Ngô Minh và Cảnh Tình lúc này đều thở hổn hển, cường độ trận chiến mà bọn họ trải qua chỉ trong vài phút ngắn ngủi lại là xưa nay chưa từng có, thậm chí Ngô Minh có thể nói không ngoa rằng thực lực của Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã đạt tới cấp độ của một cường giả nguyên khí cấp tám. Sau khi anh ta và Cảnh Tình trở thành Người khổng lồ thì cả hai đều đạt đến nguyên khí cấp 7, hai cao thủ nguyên khí cấp bảy vây công một người mà lại bị đối phương đánh cho mặt xám mày tro, điều này đủ để thấy được sự khủng bố của Độc Nhãn Cự Nhân Vương. Sai khi đối phương thi triển Cự nhân xác sống cực độc thì Ngô Minh và Cảnh Tình chỉ có thể tạm thời rút lui.
Ngô Minh lúc này thở dài một cái, sau đó nhìn chiến trường giống như máy xay thịt trước mặt nói: "Thông tin của ngươi rõ ràng là sai, Độc Nhãn Cự Nhân Vương vậy mà có thể dùng con mắt đó để điều khiển các nguyên tố, mà lại khó có thể cận thân tác chiến với gã ta, có thể nói thực lực của gã hiện tại hoàn toàn không phải hai ta lúc này có thể đối kháng, còn muốn tiếp tục nữa sao?"
Những lời này Ngô Minh là hỏi dò, nhưng thật ra ý tứ rất rõ ràng, đó là để cho Cảnh Tình từ bỏ hành động lần này, dù sao đối phương ngay từ đầu đã dẫn dụ Cảnh Tình động thủ, cho nên Độc Nhãn Cự Nhân Vương hoàn toàn đã có chuẩn bị đầy đủ.
"Không được, ta hiểu rõ con quỷ này hơn ngươi. Lần này không có sự hiện diện của những Cổ Cự Nhân Vương khác chính là cơ hội tốt nhất để giết gã ta. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, ngươi có biết chuyện gì sẽ xảy ra không? Ta và ngươi sẽ không bao giờ tiếp tục có ngày yên tĩnh, hơn nữa nếu không chiếm lĩnh được Nguyên khí chi tuyền thì ta cũng mất đi tín nhiệm của Trùng tộc, và quan trọng nhất là có cảm giác nếu lần này thất bại thì ta sẽ không bao giờ có cơ hội giết gã ta!” Cảnh Tình giờ khắc này kiên định nói ra, rõ ràng là có ý định bằng mọi giá vẫn tiếp tục tấn công.
Bên kia, Văn bá cũng đi tới liếc mắt nhìn Cảnh Tình kiên định, thở dài một hơi, sau đó biến thành một Người khổng lồ cao ba mươi thước.
"Trác Văn Binh, đến lúc này ngươi muốn đi thì đi đi, ngươi lưu lại cũng không giúp đỡ được gì, còn tưởng rằng ta không biết ngươi đã dùng bí pháp mà Ngô Minh giao cho ngươi để ngưng tụ Hồn thẻ trong cơ thể hay sao? Ngươi đã không muốn báo thù thì ở lại chỗ này cũng vô dụng." Nhìn thấy Văn bá đi tới, Cảnh Tình lạnh lùng nói.
Văn bá khổng lồ sững lại, nhưng sau đó cũng không nói gì mà lao vào chiến đấu, thực lực của Văn bá không hề yếu, nguyên khí cấp 6 đỉnh phong. Có thể nói là quá đủ để đối phó với những Cự nhân bình thường, nhưng nếu đó là một Cự nhân xác sống có độc tố cao, như vậy hơi bất cẩn một chút mà bị trúng độc tính cao có thể sẽ mất mạng.
