Tận thế tân thế giới

Chương 819: Cho không tại sao không muốn




"Quỷ Hạm tộc bên kia thế nào? Nếu nói có ai có thể đe dọa kế hoạch của chúng ta, chỉ có Quỷ Hạm tộc mới có đủ tư cách này!" Một Thiên Khải kỵ sĩ nói, giọng đầy kiêu ngạo.

"Không đáng sợ, chỉ có một Quỷ Hạm tộc ở Hải Sơn lĩnh, nó mạnh hơn cũng nhiều nhất chỉ là đánh hoà nhau với bốn người chúng ta. Hừ, Quỷ Hạm tộc trời sinh bộ tộc thưa thớt, mặc dù mỗi người đều rất mạnh, nhưng chung quy đều là quân lính tản mạn. Hơn nữa khi nghe nói trong tay chúng ta có rất nhiều thuộc hạ của loài người, Quỷ Hạm tộc vậy mà cũng tạo ra một đám người nô thế bọn chúng làm việc, rõ ràng là muốn cân bằng thực lực, nhưng lại không biết Thánh tổ đại nhân của chúng ta sẽ sớm sống lại, một khi Thánh tổ đại nhân sống lại, Quỷ Hạm tộc chỉ có con đường chạy trốn!”

Nghe vậy, bốn tên Thiên Khải kỵ sĩ hiển nhiên đình chỉ trò chuyện, Ngô Minh cũng đúng lúc thu hồi thần thức, chỉ trong chốc lát, Ngô Minh đã nhận được quá nhiều tin tức.

Đầu tiên, Linh giáp trên người Tần Văn chính là cái gọi là Thánh tổ của Thiên Khải tộc, sở dĩ nó mặc trên người của Tần Văn là để hồi sinh Thánh tổ. Tần Văn đương nhiên không biết chuyện này, nàng chỉ bị xem là một công cụ để lợi dụng, chỉ cần đến thời cơ thích hợp, linh hồn của nàng sẽ bị xâm chiếm.

Nhưng hiển nhiên, cái gọi là Thánh tổ phục sinh, còn cần mấy ngày.

Ngoài ra, Linh giáp trên người người khác cũng có vấn đề, tuy đẳng cấp không lợi hại bằng bộ Linh giáp trên người Tần Văn nhưng phải nói bàn tính của Thiên Khải tộc rất tốt, nếu như không phải là mình do vận may run rủi nghe trộm được âm mưu này, e rằng bọn họ sẽ thành công.

Tại thời điểm này, hơn một nửa trong số hơn 30 người đã có được bộ Linh giáp cho riêng mình, những Linh giáp này có phong cách khác nhau, nhưng mỗi cái đều vô cùng mạnh mẽ, có Linh giáp thì sức mạnh và tốc độ của con người sẽ tăng lên gấp bội, nhưng mấy ai biết được đến thời điểm Linh giáp sẽ trở thành vật đòi mạng.

Ngay sau đó, đến lượt Ngô Minh, và tất cả mọi người đều chú ý. Dù sao cấp độ tinh Linh giáp nào họ nhận được cũng liên quan đến cấp độ của thanh kiếm trong đá mà họ rút ra, Ngô Minh rút ra chính là kiếm trong đá số 4 khó nhất, tự nhiên anh ta thu hoạch Linh giáp nhất định sẽ mạnh phi thường.

“Đến lượt ngươi, vào đi!” Tần Văn nhìn Ngô Minh trên đài, lên tiếng nói. Không thể không nói, nàng cũng thật là một cô gái ngố, cho rằng mình có được thực lực to lớn, nhưng nàng lại không biết cái giá phải trả là vô cùng nặng nề.

Ngô Minh suy nghĩ một chút, sau đó anh ấy cũng lên đài, anh không nói sự thật, thứ nhất thì không ai tin, thứ hai, anh không thể đảm bảo Thiên Khải tộc sẽ có hành động gì sau khi sự việc được tiết lộ, nếu còn có mấy ngày thời gian, vậy không cần phải lập tức xé rách da mặt.

Thật đáng tiếc khi Thiên Khải Thành do một cô gái ngốc nghếch như Tần Văn xây dựng sẽ không phải là nơi nương tựa của loài người.

Anh bước lên đài đầy suy nghĩ, nhưng lại nghe thấy Tần Văn nói: "Đặt lòng bàn tay của ngươi lên tế đàn này liền thu được Linh giáp, đến lúc đó ngươi cũng có thể đạt được lực lượng cường đại."

Linh giáp?

Nói trắng ra, Linh giáp này căn bản là bản thể của Thiên Khải tộc, nhưng Ngô Minh không sợ hãi chút nào. Nếu là tặng không cho Linh giáp cho mình, tại sao lại không muốn nó? Không cần thì phí của."

