Tận thế tân thế giới

Chương 820: Lôi Minh đầu hàng




Ý thức thể mạnh mẽ của Ngô Minh trực tiếp trấn áp Linh giáp hoàng kim, nói về đẳng cấp Linh thể thì thực lực Thiên Khải tộc không mạnh, đặc biệt là Linh giáp hoàng kim này thật ra chỉ là một tộc nhân Thiên Khải tộc đã chết mà thôi. Lần này đã bị Ngô Minh áp chế, Phệ hồn thú theo sau đuổi kịp và trực tiếp nuốt chửng Linh giáp hoàng kim.

Trong nháy mắt, một cánh tay của Linh giáp hoàng kim bị ăn hết, thân thể nó đều là linh khí tạo thành, cho nên Phệ hồn thú có thể trực tiếp công kích.

“Ta nhận thua, đừng ăn, ta nhận thua!” Linh giáp hoàng kim hiển nhiên là sợ hãi, vừa mới từ trong không gian tử vong được cứu ra, nếu như trực tiếp bị nuốt chửng thì không tính là chết, mà hoàn toàn biến mất và bị xóa sổ, điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết, cho dù là trưởng lão của Thiên Khải tộc từng có địa vị cao cũng phải khiếp sợ.

“Ngươi nói không ăn sẽ không ăn sao? Dựa vào cái gì?” Ý thức thể Ngô Minh lạnh lùng nói, nhưng không có ngăn cản Phệ hồn thú cắn nuốt, rầm một tiếng, Linh giáp hoàng kim quỳ trên mặt đất.

"Tôi, Lôi Minh, trưởng lão của Thiên Khải tộc, lấy linh hồn ấn ký thề tôi sẽ đầu hàng người trước người này. Cho dù anh ta có yêu cầu tôi đối phó với Thiên Khải tộc, tôi sẽ làm điều đó không chút do dự. Nếu làm trái lời thề này, linh ấn tiêu tán, vạn kiếp bất phục!” Linh giáp hoàng kim cũng chính là gã tự xưng là Lôi Minh thực sự đã lập lời thề độc ngay tại chỗ.

Nghe thấy lời thề này, ngay cả Phệ hồn thú mà Ngô Minh thu phục cũng sửng sốt, Ngô Minh nhìn nó tò mò hỏi: “Lời thề này có hữu dụng gì không?"

“Hồi bẩm chủ nhân, đâu chỉ là hữu dụng, đây quả thực chính là thề độc a. Sở dĩ bảy đại Linh tộc được gọi là Linh tộc là bởi vì chúng ta đều nắm giữ linh ấn, mà linh ấn có thể nói là bản nguyên Linh tộc, nó lấy bản nguyên xin thề, quả thực là quá độc. Có vẻ như nó thực sự muốn đầu hàng!"

“Thật không? Vậy thì ngươi dừng lại trước đi!” Ngô Minh thật sự không ngờ tên tự xưng là Lôi Minh này lại nhát gan như vậy, chỉ là bị Phệ hồn thú ăn đi một cánh tay, liền sợ vỡ mật như vậy.

Ngô Minh lúc này mới phát hiện đẳng cấp Linh thể của Lôi Minh này không cao, nó thậm chí còn không bằng Phệ Linh tộc, điểm này về sau Ngô Minh mới biết, cũng coi như là anh ta lượm một tiện nghi. Lôi Minh này ban ngày mới từ trong không gian tử vong triệu hồi đến, thực lực so với bình thường không tới 20%, ngoài ra, ý thức thể của bản thân Ngô Minh cực kỳ cường hãn, cho nên lúc này mới có thể vững vàng áp chế Lôi Minh này, bằng không khi sức mạnh của Lôi Minh tăng lên, tình hình sẽ không lạc quan như vậy.

Hơn nữa nếu Lôi Minh sẵn sàng đầu hàng, Ngô Minh cũng sẽ không từ chối. Vẫn là câu nói kia, cho không chỗ tốt làm gì không muốn, thực lực của Lôi Minh rất tốt, nếu có thể sử dụng thực lực của nó cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho Ngô Minh.

Tuy nhiên, mặc dù Lôi Minh đã thề độc, nhưng Ngô Minh vẫn phải thu xếp bảo hiểm cho riêng mình, đó là biến Lôi Minh thành linh thú của mình giống như Phệ hồn thú, chỉ bằng cách này, anh mới có thể hoàn toàn khống chế nó.

Lôi Minh đó thật sự không có phản kháng, bị Ngô Minh chân chính cấy vào Linh thú phù. Sau khi chấp nhận sự khống chế của Ngô Minh thì nó không thể làm gì được, Ngô Minh mạnh hơn nó. Chiến đấu Linh thể, nhân gia hai đánh mộ, thực lực nó chỉ bằng một phần năm so với bình thường, căn bản đánh không lại bọn họ. Vì vậy, nếu không muốn chết thì nó chỉ có thể lựa chọn đầu hàng.