“Hừ!” Cảnh Tình hừ lạnh một tiếng không nói gì. Ngô Minh đã có ý định giết những tên Cự nhân xác sống đó bằng Hoả diễm lớn, nhưng khi nghĩ lại Hoả diễm mà anh ta thi triển sẽ bị Độc Nhãn Cự Nhân khống chế thì dừng lại. Trong lúc nhất thời lại không biết phải động thủ như thế nào, năng lực của Độc Nhãn Cự Nhân quá biến thái, khiến người khác có cảm giác rất khó động thủ, mà cũng rất khó tìm cơ hội cận thân tác chiến, đối phương núp trong đội quân thây ma mà không ra thì có một biện pháp nào khả thi.
Cũng may rất nhiều Trùng chiến thời điểm này có đất dụng võ. Bọn chúng miễn nhiễm với chất độc, đông đến nỗi không sợ chết dĩ nhiên nhanh chóng xé xác một số lượng lớn Cự nhân xác sống cực độc thành nhiều mảnh nhỏ.
"Đóng băng vùng này!" Cảnh Tình lúc này mới nói, Ngô Minh gật đầu vung thanh Băng Tinh Kiếm, sử dụng sức mạnh của Băng Sơn Cự nhân để đóng băng khu vực xung quanh trong vòng vài km ngay lập tức. Vừa rồi Độc Nhãn Cự Nhân Vương có thể khống chế Hoả diễm, có thể không khống chế được Băng giá, nhưng ngay sau đó Ngô Minh và Cảnh Tình đều có chút sững sờ.
Chỉ thấy đôi mắt của Độc Nhãn Cự Nhân Vương dường như được bao phủ một tầng hàn khí. Khoảnh khắc tiếp theo, tinh thể băng trên mặt đất đột nhiên tăng mạnh, trên mặt đất nhô ra những gai băng sắc nhọn tạo thành tổn thất rất lớn cho đội quân Trùng chiến.
“Dừng lại, đừng dùng phép thuật nữa!” Cảnh Tình chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng, Độc Nhãn Cự Nhân này thực sự có thể mượn phép người khác thi triển cho riêng mình, hơn nữa lại còn có thể phát động về phía trước. Giống như những tinh thể băng giá đó, lúc này dưới sự điều khiển của Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã lan rộng ra khu vực xung quanh, và diện tích đã tăng hơn hai hoặc ba lần.
Vì những chiếc gai băng đáng sợ này, quân đội trên mặt đất đã phải hứng chịu một đòn rất lớn, cơ hồ là tiêu hao hầu như không còn, kể cả đại quân của chính Độc Nhãn Cự Nhân.
Sau khi phá tan những gai băng dọc đường, Cảnh Tình và Ngô Minh lao về phía Độc Nhãn Cự Nhân Vương. Chỉ là trước khi họ lao tới thì Độc Nhãn Cự Nhân lại sử dụng thuật phù thủy để triệu hồi một nhóm lớn Ác Ma Cự nhân cao hơn năm mươi mét. Những Cự nhân này rõ ràng đang chịu ảnh hưởng của phép thuật phù thủy và cơ thể của chúng mọc ra những vũ khí kỳ dị, chẳng hạn như răng nanh có thể xé nát bộ giáp khổng lồ, chẳng hạn như xương nhọn mọc ra từ gai của chúng, chẳng hạn như cổ họng có thể phun ra lửa. Ngay khi Ác Ma Cự nhân vừa xuất hiện đã chặn đứng Ngô Minh và Cảnh Tình, và hai người ngay lập tức rơi vào khổ chiến.
Những Ác Ma Cự nhân này đều ở đỉnh nguyên khí cấp sáu, có tên đạt tới nguyên khí cấp 7. Tuy là một chọi một nhưng cũng không thể là đối thủ của Ngô Minh hoặc Cảnh Tình, nhưng nếu số lượng quá nhiều thì tuyệt đối khiến người ta mệt mỏi đáp ứng không xuể.