Lập tức Ngô Minh ngồi xổm xuống, chống tay xuống đất, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt. Bởi vì vừa rồi Ngô Minh hỏi về Phệ hồn thú của mình, muốn biết linh hồn của Thiên Khải tộc gắn với bộ Linh giáp này có thể bị giết hay không, và anh ta đã nhận được một câu trả lời khả quan. Loại Linh giáp này được triệu hồi từ không gian không rõ, Thiên Khải tộc trên đó chỉ ở trạng thái chưa thành niên, so với linh hồn nhân loại cũng chỉ lớn mạnh hơn một chút, thậm chí ngay cả Lão Hắc cũng không bằng, Phệ hồn thú có thể dễ dàng nuốt chửng chúng.

Vì vậy, Ngô Minh sợ cái chim.

Nhìn thấy lòng bàn tay đặt xuống mặt đất, mặt đất phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó ánh sáng hội tụ lại, đột nhiên từ trên không trung giáng xuống một tia chớp, đánh lên trên người Ngô Minh. Lúc này, anh ta cảm thấy có thêm một bộ Linh giáp trên người, hóa ra bộ Linh giáp này được tạo thành từ linh lực vô cùng mạnh mẽ, trong phút chốc, Ngô Minh cảm thấy thực lực của mình đã được nâng lên rất nhiều.

Khi ánh sáng tan đi, Ngô Minh thực sự có một bộ Linh giáp trên người, nó có màu vàng rất đẹp và sang trọng, khiến cho Ngô Minh có cảm giác mình giống như Hoàng kim thánh đấu sĩ được miêu tả trong phim hoạt hình mà anh đã xem trước đó.

Xác thực là phong cách, có thể nhìn ra biểu cảm ghen tị trong mắt người khác, nhưng Ngô Minh biết đây chỉ là ảo ảnh mê hoặc mà thôi, hiện tại khi bộ Linh giáp hoàng kim này xuất hiện, Ngô Minh cũng có thể cảm nhận được một cỗ linh thể cường đại ẩn nấp trong Linh giáp, ngay cả chính mình nếu không cố ý thăm dò, cũng căn bản không phát hiện ra được

“Thú vị!” Ngô Minh không quan tâm đến Linh thể mang ác ý đang ẩn nấp, mà giả vờ như không biết gì.

Hiển nhiên, đẳng cấp Linh giáp hoàng kim của Ngô Minh rất cao, mạnh hơn người khác rất nhiều, tự nhiên cũng yếu hơn Linh giáp của Tần Văn, nhưng cũng có hạn.

Tiếp theo, Ngô Minh tham gia vào một lễ kỷ niệm nhỏ và nhận một chức vụ rất cao, đó là chỉ huy của tất cả các Kỵ sĩ nhân loại ở Thiên Khải Thành.

Nhiệm vụ của các Kỵ sĩ nhân loại trong Thiên Khải Thành rất đơn giản, đó là bảo vệ Thiên Khải Thành, Ngô Minh cũng phải cống hiến vào công việc tẻ nhạt, nhưng Ngô Minh đương nhiên có thể dễ dàng giải quyết những việc nhỏ nhặt này, đương nhiên là anh ta làm điều này vì có thể cảm thấy mình đã bị giám sát.

Hiển nhiên, Linh giáp hoàng kim trên người anh khác thường, ước chừng cũng không sai biệt lắm so với trên người Tần Văn, loại giám sát đó kéo dài một lúc lâu mới biến mất, ước chừng đối phương không tìm được có gì bất thường về anh ta, chỉ là một con người bình thường.

Mãi đến nửa đêm, Ngô Minh vốn đã ngủ say trong mắt người khác, mới đột nhiên mở mắt ra.

Trong bóng tối, ánh mắt của Ngô Minh rất sáng, anh lập tức ném ra một Phù triện, Phù triện này có thể tạo ra một Kết giới phù trong một phạm vi nhất định, có tác dụng tương tự như Trận pháp mà Ngô Minh đã thành thạo trước đó, chức năng tự nhiên là để cô lập căn phòng nơi anh đang ở.

Khoảnh khắc Ngô Minh vừa phát ra Phù triện, Linh giáp trên người Ngô Minh lập tức cảm nhận được nguy cơ, trong nháy mắt ly khai khỏi cơ thể Ngô Minh, sau đó ngưng tụ lại thành hình người ở phía đối diện, nhưng từ trong mắt Linh giáp có hai tia sáng.

“Ngươi là người của Phù sư tộc?” Linh giáp hoàng kim lúc này phát ra âm thanh, hiển nhiên là khá kinh ngạc: “Số lượng Phù sư tộc rất hiếm, cũng chỉ là về kế thừa. Tuy Phù sư tộc rất mạnh mẽ, có điều ta có thể nhìn ra ngươi chỉ là một Phù sư trung cấp, không phải đối thủ của ta, ngươi nói xem, ngươi lén lút lẻn vào đây làm cái gì?”

Lúc này, Linh giáp hoàng kim thật ra đang chất vấn Ngô Minh.

Ngô Minh cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi hỏi ta? Ta còn muốn hỏi ngươi, ngươi giả vờ bám lên người ta để làm gì?"

