"Làm càn!"
Lúc này Tinh Hà quát lớn một tiếng, thanh âm giống như sấm sét, đại địa chấn động đều run lên, tần mây trên bầu trời đột nhiên dày hơn rất nhiều, giống như sắp bị đè xuống.
Trước sức ép này, Tinh Toa bên dưới vẫn hiên ngang đứng thẳng, ngẩng cao đầu, gương mặt bất khuất.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tinh Toa, Tinh Hà thở dài, rút lại uy thế: "Tinh Anh là chính thống và chị gái của ngươi, tuy ngày thường hơi ương ngạnh một chút, nhưng ngươi đã chịu đựng nhiều năm như vậy tại sao không tiếp tục chịu đựng, như vậy đối với ai cũng đều tốt."
“Nhẫn, dựa vào cái gì phải nhẫn?” Ngô Minh lập tức phản bác lại, những lời này là anh ta thay Tinh Toa hỏi, bởi vì Ngô Minh biết Tinh Toa muốn hỏi câu này từ lâu, chỉ là nàng không dám. Ngô Minh không phải là Tinh Toa, thật sự không có gì trên đời này mà Ngô Minh không dám làm.
Rõ ràng là Tinh Hà đã rất ngạc nhiên, không ngờ một Tinh Toa ôn nhu thiện lương lại cứng rắn đến vậy.
Đúng vậy, tại sao nàng lại chịu đựng? Trước đây, Tinh Hà vẫn cảm thấy có chút thẹn với nàng. Thế nhưng sau một thời gian dài, ngược lại là thói quen, quen chịu thua thiệt, những người khác cũng quen Tinh Toa mềm yếu, tựa hồ cho rằng tất cả những thứ này đều là chuyện đương nhiên.
Nhưng sự thực cũng không phải như thế, giống như bây giờ, Tinh Toa cố chấp ngẩng đầu lên hỏi câu này, Tinh Hà dĩ nhiên không có gì để nói.
"Vậy ngươi tại sao trộm thẻ? Cho ta một cái lý do." Khi một phương hướng không hiệu quả, Tinh Hà đã mở một đường khác. Lần này hắn tin rằng Tinh Toa hoàn toàn không có lý do gì để phản bác, bởi vì Hoàng Kim nhất tộc đã quy định không được phép thì không thể tiến vào Tàng Tạp Điện, càng không cần phải nói lấy thẻ từ bên trong, mặc dù là người thừa kế chính thống của Tộc trưởng cũng không cho phép. Lần này Tinh Toa không chỉ lấy Thẻ bài mà còn lấy hết thẻ trên một kệ thẻ, có thể nói theo tộc quy của Hoàng Kim nhất tộc thì Tinh Toa đã vi phạm, không có ngoại lệ.
Ngay cả Ngô Minh cũng không thể bác bỏ điều này, nhưng rõ ràng Ngô Minh không có ý định bác bỏ nó. Anh ta trực tiếp để Tinh Toa kích hoạt thẻ bài trong tay, thứ đầu tiên được triệu hồi là một sinh vật nguyên khí cấp 6, sinh vật như vậy ở bên ngoài là tồn tại cấp cao nhất, nhưng trong mắt Tộc trưởng Hoàng Kim nhất tộc thì không đủ tiêu chuẩn.
Ngô Minh sẽ không chỉ triệu hồi một sủng vật tiếp theo, anh ta tiếp tục triệu hồi, nhưng lần này là một sinh vật cấp bảy, Hắc Mãng Tử Thần. Con trăn đen này dài hàng chục mét, lân giáp đen như sắt, cặp nanh khổng lồ đầy nọc độc, ai bị nó cắn chắc chắn sẽ tử vong, chính vì thế mà nó được gọi là Hắc Mãng Tử Thần.