Điều quan trọng nhất là ngay sau khi lũ Ác Ma Cự nhân này chết đi, chúng sẽ được Độc Nhãn Cự Nhân Vương ngay lập tức cho hồi sinh bằng một phép thuật phù thủy nào đó, sau đó những mảnh xương gãy có thể hồi sinh thành những Cự nhân Khô lâu, tương đương với ba mạng sống cho mỗi tên.
Bây giờ, cả Cảnh Tình và Ngô Minh đều đang ở trong một cuộc chiến khó khăn, điều phiền phức nhất là Ngô Minh chỉ có thể tấn công bằng công kích vật lý. Dù là Hoả diễm, Băng giá, Lôi điện hay Nham thạch cũng đều không thể sử dụng được, sẽ bị Độc Nhãn Cự Nhân điều khiển để phản công. Có thể nói đây là trận chiến biệt khuất nhất và nguy hiểm nhất mà Ngô Minh từng tham chiến.
Ngô Minh đã phải đối mặt với nhiều đối thủ, mà cho tới bây giờ, không nghi ngờ chút nào Độc Nhãn Cự Nhân Vương này là người mạnh nhất. Về phần Nham Thạch Chi Vương và Băng Sơn Chi Vương mà Ngô Minh từng giết thì chẳng là gì trước Độc Nhãn Cự Nhân Vương, chênh lệch quá xa.
Dù không muốn thừa nhận nhưng rõ ràng bây giờ bọn họ không phải là đối thủ của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, Ngô Minh biết điều này và Cảnh Tình cũng vậy.
Lúc này, đôi mắt cô ta như muốn phun ra lửa, tràn đầy tơ máu. Tình huống bây giờ đã rất rõ ràng, muốn giết Độc Nhãn Cự Nhân chẳng khác gì người si nói mộng, nếu như lại tiếp tục đánh tiếp, cô ta cùng Ngô Minh có thể đào tẩu hay không cũng là một vấn đề.
Nhưng như cô ấy đã nói trước đây, mặc dù đây là cạm bẫy của đối phương nhưng cũng là cơ hội, nếu không giết được Độc Nhãn Cự Nhân Vương lần này thì trong tương lai sẽ càng không thể.
Trong phút chốc, Cảnh Tình dường như đã có quyết định, lần đầu tiên cô ta lấy ra một tấm thẻ Cự nhân.
Cổ Cự Nhân Chi Vương có thể sử dụng thẻ, đó là lý do tại sao Cổ Cự Nhân Chi Vương rất cường đại, và uy lực của Thẻ Cự nhân cũng giống như kích thước của Người khổng lồ, cũng cường đại không thể nghi ngờ.
Trong trận chiến trước, Cảnh Tình chỉ dựa vào lưỡi đao sắc bén mọc trên người mình để giết chém giết địch nhân, đây là lần đầu tiên cô ra tay bằng thẻ bài.
“Ngô Minh, một lúc ngươi ngăn cản những kẻ địch khác cho ta cơ hội một mình đối mặt với Độc Nhãn Cự Nhân!” Cảnh Tình nói lớn. Lúc này, cô ta và Ngô Minh giống như một đôi chiến hữu trải qua sinh tử vậy, đối với một đồng minh khác của Cảnh Tình, Thủy Tinh Trùng Vương, mặc dù đã phái một số lượng lớn Trùng chiến tới nhưng đối phương đã ẩn nấp cách xa hơn mười km để đảm bảo an toàn.
Nếu đã giao dịch chuyện này với Cảnh Tình thì Ngô Minh cũng sẽ tận lực đi làm, hơn nữa tình huống hiện tại giúp Cảnh Tình chính là giúp mình, Ngô Minh không biết Độc Nhãn Cự Nhân Vương này lại lợi hại như thế. Địch nhân như vậy nhất định phải tiêu diệt, đặc biệt là đối phương cùng mình đã trở thành cừu địch, để Độc Nhãn Cự Nhân Vương sống tiếp thì cuối cùng xui xẻo cũng là mình.
