Khi một người sắp bị giết chết lại hỏi kẻ sát nhân "Ngươi đã sẵn sàng chết chưa?" Câu nói này phần lớn tình huống đều do người yếu không cam lòng nói ra, bởi vì bọn họ không có cách nào phản kháng kết quả nên chỉ có thể tiện miệng nói ra. Nhưng lúc này, cho dù là Ngô Minh hay Độc Nhãn Cự Nhân Vương đang ở gần nhất với Cảnh Tình đều bị câu nói đó khiến cho hãi hùng khiếp vía.
Bởi vì Ngô Minh biết bà cô Cảnh Tình này luôn luôn bày mưu rồi mới hành động, nếu như không có lá bài tẩy, cô ta không thể liều lĩnh đột kích sát, càng không thể dưới tình thế xấu nói ra những lời này.
Cô ta khẳng định sẽ làm gì đó, hơn nữa chuyện này có thể tạo thành uy hiếp đối với tính mạng Độc Nhãn Cự Nhân Vương.
Thế nhưng cô ta đến tột cùng sẽ làm gì?
Hiện giờ, cả chính mình hay cô ta đều không có khả năng đánh bại Độc Nhãn Cự Nhân Vương, thậm chí lúc này Cảnh Tình còn bị dây Huyết liên đáng sợ quấn chặt và không thể động đậy, như vậy cô ta làm sao có khả năng uy hiếp được Độc Nhãn Cự Nhân Vương?
Ngô Minh hiểu rõ đạo lý này, Độc Nhãn Cự Nhân Vương đương nhiên cũng hiểu được, nhưng vào lúc này, Cổ Cự Nhân Chi Vương cường đại cũng cảm giác được một tia nguy hiểm, đây hoàn toàn là trực giác cho gã ta biết.
Chỉ là Độc Nhãn Cự Nhân Vương không tin, không cần biết đối phương dùng thủ đoạn gì thì gã ta đều có thể đối phó. Những lời vừa rồi nhiều khả năng là nữ nhân này không cam lòng trước khi chết phát ra. Những lời hung ác như vậy Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi, lỗ tai đều sắp thành cái kén rồi mà gã ta vẫn hoàn hảo như trước, mặc dù là đại chiến Thượng cổ Cự nhân cũng vẫn tiếp tục sống sót.
Vì vậy, Độc Nhãn Cự Nhân Vương không cho là đối phương có thể trở mình, càng không cần phải nói có thể giết chết chính mình.
“Xem ra ngươi không chỉ ngốc, mà còn là điên rồi!” Độc Nhãn Cự Nhân Vương cười rộ lên, vươn lòng bàn tay to lớn siết chặt cổ Cảnh Tình: “Bây giờ, ta sẽ bẻ gãy cổ của ngươi, nếu ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết, vậy thì chết đi!”
Ngô Minh lúc này cũng không kịp cứu viện. Nhìn thấy Cảnh Tình sắp gãy cổ, vào lúc này lại bất ngờ xảy ra chuyện. Cánh tay phải của Cảnh Tình đột nhiên bật ra một tia máu, như thể nó bị một lưỡi dao sắc bén vô hình cắt đứt, trực tiếp tách ra khỏi cơ thể. Điều khó tin hơn nữa là cánh tay phải của Độc Nhãn Cự Nhân Vương cũng tuôn ra một đoàn tuyết quang, đại lượng huyết nhục phun tung toé, cánh tay phải bị đứt rơi ngay xuống đất.
“A!” Một tiếng kêu thảm thiết rung trời truyền đến. Khuôn mặt dữ tợn của Độc Nhãn Cự Nhân Vương lộ ra vẻ sợ hãi tột độ: "Chuyện gì thế này? Sao lại có thể xảy ra chuyện này."