Ngay sau đó, Ngô Minh lại tiếp tục triệu hồi sủng vật, lần này là triệu hồi hai sủng vật cấp bảy. Ngô Minh chưa bao giờ sảng khoái như vậy, sinh vật cấp bảy a, trước giờ anh ta chưa từng có một cái nào. Lúc trước Ngô Minh còn hóa thân Người khổng lồ cũng chỉ mới đạt đến cấp bảy, và bây giờ, chỉ với sinh vật cấp bảy mà anh ta đã triệu hồi ba đầu. Nếu ba sinh vật cấp bảy này được đặt bên ngoài thì bất kỳ một sinh vật nào trong số chúng đều có thể chống đỡ thế lực đỉnh cấp.
Lần này, Ngô Minh chỉ mang ra bốn thẻ sinh vật cấp 7 từ Tàng Tạp Điện của Hoàng Kim nhất tộc. Ngô Minh lúc này cũng không keo kiệt, triệu hồi hết thảy, về thẻ cuối cùng tự nhiên là sinh vật cấp bảy làm áp trục, chính là Thôn Nguyên Lang Vương.
Kế hoạch của Ngô Minh rất đơn giản, anh ta biết cho dù có triệu hồi bốn sinh vật cấp bảy và một sinh vật cấp sáu thì anh ta chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của Tinh Hà, bởi vì mặc dù là sinh vật cấp bảy nhưng nó cũng giống như tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc bình thường, càng không thể so sánh với Cổ Cự Nhân Vương.
Gần như không thể đánh bại Tinh Hà, chỉ có thể trì hoãn, Ngô Minh chỉ có thể mượn năng lực nuốt nguyên của Lang vương, để nó thôn phệ bốn sủng vật khác bằng cái giá sinh mệnh của chính mình, trong khoảng thời gian ngắn thực lực có thể so được với cao thủ nguyên khí cấp tám, chỉ có như vậy mới có thể cầm chân cao thủ cấp bậc như Tinh Hà.
Có thể nói, Ngô Minh cũng có chút bất đắc dĩ, anh ta vốn định dùng những sinh vật cấp bảy này tăng cường cho một phương thế lực của mình, nhưng hiện tại xem ra chỉ có thể từ bỏ.
Trong khi Ngô Minh kích hoạt thẻ, Tinh Hà trông vẫn hờ hững không hề bị lay động. Sinh vật cấp bảy mà người khác dường như phát cuồng, kiêng kỵ thậm chí là sợ hãi, chỉ đơn giản là không đáng nói trong mắt của Tinh Hà, có thể hình dung được thực lực của hắn cường hãn đến mức nào.
Cảnh giới càng cao, tự nhiên tầm mắt cũng càng cao, cùng là nguyên khí cấp bảy cũng có ba bảy loại. Không nghi ngờ chút nào, sinh vật cấp bảy này chỉ là hàng kém cỏi trong nguyên khí cấp bảy, Tinh Hà tự nhiên là xem thường, hắn muốn nhìn một chút xem đứa con gái rơi của mình đến tột cùng sẽ làm được gì, bởi vì từ nhỏ đến lớn nàng đều chưa từng phản kháng mình, đây là lần thứ nhất..
"Đến tột cùng là cái gì mà làm cho tính cách của ngươi thay đổi nhiều như vậy, dám chống lại ta và Hoàng Kim nhất tộc, ta ngược lại muốn xem xem. Tinh Anh nói nó đã nhìn thấy một bóng đen phía sau Tinh Toa, rõ ràng là có kẻ chủ mưu sau lưng, nhưng đến bây giờ không có dấu hiệu cho thấy sự tồn tại của người thứ ba, nếu có một người như vậy, thực lực của hắn ta sẽ mạnh đến mức nào? " Lúc này, Tinh Hà đang nghĩ đến điều này, đó là lý do tại sao hắn ta vẫn chưa động thủ bắt Tinh Toa về. Nếu để cho Ngô Minh biết những chuyện này hẳn là sẽ cười to, bởi vì cao thủ khiến Tinh Hà kiêng kỵ thật ra là chính mình ở trong cơ thể Tinh Toa. Bởi vì ý thức thể của Ngô Minh rất đặc biệt, ngay cả Tinh Hà cũng không phát hiện được anh ta tồn tại, và do đó đưa ra một phán đoán sai lầm.
