ít Phù sư, ngay cả Thiền Sư cấp bậc Đại Phù sư đều bị Tam Giới hỏa phù thiêu chết, uy thế này, còn ai dám trêu chọc?
"Chư vị, năm đó thời điểm ta học nghệ, từng nghe sự tình Tam tổ cùng Nhị tổ, lần này Ngô Minh mang theo Tam Giới hỏa phù do Phù tổ sáng chế trở về, mà Nhị tổ Thiên Sư lại là tàn hồn Phù tổ biến thành, vì lẽ đó chuyện này sợ là có ẩn tình khác. Mặc kệ thế nào, nếu Ngô Minh và Tỗn Sư đại nhân nhất quyết rời đi, chúng ta sợ là đều không ngăn được, cho nên tạm thời bỏ qua chuyện này. Truyền lệnh xuống, Long Hổ Sơn mở ra treo thưởng, tập nã Ngô Minh và Tỗn Sư." Lời của Đại Phù sư này rõ ràng cũng là suy nghĩ trong lòng mọi người, trên thực tế từ khi nhìn thấy Tam Giới hỏa phù thì bọn họ cũng không biết có nên tiếp tục truy sát Ngô Minh hay không, Ngô Minh có thể nắm giữ Tam Giới hỏa phù nói rõ hẳn là cùng Phù tổ có quan hệ, chỉ có điều là bởi vì đối phương ám sát Tam tổ đại nhân cho nên chỉ có thể là địch nhân Long Hổ Sơn, phát ra treo thưởng cũng coi như là bày tỏ thái độ, không ai có thể nói bất cứ điều gì.
Đến nỗi có thể bắt được Ngô Minh và Tỗn Sư hay không, vậy thì không phải điều bọn họ quan tâm.
Lúc này đông đảo Phù sư và Đại Phù sư không tiếp tục truy kích mà đi vòng vèo trở về. Lại nói Ngô Minh, Kerrigan lôi kéo anh nhanh chóng du hành, nhanh chóng lao ra khỏi tầng khí quyển Long Hổ Sơn đến ngoại giới giữa hư không, xa xa, Tinh Hà điều khiển phi thuyền dừng lại nơi đó, nhìn thấy Ngô Minh và Kerrigan thì vội vàng tới đón.
Chờ đến khi tiến vào phi thuyền, Ngô Minh và Kerrigan mới hư thoát ngồi dưới đất, vừa nãy kịch chiến với rất nhiều Phù sư, tuy bọn họ chống đỡ ngăn cản nhưng Phù sư cũng không phải ăn chay, nếu như không phải hai người có bản lĩnh đặc thù, sợ là căn bản không phải là đối thủ. Dù vậy, Ngô Minh và Kerrigan cũng đã kiệt sức, cũng may bọn họ tiến vào giữa hư không, đã như thế thì những Phù sư kia muốn truy cũng rất khó đuổi theo.
"Đi!" Sau khi tiếp đón Ngô Minh, Tinh Hà lập tức điều khiển chiếc phi thuyền nhanh chóng rời xa Long Hổ Sơn tinh.
Những người khác tự nhiên là hoan hô nhảy nhót, hiển nhiên bọn họ đã thoát khỏi nguy hiểm, về phần tiếp theo đi nơi nào đều do Ngô Minh và Kerrigan quyết định.
Cũng may vị trí Long Hổ Sơn tinh này là một mảnh hư không vô cùng lớn, tạm thời tìm một chỗ trốn cũng không có vấn đề, lúc trước Ngô Minh ngồi trên một tảng đá hư không trôi nổi cả tháng mới nhìn thấy Long Hổ Sơn tinh.
Một ngày sau, Ngô Minh và Kerrigan mới khôi phục như bình thường. Tất nhiên, điều đầu tiên Ngô Minh muốn làm chính là tìm đến Tinh Hà, hỏi dò ý đồ của đối phương.
Tinh Hà ngược lại cũng thẳng thắn, nói thẳng: "Ngươi cường đại hơn so với Thiền Sư kia. Chỉ có theo ngươi, ta mới có thể thu được sức mạnh, lúc trước là ta tự đại, cho là hạm đội Tinh Hà ta đủ để quét ngang tất cả, không nghĩ tới chỉ là vài Thiên Khải kỵ sĩ cùng một chiếc Quỷ Hạm liền triệt để hủy diệt hạm đội của ta. Kể từ lúc đó, ta biết chỉ có thu được sức mạnh chân chính mới có thể sinh tồn ở thế giới này được, và ta hiểu ngươi hơn bất kỳ ai khác!"
"Ngươi không sợ ta qua cầu rút ván sao?" Ngô Minh lạnh giọng nói, Ngô Minh không nhấc lên được một điểm hảo cảm nào đối với Tinh Hà, lúc trước nếu như không phải hắn đuổi Tích Hi xuống chiến hạm thì Tích Hi cũng sẽ không chết, đương nhiên, Ngô Minh cũng biết mặc dù Tích Hi lưu ở trên chiến hạm thì kết quả cũng không nhất định sẽ tốt.
