Hình bóng mơ hồ này chính là ảo ảnh mà Ngô Minh phóng thích bằng thần thức của mình, đương nhiên, đây là cực hạn mà Ngô Minh có thể làm, cũng là bằng chứng mà Ngô Minh muốn chứng tỏ chuyện này không liên quan gì đến Tinh Toa.
Anh ta nhất định phải dẫn Tinh Toa đi, bởi vì nơi này không phải là nhà của nàng ấy, nếu như trước đây Ngô Minh không biết khẳng định sẽ không làm như thế, thế nhưng hiện tại đã biết Tinh Toa không thích nơi này chút nào, cộng thêm những người như Tinh Anh bắt nạt nàng, cho nên Ngô Minh dù sao cũng sẽ không để Tinh Toa ở lại chỗ này.
Ngay sau đó, Ngô Minh bắt đầu tấn công, thét lên một tiếng chuẩn bị đánh trả, thực lực của Tinh Anh chỉ là nguyên khí cấp 6, làm sao có thể là đối thủ của Ngô Minh đã đạt đến ý thức thể cấp bảy, nhanh chóng bị cỗ uy thế cường đại áp chế không thể động đậy.
Mượn dùng thân thể của Tinh Toa, Ngô Minh bước lên trước và nhìn chằm chằm vào con quỷ cái xinh đẹp có một không hai này, sau đó anh ta đã làm một hành động không thể tưởng tượng được.
Khống chế thân thể của Tinh Toa, anh ta trực tiếp vung tay tát vào mặt ả ta hàng chục cái, đôm đốp đôm đốp, cho đến khi gò má ả ta sưng tấy, môi rướm máu mới ngừng tay. Tinh Anh trực tiếp bị đánh cho ngu người, lại ác độc chửi bới, Ngô Minh càng không thu tay lại tiếp tục thẳng tay đập ả một trận, thẳng cho đến khi Tinh Anh khắp người bầm dập mới ngừng tay, sau đó nắm tóc ả ta, hướng về phía đối phương lạnh lùng nói: "Mày mới là tiện nhân!"
Câu này không phải Ngô Minh bỗng dưng nghĩ ra mà là điều anh ta đã nhìn thấy từ ký ức của Tinh Toa. Tinh Anh thường thường mắng Tinh Toa và người mẹ đã qua đời là tiện nhân, mắng nàng là con chó cái, cho tới nay hận ý đối với Tinh Anh hận ý tích tụ ngày càng nhiều, có thể nói nàng nằm mộng cũng muốn chỉ vào mặt Tinh Anh chửi một câu 'tiện nhân', thế nhưng tính cách Tinh Toa khiến nàng không thể làm được, nhưng bây giờ Ngô Minh giúp nàng làm thay.
Sau khi mắng xong, Ngô Minh cảm thấy mình sảng khoái hơn rất nhiều, lại tiện tay bố trí một Trận pháp vây nhốt sau đó ném Tinh Anh đang mặt mũi bầm dập sưng vù, vẻ mặt hằn học hận thù vào trong.
Ngô Minh không hạ sát thủ vì thân phận của Tinh Anh rất đặc thù, nếu như giết ả ta có thể dẫn đến việc bị Tinh Hà truy sát. Tất nhiên đây không phải là lý do chính, Ngô Minh mặc dù phần lớn thời gian là thực lý trí, nhưng đôi khi cũng rất bốc đồng, giống như vừa rồi anh ta vài lần định giết Tinh Anh, nhưng anh ta không động thủ vì biết chắc chắn Tinh Anh có một thẻ kích hoạt đặc biệt trên người, một khi ả ta chết thì Tinh Hà trăm phần trăm sẽ xuất hiện trước mặt mình trong vòng ba giây. Đến lúc đó làm sao bây giờ?
Theo tình hình hiện tại, Ngô Minh trăm phần trăm không phải là đối thủ của Tinh Hà, mặc dù là vì Tinh Toa thì anh ta cũng không muốn rơi vào tuyệt cảnh lúc này, càng không cần phải nói tình huống bây giờ của Ngô Minh cũng là hết sức phiền toái.
Sau khi làm tất cả những điều này, Ngô Minh điều khiển vẻ mặt lãnh diễm Tinh Toa đi ra bước ra khỏi Tàng Tạp Điện.