Mặc dù bị gãy tay nhưng Cảnh Tình xem như không có chút cảm giác nào, mà là cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng mấy chục năm qua ta sống uổng phí sao. Từ khi ngươi gieo xuống dấu ấn trên người ta, ăn thịt người yêu và bằng hữu của ta thì bắt đầu từ giờ khắc đó ta liền phát lời thề, nhất định phải giết ngươi, dùng phương pháp kinh khủng và tuyệt vọng nhất để giết ngươi. Cho nên mấy chục năm qua ta đều đang tìm kiếm biện pháp, hơn nữa ta cũng tìm được biện pháp, ngươi không phải am hiểu vu thuật Cự nhân sao? Vậy ngươi đã từng nghe qua Thẻ vu thuật 'Đồng quy vu tận' rồi chứ? Thẻ vu thuật cấp tám, một khi thi triển thì người chế tác sẽ tử vong, nhưng theo cách tương tự, một lá bài được kích hoạt với cái giá phải trả là mạng sống cũng sẽ giết chết người bị làm phép.”
Khi nghe thấy lời của Cảnh Tình, sự hoảng sợ trên khuôn mặt của Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã lên đến đỉnh điểm, hiển nhiên gã ta biết thế nào là Thẻ vu thuật 'Đồng quy vu tận'.
"Không, ngươi không thể như vậy. Như vậy ngươi cũng sẽ chết, nhanh đình chỉ thi pháp!" Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã mất đi sự bình tĩnh và lãnh khốc trước đây, lúc này, gã ta cư xử như một Nhân loại sợ chết.
“Ta đã nói rồi, ta đã chuẩn bị kỹ càng nghênh tiếp tử vong, mà ngươi dù có sẵn sàng hay không cũng phải nhận kết quả, nhìn vẻ mặt kinh hãi của ngươi ta quả thật rất cao hứng!” Vẻ mặt Cảnh Tình tràn đầy thỏa mãn. Khoảnh khắc tiếp theo, cánh tay trái của cô ta cũng nổ tung, máu thịt bay tung tóe cùng với cánh tay trái của Độc Nhãn Cự Nhân Vương.
Gã ta thực sự sợ hãi, cho dù có là Cổ Cự Nhân Vương thì cũng sợ chết, hơn nữa gã ta biết sự khủng bố của Thẻ vu thuật 'Đồng quy vu tận' cấp tám, cho dù mình dùng bất cứ phương pháp gì cũng không thể xua tan loại Thẻ bài do người làm phép dùng tính mạng để kích hoạt này.
Chẳng qua gã ta vô cùng khó hiểu, ngay cả mình cũng không có sở hữu loại thẻ này, nữ nhân Cảnh Tình này lấy ở đâu ra?
“Ta biết ngươi rất muốn biết ta lấy thẻ ở đâu, nhưng ta sẽ không nói cho ngươi biết, cho dù chết cũng phải để ngươi chết không rõ ràng, đây là hình phạt tốt nhất đối với ngươi!” Giọng nói của Cảnh Tình đã có chút trầm. Giây phút tiếp theo, Độc Nhãn Cự Nhân Vương hoảng sợ muốn đào tẩu, nhưng chân phải của gã ta và chân phải của Cảnh Tình đã bị thổi bay thành một vũng bùn, ngay lập tức gã ta loạng choạng ngã xuống đất.
Cảnh tượng đẫm máu và kinh khủng này ngay cả Ngô Minh nhìn thấy cũng hãi hùng khiếp vía, không ngờ Cảnh Tình lại có một đại sát chiêu như vậy. Chỉ bất quá bởi vì phải lấy tự thân sinh mệnh để đánh đổi cho nên nhất định không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không thi triển. Nếu kế hoạch đánh giết trước đó thành công thì cô ta chắc chắn sẽ không sử dụng Thẻ bài này, nhưng khi kế hoạch thất bại mắt thấy không thể trả thù thì cô ta quyết định sử dụng Thẻ bài này.
Mối hận thù với Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã đến mức không thể hóa giải.