Bởi vì bản thân là tộc nhân Thiên Khải tộc đã tử vong, nó biết sự kinh hoàng của cái chết, Lôi Minh đã trải qua của sự sống và cái chết tự nhiên có thể nhận rõ tình thế, sinh tồn cùng triệt để tiêu vong, hai cái lựa chọn một hồi, nó không chút do dự lựa chọn cái trước.

Trước mắt Lôi Minh nương nhờ vào chính mình, Ngô Minh cũng có thể triệu hồi nó và gắn vào bản thân dưới dạng Linh giáp, bằng cách này, các Thiên Khải tộc khác sẽ không nghi ngờ gì anh ta.

Về phần Linh giáp gắn liền với người khác, Lôi Minh nói với Ngô Minh rằng bọn họ căn bản là tộc nhân của Thiên Khải tộc được triệu hồi từ không gian tử vong, nhưng đều là tộc nhân cấp thấp, trong Thiên Khải tộc cũng có quy định nghiêm ngặt theo hệ thống phân cấp, tộc nhân Thiên Khải tộc mạnh nhất tự nhiên chính là Thánh tổ, tiếp theo là các trưởng lão như Lôi Minh, nhưng Thánh tổ và trưởng lão đều đã chết vô số năm, cũng nhờ có con người mà bọn họ mới có thể thoát ra khỏi không gian tử vong với sự trợ giúp của Linh trận đó.

“Linh giáp trên người của Tần Văn có phải là Thánh tổ của ngươi không?” Ngô Minh lúc này mới lớn tiếng hỏi.

“Đúng vậy, hôm nay sau khi ta được triệu kiến, Thánh Tổ đã bí mật dặn dò ta để cho ta yên tâm ẩn nấp, khôi phục thực lực, khi ta thật sự có thể sống lại, sẽ chiếm lấy thân thể của ngươi, sau đó hoàn toàn phục sinh!” Gã Lôi Minh này cũng thành thật, trực tiếp tiết lộ toàn bộ kế hoạch trước đó.

“Có cách nào để ta có thể khống chế những Linh giáp khác, kể cả Thánh tổ không?” Ngô Minh lớn tiếng hỏi, Tần Văn là một cô gái khá tốt và nhân hậu, Ngô Minh nghĩ rằng anh có thể giúp, vì vậy anh ta muốn giúp nàng ấy một tay.

"Khó khăn lắm, ta hôm nay phát hiện có mấy tộc nhân chiếm cứ thành công thân thể của những người đó, cũng có người không bao lâu nữa sẽ thành công. Thánh tổ hắn nhiều nhất ba ngày, hơn nữa Thánh Tổ đại nhân khác với ta, sức mạnh của nàng mạnh mẽ hơn ta gấp mười lần, ta đề nghị chúng ta tốt hơn đừng nhúng tay vào, ngươi yên tâm, có ta ở đây, Thiên Khải tộc sẽ không thương tổn ngươi, những người khác thì không cần phải xen vào!” Lôi Minh nói rất tự nhiên.

Ngô Minh tự nhiên sẽ không quan tâm, nhưng Lôi Minh cũng cho rằng khó có thể khống chế những Linh giáp khác, càng không cần phải nói đến Linh giáp của Thánh tổ.

“Trừ phi đem Thánh tổ cùng nữ nhân kia mạnh mẽ tách ra, người khác cũng vậy, nhưng người bị chiếm hoàn toàn cũng coi như xong, hồn phách của bọn họ đã bị hủy diệt, sau khi cưỡng bức tách ra sẽ chết ngay lập tức!” Lôi Minh thành thật nói.

Ngô Minh gật đầu, đây cũng là một phương pháp, tuy rằng khó thực hiện nhưng vẫn có thể thử.

Ngô Minh lúc này mới chú ý tới điều gì đó, bên ngoài dường như có động tĩnh, Ngô Minh lập tức thu hồi Kết giới phù, sau đó giả bộ nằm trên giường nghỉ ngơi.

Bên ngoài có tiếng bước chân rất nhẹ, dường như bọn họ cũng đang dò xét tình huống trong phòng, đồng thời truyền đến một đợt linh lực.

"Là tộc nhân chúng ta. Vừa rồi do có kết giới nên bọn họ không thể điều tra được tình huống ở đây, cho nên mới sinh nghi đến điều tra!" Lôi Minh lúc này mới nói, hiển nhiên dao động linh lực vừa rồi là phương thức giao tiếp độc đáo của Thiên Khải tộc.

Hiện tại Lôi Minh hoàn toàn bị Ngô Minh khống chế, đã trở thành linh thú của Ngô Minh, có thể nói, Ngô Minh muốn nó sống thì sống, muốn nó chết thì phải chết, Lôi Minh cũng không bao giờ dám phản kháng, cho nên không cần lo lắng về việc Lôi Minh lừa dối mình.

"Đã như vậy, ngươi có thể đi gặp bọn họ, xua tan nghi ngờ. Về phía ta, ngươi có biện pháp xử lý gì không?" Ngô Minh lớn tiếng hỏi.

"Đơn giản, ngài cứ giả bộ bị ta thôi miên, đừng nói chuyện, ta sẽ xử lý những chuyện khác, ta nói ý thức thể của ngài rất đặc biệt, trước đây ta bỏ ra chút công sức mới hoàn toàn chiếm được thân thể của ngài, vì lẽ đó trước mới không có đáp lại!” Lôi Minh thật ra rất biết điều, thậm chí còn nghĩ cách che đậy chuyện đó cho Ngô Minh.

