Tận thế tân thế giới

Chương 781: Bắt đầu đánh trả




Lúc này, Ngô Minh nghe thấy tiếng bước chân, nhưng quay đầu lại nhìn, kinh ngạc phát hiện phía sau cửa hàng vẫn có người ở.

"Mẹ, mẹ đến xem người này!” Từ hành lang bên cạnh, một cô bé mang dép búp bê, năm sáu tuổi, đang nhìn Ngô Minh với khuôn mặt xinh xắn.

Ngay sau đó, cha mẹ của cô bé cũng xuất hiện, nhìn thấy tình trạng thê thảm của Ngô Minh, họ vô cùng sửng sốt, vừa kinh vừa sợ.

"Chàng trai, cậu bị sao vậy? Không sao đâu, chờ chút, tôi sẽ tìm người đưa cậu đến bệnh viện ngay!" Có thể thấy đôi vợ chồng trẻ rất nhiệt tình, khi nhìn thấy Ngô Minh, điều đầu tiên họ nghĩ đến là làm thế nào để cứu người.

Nhưng mà, Ngô Minh lập tức hướng về phía một nhà ba người này kêu: "Đi mau!"

Tiếng động cơ gầm rú bên ngoài càng ngày càng gần, Ngô Minh biết nơi này sẽ tiếp tục bị cuồng oanh loạn tạc, đến lúc đó một nhà ba người này khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ngô Minh không phải là người tốt không muốn nhìn người khác chết, nhưng anh cũng không phải là động vật máu lạnh.

"Cút ngay!" Nhìn thấy gia gia ba người sững sờ, Ngô Minh lần này lo lắng trợn to hai mắt, lập tức quát lên.

Lần này, Ngô Minh mang theo sát khí thật sự khiến gia đình ba người hoảng sợ, hai vợ chồng vội vàng ôm đứa trẻ chạy ra khỏi cửa hàng, sau khi chạy ra ngoài bốn mươi mét, cửa hàng phía sau họ lập tức phát sinh vụ nổ kịch liệt.

Cũng may, cả gia đình ba người đã chạy ra khỏi phạm vi sát thương hữu hiệu, tiếng nổ và ngọn lửa bùng lên sáng cả bầu trời đêm đen khiến cả ba người sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, hiển nhiên bọn họ may mắn bị Ngô Minh quát lớn rời đi, bằng không liền giống như những cư dân của toàn bộ tòa nhà, chết oan chết uổng.

Tòa nhà bảy tầng ban đầu trên phố nay đã cháy lớn và sụp đổ, hàng xóm xung quanh cũng chạy đến nhưng không có điện, điện thoại không dùng được nên họ không có cách nào gọi cảnh sát.

Vào lúc này, một số máy bay chiến đấu 'Chim ưng biển' cũng bay lượn gần đó, hai trong số chúng chầm chậm hạ cánh, và một chiếc còn lại đang ở trạng thái cảnh giới trên không.

Từ hai chiếc máy bay chiến đấu 'Chim ưng biển', rất nhanh lao ra hai mươi, ba mươi tên mặc hắc y đeo mặt nạ võ trang đầy đủ, những người này vừa xuất hiện lập tức bao vây đống kiến trúc sụp đổ, mà từ trên phi cơ cũng đi xuống một tên ăn mặc âu phục.

“Giám đốc, mục tiêu đã bị nghiền nát trong tòa nhà bị sập, có lẽ đã chết!” Một đội trưởng đeo mặt nạ đen đi tới báo cáo, đồng thời nói: “Chúng ta từ bỏ hiệp trợ Quân khu Vũ Thành chiến đấu với những con quái vật đột ngột xuất hiện, có phải không quá thỏa đáng hay không? Những binh lực đó thuộc quyền quản lý của nhà họ Vương, người của nhà họ Vương là một thế lực đáng kể trong Công ty."

Giám đốc quay lại nhìn đội trưởng đội đặc nhiệm của công ty, gật đầu một cái nói: "Ngươi nói không sai, có điều phải không tiếc bất cứ giá nào giết người này là điều mà chính ông chủ đã nói với ta, ngươi có nghĩ nhà họ Vương có thể cạnh tranh với ông chủ không? Vừa rồi ngươi cũng đã thấy sức bền của mục tiêu, tốc độ, thậm chí cường độ cơ thể và sức sống mà con người tuyệt đối không có khả năng nắm giữ. Ngay cả những vũ khí sinh học do công ty phát triển e rằng cũng không bằng người này, hơn nữa máu của người này không biết vì sao lại có thể kích hoạt Phục chế phẩm của Thế giới chiều không gian thứ hai nên giá trị của hắn càng lớn hơn. Ông chủ đã phân phó, sống phải thấy người chết phải thấy xác, đi tìm thi thể đi."

Tên đội trưởng hắc y lúc này chỉ có thể gật đầu, phía xa có hai chiếc xe cảnh sát chạy tới, rõ ràng tiếng nổ lớn và ngọn lửa ngút trời đã báo động cảnh sát khu vực này.