Hiện tại, cảnh tượng trước mắt Ngô Minh lại thay đổi. Trong tiếng gào thét của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, chân trái của gã ta cũng vỡ tan thành từng mảnh, Cảnh Tình đương nhiên cũng giống như vậy, nhưng thân thể của cô ta bị Huyết liên trói buộc nên vẫn đứng thẳng, đôi mắt tràn đầy thỏa mãn nhìn Độc Nhãn Cự Nhân Vương đang kêu rên trên mặt đất, như thể cơn đau của chân tay bị bạo tạc hoàn toàn không tồn tại.
Vào lúc này, cô ta đang hoàn toàn tận hưởng cảm giác vui sướng khi được báo thù.
“Dừng lại, Cảnh Tình, làm như vậy ngươi cũng sẽ chết, mau dừng lại, bằng hữu của ngươi đã chết sẽ không muốn ngươi như thế này!” Bên kia, Văn bá chiến đấu đẫm máu lao ra khỏi vòng vây, lúc này cũng xông tới tiếc thương khuyên nhủ.
Có điều Cảnh Tình không có nhìn ông ta một cái, chỉ nhẹ giọng nói: “Trác Văn Binh, đối với ta mà nói, báo thù là tất cả!”
“Ngươi tại sao không nói cho ta biết, ta nguyện ý chết thay ngươi!" Văn Bá gào thét, nhưng Cảnh Tình không nói thêm nữa. Ngô Minh có thể thấy Cảnh Tình có lẽ không muốn Văn bá chết, hoặc là muốn kích hoạt Thẻ vu thuật Cự nhân cấp tám thì chỉ có Cổ Cự Nhân Vương mới có thể kích hoạt.
Một lúc sau, Văn bá vội vàng chạy tới, muốn nhặt tứ chi bị gãy của Cảnh Tình ghép lại, nhưng rõ ràng là vô dụng. Nhưng Văn bá không quan tâm, ông ta như kẻ điên không ngừng thu thập thịt nát, một mực lặp đi lặp lại.
“Tiếp theo, chính là thân thể và đầu lâu rồi, Độc Nhãn Cự Nhân Vương, ta cố ý chọn phương thức chết thống khổ và khủng bố này chỉ là để cho ngươi sự dày vò lớn nhất.” Cảnh Tình nói xong, thân thể của nàng bắt đầu có chút nổ tung, bởi vì từ từ dưới lên trên, cho nên tạm thời cô ta chưa chết.
Độc Nhãn Cự Nhân Vương đằng kia cũng vậy, cái cách chết thống khổ này chỉ khiến gã ta phát điên lên, nhưng lúc này, Độc Nhãn Cự Nhân Vương phải nhẫn nhịn kêu thảm thiết, cắn răng nói: "Ngươi cho rằng như vậy thì có thể giết chết ta sao, nói cho ngươi biết, ngay cả khi cơ thể ta bị phá hủy thì dấu ấn của ta sẽ vẫn còn. Ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, ta đã cấy Thẻ phục sinh vào dấu ấn, ngay cả khi ta chết, miễn là dấu ấn đó không bị phá hủy thì cũng có thể tái sinh. Không ngờ sao? Ngươi tiêu hao sinh mệnh muốn giết chết ta, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, nhưng ngươi đủ tự hào khi khiến ta phải chịu đựng nỗi thống khổ kinh khủng như vậy. "
Cảnh Tình chịu đựng nỗi đau, rõ ràng là bị chấn động khi nghe thấy những lời của Độc Nhãn Cự Nhân, nhưng cô ta nhanh chóng mỉm cười.
"Hừm, ngươi cho rằng ta không nghĩ ra chuyện này sao? Ngươi cho rằng ta không thể phá hủy Dấu ấn Cự nhân của ngươi, hiện tại chấp nhận tuyệt vọng thực sự đi, vương bát đản đáng chết!" Câu nói cuối cùng, Cảnh Tình hét lớn một tiếng, sau một khắc, thân thể cô ta đột nhiên bộc phát ra một cỗ nguyên khí cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt đó, Ngô Minh rõ ràng nghe thấy tiếng gì đó vỡ tan.
