Ngay khi ba loại quái vật khủng bố vừa xuất hiện, chúng lập tức tạo ra sự hỗn loạn không thể tin được, tiếng súng và tiếng la hét vang lên. Ngô Minh trong tòa nhà thí nghiệm nhìn thấy cảnh này lập tức dẫn mọi người chạy thoát khỏi một lối ra, đồng thời anh ném con Vu Độc Linh Thiềm xuống và khiến nó trở nên to lớn, ở mặt trước phụ trách mở đường.
Con Vu Độc Linh Thiềm vừa đi ra, lập tức thế như chẻ tre mở ra một lỗ hổng, lúc này phần lớn binh lính đều hỗn loạn, căn bản không có thời gian để kiểm soát đám người Ngô Minh. Lập tức ba binh lính khiêng Lưu Bân, cùng với Đoạn Quốc Nghị và Thích Đình xông ra cùng với Ngô Minh. Phía trước Ngô Minh cùng Vu Độc Linh Thiềm đồng thời mở đường, ở giữa cũng có người hướng bên này xạ kích nhưng đều bị Vu Độc Linh Thiềm và anh ta đánh giết. Vừa lúc đó, xe tăng nã pháo, đương nhiên công kích con Bọ tử thần khổng lồ kinh khủng nhất kia, nhưng đạn pháo cực mạnh bắn trúng cơ thể con bọ chỉ làm nổ những khe hở nhỏ, hiển nhiên trong thời gian ngắn căn bản không thể đánh tan lớp vỏ của con bọ.
Con Bọ tử thần khổng lồ hiển nhiên đã bị khiêu khích, nó ngay lập tức vẫy hai chi trước to lớn của mình và liên tục giết kẻ thù. Ngay sau đó nó thực hiện một cú đâm xuyên giết chết tất cả những người lính ở khu vực phía trước.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngô Minh cũng vô cùng sửng sốt, không ngờ con bọ này lại có thể biểu hiện ra nhiều khả năng khác nhau. Sau đó, con Bọ tử thần khổng lồ di hoạt động chiếc mai trên cơ thể nó, bỗng nhiên run lên, có vô số Bọ cánh cứng nhỏ từ trong khe hở toàn thân bò ra. Những con bọ nhỏ này chỉ cỡ ngón tay nhưng số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít bò ra ngoài rồi cắn những xác chết xung quanh và chui vào, một xác chết ít nhất cũng có mười mấy Bọ cánh cứng nhỏ chui vào.
Chỉ trong một vài nhịp thở, các xác chết bắt đầu phồng lên, giống như những quả bóng bay được bơm căng. Khi nó phình to đến một mức độ nhất định thì đột nhiên phát nổ, từ bên trong thi thể tuôn ra mấy trăm con Bọ cánh cứng nhỏ, hình thể thình lình tăng lớn gấp đôi, và số lượng cũng tăng lên rất nhiều.
Những con Bọ cánh cứng nhỏ này đã tăng lên hàng ngàn con trong một thời gian ngắn, hơn nữa tốc độ bò cực kỳ nhanh, liên tục chui vào cơ thể người sống và bắt đầu cắn xé, đẻ trứng, sinh sôi nảy nở. Muốn nói mức độ khủng khiếp, e rằng những con Bọ cánh cứng nhỏ này có thể xếp vào hàng thứ nhất, đặc biệt là trong bóng tối không ai có thể chống lại lũ Bọ cánh cứng nhỏ này, lúc này liền có mấy trăm tên lính chết thảm ngay tại chỗ.
Những con quái vật này mang đến hỗn loạn, chết chóc và sợ hãi, vào lúc này chết chóc và sợ hãi lan tràn như một bệnh dịch, hàng ngàn binh lính ở đây ngay lập tức bị áp đảo. Ngô Minh mang theo đám người Đoạn Quốc Nghị thành công phá vòng vây, anh ta chuẩn bị thoát khỏi khu vực quân sự và chạy vào bóng tối. Vừa lúc đó, một vài chiếc máy bay khổng lồ màu đen đột nhiên xuất hiện trên không trung, những chiếc máy bay này rất giống máy bay 'Chim ưng biển', có đặc điểm của trực thăng và máy bay, nhanh chóng linh hoạt. Trong nháy mắt đã tới gần khu quân sự, ngay sau đó, mấy cỗ hỏa lực kinh hoàng tuôn ra như mưa, tấn công về vị trí của đám người Ngô Minh.
Ngô Minh từ trước lúc đối phương nổ súng đã nhận ra nguy hiểm, lập tức hét lớn một tiếng: "Tách ra chạy, bên ngoài có xe của ta, các ngươi đến trước hết đi."
Mọi người mới vừa chạy đi mấy mét, công kích liền đến.
