“Nếu như ngươi thừa nhận, vậy ta liền hỏi ngươi, có phải có một con Ngân Long Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ đi tìm ngươi hay không?” Một câu nói này, Ngô Minh là từng chữ từng câu hỏi ra.
Trong khi tra hỏi, Ngô Minh mượn ánh mắt của Tinh Toa để nhìn chằm chằm vào Tinh Hà, để xem phản ứng của hắn, sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Quả nhiên, Ngô Minh nhìn thấy đối phương sững sờ, vẻ mặt đó chắc chắn không phải kiểu không biết, mà ngược lại, hắn ta nhất định phải biết A mỗ.
"Tinh Toa, ngươi hỏi cái này làm cái gì? Ta cảnh cáo ngươi lần nữa, theo ta trở lại đem sự tình bàn giao rõ ràng, hướng về tỷ tỷ của ngươi nhận sai, bằng không ngươi sẽ biết hậu quả!" Tinh Hà hiển nhiên mất kiên nhẫn, mà bên kia Hắc Liêm Tử Thần đã triệt để chế trụ Thôn Nguyên Lang Vương, người sau hiển nhiên không còn cách nào trở mình.
“Trả lời ta!” Ngô Minh câu nói này, cũng chính Tinh Toa gần như hét lên một tiếng, bên trong chen lẫn sát khí, ngay cả Tinh Hà cũng nhíu mày.
Rõ ràng là hắn ta không hiểu, Tinh Toa, đứa con gái ngoài giá thú mà hắn không thích lắm, lại quan tâm đến vấn đề này như vậy.
Chỉ là Tinh Hà không muốn trả lời, cũng không thèm trả lời mà nhếch mép cười lạnh nói: “Nó chết rồi, lần này ngươi hài lòng chưa!"
Câu nói này như một tiếng sét giáng mạnh vào đầu Ngô Minh, A Mỗ chết rồi?
Ngô Minh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, A mỗ đã theo anh suốt chặng đường từ Vũ Thành đến bây giờ, có thể nói nó là người bạn đồng hành quan trọng nhất của anh ta, nó không không biết nói chuyện nhưng cũng hiểu tâm ý, cùng nhau chia sẽ vui buồn trong suốt hành trình.
A mỗ như vậy, thực sự đã chết?
Là ai giết A Mỗ, vấn đề này Ngô Minh không hỏi, bởi vì không cần thiết hỏi. Lúc trước sau khi A Mỗ nhìn thấy Tinh Hà mới có tính tình đại biến, sau đó đột nhiên rời đi, khi đó Ngô Minh liền suy đoán có phải A Mỗ đi tìm Tinh Hà hay không, hiện tại Tinh Hà nói A Mỗ chết rồi, vấn đề này còn cần phải hỏi sao?
Đôi mắt to sáng ngời của Tinh Toa lúc này đã đầy sát khí, một ánh mắt ngay cả tồn tại cường đại như Tinh Hà cũng cảm thấy một tia khiếp đảm.
“Ta chán cái trò chơi nhàm chán này rồi, Tinh Toa, xem ra ngươi là muốn ép ta phải động thủ!" Tinh Hà trầm giọng nói xong, đưa tay chộp lấy Tinh Toa. Lúc này, dưới lòng bàn tay hắn không khí dường như cô đọng lại, hiển nhiên một cao thủ nguyên khí cấp tám như Tinh Hà có thể bắt Tinh Toa mà không cần sử dụng bất kỳ Thẻ bài nào.
Chỉ có điều lần này, Tinh Hà hùng mạnh đã tính sai.
Trong đôi mắt lạnh lùng đến đáng sợ ấy, những ngón tay của Tinh Toa như muốn bóp nát thứ gì đó, chỉ thấy Truyền tống trận còn chưa hoàn thành dưới chân nàng đột nhiên truyền đến một trận vặn vẹo cường đại, sau đó một vòng xoáy không gian không ổn định xuất hiện, trực tiếp đem Tinh Toa hút vào trong đó, sau một khắc vòng xoáy biến mất không còn tăm tích, không tìm được một tia vết tích.
Tay của Tinh Hà dừng lại trên không trung, rõ ràng là hắn ta không ngờ Tinh Toa có thể trốn thoát ngay cả trong tuyệt cảnh như vậy, thậm chí hắn ta còn không hiểu tại sao Tinh Toa lại làm được điều này. Hiển nhiên Tinh Hà cũng không biết Tinh Toa từ trong Tàng Tạp Điện mang đi những Thẻ bài nào, hắn chỉ là nghe được tin tức liền lập tức dựa theo khí tức truy tung tới
Nhưng bây giờ, đối phương đã đi xa hàng nghìn dặm thông qua Truyền tống trận bán thành phẩm này, ngay cả Tinh Hà cũng không thể phát hiện ra đối phương đã đi đâu.
Mặc dù Tinh Hà là cường giả nguyên khí cấp tám nhưng lại không phải là Trận pháp sư, nên không thể kích hoạt Truyền tống trận bán thành phẩm. Loại truyền tống trận ngẫu nhiên này, hắn không thể nào tìm được mục tiêu nếu không biết phương thức truyền tống.