Thủ vệ ngoài cửa vẫn không ngăn trở, trong Hoàng Kim nhất tộc đẳng cấp cũng thập phần sâm nghiêm, Tinh Toa là con gái ngoài giá thú của tộc trưởng, tuy không được Tinh Hà công nhận nhưng tộc nhân bình thường vẫn không thể so sánh được, thủ vệ này cũng biết có Tinh Anh ở bên trong, nhìn sắc mặt lạnh lùng của Tinh Toa khẳng định là lại xảy ra xung đột. Hầu như lần nào Tinh Toa cũng là người đều chịu thiệt, cho nên trong lòng thủ vệ này vẫn thích Tinh Toa ôn hòa thiện lương hơn.
Đây cũng là tiếng lòng của đại đa số tộc nhân.
Vì vậy Ngô Minh đã dễ dàng điều khiển Tinh Toa rời khỏi Tàng Tạp Điện, Ngô Minh không đi đâu hết, thay vào đó anh ta trực tiếp kích hoạt một Thẻ bài rời khỏi Thành Vĩnh Hằng. Sau khi đi đến hàng trăm dặm bên ngoài, Ngô Minh lấy ra một phi hành thú tốc độ cực nhanh, lại bay thêm một ngày một đêm.
Sau khi đến một khu vực hẻo lánh, Ngô Minh bắt đầu để Tinh Toa nghỉ ngơi.
Theo thời gian, Ngô Minh đoán Hoàng Kim nhất tộc đã biết tin tức Tinh Toa bỏ đi, về phần Tinh Anh chắc chắn đã nói vô số điều xấu về Tinh Toa, nhưng Ngô Minh không quan tâm, một khi đã ra tay thì sẽ không hối hận, huống hồ lần này Ngô Minh lấy được lợi ích quá lớn.
Một khi Lão Pol và Đại sư Dillon được thả ra, với sự trợ giúp của hai chiến lực cấp cao nhất này, cộng với sự giúp đỡ của những Bí thuật sư còn lại, Đế quốc Thú nhân, Kiếm Thuẫn Đế Quốc v.v. Thế lực của Ngô Minh chắc chắn có thể ngang hàng với Hoàng Kim nhất tộc và Cự nhân nhất tộc, chí ít đối phương sẽ không dám lại đến trêu chọc, chỉ có kinh sợ mới có thể bảo đảm an toàn.
Tiếp theo, Ngô Minh muốn mượn cơ thể của Tinh Toa để bố trí Truyền tống trận có thể truyền tống xuống Thế giới dưới lòng đất, sau đó tiến vào thành phố dưới lòng đất để phá vỡ phong ấn ở tầng hầm ngục thứ ba.
Tuy nhiên, để bố trí thi triển này phải mất ít nhất một ngày một đêm.
Khoảng thời gian này vô cùng nguy hiểm, nhưng Ngô Minh tin mình đã trốn rất kỹ rồi, nếu Hoàng Kim nhất tộc muốn tìm mình thì chưa chắc đã tìm được trong ngày một ngày hai, khi Hoàng Kim nhất tộc tìm được manh mối thì mình đã rời đi từ lâu.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh bắt đầu bố trí Truyền tống trận.
Có rất nhiều Thẻ trận trong Tạp giới của Tinh Toa, điều này mang lại rất nhiều tiện lợi cho Ngô Minh, và anh ta cũng có được dẫn dắt cực lớn từ trí nhớ của Tinh Toa, dù sao Tinh Toa là một Trận pháp sư cấp bốn chính hiệu.
Sau khi dung hợp kiến thức này, Ngô Minh tin tưởng chỉ cần tìm lại được thân thể của mình thì anh ta nhất định sẽ thăng cấp Trận pháp sư cấp 4. Đây là một loại kỳ ngộ, chưa đến thời điểm thì bất kể nỗ lực như thế nào cũng không thể đạt đến, mà tới thời điểm lại là nước chảy thành sông, thăng cấp Trận pháp sư cũng là như thế.
Tuy nhiên, ngay cả với trí nhớ của Tinh Toa và khả năng của Ngô Minh thì việc bố trí Truyền tống trận dẫn đến Thế giới dưới lòng đất sẽ mất một khoảng thời gian nhất định, dù sao Thế giới dưới lòng đất có thể nói là một không gian khác, đây không phải khoảng cách từ Sư Thành đến Ngô thành.
