Sở cảnh sát đường Vũ Xuân
Ngô Minh mặc bộ quần áo cũ do cảnh sát tìm được đưa cho, ngồi trên ghế gỗ dài uống nước, từ trên xe tới đây anh ta không nói một lời nào.
Đây không phải là vì cái gì khác mà là bởi vì Ngô Minh đang suy nghĩ vấn đề, một số vấn đề rất quan trọng, anh ta nhất định phải suy nghĩ rõ ràng.
Đầu tiên, có lẽ mình không hẳn quay lại quá khứ như lần trước. Nguyên nhân rất đơn giản, lần này Ngô Minh có thân thể mà không phải là ý thức xuyên qua như lần trước, các chức năng cơ thể mạnh mẽ vẫn còn đó, thậm chí Tạp giới trên ngón tay cũng nhắc nhở Ngô Minh lần này khác với lần trước.
Ngoài ra, trên tường phía sau Ngô Minh còn có một chiếc đồng hồ điện tử lịch vạn niên treo tường, thời điểm này là tháng 3 năm 2015, có nghĩa là thời điểm hiện tại đã trôi qua thời điểm xảy ra thảm họa nguyên khí, thế giới này rất giống thế giới cũ, rõ ràng là không có xảy ra thảm họa nguyên khí.
Và vấn đề này rõ ràng là điều mà Ngô Minh quan tâm nhất, nơi này quá giống với thế giới cũ, mọi thứ anh nhìn thấy đều rất quen thuộc, mang đến cho Ngô Minh cảm giác đây là thế giới cũ.
Chỉ là điều này sao có thể?
Ngô Minh cảm thấy mình vẫn còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp, chỉ sau khi những câu hỏi này được giải đáp thì anh mới có thể sắp xếp được những suy nghĩ hỗn loạn hiện tại. Theo như tình huống hiện tại, thông đạo Vòng xoáy bảy màu dẫn đến một nơi hoàn toàn giống với thế giới cũ, giống như một thế giới song song. Theo truyền thuyết về Nguyên khí thế giới thì Vòng xoáy bảy màu được kết nối với Đệ nhất nguyên khí thế giới, Ngô Minh liền tạm thời đem nơi này xem là Đệ nhất nguyên khí thế giới.
Ở đây không có nguyên khí, vậy người ở đây có biết sự tồn tại của Nguyên khí thế giới không?
Ngô Minh nghĩ đến đây, vừa nhìn thấy một nữ cảnh sát đi tới trước mặt, anh ta lập tức đứng dậy nói một câu trong ngôn ngữ chung của Nguyên khí thế giới.
“Xin lỗi, đây là nơi nào?”
Nhưng từ vẻ mặt ngây dại trên gương mặt của nữ cảnh sát, Ngô Minh biết đối phương không hiểu mình đang nói gì, đối phương không biết ngôn ngữ Nguyên Khí thế giới, lại tăng thêm nơi này không có nguyên khí, hiển nhiên cũng không có khả năng biết được sự tồn tại của Nguyên khí thế giới.
"Anh vừa nói cái gì? Là ngoại ngữ sao?" Nữ cảnh sát tò mò hỏi. Ngô Minh gật đầu, nữ cảnh sát không biết nên những người khác có lẽ cũng như vậy, nói như vậy, Đệ nhất nguyên khí thế giới thực sự không biết sự tồn tại của Nguyên khí thế giới.
Vậy đây có phải là một thế giới song song nào đó không?
Ngô Minh trước đây thích xem một ít vật ly kỳ cổ quái, trong đó có một số nhà khoa học đã đưa ra lý thuyết về các thế giới song song, giống như các thế giới ở các vĩ độ khác nhau, mỗi thế giới có cùng một cách cục và bối cảnh, thậm chí con người cũng giống hệt nhau. Tất nhiên đây là chỉ là suy đoán.
Nhìn thấy Ngô Minh không nói gì, nữ cảnh sát bắt đầu hỏi thân phận của Ngô Minh. Hiện tại Ngô Minh không muốn lãng phí thời gian ở đây, muốn đi ra ngoài xem xét một chút, nếu là một thế giới song song thì ở đây nhất định phải có một Ngô Minh khác, anh ta chính là muốn đi nghiệm chứng một chút.
Thu hồi suy nghĩ, Ngô Minh nhìn nữ cảnh sát trước mặt, trong lòng chợt nghĩ. Sao mình không bắt đầu nghiệm chứng ngay bây giờ, nếu thế giới này thực sự giống với thế giới cũ mà mình đã quen thuộc, như vậy mình nói ra tên họ, giấy căn cước và địa chỉ của mình thì hẳn có các bản ghi tương ứng.
Ngay lập tức Ngô Minh nói những điều này.
Nữ cảnh sát lập tức ghi lại thông tin và đi kiểm tra, ngay sau đó cô ấy đã quay lại và nói: "Thông tin là chính xác, anh Ngô, hình như anh gặp cướp, anh hoảng sợ, trước đó anh gặp phải điều gì có thể nói lại một lần nữa được không?"