Bất đắc dĩ, Tinh Hà mang theo cảm giác tức giận quay trở lại Thành Vĩnh Hằng, và khi phát hiện ra trong các Thẻ bài bị mất có một Thẻ chìa khóa mở phong ấn Thế giới dưới lòng đất, hắn ta lập tức nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, nhưng lúc này đã trải qua vài tiếng khi Ngô Minh bước vào Thế giới dưới lòng đất.
Sau khi truyền tống ngẫu nhiên, Ngô Minh phát hiện mình đã đến một mảnh rừng rậm đầm lầy, khắp nơi đều có cây cỏ xanh tươi, trong bùn đất mềm mại trên mặt đất có các loại độc trùng đang ẩn nấp, bên trong khu rừng rậm đầm lầy không biết tên khắp nơi đều có nguy hiểm.
Nhưng hiện tại đối với Ngô Minh mà nói, loại nguy hiểm này không còn có thể uy hiếp được anh ta, càng không nói tới Tinh Toa có thân thể Hoàng Kim nhất tộc, uy lực cường đại bẩm sinh đủ để khu trùng tránh xà, cho dù là mấy người thợ săn trong khu rừng rậm cũng cảm thấy uy áp này nên cố gắng tránh xa.
Đứng trong đống đổ nát phủ đầy rêu xanh, Ngô Minh phải mất một lúc lâu mới có thể nguôi ngoai sát khí trong lòng, vốn muốn tìm một ít nơi trút giận, thế nhưng đám mãnh thú chung quanh khi thấy anh ta xuất hiện lập tức chạy trốn càng xa càng tốt, cho nên anh ta chỉ có thể tự mình giải quyết mà thôi.
Tin tức của A mỗ là một đả kích lớn đối với Ngô Minh, nếu thực sự đúng như những gì Tinh Hà nói thì mối hận thù giữa Ngô Minh và Hoàng Kim nhất tộc sẽ không thể hóa giải, vì bản thân Ngô Minh sẽ không thể hòa giải với Hoàng Kim nhất tộc.
Chỉ là lúc này Ngô Minh không thể đối đầu trực diện với Tinh Hà nên trong lòng chỉ có thể đè nén sát khí. Đối phương có thể đã phát hiện ra Thẻ chìa khóa mở phong ấn trong Thế giới dưới lòng đất giờ đã bị mất, nên họ sẽ đoán ngay chuyện này có liên quan gì đến Ngô Thành, có thể ngay lập tức họ sẽ tấn công và tiêu diệt Ngô Thành.
Ngô Minh phải tăng tốc độ, nếu Hoàng Kim nhất tộc tấn công một cách toàn diện thì anh ta không thể nào chống lại được, cho nên nhất định phải giành giật từng giây.
Đây hẳn là một di tích cổ xưa, bình đài dưới chân anh ta là một Truyền tống trận bị bỏ hoang, có vẻ như nó vẫn chưa bị hư hại hoàn toàn, Ngô Minh lập tức nắm bắt thời gian và bắt đầu bố trí Truyền tống trận.
Bởi vì Truyền tống trận này tương đối hoàn chỉnh nên anh ta đã hoàn thành Truyền tống trận không tới hai giờ, sau đó liền bắt đầu truyền tống tiến vào Thế giới dưới lòng đất.
Trong Thế giới dưới lòng đất, có rất nhiều binh lính Nhân loại và những vệ binh Hắc Thạch Cự nhân canh giữ Truyền tống trận trong thành phố dưới lòng đất, đây là một khu vực quan trọng nên đương nhiên không ai được phép vào bên cạnh Truyền tống trận. Tích Hi đang cùng Đoạn Vân Phi nói gì đó, Ngô Minh lại biến mất một thời gian rõ ràng mang đến cho bọn họ rất nhiều phiền phức, cũng may Cự nhân nhất tộc không có dị động gì. Bọn họ không ngừng khai phá Thế giới dưới lòng đất, Đoạn Vân Phi bên này đã chỉnh hợp một nhóm chủng tộc Thế giới dưới lòng đất mạnh mẽ, gây dựng một nhánh quân đội, có thể nói tình hình Thế giới dưới lòng đất hiện nay ổn định hơn so với thời kỳ Hoàng Kim nhất tộc thống trị.
Vào lúc này, Truyền tống trận đột nhiên sáng lên, rõ ràng có ai đó đang sử dụng Truyền tống trận.
Tích Hi, Đoạn Vân Phi và những người khác đều sửng sốt một chút, nghiêng đầu vừa nghĩ, nói: "Không đúng, Hạ tỷ vừa mới trở về nên không thể tới nữa, những người khác nếu không có đơn xin phép đặc biệt thì không thể tiến vào Thế giới dưới lòng đất, chẳng lẽ là Ngô đại ca!"
Không thể không nói, giác quan thứ sáu của Tích Hi rất chính xác, nàng ấy lập tức chạy đến bên cạnh Truyền tống trận, một thủ vệ một mực thủ hộ Truyền tống trận lúc này lại quát: "Đầu đối diện không phải từ Ngô Thành hay Sư Thành truyền tống đến, là của một bên thứ ba không xác định truyền tống đến, lập tức cảnh giới."