Một người lính của Đoạn Quốc Nghị đã không may mắn bị trúng đạn, dưới khẩu súng máy hạng nặng trên không thì cơ thể của anh ta ngay lập tức bị động năng cực lớn của viên đạn xuyên thủng và xé toạc ra khắp nơi như một mảnh vải vụn, sau khi khẩu súng máy hạng nặng bắn trúng cơ thể con người, lực phá hoại quả thực lớn đến kinh người.
“Cẩn thận!” Ngô Minh mí mắt giật giật, tâm tư lúc này mới vừa động, Vu Độc Linh Thiềm trước mặt lập tức phun ra đầu lưỡi, đột nhiên cuốn lấy Đoạn Quốc Nghị và Thích Đình ném ra xa hơn mười mét. Giây tiếp theo, vô số viên đạn bắn ra đánh trúng khu vực đó, Vu Độc Linh Thiềm cũng trực tiếp trúng đạn, thân thể bị bắn nát.
Trong nháy mắt, mối liên hệ thiết lập giữa Ngô Minh và con Vu Độc Linh Thiềm trực tiếp bị cắt đứt, hiển nhiên chỉ có một khả năng, đó là con Vu Độc Linh Thiềm đã bị giết.
Ngô Minh rất ngạc nhiên khi một sinh vật cấp ba lại có thể bị giết dễ dàng như vậy, hiển nhiên khẩu súng máy hạng nặng mà đối thủ dùng để tấn công cực kỳ lợi hại, thậm chí còn là một vũ khí kiểu mới đã được cải tiến. Hơn nữa ở một phương diện khác, da của Vu Độc Linh Thiềm chỉ có thể chịu được đạn thông thường, điều quan trọng nhất là nó không có khả năng phòng thủ nguyên khí, nó chịu cường lực công kích cũng sẽ bị thương, thậm chí là tử vong.
Ngô Minh không có thời gian để tiếc nuối sủng vật duy nhất của mình, bởi vì ngay sau đó những viên đạn đã trút về phía anh ta.
Ngay lập tức Ngô Minh tăng tốc và bỏ chạy theo hướng khác, nhưng Ngô Minh đã thở phào vì những chiếc máy bay vũ trang 'Chim ưng biển' màu đen trên đầu không đuổi theo Đoạn Quốc Nghị và Thích Đình, mà như ong vỡ tổ quay đầu lao về phía anh ta, từ trên máy bay chiếu ra từng tia sáng khóa chặt thân hình Ngô Minh.
Phanh phanh phanh!
Lại một loạt đạn bắn trúng mặt đất, ngay cả nền bê tông cứng rắn trong nháy mắt cũng bị phá hủy, mặt đất trực tiếp bị lật lên, như thể bị cày xới.
Ngô Minh chỉ có thể duy trì tốc độ, phía trước là bức tường khu quân sự, lần này Ngô Minh không chút nào bảo lưu, từ khoảng cách bức tường bảy tám mét liền nhảy lên, trực tiếp nhảy lên độ cao 8 mét phóng qua bức tường. Trong khoảng thời gian này, một số máy bay trên đầu liên tục xả đạn, gần như theo tốc độ của Ngô Minh quét hết mọi phía. Bức tường mà súng máy hạng nặng thậm chí không thể bắn xuyên qua, dưới súng máy trên không, giống như súng trường thông thường bắn gạch, trực tiếp bắn nát xuyên qua.
Giữa không trung, một viên đạn suýt chút nữa xẹt qua cánh tay của Ngô Minh, lưu lại trên cánh tay của Ngô Minh một vết máu, khiến Ngô Minh kinh hãi, ngay sau đó liền rơi xuống cách đó hai mươi mét, không giảm tốc độ tiếp tục lao nhanh.
Mấy chiếc máy bay tiếp tục truy sát Ngô Minh, tình huống bây giờ hầu như có thể xác định một chuyện, đó là những chiếc máy bay này đều nhằm vào Ngô Minh, những khẩu súng hạng nặng trên chúng uy lực cũng gần giống với những khẩu súng trên chiến hạm của anh ta, loại súng máy đó thậm chí có thể giết chết một cao thủ nguyên khí cấp năm. Những chiếc máy bay này thuộc sở hữu của Công ty Tinh Hà, bằng không chúng sẽ không chỉ săn lùng và giết chết anh ta, thậm chí không quan tâm đến những người lính đã bị tàn sát trong hỗn loạn. Ít nhất trong mắt Công ty Tinh Hà, mối đe dọa của Ngô Minh là quá lớn, cho nên mới phải coi trọng như vậy.
Chỉ trong một hai phút, Ngô Minh đã chạy được hai ba km, tốc độ tương đương với một chiếc ô tô đang phóng nhanh, thỉnh thoảng anh cần phải đổi hướng và tăng tốc để tránh bị bắn từ trên cao, nhưng rõ ràng là anh muốn thoát khỏi máy bay vũ trang 'Chim ưng biển' trên bầu trời vẫn chưa đủ. Xung quanh khu vực này có rất ít tòa nhà, cho dù có cũng không thể chống lại oanh tạc điên cuồng của mấy chiếc máy bay này. Ngay trước khi Ngô Minh trốn vào trong một nhà xưởng bị bỏ hoang, đối phương đã trực tiếp bắn vài quả tên lửa đất đối đất thổi bay tòa nhà xưởng đó lên trời.