Ngô Minh không biết điều này, cho nên anh ta vẫn từng bước triệu hồi Thôn Nguyên Lang Vương.
Ngay khi Thôn Nguyên Lang Vương xuất hiện, biểu hiện của Tinh Hà cuối cùng đã thay đổi đáng kể, nếu chỉ là Thôn Nguyên Lang Vương thì hắn ta sẽ không sợ, nhưng hắn biết kỹ năng đặc biệt nguy hiểm của Thôn Nguyên Lang Vương.
"Tinh Toa muốn hy sinh tất cả những sủng vật này để tạo ra một sinh vật nguyên khí cấp 8. Thật đáng tiếc cho dù vậy thì nó cũng không thể là đối thủ của ta. Có lẽ đối thủ giấu mặt sẽ nhân cơ hội này ra tay, nếu như có thể đem đối phương dẫn ra thì càng tốt hơn!" Tinh Hà cũng không ngăn cản, ngay sau đó, Thôn Nguyên Lang Vương điên cuồng gào thét một tiếng, thân hình nó phình ra mấy lần, sau đó há miệng nuốt trọn đám sủng vật xung quanh. Trong nháy mắt trên người bùng nổ ra tia sáng chói mắt, khi ánh sáng tan biến, Thôn Nguyên Lang Vương đã xảy ra biến hóa to lớn. Lông trên người đã nhuộm thành màu đỏ, giống như một tinh thạch, thể hình to lớn và nanh vuốt sắc bén, tỏa ra uy thế hoàn toàn đạt đến cấp độ nguyên khí cấp tám.
“Giết!” Ngô Minh ra lệnh một tiếng, Thôn Nguyên Lang Vương thi triển kỹ năng đặc biệt liền nhào tới, Ngô Minh khống chế thân thể Tinh Toa tiếp tục bố trí Truyền tống trận, lúc này anh ta chỉ mong tăng tốc độ, đồng thời hy vọng Thôn Nguyên Lang Vương có thể ngăn cản Tinh Hà một thời gian.
Truyền tống trận hiện tại đã là bán thành phẩm, nếu là Trận pháp sư cấp ba tuyệt đối không thể kích hoạt bán thành phẩm này, tuy nhiên Trận pháp sư cấp bốn lại khác, mặc dù là bán thành phẩm cũng có thể kích hoạt, đây chính là chỗ cường đại của Trận pháp sư cấp bốn.
Có điều ngay cả Trận pháp sư cấp bốn cũng không thể vi phạm quy tắc của Trận pháp, chính là nói tuy Trận pháp sư cấp bốn có thể kích hoạt Truyền tống trận chưa hoàn thành, nhưng rõ ràng là không thể truyền tống đến địa điểm đã định, việc truyền tống sẽ là ngẫu nhiên, bất kỳ Truyền tống trận nào trong Nguyên khí thế giới đều có thể là lối ra, tất nhiên bao gồm cả Thế giới dưới lòng đất, điều này không chắc chắn, nhưng nếu thực sự đến mức đó có lẽ Ngô Minh sẽ lựa chọn phương thức này.
Nhưng bây giờ, Ngô Minh chỉ có thể tăng tốc càng nhiều càng tốt, đương nhiên Thẻ trận có thể kích hoạt Truyền tống trận bán thành phẩm cũng nằm trong tay anh ta bất cứ lúc nào.
Bên kia là một trận chiến long trời lở đất, Thôn Nguyên Lang Vương tiêu hao sinh mệnh của bản thân thi triển năng lực nuốt nguyên quả nhiên thực lực cường đại, ngay cả núi non sông hồ cũng sẽ sụp đổ, bốc hơi dưới công kích của nó, tuy chỉ là một đòn tấn công vật lý bình thường, nhưng mỗi đòn tấn công đều kinh thiên động địa, nhưng dù vậy vẫn không phải là đối thủ của Tinh Hà.