Linh giáp hoàng kim hiển nhiên bị hỏi đến nghẹn họng. Muốn nói lòng mang ác ý thì chính Thiên Khải tộc bọn họ mới phải, ẩn nấp ở nhân gian, chờ cơ hội hấp thu linh hồn người để tái sinh. Thực tế, Thiên Khải tộc gắn liền với con người đều là Thiên Khải tộc đã chết vô số năm trước, họ đang lang thang trong một không gian khác, nơi chỉ có cái chết, nhưng phát hiện ra họ có thể được con người triệu hồi thông qua Linh trận, chỉ cần đến một thời điểm nhất định, họ có thể được tái sinh.

Vấn đề duy nhất là rất khó để tìm thấy loài người đáp ứng điều kiện ký sinh của họ, trung bình cứ 10 người thì chỉ có một người và có hàng trăm nghìn thị tộc lang thang trong không gian tử vong của Thiên Khải tộc, rõ ràng người nhiều cháo thiếu, tộc nhân Thiên Khải tộc càng cao cấp thì càng có ít người có thể đáp ứng các điều kiện để tái sinh của bọn họ.

Tần Văn cùng Ngô Minh không thể nghi ngờ là một trong hai người đó, tuy Linh giáp hoàng kim này không thể so với vị Thiên Khải thánh tổ ký sinh trên người Tần Văn, nhưng chỉ đứng sau tồn tại Thánh tổ.

Vốn dĩ nó chỉ cần đợi một khoảng thời gian là nó có thể hấp thụ linh hồn ký chủ và hoàn toàn sống lại, nhưng không ngờ nó lại gặp phải chuyện 'xui xẻo' như vậy, vậy mà lại gặp trúng Ngô Minh.

Bi thảm là nó không có ý thức được chính mình xúi quẩy, nếu Ngô Minh chỉ là một Phù sư trung cấp, quả thực nó có thể đem Ngô Minh ăn gắt gao, nhưng Ngô Minh không chỉ là một Phù sư.

Linh giáp hoàng kim giờ phút này sát tâm đã khởi, nó đã hạ quyết tâm, muốn lấy lực lượng cường đại khống chế linh hồn của Ngô Minh, hoặc là đánh gãy tứ chi của đối phương, chỉ cần lưu một hơi là có thể từ từ đoạt lấy linh hồn của đối phương hoàn thành việc phục sinh.

Bỗng nhiên, Linh giáp hoàng kim liền nhào hướng Ngô Minh.

“Mặc dù Thuật phù triện của Phù sư rất mạnh, nhưng bọn hắn thường có thân thể yếu ớt. Ở đây không có thi nô thủ vệ, ngươi không phải là đối thủ của ta!” Linh giáp hoàng kim nói xong đã đến trước mặt Ngô Minh, đưa tay liền muốn bẻ gẫy hai chân Ngô Minh, với sức mạnh của Linh giáp hoàng kim này, đừng nói chân người, ngay cả thanh thép cũng có thể dễ dàng bẻ gãy.

Có điều sau một khắc, Ngô Minh một quyền đánh ra, cướp trước một bước trực tiếp đập Linh giáp hoàng kim xuống đất, oành một tiếng, Linh giáp hoàng kim bị đập tan.

Đối với cú đấm này, Ngô Minh đã sử dụng 150% sức mạnh của cơ thể, tuy rằng động tĩnh rất lớn, nhưng bởi vì kết giới đã được bố trí từ trước nên bên ngoài hoàn toàn không thể nhận thấy được.

Linh giáp hoàng kim rõ ràng bị đánh ngốc, lập tức hóa thànhkim quang tụ lại cách xa mấy thước, cũng là bởi vì nó không có nét mặt như con người, nếu có, nhất định sẽ lộ ra vẻ mặt không thể tin được.

"Làm sao có khả năng? Làm sao một Phù sư lại có thể có loại sức mạnh này? Ngươi chỉ là Phù sư trung cấp, không phải cao cấp. Chỉ có Phù sư cao cấp mới có thể dùng Phù triện cường hóa sức mạnh bản thân. Ngươi còn không phải, nhưng tại sao?" Linh giáp hoàng kim tự lẩm bẩm một mình, Ngô Minh cười lạnh một tiếng nói: "Dù sao cũng đừng hỏi, một lát nữa ngươi sẽ biết, bây giờ đến phiên ta tấn công!"

Linh giáp hoàng kim lập tức nghiêm nghị chờ đợi, thân hình lóe lên Lôi điện yếu ớt, ước chừng là đang đề phòng lực lượng mạnh mẽ của Ngô Minh, nhưng công kích tiếp theo của Ngô Minh vượt xa dự liệu, đây cũng là bắt đầu thảm cảnh của nó.

Ngô Minh không có xông lên, mà là đồng thời phóng ra ý thức thể và Phệ hồn thú, khi hai cỗ linh khí cường hãn lao tới, Linh giáp hoàng kim mới có phản ứng, nhưng rõ ràng đã quá muộn.