Vì sự an toàn, trước tiên Ngô Minh mượn cơ thể Tinh Toa để bố trí một Trận pháp ẩn lớn, sau đó bố trí một Truyền tống trận bên trong, chỉ cần tiến vào Thế giới dưới lòng đất và dùng Thẻ chìa khóa để mở các phong ấn của Lão Pol và Đại sư Dillon, như vậy một phương thế lực này của Ngô Minh sẽ trong nháy mắt quật khởi.
Mấy canh giờ trôi qua, Ngô Minh không có dừng lại, anh ta đang từng bước khắc phù văn vào Thẻ trận. Lúc này bên ngoài Trận pháp ẩn xuất hiện một cỗ khí thế cực kỳ cường đại, một người theo một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, sau đó một chỉ điểm vào Trận pháp ẩn bên ngoài.
Răng rắc.
Trận pháp ẩn không thể chịu được sức mạnh đó và tan vỡ ngay lập tức, những thẻ bài ẩn trong không trung cũng lần lượt xuất hiện vỡ tan thành vô số mảnh.
Biến cố đột ngột này khiến Ngô Minh giật nảy cả mình, anh ta lập tức dừng bố trí Trận pháp lại, ngẩng đầu nhìn lên thầm nghĩ không tốt.
Đó là Tinh Hà, Tộc trưởng Hoàng Kim nhất tộc, hắn ta thực sự đã đuổi theo anh ta đến đây.
Đến giờ phút này, Ngô Minh mới biết Tộc trưởng Hoàng Kim nhất tộc lợi hại như thế nào, anh ta đã trốn khỏi Thành Vĩnh Hằng chỉ mới hơn một ngày mà đã bị đuổi kịp. Ngô Minh tính toán rất tốt, Tinh Anh bị vây trong Trận pháp vây khốn tuyệt đối không thể dựa vào thực lực của mình đi ra, ít nhất phải mất một ngày người khác mới phát hiện ra ả ta, cho dù có bị phát hiện thì người trong Thành Vĩnh Hằng đi ra đuổi bắt mình cũng cần phân biệt phương hướng, mà muốn tìm được vị trí của mình tuyệt đối không phải trong thời gian ngắn có thể làm được, ngay cả một cao thủ nguyên khí cấp tám như Tinh Hà cũng phải như thế.
Nhưng bây giờ, mới một ngày so với thời gian Ngô Minh dự kiến đã bị được, điều này khiến Ngô Minh khá bị động.
Hơn nữa nếu như là người khác tới, Ngô Minh tự tin với thần thức cấp bảy và thân thể Tinh Toa, anh ta nhất định có thể đánh bại đối thủ, không ngờ đó lại là Tinh Hà cường đại nhất.
Ngô Minh trong lòng chấn động, tuy biết mình không phải đối thủ của Tinh Hà này, thế nhưng trước mắt cũng chỉ có thể ngạnh kháng. Ngoại trừ Thế giới dưới lòng đất, Ngô Minh biết cho dù trốn đi nơi nào thì mình cũng sẽ bị Tinh Hà này đuổi kịp, hiện tại rõ ràng là không thể tiếp tục bố trí Truyền tống trận.
Điều này tương đương với tuyệt cảnh, nhưng Ngô Minh luôn tin một câu nói, xe tới trước núi tất có đường.
Ngay lập tức, Ngô Minh khống chế cơ thể Tinh Toa bày ra tư thái chiến đấu, đồng thời nhanh chóng lục tung các Thẻ bài của Tinh Toa để tìm cách chống lại Tinh Hà.
Ngô Minh lúc này mới phải thán phục sự khôn ngoan của mình, lúc đó trong Tàng Tạp Điện đã trực tiếp lấy đi toàn bộ thẻ bài trên toàn bộ giá thẻ, bao gồm cả Thẻ chìa khóa để mở phong ấn trong Thế giới dưới lòng đất. Trong số này cũng có rất nhiều Thẻ bài và hầu hết đều là những Thẻ bài hiếm và mạnh, trong số những Thẻ bài này, Ngô Minh đã tìm thấy một Thẻ bài có thể khiến tim anh đập nhanh hơn khi nhìn thấy nó, có thể được coi như một bảo vật.
Ví dụ, trong số các thẻ, có một số Thẻ sinh vật đã đạt đến cấp bảy.