Đây là Tinh Hà trong lòng có kiêng dè không ra tay toàn lực, bằng không Thôn Nguyên Lang Vương chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của Tinh Hà, bất quá lúc này Thôn Nguyên Lang Vương đã đủ hung mãnh và mạnh mẽ, Tinh Hà nếu như không toàn lực xuất thủ thì cũng không khả năng đánh chết nó.
Trì hoãn một hồi, Tinh Hà cau mày, lập tức nghĩ ra điều gì đó, nói: “Chẳng lẽ nó chỉ muốn trì hoãn thời gian thôi sao!”
Nói xong, Tinh Hà lấy ra một tấm thẻ, Tiểu Kim Long trên vai hắn đang ngủ say đột nhiên ngẩng đầu lên, mở miệng phun ra một đạo tia chớp màu đen lập tức kích hoạt thẻ bài, sau đó triệu hồi một sủng vật.
Một Tử thần mặc một chiếc áo choàng đen khổng lồ, cầm một đôi lưỡi hái cán ngắn và sau lưng mọc ra một đôi cánh như sương mù tạo thành.
Đây là sinh vật được triệu hồi của Tinh Hà, cũng là sinh vật cấp tám, ngay khi nhìn thấy sinh vật này thì Ngô Minh đã biết Tinh Hà này quả thực là một Bí thuật sư, bởi vì sinh vật được đối phương triệu hồi lại là Thẻ bí thuật 104 đã thất truyền, sinh vật bí thuật, Hắc Liêm Tử Thần.
Đây là sủng vật duy nhất trong số những Thẻ bí thuật cuối cùng, và nó đã thất truyền từ lâu, vì không ai biết cách tạo ra những Thẻ bí thuật sau số 100.
Và Thẻ bí thuật số 104 này thực ra là do Tinh Hà chế tác ra, lại tăng thêm Tiểu Kim Long này, những nghi ngờ trước đây của Ngô Minh đã được xác minh từ lâu. Anh cho rằng A mỗ cũng vì nhìn thấy Tinh Hà này ngày hôm đó nên đã mất kiểm soát, và bây giờ không biết gia hỏa này đang ở đâu hoặc liệu nó có khỏe không, Ngô Minh ngay lập tức bùng phát lửa giận.
“Bí thuật sư, ngươi thật sự là Bí thuật sư sao?” Mượn miệng của Tinh Toa, Ngô Minh lớn tiếng hỏi, trong thanh âm lộ ra một luồng hơi lạnh thấu xương.
Việc Tinh Hà là một Bí thuật sư thậm chí còn không tồn tại trong trí nhớ của Tinh Toa, rõ ràng là Tinh Toa cũng không biết về điều đó.
Sinh vật cấp tám Hắc Liêm Tử Thần sau khi xuất hiện thì nó trực tiếp trấn áp Thôn Nguyên Lang Vương, mà Tinh Hà cũng thoát vây mà ra, một lần nữa lơ lửng trên không trung, Tiểu Kim Long trên bả vai hắn lại có một mặt ngạo nghễ.
“Tinh Toa, đừng quên thân phận của ngươi, dù là tộc nhân trong tộc hay con gái ta, ngươi cũng không nên nói với ta bằng giọng điệu này.” Tinh Hà cau mày, và một luồng khí thế uy nghiêm xuất hiện trực tiếp chế trụ Tinh Toa. Ngô Minh lúc này cảm giác xung quanh giống như nước bùn hãm thân, không thể động đậy.
Thật là lợi hại, chỉ dựa vào khí thế đã có thể áp chế Tinh Toa.
Tuy nhiên Ngô Minh không hề sợ hãi, và Tinh Toa cũng không sợ hãi chút nào ngước nhìn Tinh Hà.