"Có giết hay không là tùy ngươi, ta chỉ muốn nói cho ngươi, ta đối với ngươi rất hữu dụng, hơn nữa ta chỉ coi trọng lợi ích, ta có thể sẽ phản bội bất cứ người nào nhưng tuyệt đối sẽ không phản bội lợi ích!" Tinh Hà không hổ là một kiêu hùng, trên địa cầu chưởng quản công ty Tinh Hà khổng lồ, quả nhiên có hắn chỗ lợi hại của mình, chỉ một câu nói đã xua tan nghi ngờ của Ngô Minh.
Không sai, Tinh Hà người này khó lường, hắn vì bản thân có thể hi sinh bất kỳ người nào, nhưng giống như lời hắn nói, chỉ cần cho hắn đầy đủ lợi ích, như vậy Tinh Hà thì sẽ không phản bội, bởi vì không ai sẽ phản bội chính mình.
"Được, chuyện lúc trước ta có thể không truy cứu, ta cũng có thể cho ngươi đầy đủ sức mạnh, nhưng nếu để cho ta phát hiện ngươi có tâm tư gì khác, ta sẽ không chút do dự làm thịt ngươi!" Ngô Minh nói xong trực tiếp đi ra ngoài, mặc dù Tinh Hà hiện tại đã đào tẩu theo mình, nhưng Ngô Minh vẫn không muốn tiếp xúc với đối phương nhiều, có thể vì trải nghiệm trước đây, cũng có thể vì Tích Hi.
Tinh Hà nhìn thấy Ngô Minh rời đi chỉ cười cười, chỉ có điều sau một khắc, mặt của hắn trong nháy mắt tái nhợt.
Bởi vì hắn nhìn thấy trước mặt mình đột nhiên xuất hiện một người, Tỗn Sư.
Giờ phút này, Tỗn Sư nhìn chằm chằm hắn, trong ánh mắt lộ ra một tia cảnh cáo, sau đó chớp mắt Tỗn Sư đã biến mất vô tung, tuy rằng chỉ là một sát na, hơn nữa Tỗn Sư chẳng hề nói một câu, thế nhưng Tinh Hà biết ý của đối phương.
"Xem ra, ta không có lựa chọn sai, Ngô Minh bên này quả nhiên thật mạnh a!" Tinh Hà mặc dù trong lòng khiếp sợ, nhưng lúc này cũng khá hưng phấn.
Khi mình còn cường thế thì có thể không kiêng dè gì, nhưng bây giờ yếu đuối, vậy cũng chỉ có thể dựa vào cường giả, nước cờ này Tinh Hà tự cho là mình đã đi đúng hướng, hơn nữa hắn lựa chọn Ngô Minh còn có một nguyên nhân khác, chỉ có điều nguyên nhân này hắn sẽ không nói, bởi vì đây là một lá bài tẩy cuối cùng của hắn.
Kế hoạch của Ngô Minh là trở về Địa cầu, trở về Vũ Thành, mà về điểm này, Kerrigan đạo sư có thể cho lời khuyên đầy đủ, dựa theo lý luận, Địa cầu và Long Hổ Sơn tinh trên thực tế nằm ở trên một chiều không gian, nói cách khác, là ở cùng một mặt phẳng, chỉ có điều khoảng cách rất xa thôi, chiếc phi thuyền này của Tinh Hà tuy tốc độ đã không chậm, nhưng muốn dựa vào nó đi trở về sợ là tất cả mọi người đều chết hết cũng không thể quay về.
Điều duy nhất họ có thể sử dụng là cổng trung tâm.
Cổng trung tâm chính là một bàn đạp, Ngô Minh lúc trước đụng tới cái nào tính cái đó, nhưng Kerrigan đạo sư nói cho Ngô Minh biết cổng trung tâm trên thực tế có các quy tắc phải tuân theo, mà đây là những tri thức phi thường khổng lồ và rườm rà, người bình thường coi như nghiên cứu mấy chục năm đều không nhất định có thể hiểu rõ huyền bí trong đó.
Bất quá cũng may, Kerrigan đạo sư dung hợp Tỗn Sư có đầy đủ tri thức, mà những kiến thức này vô cùng cần thiết đối với Ngô Minh hiện nay.
"Tất cả các cổng trung tâm giống như một mạng ba chiều khổng lồ, mỗi một cổng trung tâm có thể dẫn dẫn đến ít nhất ba lối thoát ngang hàng, vì lẽ đó ngươi mới có cảm giác mặc dù thông qua cổng trung tâm tương tự đều không nhất định có thể trở về địa phương ban đầu, bởi vì ngươi dùng phương pháp không giống nhau, bởi vì cổng trung tâm cũng có quy tắc vận chuyển của nó!" Kerrigan đạo sư lúc này chậm rãi nói, Ngô Minh theo bản năng nói một câu: "Có phải giống như mạng lưới giao thông trong thành thị không, có chỗ là đường một chiều, một số nơi chỉ có thể quay đầu lại, muốn đi một chỗ, dựa theo quy tắc chỉ có thể rẽ trái lượn phải mới được?"