Ngô Minh lập tức gật gật đầu, không nói chuyện mà nhắm mắt lại, thu liễm hơi thở, như muốn ngất đi. Lúc này Lôi Minh đang khống chế thân thể Ngô Minh, mang lên mũ giáp, đẩy cửa bước ra ngoài.

Lúc này, bên ngoài có hơn chục người đứng, tất cả đều mặc Linh giáp, bốn người trong số đó đặc biệt cao lớn, còn lại là kỵ sĩ nhân loại, nhưng có thể thấy những kỵ sĩ nhân loại này trên mặt không có biểu cảm gì, không có tiêu điểm trên con ngươi của họ, nhưng có một tia sáng hung tợn, hiển nhiên những con người này đã bị Linh giáp của họ khống chế hoàn toàn.

Nhìn thấy Linh giáp hoàng kim Lôi Minh đi ra, các Thiên Khải kỵ sĩ và kỵ sĩ nhân loại bên ngoài lập tức quỳ một gối xuống đồng thời hô lên: "Gặp qua Lôi Minh trưởng lão, ngài vừa rồi không đáp lại điều gì, vì an toàn nên chúng tôi đến để điều tra!”

Trong khi nói, bốn Thiên Khải kỵ sĩ vẫn tiếp tục quan sát, như thể đang tìm kiếm những nghi ngờ và manh mối.

“Đều đứng lên đi, ta ở đây không sao, thần thức của kí chủ rất thú vị, ta không cần chờ đợi liền có thể hoàn toàn khống chế, vừa rồi ta đang khống chế ý thức của hắn cho nên mới không đáp lại!” Lôi Minh lúc này mới lên tiếng, tràn ngập uy nghiêm thượng vị giả, đồng thời hỏi: “Tình hình bên Thánh tổ thế nào rồi?”

Khi Lôi Minh hỏi, bốn Thiên Khải kỵ sĩ lập tức nói: “Thánh tổ phải mất mấy ngày nữa mới lấy lại thực lực, chúc mừng Trưởng lão Lôi Minh phục sinh, có ngài và Thánh tổ đại nhân ở đây, Thiên Khải tộc chúng ta nhất định có thể tái hiện lại vinh quang trước đây!"

Những tộc nhân Thiên Khải tộc đó hiển nhiên không phát hiện ra bất kỳ khả nghi nào, đích xác chính là trưởng lão bổn tộc, điểm này từ khí tức và linh ấn liền có thể xác định trăm phần trăm, vì vậy mọi nghi ngờ đều bị loại bỏ.

“Vậy thì rời đi thôi, đừng để cho đám người đó nghi ngờ!” Lôi Minh nói xong, phất tay một cái, bốn Thiên Khải kỵ sĩ cùng hơn mười Thiên Khải tộc nhân ký sinh trên nhân loại sống lại đều đứng dậy rời đi.

Mà tất cả những điều này, hơn 20.000 con người ở Thiên Khải Thành không biết gì về cuộc sống mới mà họ vẫn đang hướng tới, nhưng họ không biết rằng ngay từ đầu họ đã là những công cụ được bị Dị tộc nhân lợi dụng.

“Chủ nhân, bọn họ đi rồi!” Lôi Minh lúc này mới nói, Ngô Minh liền mở mắt ra.

“Các người có biết tại sao Thiên Khải tộc và Quỷ Hạm tộc lại ở lại Hải Sơn lĩnh này không?” Ngô Minh hỏi, anh ta tin Lôi Minh nhất định phải biết vấn đề này, người sau trả lời ngay lập tức: “Bởi vì thần mộ huyền phù, nghe nói có rất nhiều mảnh vỡ thần ấn. Sau khi bảy thần ấn lớn bị phá vỡ lúc trước, nơi này xem như là địa phương có rất nhiều mảnh vỡ tụ tập, để thu thập mảnh vỡ gây dựng lại thần ấn một lần nữa, đến thời điểm Thiên Khải tộc và Quỷ Hạm tộc nhất định sẽ tiến hành tranh cướp!"

“Vậy thì họ đang đợi cái gì?” Ngô Minh hiểu ra, liền ném thêm một câu hỏi.

“Họ đợi thần mộ huyền phù được mở ra, nghe nói ba ngày nữa sẽ mở ra!” Lôi Minh nói rất đơn giản, bây giờ nó đối với Ngô Minh cũng không có gì giấu giếm điều gì, dù sao cũng đã leo lên thuyền Ngô Minh rồi, Lôi Minh biết mình và Ngô Minh là quan hệ thịnh suy, giúp Ngô Minh là giúp chính mình.

"Ba ngày? Xem ra thánh tổ của ngươi cũng đã sớm có kế hoạch rồi!" Ngô Minh tự lẩm bẩm, hiện tại mấy phần nghi vấn trước đây đã được mở ra toàn bộ, việc cần làm tiếp theo chính là lập kế hoạch cho tốt.