“Không ổn!” Ngô Minh lúc này chỉ cảm thấy da đầu ngứa ran, cảm giác cực kỳ nguy hiểm, nguy hiểm này thậm chí còn đủ để uy hiếp đến tính mạng.
Không do dự, Ngô Minh dùng sức mạnh của Nham Thạch Chi Vương đập tay xuống đất, một bức tường đá khổng lồ được nâng lên từ mặt đất và chắn trước mặt anh ta.
Và gần như cùng lúc đó, thân thể Cảnh Tình đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó một vụ nổ lớn đủ sức quét qua trăm dặm ầm ầm bạo phát, Độc Nhãn Cự Nhân nằm trên đất với vẻ mặt khó mà tin nổi và sợ hãi triệt để hóa thành tro tàn, kể cả Dấu ấn Cự nhân của gã ta đồng thời cũng hóa thành hư không.
Văn Bá ở nơi đó thu thập thịt nát cũng giống như vậy, bị nổ tung thành mảnh nhỏ, càng không cần phải nói đến những Cự nhân và Trùng chiến xung quanh, thậm chí cả Bức tường gỗ sồi và Nguyên khí chi tuyền bên trong.
Sức công phá của vụ nổ này quá mạnh, toàn bộ khu rừng sồi xuất hiện một khoảng chân không, tất cả sinh vật trong phạm vi này đều không may mắn thoát khỏi.
Cho dù Ngô Minh có dựng lên một bức tường đá khổng lồ từ trước cũng nhanh chóng bị phá tan, may mắn thay, điều này đã tranh thủ cho Ngô Minh một chút thời gian, để cho anh ta có thể triển khai toàn bộ sức phòng ngự.
Anh ta hấp thu rất nhiều đá xung quanh cơ thể, giống như đang mặc một bộ áo giáp bằng đá, nhưng Ngô Minh chỉ có đủ thời gian để tạo ra phản ứng này. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta giống như bị một bức tường khổng lồ đâm vào, trong nháy mắt rơi vào trong bóng tối.
Căn cứ của Nhân loại cách rừng sồi hàng trăm km, lúc này cũng bị đại địa chấn động lan đến, mọi người kinh hãi chạy ra ngoài và nhìn về phía xa.
Ở đó, một đám khói khổng lồ bốc lên bầu trời, giống như một khung cảnh của ngày tận thế.
"Cảnh tiểu thư..." Nhìn bụi mù phía xa sinh ra sau vụ nổ, trong ánh mắt Hán Sinh tràn đầy vẻ lo lắng.
Khói bụi do vụ nổ này tạo ra thậm chí phải mất hơn mười ngày mới có thể từ từ tản ra, gần một phần tư rừng sồi đã bị phá hủy. Sau một thời gian dài, một số người táo bạo đến gần để kiểm tra, kết quả là có thể nhặt rất nhiều vũ khí và áo giáp bị hư hại ngoài rừng và trong rừng. Một số trong số chúng bị hư hỏng nặng và không thể sử dụng được nữa, nhưng một số vẫn còn sử dụng được, đối với một số thế lực nhỏ Dị tộc nhân và Nhân loại thì cũng là cũng là một gia tài nho nhỏ.
Một số tin đồn nói rằng có người nhìn thấy hàng trăm ngàn đại quân tiến vào bên trong nhưng không có người nào ra ngoài, đánh giá tất cả đều nằm lại bên trong vụ nổ lớn.
P/s: Xin cám ơn bạn xamlsora đã đẩy 100kp, xin cám ơn bạn yy10388020, 舒舒 1503 đã đề cử. Mỗi 20kp hoặc 1 đề cử thì mình sẽ bạo thêm một chương tặng các bạn, mình xin phép mỗi ngày chỉ bạo thêm một chương, trong vòng một tuần sẽ trả đủ cho các bạn.