Theo tiếng quát, đông đảo vệ binh lập tức lấy ra vũ khí đem Truyền Tống trận bao bọc vây quanh. Họ có thể sử dụng một số thẻ đặc biệt để phát hiện khu vực đầu cuối đối diện của Truyền tống trận, nếu không phải truyền tống an toàn thì họ phải chuẩn bị mọi thứ cho trận chiến.
Ngay sau đó ánh sáng càng ngày càng mạnh, sau một khắc có một vệt kim quang hạ xuống, có một người từ từ bước ra khỏi kim quang.
Tích Hi nhìn thấy người đi ra, lúc này sững sờ.
Từ kim quang bên trong là một người phụ nữ, một người phụ nữ mà ngay cả Tích Hi cũng cảm thấy rung động, mái tóc dài màu vàng óng, dáng người cao gầy, dung mạo không thể xoi mói. Tích Hi còn như vậy càng không cần phải nói đến những người đàn ông khác.
Thế nhưng rất nhanh, mọi người liền phản ứng lại, danh tính của đối phương không rõ, lại có thể dùng Truyền tống trận tiến vào Thế giới dưới lòng đất, đương nhiên phải xác nhận thân phận của đối phương trước, nếu là kẻ địch thì lập tức bắt giữ hoặc giết chết ngay tại chỗ.
Cho dù đối phương là mỹ nữ như nữ thần.
Nhìn thấy nhiều vệ binh vây quanh, Ngô Minh nhận ra bộ dạng hiện tại của mình nhất định sẽ khiến người khác hiểu lầm, nhưng giải thích quá phiền phức và lãng phí thời gian, cho nên Ngô Minh dự định không cần giải thích.
Khống chế thân hình của Tinh Toa một bước bước ra, giống như một vệt kim quang thoáng hiện liền xuất hiện ở mặt trước mấy thủ vệ, đám người sau còn chưa kịp phản ứng thì Ngô Minh đã cử động ngón tay của mình, chỉ một cái hất nhẹ đã đẩy các thủ vệ ra, sau đó phía sau lưng vang lên tiếng súng thì đã lao ra khỏi đại sảnh này.
Vệ binh phía sau đã nổ súng, cũng may quanh thân Tinh Toa có vòng bảo vệ nguyên khí phòng ngự, ngay cả những viên đạn đã cải tiến cũng không thể xuyên qua nó. Ngay lúc nàng lao ra khỏi sảnh, Ngô Minh đã quay lại và hô lớn với Tích Hi: "Tích Hi, nói bọn họ đừng đuổi theo, đồng thời thông báo cho Lý Hạ và Lưu Bân bắt đầu chuẩn bị chiến tranh cấp một."
Nói xong, người đã biến mất ở trước mắt mọi người.
Mặc dù Tinh Toa không giỏi chiến đấu, nhưng dù sao nàng cũng là Hoàng Kim nhất tộc, thực lực phi phàm, và khả năng điều khiển thần thức mạnh mẽ của Ngô Minh nên những thủ vệ đó không thể nào ngăn cản được.
Nhìn thấy người phụ nữ vô cùng xinh đẹp rời đi, Tích Hi vẫn còn ngây người.
"Nàng ấy là ai? Làm sao nàng ấy biết tên ta, lại còn ra lệnh cho ta, ta... sao ta phải nghe lời nàng ấy. Chờ một chút, Ngô đại ca đã nói Truyền tống trận này chỉ có thể dùng Thẻ truyền tống của anh ta mới có thể sử dụng được, người phụ nữ này có thể sử dụng nó, chẳng lẽ là Ngô đại ca cho nàng Thẻ truyền tống sao? Ngô đại ca mất tích lâu như vậy, lẽ nào đều là ở cùng hồ ly tinh này? Không được, ta phải nói cho Hạ tỷ và Đình tỷ, bất quá này hồ ly tinh có thể là truyền lời cho Ngô đại ca, như vậy vì Ngô đại ca, ta liền tạm thời nghe nàng một lần." Tích Hi có nhiều suy nghĩ trong lòng, và nàng ấy lập tức hạ quyết tâm quay lại báo tin.
Ngược lại, Ngô Minh đã thông thuộc đường và lao thẳng đến tầng ba dưới lòng đất.
Nhưng khi đang ở tầng một thì Ngô Minh đã bị một người chặn lại, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của người đó, Ngô Minh vui mừng khôn xiết, lập tức nói: “Y Y, có chuyện tốt, ngươi tránh ra trước đã!”
Người ngăn cản Ngô Minh chính là Y Y, nhưng hiện tại lại có vẻ mặt băng lãnh, lạnh lùng nói: "Câm miệng, Y Y là tên ngươi có thể gọi sao? Hoàng Kim nhất tộc, ta không có đi tìm các ngươi gây phiên toái mà các ngươi lại dám tìm tới cửa, muốn chết!"
Nói xong, giơ tay kích hoạt một thẻ bài, trong nháy mắt một luồng hắc mang chém giết tới.