Tận thế tân thế giới

Chương 736: Tập đoàn Tinh Hà




Trên hành lang, khi Ngô Minh định gõ cửa thì cánh cửa an ninh bên cạnh đột nhiên mở ra, sau đó một cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi với mái tóc nhuộm vàng, mặc đồ ngủ và đi dép hoạt hình từ sau cánh cửa bước ra.

Sau khi nhìn thấy Ngô Minh, cô lập tức nở nụ cười nói: "Ngô Minh, anh về rồi sao? Gần đây anh không ở nhà, hại em tìm anh mấy lần. Anh quên mất lần trước anh đã hứa sẽ đến giúp em kiểm tra máy tính ở nhà sao, lần này anh cũng đừng quỵt nợ nghen, đúng rồi, anh ăn sáng chưa? Em có một cái bánh nướng nè, ăn thử đi!”

Nói xong, liền kéo Ngô Minh vào phòng.

Điều này hiển nhiên khiến Ngô Minh hơi bất ngờ, cô gái này nhìn qua có chút quen mặt. Ngô Minh suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra đây hình như là hàng xóm của mình ở thế giới cũ, trang phục rất thời thượng, lớn lên rất xinh đẹp nhưng đồng dạng rất ham tiền. Tên gọi là gì Ngô Minh thật đúng là đã quên, hoặc là đối phương chưa từng nói với mình, bởi vì trước đây cô gái này thấy chính mình cũng rất lạnh nhạt, đầy vẻ khinh bỉ, căn bản không có nói chuyện. Tất nhiên lấy tính cách Ngô Minh sẽ không có chuyện đem mặt nóng dán lên mông lạnh, nên việc không nhớ tên là chuyện bình thường.

Nhưng vào lúc này, cô gái này lại vô cùng nhiệt tình với mình, thậm chí có thể nói cô ta đang lấy lòng.

Cô nắm lấy cánh tay của Ngô Minh, trên mặt không có biểu hiện lạnh nhạt mà nở nụ cười, sau đó nhìn bộ đồ ngủ cô ta đang mặc thấy cổ áo mở rộng, trong lúc hành động có thể thấy một đôi thỏ ngọc đang tung tăng nhảy nhót, cô em này vậy mà không có mặc nội y, cũng không biết là do quen thuộc hay là cố ý như thế.

Ngô Minh cảm thấy khả năng sau tương đối cao, bởi vì chỉ cần không phải là kẻ ngu xuẩn thì có thể thấy cái gọi là máy tính bị hỏng nhờ mình sửa chữa, đơn giản chỉ là một cái cớ.

Đương nhiên, kiến thức của Ngô Minh về cô gái này đến từ ký ức của anh ta ở thế giới cũ, mà đây là Đệ nhất nguyên khí thế giới giống như thế giới cũ, Ngô Minh không biết cô gái này có phải hám tiền giống như thế giới cũ hay không, bằng không tại sao cô ta lại quyến rũ mình?

Chính mình là một quỷ nghèo tiêu chuẩn.

Đúng như Ngô Minh dự đoán. Trong nhà cô gái này không có ai khác, chỉ có một mình cô ấy, ngôi nhà bố trí tiêu chuẩn ba phòng ngủ và một phòng khách, rất rộng rãi, cũng rất đẹp. Nội thất và sàn nhà đều là loại cao cấp, hiển nhiên đây không phải là người thiếu tiền, vì vậy điều này càng khiến Ngô Minh thêm tò mò.

Anh không từ chối cô gái này kéo anh vào, bởi vì Ngô Minh nghe được lời nói của đối phương là 'bản thân' trên thế giới này không có ở nhà, anh đã ra ngoài mấy ngày rồi. Vào cửa thời điểm, Ngô Minh không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, theo như bình thường mà nói, lúc này nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi làm ở công ty chết tiệt nào đó.

Vì vậy, nếu 'bản thân' không có ở đó, vậy thì không có cách nào để vào nhà, cho nên tốt hơn là nên lấy một số thông tin từ cô gái này.

"Em đã pha sữa cho anh rồi, ăn bánh nướng của em trước xem thế nào. Đây là món duy nhất, em nói trước nghen, em chưa từng cho ai khác vào đây, anh là người ăn đầu tiên á! " Cô gái cúi người đặt một cái đĩa xuống. Bên trong là một cái bánh nướng nhỏ tinh xảo. Đương nhiên, vừa cúi người cặp thỏ ngọc trên ngực cũng đủ làm lóa mắt bất cứ sinh vật nam nào, không cần nói, Ngô Minh hiện tại cũng không nhịn được liếc mắt vài cái.

Ngô Minh không biết nên nói cái gì, lại đang đói bụng liền gắp một cái bánh đưa vào miệng.

Cô gái thấy vậy khá là vui, bộ dạng như thể cô dâu nhỏ nhìn người yêu đang thưởng thức món ăn của mình, có thể là do bầu không khí quá gợi cảm, Ngô Minh ho khan và nói: "Máy vi tính của em đâu?"