Quả nhiên có tin tức, Đệ nhất nguyên khí thế giới này thực sự có một bản ngã.
Ngô Minh tim đập loạn xạ, nhưng ngoài mặt lại rất bình tĩnh, nghe theo lời của nữ cảnh sát Ngô Minh bịa ra chuyện vừa đi du ngoạn thì gặp phải ăn cướp, hiển nhiên loại chuyện này sẽ thu hút được sự chú ý của cảnh sát, đơn giản tiến hành lập biên bản, Ngô Minh từ chối lời đề nghị của đối phương sẽ đưa anh ta về nhà và một mình ra khỏi đồn cảnh sát.
Giờ phút này, sắc trời đã hừng sáng, đã hơn bảy giờ sáng, nhìn đường phố bên ngoài, những tòa cao ốc và biển quảng cáo quen thuộc, Ngô Minh giống như đang nằm mơ.
Nếu không phải thân thể cường đại và Tạp giới trên ngón tay, Ngô Minh thật sự cho rằng mình đã trở về thế giới cũ.
Ở đây không có nguyên khí, có nghĩa là Ngô Minh có rất nhiều năng lực đều không thể sử dụng, cũng không có cách nào trở lại Nguyên khí thế giới, muốn đi tìm Kerrigan đạo sư rõ ràng là không thực tế, nhưng Ngô Minh cũng đã trải qua hoàn cảnh khó khăn hơn, trước mắt trước tiên cứ đi được tới đâu hay tới đó. Tiến thêm một bước nữa, kế hoạch của Ngô Minh là quay trở lại nơi ở của 'bản thân' và nhìn thấy 'bản thân' ở thế giới này.
Bởi vì trong thế giới vừa quen thuộc vừa xa lạ này, muốn tìm người giúp đỡ, người duy nhất có thể tin tưởng lúc này là chính mình, bởi vì chỉ có chính mình mới hiểu rõ chính mình nhất.
Ngô Minh không biết rằng sau khi anh ta rời đi, nữ cảnh sát trong đồn cảnh sát thở dài nói một mình: "Anh ta còn không thèm nhìn mình, có phải là do mình không đủ hấp dẫn không? Cũng đúng, nhân viên làm việc trong loại công ty đó có tầm nhìn rất cao."
Khi nữ cảnh sát đang tự mình lẩm bẩm, cô ấy không nhận thấy một vài đồng nghiệp khác đang đi phía sau mình, và một trong số họ đã vỗ về nữ cảnh sát và nói: "Phát hoa si a? Người vừa đi ra ngoài là ai vậy? "
Nói xong, nữ cảnh sát mạnh tay giật lấy tập tài liệu trong tay, đồng nghiệp lập tức ồ lên: "Oa, anh ta là nhân viên của công ty Tinh Hà, cao phú soái a, bao nhiêu người chen vỡ đầu cũng không vào được, có người nói tiền lương đãi ngộ khá cao! "
"Dù sao, ta nghe hàng xóm kể rằng con trai bà ấy tốt nghiệp tiến sĩ ở một trường danh tiếng. Sau khi tốt nghiệp, tham vọng của anh ta là làm việc ở công ty Tinh Hà, thế nhưng các ngươi đoán thế nào, những người xuất sắc như vậy muốn vào công ty Tinh Hà làm phải trải qua nhiều lớp tuyển chọn, bất quá đãi ngộ cao là thật sự. Dù làm việc ở Vũ Thành thì chúng ta cũng không thể mua được căn phòng vài mét vuông, nhưng nhân viên của công ty Tinh Hà làm việc hai ba năm là có thể mua được căn hộ ba phòng ngủ! ". Một nữ cảnh sát lớn tuổi khác cũng hét lên.
"Ngô Minh, mới ngoài hai mươi tuổi, là nhân viên của công ty Tinh Hà, nhưng anh ấy sống ở một nơi rất bình thường. Đúng rồi, điệu thấp, một người cao phú soái (giàu có và đẹp trai) như vậy lại thích điệu thấp. Anh ấy có số điện thoại không? Ngày nào đó mời ăn cơm một bữa có lẽ cũng có hy vọng. "
Nữ nhân thì ai cũng như ai, cho dù là cảnh sát thì khi tụ lại một chỗ thì cũng ồn ào như chợ.
Tiếc là Ngô Minh chưa xem thông tin của 'bản thân' nên ngoài số căn cước và quê quán ra thì anh ấy cũng không biết gì khác, cũng là định kiến của Ngô Minh rằng dù anh ta trong thế giới này thì vẫn là chính mình.
Bây giờ Ngô Minh không có tiền, quần áo trên người cũng do cảnh sát đưa cho anh ta, nhưng không thành vấn đề, nơi này chỉ cách nơi anh sống ba bốn km, chạy vài bước là đến.
Mặc dù không có nguyên khí, nhưng hiện tại thể lực của Ngô Minh cũng mạnh đến đáng sợ, chạy ba bốn km cũng chỉ mất mấy phút, đây là do Ngô Minh cố ý giảm tốc độ vì sợ thu hút sự chú ý của người khác, nếu không sẽ còn nhanh hơn nữa.