“Yên tâm, bất quá ngươi chắc chắn sẽ giải quyết được Độc Nhãn Cự Nhân?" Ngô Minh hỏi sau khi vung kiếm chém giết một Ác Ma Cự nhân đang lao tới.
"Ta nói rồi, hôm nay Độc Nhãn Cự Nhân phải chết!" Cảnh Tình không trực tiếp trả lời mà nghiến răng xông ra, Cốt nhận của cô ta càng trở nên sắc bén, tất cả những kẻ địch mà cô ta lướt qua đều bị băm thành từng mảnh. Ngô Minh vội vã tiến lên chém giết tất cả Ác Ma Cự nhân đang ngăn cản cước bộ của cô ta, lấy thực lực của Ngô Minh cũng phải hao phí toàn lực mới có thể làm được việc này, anh ta không thể sử dụng Thẻ Cự nhân, cũng không cách nào sử dụng pháp thuật công kích mà chỉ có thể sử dụng man lực, đây cũng là do Ngô Minh đã hóa thân Người khổng lồ, nếu anh ta vẫn ở trong hình thái của một người bình thường thì đã sớm không chống đỡ được rồi.
Lại nhìn Cảnh Tình một đường đột kích, hóa ra cô ta thực sự xông tới trước mặt Độc Nhãn Cự Nhân, lúc này, người sau lại lộ ra vẻ mặt vô cùng giễu cợt và khinh thường.
"Xem ra sự ngu xuẩn của ngươi đã hết thuốc chữa, đến tột cùng ngươi muốn nếm thử bao nhiêu lần mới có thể biết, lấy thực lực của ngươi căn bản không có khả năng giết chết ta, Huyết liên, nhốt tên ngu xuẩn này lại!" Một tiếng rống lớn, huyết dịch từ trong thi thể dưới chân của Độc Nhãn Cự Nhân Vương chảy ra đột nhiên hóa thành nhiều sợi xích thô to, lao lên như một con rắn quấn lấy và trói chặt Cảnh Tình đang lao tới.
Vào lúc này, Cốt nhận của Cảnh Tình chỉ còn cách thân thể Độc Nhãn Cự Nhân Vương có mấy mét, nhưng chính khoảng cách mấy mét đã bị Huyết liên gắt gao khóa chặt. Lúc này, thân thể và tứ chi của Cảnh Tình đều bị Huyết liên đều quấn quanh, cho dù cố gắng cách nào cũng không thể tiến về phía trước dù chỉ một tấc.
"Bây giờ ngươi đã hiểu chưa? Ngươi không thể giết ta, trừ phi là trận chiến đã xảy ra cách đây rất lâu với nhiều cao thủ nguyên khí cấp tám, bằng không ai cũng giết không được ta, ta sẽ đâm thủng cơ thể ngươi rồi đào ra Dấu ấn Cự nhân do chính tay ta gieo xuống cho ngươi.” Độc Nhãn Cự Nhân Vương nói xong, đang định bắt đầu thì Cảnh Tình gầm lên một tiếng, Cốt nhận cô ta đâm ra đột nhiên bạo phát dài ra mấy mét.
Xoát một cái, Cốt nhận đột ngột bạo phát đâm thẳng vào mặt của Độc Nhãn Cự Nhân, mở ra một lỗ máu dài hai - ba mét. Độc Nhãn Cự Nhân Vương kêu thảm một tiếng lui về phía sau hai bước, tức giận mắng: "Mẹ kiếp, ngươi vậy mà có thể tổn thương ta, dám làm ta bị thương, ta sẽ tra tấn ngươi, sau đó lại giết chết ngươi!"
Sau khi vung tay, rất nhiều gai nhọn nổi lên từ sợi Huyết liên quấn quanh người Cảnh Tình, xuyên qua làn da khổng lồ của Cảnh Tình nhưng cô ta không hề la hét, chỉ dùng đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Độc Nhãn Cự Nhân đối diện, lộ ra một nụ cười.
"Ta đã sẵn sàng cho cái chết, còn ngươi thì sao?"