Cô gái lập tức cười nói: "Đừng có gấp, ăn bánh trước đã. Đúng rồi, công việc của anh ở công ty Tinh Hà chắc cực khổ lắm nhỉ, nếu không thì chẳng vắng mặt mấy ngày rồi."

Ngô Minh sửng sốt một chút, bề ngoài thì vẫn lẳng lặng ăn bánh.

Công ty Tinh Hà? Đây là nơi nào? Ngô Minh chưa từng nghe nói qua, tên công ty nhỏ mà anh từng làm không phải gọi như vậy.

Kỳ lạ, quả nhiên kỳ lạ, Ngô Minh luôn nghĩ Đệ nhất nguyên khí thế giới giống với thế giới cũ mà anh biết, nhưng bây giờ dường như nó không giống chút nào.

Ngô Minh trong đầu đang nhanh chóng suy nghĩ, mà cô gái trẻ không chút nào phát giác tiếp tục nói: "Đúng rồi, em nghe nói công ty Tinh Hà đãi ngộ rất tốt, gần đây hình như đang tuyển nhân viên mới. Anh xem, gần đây em cũng muốn thay đổi công việc, anh có thể lấy tư cách là một nhân viên nội bộ đề cử cho em không? "

Khi nói lời này, cô gái trẻ rất cẩn thận, hơn nữa giọng nói của cô ấy càng ôn nhu đáng sợ. Từ dáng vẻ của cô ta, dường như chỉ cần Ngô Minh đồng ý thì cô ấy có thể lập tức cởi quần áo vui vẻ nhào tới ôm lấy anh

Nhưng Ngô Minh cũng lập tức nghĩ đến nghĩ đến một biện pháp để tìm hiểu tình hình.

Vừa ăn bánh nướng, vừa ngẩng đầu nhìn cô nàng đang khao khát sự nghiệp, lên tiếng hỏi: “Em muốn gia nhập công ty Tinh Hà sao?"

Cô gái trả lời Ngô Minh bằng cách gật đầu lia lịa, rõ ràng công việc của công ty Tinh Hà này rất hấp dẫn.

"Em biết rồi đấy, bất kỳ công ty nào cũng thích những ứng viên có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Nói cho anh biết kiến thức của em về Tinh Hà, càng toàn diện càng tốt. Đây chỉ là một bài kiểm tra, vì rất có thể người phỏng vấn em sẽ hỏi câu hỏi tương tự!" Ngô Minh cười nói, phải nói, biện pháp của Ngô Minh rất tốt, cô gái không chút nghi ngờ, ngược lại lập tức tinh thần đại chấn, nói ra những lời thuộc lòng như cháo chảy.

"Tất nhiên, em đã chuẩn bị tốt mọi thứ. Tinh Hà, công ty công nghệ cao lớn nhất thế giới, liên quan đến công nghệ khoa học kỹ thuật điện tử, sinh học, mạng thông minh và các ngành khác. Có hơn một triệu nhân viên trên khắp thế giới và tạo ra hơn 200 tỷ đôla lợi nhuận mỗi năm, thậm chí còn nhiều hơn. Nếu được coi là một quốc gia, thì công ty sẽ là nền kinh tế lớn thứ ba trên thế giới. Người sáng lập Công ty Tinh Hà là một bí ẩn, không người nào biết ai là người cầm đầu khối tài sản kếch xù này, và Công ty Tinh Hà chưa bao giờ tuyển dụng nhân viên bên ngoài, tất cả nhân viên của họ đều được tuyển dụng tạm thời, hoặc những người có thể vào Công ty Tinh Hà thông qua sự giới thiệu của nhân viên nội bộ đều là giới tinh hoa của xã hội, tất nhiên, đãi ngộ cũng rất cao... " Cô gái trẻ kích động nói, đừng nói cô ta, ngay cả Ngô Minh cũng khá ngạc nhiên.

Một công ty như vậy thực sự tồn tại trên thế giới này từ khi nào? Nếu những gì cô ấy nói vừa rồi là đúng, thì công ty này thực sự khá lớn, và không ngoa khi nói rằng nó là công ty lớn nhất trên thế giới. Ngô Minh lúc này mới phản ứng lại, chẳng lẽ là 'bản thân' ở thế giới này làm ở công ty như vậy?

Nếu đúng như vậy thì những hành động trước đây của cô gái hám tiền này cũng dễ hiểu thôi, vì nếu mình làm ở Công ty Tinh Hà đó thì cô ta sẽ hết sức nịnh bợ. Thứ nhất là lương ở Công ty Tinh Hà đặc biệt cao, thứ hai, muốn vào công ty Tinh Hà chỉ có thể do nhân viên trong công ty giới thiệu, công ty ngưu bức này không công khai tuyển nhân viên bên ngoài.

Nhưng làm thế nào mà 'bản thân' của thế giới này có thể trở thành nhân viên của công ty này?