Lúc này, vết bỏng rộng lớn trên lưng Ngô Minh đang đau đớn, ngọn lửa nhiệt độ cao do vụ nổ tạo ra có thể làm tan chảy thép và biến dạng khung thép, đủ biết uy lực của vụ nổ. Lúc đó lưng Ngô Minh đã bị bỏng, nhiệt độ cao đã làm quần áo của Ngô Minh bị cháy, cháy sém da và một số cơ bắp. Cũng may là cơ thể của Ngô Minh cường hãn, những vết thương mà người bình thường chắc chắn sẽ chết chỉ là vết thương nhẹ ở trên người của Ngô Minh. Có điều một đường chạy trốn, y phục trên người đã là rách tả tơi giống như một người tị nạn trên đường chạy trốn.
Ngô Minh không có chạy trốn ra bên ngoài thành phố, bởi vì không có vật che chắn, không thể thoát khỏi sự truy đuổi của những chiếc máy bay này, cho nên Ngô Minh lúc này đang hướng về thành phố, có rất nhiều cao ốc ở thành phố, muốn thoát khỏi sự truy sát của những chiếc máy bay này sẽ dễ dàng hơn một chút.
Lúc này, tốc độ của Ngô Minh không giảm, tiếp tục hướng phía trước lao nhanh, phía trước đã có rất nhiều cao ốc, nhưng Ngô Minh vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Phía trước còn có một cây cầu vượt, Ngô Minh trực tiếp nhảy xuống từ cây cầu vượt đó và sau đó nấp dưới gầm cầu để nghỉ ngơi, nơi này đỗ rất nhiều xe cộ nên cũng có tác dụng che giấu. Chạy được một đoạn đường, Ngô Minh lại bị thương, coi như là lợi hại đến đâu cũng cần nghỉ ngơi, trên cánh tay phải có một vết máu dài, trên thắt lưng có vết thương và trên lưng có một vết bỏng lớn, những vết thương này đang dần hồi phục và tái tạo tổ chức mới.
Trong bóng đêm, Ngô Minh có thể nghe thấy rõ ràng tiếng gầm rú của động cơ máy bay trên đầu, chỉ hai giây sau, anh nghe được vài tiếng tiếng rít chói tai quái lạ.
“Mẹ kiếp, dám phóng tên lửa vào khu đô thị?” Ngô Minh sửng sốt, vội vàng đứng dậy chạy đi, có thể thấy vài tên lửa phóng từ khe hở của cầu vượt tốc độ cực nhanh bắn xuống, sau đó phát nổ cách Ngô Minh bảy hoặc tám mét. Lần này có tổng cộng ba tên lửa, uy lực vụ nổ ngay lập tức bao phủ một khu vực có đường kính 50 mét, người bình thường có thể bị thương nặng trong phạm vi 50 mét, chấn động đủ để làm vỡ các cơ quan nội tạng của con người.
Ngô Minh chỉ cảm thấy mình như bị một Cổ Cự Nhân Vương đánh vào phía sau lưng, bay ra ngoài hàng trăm mét, sau đó đâm sầm vào một chiếc Land Rover đang đậu bên đường, chiếc xe hiển nhiên không có khả năng ngăn cản, Ngô Minh va chạm mạnh khiến thùng xe bị hư hỏng, đà bay của anh ta không giảm trực tiếp đập vỡ kính cửa hàng ven đường, cả người lăn lộn mấy vòng đụng phải vách tường mới dừng lại.
Phốc!
Ngô Minh phun ra một ngụm máu, đây là lần đầu tiên trên thế giới này Ngô Minh bị thương nặng như vậy, cho dù anh có thân thể cường đại hơn người thường rất nhiều, nhưng lần này quá gần trung tâm của vụ nổ. Ngọn lửa khổng lồ và tác động đã thiêu rụi tất cả quần áo của anh ta, vết bỏng nặng, gãy ba chiếc xương sườn, nội tạng bị lệch và chảy máu trong. Đây không phải là điều phiền toái nhất, điều phiền toái nhất là có một mảnh vỡ kim loại sau vụ nổ trước đó đâm xuyên người Ngô Minh, mảnh vỡ kim loại tuy đã bị biến dạng nhưng vẫn cực kỳ sắc bén, còn cắm ở trên bụng anh ta.
“Nếu có nguyên khí, coi như một quả bom cực mạnh thì làm sao có thể thương tổn được mình?” Ngô Minh nghĩ thầm, định rút miếng thép xuyên qua cơ thể mình ra, nhưng Ngô Minh lại phát hiện cả hai cánh tay của mình đều bị gãy, không thể cử động.