Nhưng sau khi nói xong, Ngô Minh liền biết Kerrigan đạo sư chắc là nghe không hiểu, nàng chưa từng sống trên trái đất nên không biết luật giao thông và quản lý đường bộ là gì, mà Ngô Minh sở dĩ nói ra là bởi vì lúc trước Tích Hi đã từng giảng giải lý luận này, vừa rồi nghe Kerrigan đạo sư giảng giải, Ngô Minh nhớ lại lời Tích Hi nên bật thốt lên.
Nghĩ đến Tích Hi, Ngô Minh cũng không nhịn được thở dài một tiếng, hiện tại Tích Hi chỉ là một tia tàn hồn bảo tồn ở trong ý thức hải Ngô Minh, được tầng tầng bảo vệ, nhưng cho dù Ngô Minh có nuôi dưỡng bằng rất nhiều linh khí, nhưng tàn hồn Tích Hi đều không có dấu hiệu tái sinh hay khôi phục, chỉ có thể duy trì nguyên dạng.
Mỗi khi nghĩ đến điều này, Ngô Minh đều cảm thấy như có thứ gì đó đang bị xé toạc, cũng may cuối cùng Ngô Minh giết chết Quỷ Hạm Vũ, điều này làm dịu đi cảm giác giằng xé một chút.
"Đúng rồi, Kerrigan đạo sư kiến thức rộng rãi, nói không chừng trong trí nhớ Tỗn Sư có biện pháp liên quan có thể khôi phục tàn hồn!" Ngô Minh linh cơ vừa động, lập tức dò hỏi. Kerrigan đã sớm nhìn ra Ngô Minh có tâm sự, nghe Ngô Minh hỏi như vậy, nàng cũng không hỏi nhiều, mà lại nói: "Rất khó, trừ phi là tàn hồn giống như Phù tổ hoặc là Nhị tổ Thiên Sư mới có thể tự động khôi phục, thậm chí là sống lại làm người, linh thể người bình thường, không có cường đại như vậy, dựa theo lời ngươi nói, nếu như là tàn hồn người bình thường thời gian dài sẽ tự mình tiêu tan, đương nhiên, nếu như được người tẩm bổ và bảo vệ, như vậy đúng là có thể vẫn tồn tại hạ, nhưng cho dù bao nhiêu năm thì tàn hồn vẫn như trước chỉ là tàn hồn."
Ngô Minh vừa nghe, lập tức buồn bã ủ rũ, Kerrigan thấy Ngô Minh như vậy thương tâm, không đành lòng nói: "Bất quá cũng không phải không có biện pháp, nếu như có linh thể giống như tàn hồn, mặc dù chỉ giống đến tám phần mười, tỷ như anh chị em, như vậy cũng có thể lợi dụng linh thể và thể xác của đối phương để tái sinh, nhưng đến lúc đó, hai nhân cách và ký ức sinh mệnh sẽ dung hợp thành một thể, giống như ta và Tỗn Sư vậy."
Kerrigan đạo sư không biết Ngô Minh nói tới ai, vì vậy nàng chỉ đề xuất một khả năng, đương nhiên chính bản thân nàng cũng biết khả năng này quá nhỏ, nhưng Ngô Minh vừa nghe lập tức tinh thần chấn động.
Dựa theo Kerrigan đạo sư nói, chẳng phải là chỉ cần trở lại Nguyên khí thế giới, tìm tới Tích Hi của Nguyên khí thế giới, để cho linh thể các nàng dung hợp là có thể cấy ghép tất cả ký ức của Tích Hi thế giới này, giống như là để Tích Hi phục sinh.
Hơn nữa bởi vì các nàng vốn là cùng một người, cho nên sẽ không tồn tại vấn đề gì, nghĩ tới đây, Ngô Minh lập tức vô cùng kích động, anh hận không thể lập tức trở về Nguyên khí thế giới.
Nhưng vấn đề là bây giờ anh không thể quay lại.
"Thần ấn, ta cần Thần ấn!" Ngô Minh nắm chặt tay, ngữ khí kiên định nói, Kerrigan nhìn thấy Ngô Minh từ thất lạc khôi phục như cũ cũng cực kỳ cao hứng, nàng không có hỏi Ngô Minh lý do, chỉ dùng giọng nói kiên định đồng dạng: "Yên tâm, ta sẽ toàn lực giúp ngươi!"
Kerrigan không bày tỏ tình cảm của mình với Ngô Minh, đối với nàng mà nói, trợ giúp Ngô Minh thực hiện suy nghĩ, đối với nàng mà nói cũng đã thỏa mãn rồi.