Nếu vậy, tại sao 'Ngô Minh' của thế giới này vẫn thuê ở một nơi dường như rất bình thường này?

Có lẽ chỉ có một lời giải thích, đó là 'Ngô Minh' của thế giới này vừa mới gia nhập công ty Tinh Hà chưa lâu, cũng có lẽ chưa tạo dựng được chỗ đứng vững chắc nên chưa thay đổi nơi ở.

"Ngô Minh, anh cảm thấy em thế nào? Em có thể được thuê không?" Cô gái hám tiền ở đây trông có vẻ mong đợi, hiển nhiên cô ấy cảm thấy rất tốt về màn trình diễn của mình vừa rồi.

Ngô Minh đương nhiên không biết, chỉ có thể hàm hồ gật đầu lừa gạt, trong tiềm thức, Ngô Minh cảm thấy cái gọi là công ty Tinh Hà không đúng, bởi vì tên của Tinh Hà giống với tên của tộc trưởng Hoàng Kim nhất tộc. Đây là sự trùng hợp hay có điều gì khác?

Cô gái hám tiền bên cạnh vẫn đang nói chuyện vui vẻ, hiển nhiên cô ấy rất vui khi được sự đồng ý của Ngô Minh. Đương nhiên, anh ta cũng bỏ qua những hành động khiêu gợi mà đối phương thể hiện hết lần này đến lần khác, bây giờ Ngô Minh có thể chắc chắn, chỉ cần mình nguyện ý, cô ta thật sự sẽ cùng mình lăn ga giường.

Ngô Minh cũng có một số kế hoạch cho những việc cần làm tiếp theo. Anh dự định bắt đầu với công ty Tinh Hà, công ty Tinh Hà này tuyệt đối không đơn giản. Tất nhiên, trước mắt Ngô Minh vẫn muốn tìm thấy 'bản thân' trong thế giới này và hỏi một số những thứ. Ngoài ra, vì có 'Ngô Minh' trên thế giới này, phải có những người khác mà Ngô Minh quen thuộc, chẳng hạn như Lý Hạ, tỷ như Thích Đình, hay như Tích Hi, còn có Lưu Bân, Giáo sư Từ bọn họ. Nhưng Ngô Minh cũng biết, bọn họ ở trong thế giới này không phải là bạn bè và anh em mà mình quen thuộc, có lẽ không cần phải làm phiền cuộc sống của họ.

Dù sao ở nơi này, bọn họ cũng có cuộc sống riêng ở đây.

Lúc này lỗ tai của Ngô Minh hơi động, nghe thấy hành lang ngoài cửa có động tĩnh. Mới đầu Ngô Minh cũng không để ý, nhưng anh ta đã sớm nghe thấy bên ngoài có người mở cửa.

Không phải cánh cửa của cô gái hám tiền này mở ra, mà là cánh cửa của 'Ngô Minh'.

Ngay lập tức, tinh thần của Ngô Minh chấn động, lẽ nào 'Ngô Minh' của thế giới này đã trở về?

Bỗng nhiên đứng dậy, Ngô Minh bước ra ngoài, nhưng đi được nửa đường thì anh quay đầu lại và thấy cô gái hám tiền đi theo mình, nếu cô gái này nhìn thấy hai Ngô Minh giống hệt nhau, cô ấy có ngất đi vì sợ hãi không?

Chỉ là lo lắng của Ngô Minh cũng vô dụng, bởi vì bên ngoài có tiếng mở cửa rất lớn, cô em hám tiền cũng nghe thấy, cô ta liếc mắt nhìn Ngô Minh trước, sau đó nói: "Hình như là có người mở cửa nhà anh, không phải là kẻ trộm đó chứ?”

Nói xong, cô ta từ sau cánh cửa cầm lấy một cái dùi cui kim loại, sau đó bước tới mở cửa.

Ngay khi cánh cửa mở ra, Ngô Minh đã nhìn thấy một đứa trẻ, đứa trẻ trông nhiều nhất là năm hoặc sáu tuổi, vì vóc dáng thấp bé nên thậm chí có nhón chân lên thì cậu ta khó có thể chạm tới vị trí lỗ khóa, đang cố gắng dùng chiếc chìa khóa trong tay mở cửa nhưng rõ ràng là rất khó khăn, nếu không sẽ không gây ra tiếng ồn lớn như vậy.

Đứa bé này rõ ràng không thể là 'Ngô Minh' của thế giới này, cô em hám tiền hiển nhiên không ngờ rằng người mở cửa lại là một nhóc tỳ, ngây ngốc nữa ngày cũng không biết nên làm gì. Cậu nhóc đang cố gắng mở cửa quay đầu nhìn lại, nhìn thoáng qua Ngô Minh ở phía sau ánh mắt của cậu ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại là bối rối, khó hiểu, cuối cùng là nghi hoặc, khó có thể tưởng tượng một đứa bé lại có nhiều biểu cảm trong mắt như vậy.