Thẻ sinh vật cấp bảy chắc chắn là Thẻ sinh vật đỉnh cao, dù sao thì không biết có Thẻ sinh vật cấp tám trong Nguyên khí thế giới hay không, bởi vì ngay cả cường giả cấp tám cũng rất ít. Nhưng Ngô Minh thấy một trong những sinh vật cấp bảy này rất đặc biệt.
Thôn Nguyên Lang Vương, một sinh vật cấp bảy, phẩm chất vàng quý hiếm, có khả năng nuốt nguyên, lấy mạng sống ra đánh đổi thôn phệ những sinh vật khác, tăng cường thực lực của bản thân trong một khoảng thời gian ngắn. Tăng cường thực lực và sinh vật bị nuốt chửng tùy thuộc vào cấp độ, thậm chí có thể sử dụng năng lực của sinh vật bị thôn phệ.
Thẻ sinh vật quý hiếm đỉnh cao này tản ra hào quang màu vàng sậm khiến cho Ngô Minh giống như nhặt được chí bảo, nhưng bây giờ muốn sử dụng nó thì anh phải kích hoạt kỹ năng sinh vật đặc biệt và năng lực nuốt nguyên, bởi vì chỉ như vậy sủng vật này mới có thể chiến đấu chống lại Tinh Hà.
Trên bầu trời, lúc này Tinh Hà dùng đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Ngô Minh. Mặc dù Tinh Hà nhìn xuyên qua thân thể của Tinh Toa cũng không thể nhìn thấy Ngô Minh, bởi vì ý thức thể của anh ta là độc nhất vô nhị, thậm chí là một gã Bách Nhãn Cự nhân cao thủ am hiểu tấn công thần thức, cũng chỉ phát hiện ra Ngô Minh sau khi dùng thần thức xâm nhập vào cơ thể của Tinh Toa.
Tuy Tinh Hà rất cường đại nhưng lúc này hắn ta vẫn không thể nhìn thấu được Ngô Minh.
Vì vậy, hắn chỉ thấy Tinh Toa trước mặt, thấy Tinh Toa bình tĩnh nhìn mình chằm chằm, hơn nữa còn lấy Thẻ bài ra, Tinh Hà cau mày nói: “Là ngươi đả thương Tinh Anh sao?”
Câu đầu tiên, lại là một câu chất vấn.
Cho dù lúc này Tinh Toa không phải là Tinh Toa thật, mà là Ngô Minh lướt qua trí nhớ của Tinh Toa, nhưng vào lúc này anh ta cảm thấy bất mãn và tức giận. Đối mặt con gái, câu nói đầu tiên lại là chất vấn, có thể thấy được này Tinh Hà là không quan tâm đến máu mủ tình thâm.
Sắc mặt Tinh Toa vẫn lạnh lùng, gật đầu nói: “Đúng!”
“Tại sao ngươi lại đánh nó, lẽ nào ngươi không biết thân phận của nó sao?" Câu thứ hai vẫn là một câu chất vấn, bất quá giờ khắc này Ngô Minh đã chết tâm, không cần biết kết quả hôm nay thế nào, Tinh Toa đau khổ và nhục nhã, anh ta định cùng nhau đòi về, liền nói: "Ngươi nên thấy may mắn ta đã không giết ả!"
………
P/s: Hôm nay mình xin nói một chút về Trận pháp, có lẽ sẽ có bạn thắc mắc tại sao dùng Thẻ trận đi bố trí Trận pháp? Thực ra thì câu truyện này tác giả chỉ xoay quanh tất cả bằng Thẻ bài để mô tả, như có đoạn: dùng Thẻ mảng để hình thành dàn mảng thẻ. Theo giải thích của tác giả thì Thẻ mảng là tập hợp của nhiều thẻ bài thành một thẻ, sau đó dùng thẻ này để sắp xếp thành một dàn thẻ. Ngay cả mình dịch truyện cũng cảm thấy mơ hồ, khi thì thẻ mảng lúc thì mảng thẻ. Nên xin phép thay đổi một chút, dùng Thẻ trận thay thẻ mảng, dùng Trận pháp để thay mảng thẻ để dể hình dung hơn. Đây không phải là mình thay đổi ý của tác giả mà chỉ là thay đổi một chút để bạn đọc dễ tiến cận hơn. Xin cám ơn và mong các bạn thông cảm cho sự thay đổi nho nhỏ này.