"Đuổi bọn họ đi, đừng để bọn họ làm hỏng chuyện của chúng ta!" Giám đốc điều hành cấp cao quay đầu lại nhìn chiếc xe cảnh sát đang lao tới, lập tức ra lệnh.

Tên đội trưởng hắc y lúc này gật đầu, sau đó vung tay làm động tác, lập tức có bốn tên thủ hạ nghênh đón, trực tiếp giơ lên vũ khí trong tay hướng về phía hai chiếc xe cảnh sát xạ kích.

Tất cả đều sử dụng vũ khí tự động tiên tiến nhất trên thế giới hiện nay với tốc độ bắn, tầm bắn và độ sát thương không thể chê vào đâu được. Trong khoảng cách 100m, vỏ xe không thể chống lại sức tấn công của đạn, trực tiếp bị bắn thủng. Những người trong xe cảnh sát bị trúng đạn thành cái sàng, chiếc xe mất lái và lật nhào, lăn trên mặt đất vài cái, các mảnh vỡ của chiếc xe văng tung tóe trên mặt đất, chiếc xe khác bị đạn xuyên thủng đâm thẳng vào gốc cây xanh bên đường, 3 cảnh sát trên xe tử vong, 2 người còn lại ngất ngây con gà tây, giãy giụa từ trong xe bò ra ngoài.

Có điều rất nhanh đã bị bắn nát đầu từ xa, hai xe cảnh sát và bảy sĩ quan cảnh sát đều bị giết trong vòng chưa đầy mười lăm giây.

Bốn người nhanh chóng quay trở lại đội, rõ ràng là đã được đào tạo bài bản, sức chiến đấu kinh người.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người trốn xung quanh xem náo nhiệt đằng sau mấy tòa cao ốc, xe cộ đã sợ đến mức hồn phi phách tán, trốn đi thật xa. Đùa sao, bọn này dám giết cả cảnh sát chứ đừng nói là giết người khác, mà một ít người sáng suốt đã nhìn ra vài vấn đề của các sự kiện liên tiếp xảy ra trong khoảng thời gian này. Rõ ràng, bầu trời đã thay đổi.

Hai mươi ba mươi Hắc y nhân đeo mặt nạ màu đen nhanh chóng bước về phía trước, rời khỏi đống đổ nát và những tấm xi măng vỡ, đồng thời tìm kiếm Ngô Minh bị đè ở dưới.

Rõ ràng những Hắc y nhân đeo mặt nạ màu đen này không phải người thường, lực lượng của bọn họ lớn đến kinh người. Một người có thể dễ dàng nâng những tấm xi măng nặng hàng trăm kg, còn người rõ ràng là đội trưởng còn kinh khủng hơn, bắp thịt dưới quần áo bó nhô lên, nâng một khối bê tông nặng bốn năm trăm ký, lực lượng ít nhất gấp sáu lần người thường.

"Thuốc cường hóa cấp B của công ty quả nhiên lợi hại. Mặc dù có một số di chứng và cần hít thở khí đặc biệt để tồn tại, nhưng sức mạnh đó rất mạnh và đáng sợ, thần kinh phản xạ, thính giác và thị giác được nhân lên, và nếu là thuốc cường hóa cấp A mới thực sự là hoàn mỹ, ta tin rằng mình sẽ sớm nhận được đặc quyền nâng cấp cường hóa cấp A, nhưng tiếc là không thể bắt sống được Ngô Minh này, nếu không ta còn có thể nhận được đặc quyền cường hóa cấp S, thật đáng tiếc!” Giám đốc điều hành cao cấp lúc này ho khan một tiếng, ông ta lập tức lấy ra một chiếc mặt nạ nhỏ, hít thở vài hơi trước khi sắc mặt dịu lại.

20 hoặc 30 Hắc y nhân đến dọn dẹp hiện trường, các đống đổ nát và các thanh thép nhanh chóng được dọn đi, trong thời gian này, thi thể của nhiều nạn nhân bình thường cũng được đào lên. Đây là những cư dân ban đầu của tòa nhà này bị chết ngoài ý muốn, chỉ có điều những Hắc y nhân hoàn toàn không quan tâm đến điều đó.

Đào đến tầng một, một Hắc y nhân vươn tay mở tấm bê tông cao hơn nửa người, đột nhiên từ khe hở bên dưới có một bàn tay vươn ra, lập tức oằn cổ Hắc y nhân.

Thể chất của Hắc y nhân gấp bốn lần người thường, có thể nói là vô cùng mạnh mẽ, phản ứng nhanh nhưng vẫn không thể né tránh, định đưa tay ra vặn gãy bàn tay đang ôm lấy hắn, nhưng bỗng nhiên cảm giác được trên ngón tay đối phương truyền đến sức mạnh khổng lồ, ngay sau đó cổ bị lực lượng này vặn vẹo, bẻ gãy.