Những con phố quen thuộc, những biển báo quen thuộc, và căn phòng mình đã thuê.
Mọi thứ đều giống như thế giới cũ, đi trên đường hoảng hốt càng sâu, cũng may Ngô Minh tâm trí vững vàng, dù thế giới này có giống thế giới cũ như thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải, ít nhất không phải là thế giới mà Ngô Minh đã từng sống. Đây là 'Đệ nhất nguyên khí thế giới'.
Cuối cùng, Ngô Minh bước tới cửa phòng vừa quen thuộc vừa có phần xa lạ, nhìn cửa an ninh, Ngô Minh đưa tay chuẩn bị gõ cửa. Thời gian này, dựa theo thời gian làm việc và nghỉ ngơi trước đây của mình, chắc còn ở nhà, nhưng anh vừa nghĩ đến 'bản thân' mở cửa lại phái hiện một người giống như mình thì sẽ có vẻ mặt gì.
Mặc dù cảm thấy thật khó tin nhưng đây là thực tế mà mình sắp phải đối mặt.
Nhưng ngay khi Ngô Minh định gõ cửa, cánh cửa bên cạnh đột nhiên mở ra.
...
Vào lúc này, một chiếc trực thăng xuất hiện trên mặt hồ phẳng lặng, chiếc trực thăng lượn một vòng quanh hồ rồi đáp xuống mép hồ, bảy tám người từ trên đó nhảy xuống, trên tay cầm đủ loại dụng cụ kỳ lạ. Một người trong đó mặc áo khoác trắng và đeo kính thao tác một dụng cụ, rồi nói với những người xung quanh: "Chính là chỗ này, thời gian là bốn giờ trước, xuất hiện năng lượng siêu vật chất rất mạnh ở đây, thật không thể tin được, mặc dù hiện tại nồng độ của năng lượng siêu vật chất đã tiêu tan và gần bằng 0, nhưng các máy dò của chúng tôi vẫn có thể thu được năng lượng còn sót lại. Chắc hẳn có điều gì đó lớn đang xảy ra ở đây. "
"Giáo sư Từ, theo hình ảnh vệ tinh và thiết bị thăm dò vào sáng sớm, ở đây đã có những dao động năng lượng dữ dội, và hình ảnh vệ tinh chụp được các cụm ánh sáng chói lóa, giống như những gì đã xảy ra ở các khu vực khác trước đây, nhưng lần này không tìm thấy người bị lây nhiễm." Một người đàn ông bên cạnh đưa tới một sấp ảnh, đó là ảnh chụp từ vệ tinh, quả nhiên có thể nhìn thấy một đốm sáng.
"Còn có nhân chứng nào khác không?" Ông lão được gọi là Giáo sư Từ hỏi.
"Tạm thời vẫn chưa có nhân chứng, nhưng chúng tôi đã cử người đi điều tra!"
"Bật máy thu năng lượng siêu vật chất lên, cố gắng thu thập đủ dữ liệu, tôi sẽ phân tích sau khi quay về, đây không phải là lần đầu tiên loại năng lượng siêu vật chất này đột nhiên xuất hiện, các người đều biết phải làm gì. Là một thành viên của Công ty Tinh Hà, tôi hy vọng các ngươi không bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của năng lượng siêu vật chất cho thấy loại vật chất năng lượng này không chỉ tồn tại trong phòng thí nghiệm và chiều không gian thứ hai. Có thể năng lượng đặc biệt này đã tồn tại trong tự nhiên từ rất lâu, loại mà trước đây chúng ta thường gọi là nguyên khí và sau đó được định nghĩa lại là năng lượng siêu vật chất sẽ có tác động quyết định đến tương lai của Công ty Tinh Hà của chúng ta, thậm chí là ảnh hưởng đến toàn bộ Nhân loại."
"Đúng rồi, Giáo sư Từ, tin tức vừa được gửi đến từ trụ sở chính có một người bị lây nhiễm mà chúng ta đã phát hiện trong vụ tai nạn trước đó đột nhiên tỉnh dậy, sau đó đả thương nhân viên hộ lý và trốn khỏi trung tâm nghiên cứu, ngài xem? "
"Cái gì? Làm sao lại phát sinh chuyện như vậy, đưa tôi về ngay lập tức, trụ sở xử lý thế nào?
"Lục tiên sinh giám đốc cấp bốn của trụ sở đã hạ lệnh Sở An ninh tiến hành vây bắt, bây giờ vẫn chưa có tin tức truyền về."
"Lục tiên sinh? Tên đó ngoại trừ dùng vũ lực thì chả biết cái gì sất, lập tức gọi điện thoại cho hắn nói người của hắn không được làm tổn thương người bị lây nhiễm, bằng không hắn sẽ không xong với tôi!” Giáo sư Từ lập tức đáp trực thăng đến tòa nhà cao nhất ở Vũ Thành.