Cảnh này diễn ra quá nhanh và quá lặng lẽ, thậm chí không thu hút sự chú ý của những Hắc y nhân xung quanh.

Còn Ngô Minh là người duỗi tay vặn cổ Hắc y nhân, lúc trước bị thương rất nặng, nhưng không có nghĩa là Ngô Minh không thể tiếp tục chạy trốn, hai tay gãy xương, chỉ cần Ngô Minh đồng ý, có thể trong vòng một phút khôi phục bảy phần mười trở lên. Vết bỏng ở lưng không đáng kể, phiền toái nhất là tấm thép xuyên qua cơ thể khiến nội tạng bị tổn thương nghiêm trọng, mặc dù Ngô Minh thân thể đặc thù, nhưng cũng có cực hạn.

Rõ ràng nếu tiếp tục chạy trốn trong hoàn cảnh đó thì không khôn ngoan, thậm chí nếu tiếp tục bỏ chạy anh ta sẽ tiếp tục bị đối phương truy sát, đến lúc đó nếu lại bị trúng đạn súng máy hạng nặng và tên lửa thì tình hình sẽ thực sự rắc rối. Vì vậy, Ngô Minh đã đưa ra một quyết định táo bạo, đó là tạm thời không chạy trốn.

Anh trốn trong phòng tắm lầu một, khu hình tam giác vững chãi, theo ước tính của Ngô Minh, cho dù cả tòa nhà có sập cũng không bị đè bẹp, ít nhất cũng để lại cho anh một không gian sinh tồn, mà thứ Ngô Minh cần bây giờ là thời gian.

Anh muốn bình phục vết thương, đồng thời cố ý tỏ ra yếu thế dẫn ba máy bay chiến đấu 'Chim ưng biển' đi xuống, bởi vì đối phương ở trên trời, cho dù có cường đại đến đâu cũng không thể làm gì được. Không thể phi hành, không có tọa kỵ phi hành, không có Thẻ công kích, Ngô Minh muốn ném đá cũng không thể đánh rơi máy bay xuống, muốn phản kích chỉ có thể dụ dỗ đối phương hạ xuống. Vì mục tiêu của những người này là chính anh ta, trong trường hợp này bọn chúng nhất định sẽ hạ xuống, và chỉ cần đối phương hạ xuống thì Ngô Minh có thể động thủ.

Dù sao trong lòng Ngô Minh cũng đã tức sôi ruột rồi.

Mà hiện tại, chính là thời điểm phát tiết lửa giận.

Trong hai mươi phút qua, Ngô Minh đã cố gắng hết sức bình phục vết thương, thậm chí còn rút thép tấm trong bụng ra, hiện tại thương thế đã bình phục 50 đến 60%, cũng không ảnh hưởng đến việc Ngô Minh dùng lực.

Sau khi giết chết Hắc y nhân bằng cách vặn cổ hắn, Ngô Minh nhảy ra từ đống đổ nát bên dưới với con dao găm trên tay, nắm lấy khẩu súng trong tay Hắc y nhân, giơ tay liền bóp cò.

Đạn tuôn ra, hai Hắc y nhân bị bắn thẳng vào đầu, trong khi Ngô Minh cấp tốc chạy như điên, con dao găm băng trên tay như một đạo tử vong sóng gợn nhanh chóng chém ngang cổ ba tên Hắc y nhân, con dao găm sắc bén cắt cổ họng, làm máu đông lại, những Hắc y nhân này chết ngay lập tức.

Ngay cả những chiến sĩ đã được cường hóa cấp B cũng khó có thể cận chiến với Ngô Minh.

Giết liên tiếp năm người, những Hắc y nhân khác cũng có phản ứng, nhưng Ngô Minh hiển nhiên sẽ không cho đối phương cơ hội. Anh ta đã lên kế hoạch từ đầu, hiện tại hầu như tất cả những Hắc y nhân đều ở trong phạm vi 20 mét, trong khoảng thời gian ngắn Ngô Minh có thể sử dụng tiềm năng kích hoạt thân thể để gia tăng tốc độ và sức mạnh, Ngô Minh dự định sẽ giết hết đám Hắc y nhân trong vòng ba giây.

Khoảnh khắc tiếp theo, đội trưởng Hắc y nhân phản ứng nhanh nhất bóp cò súng về phía Ngô Minh, anh ta gầm lên một tiếng, thân hình đột nhiên tăng lên gấp bội, cơ bắp cuồn cuộn như thép, lúc này đây là lần đầu tiên Ngô Minh kích hoạt tiềm năng của cơ thể lên một trăm năm mươi phần trăm.

Sức mạnh và tốc độ do việc này mang lại đã đạt đến trình độ cực kỳ khủng bố, kết quả cho thấy chân của Ngô Minh quán lực, một tấm xi măng dưới chân trực tiếp bị lực lượng khổng lồ đánh vỡ, anh ta lập tức biến mất trong mắt một số Hắc y nhân, viên đạn do đội trưởng Hắc y nhân bắn ra cũng bắn trượt.